Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 332: Cừu Thiên Nguy đau đớn đến phun máu! Đại cục đã định! (2)

Chương 332: Cừu Thiên Nguy đau đớn đến phun máu! Đại cục đã định! (2)


Chiêu Nhan nói:

- Sau đó vận ba vạn cân qua đây.

Đường Luân trong lòng kinh ngạc, nhưng trên mặt không dám có bất kỳ biểu hiện gì, khom người nói:

- Vâng!

Tiếp tục Đường Luân nói:

- Mặt khác, về Kim Mộc Lan, nên sống hay chết?

Chiêu Nhan nói:

- Đương nhiên phải sống, nữ nhân Thái tử điện hạ muốn ta sẽ ngăn được à? Nhưng mà vì để tránh cho ả làm thương tổn được Thái tử điện hạ, hãy phế gân mạch của gã, đánh gãy hai tay hai chân gân mạch xong thì nối lại, có thể bước đi, có thể quỳ, có thể nằm úp sấp, có thể cong lên, có thể là được.

- Vâng. - Đường Luân khom người nói.

Chuyện này cứ như vậy bàn xong.

Thoạt nhìn có vẻ dễ như trở bàn tay, không giống như là đàm phán sự kiện trọng đại.

Kỳ thực, khi Thái tử đồng ý phái Chiêu Nhan đến đây, trong lòng của gã cũng đã đáp ứng, chuyện này cũng đã thành.

Gặp mặt bàn lại, liền chỉ là một người đi ngang qua sân khấu.

Giữa các quốc gia của trái đất hiện đại cũng tương tự, đôi bên đã sớm thỏa đáng hết tất cả điều khoản, sau đó sẽ do lãnh tụ đôi bên đứng ra ký tên.

Bằng không những sự kiện quan trọng như vậy, làm sao có thể ở một trong vòng hai ngày đã nói xong.

- Vậy thần liền cáo lui, sẽ báo tin tức cực tốt này cho Cừu Thiên Nguy. - Đường Luân nói.

Chiêu Nhan nói:

- Quyết định xong liền mau chóng động thủ, càng nhanh càng tốt.

Đường Luân nói:

- Vâng! Sau khi thần cùng Cừu Thiên Nguy gặp mặt, lập tức trở về nhà tập kết quân đội, chuẩn bị khai chiến.

Tiếp đó Đường Luân lui về phía sau rồi đi, mãi cho đến chỗ Chiêu Nhan không thấy được mới xoay người.

Chiêu Nhan lười biếng nói:

- Bay đâu, cầm bái thiếp của ta đi đến phủ Bá Tước Huyền Vũ, để Kim Mộc Lan tới gặp ta.

- Vâng!

Một thái giám tiếp nhận bái thiếp, vội vội vàng vàng rời đi.

Trên dung nhan tuyệt mỹ của Chiêu Nhan hiện lên vẻ tươi cười.

Mộc Lan sư muội, ba mươi năm Hà Đông, ba mươi năm Hà Tây, không phải sao?

Chúng ta cùng nhau theo đại tông sư Chung Sở Khách tập võ, kết quả gia tộc của ta gặp kịch biến, ta – một đứa con gái quý tộc - té xuống phàm trần, mà ngươi vẫn cao cao tại thượng.

Hôm nay, phủ Bá tước Huyền Vũ của ngươi lại sắp huỷ diệt.

Mà Chiêu Nhan ta đây, lại lại một lần nữa quật khởi, thậm chí có thể nắm giữ vận mệnh Kim Mộc Lan nhà ngươi.

Tạo hóa trêu người, thật là vi diệu quá đi.

Chiêu Nhan vươn bàn tay ngà ngọc, giống như nắm giữ Kim Mộc Lan vậy, chợt bóp một cái.

...

Trong thành Nộ Triều!

Vua Hải Tặc Cừu Thiên Nguy thời thời khắc khắc đều ở vào trạng thái phấn khởi.

Bao nhiêu năm không có loại cảm giác này.

Khi một người không ngừng thắng lợi thời điểm, như vậy với thắng lợi sẽ hoàn toàn chết lặng.

Thắng lợi bình thường căn bản là không cách nào khuấy động trái tim của ông ta.

Lần trước kích động vẫn là hai mươi năm trước, lúc đại diệt liên quân Bá tước Kim Vũ.

Từ đó về sau, gia tộc họ Cừu liền hoàn toàn bay lên, cũng đặt vững cơ nghiệp thành Nộ Triều.

Trong vòng hai mươi năm này, Cừu Thiên Nguy ở trên mặt biển hoàn toàn tung hoành vô địch.

Loại vô địch này có đôi khi cũng là một loại hiu quạnh.

Nhất là mấy năm gần đây, Cừu Thiên Nguy căn bản ngay cả cơ hội bản thân xuất thủ cũng không có.

Dưới trướng ông ta có ba đại tướng, con nuôi Cừu Hào, con trai ruột Cừu Kiêu, con gái nuôi Cừu Yêu Nhi.

Mỗi một người cũng có thể một mình đảm đương một phía.

Nhất là Cừu Yêu Nhi, càng tồn tại như nữ bá vương, bách chiến bách thắng.

Việt quốc Thái tử cùng Tam vương tử đều tới mời chào ông ta, đồng thời đồng ý sau khi lên ngôi sắc phong ông ta là Nộ Triều Hầu.

Cừu Thiên Nguy chỉ có động lòng một chút mà thôi.

Ta có được một tòa thành trì, còn có mấy chục đảo nhỏ, mấy vạn đại quân.

Chỉ là một Nộ Triều Hầu thì có sá gì?

Ta muốn là thống trị cao hơn sự.

Ta muốn là đặt gia tộc họ Cừu trăm năm, nghìn năm cơ nghiệp.

Hôm nay cơ hội này rốt cuộc đã tới.

Giống như đạo sĩ luyện kim nói, bàn tay trái ông ta cầm mạch vàng thời thượng cổ, bàn tay phải cầm quặng sắt đảo Kim Sơn, có tiền có vũ khí, lo gì thống trị không được hả?

Vương quốc Đại Tấn, không phải là bằng vào một mạch vàng thời thượng cổ quật khởi à?

Đương nhiên còn có ở thời khắc mấu chốt, thọc minh hữu vương quốc Đại Càn một đao.

Hôm nay vương quốc Đại Tấn, nghiễm nhiên đã là chư quốc mạnh nhất sau đế quốc Đại Viêm.

Vương quốc Đại Càn chia ra làm bốn. Vương quốc Đại Tấn độc chiếm một phần tư, thật là Đại Càn té ngã, Đại Tấn ăn no.

Cừu Thiên Nguy đứng ở cửa sổ, ngắm nhìn đảo Vọng Nhai về phía đông.

Sắp Tết.

Trước vừa qua một năm tốt lành, tiếp đó tập kết đại quân đại khai sát giới đi.

Mà lúc này, trong lâu đài Cừu Yêu Nhi lâu đài tràn đầy bầu không khí sắp Tết.

Đương nhiên đây hoàn toàn là mấy trăm cô gái tự tiêu khiển, Cừu Yêu Nhi nửa điểm đều không thèm để ý Tết.

Đối với nàng mà nói, cuộc sống mỗi một ngày đều là giống nhau.

Lục Y đã chết, Từ Thiên Thiên đi theo bên cạnh nàng, nhưng là không có thể trở thành tỳ nữ thân cận.

Nàng chọn một nữ võ sĩ đáng tin cậy nhất, tự mình chăm sóc cuộc sống của nàng.

- Chủ nhân, ngài xác định không nghe 《 Tây Du Ký 》nữa sao? - Từ Thiên Thiên bèn hỏi.

Cừu Yêu Nhi lắc đầu nói:

- Không nghe!

Biết được quyển sách này là Thẩm Lãng viết, nàng liền không nghe.

Nàng đứng ở cửa sổ, ngắm nhìn bờ biển.

Nàng là một người không thích động não, thế nhưng cũng có thể ngửi được một mùi vị âm mưu.

Đây hoàn toàn là đến từ trực giác.

Nhưng mà vào lúc này, phía trên bến tàu bỗng nhiên vang lên một trận tiếng chuông dồn dập.

Toàn thành khiếp sợ.

Đèn pha với tiếng chuông báo tới vô cùng bình thường.

Nhưng vội vã như vậy, inh ỏi thế này, liền hoàn toàn không bình thường.

Tiếp đó, một chiếc thuyền xuất hiện ở trên mặt biển.

Chiếc thuyền này không lớn, hơn nữa treo cờ đảo Vọng Nhai.

Trên boong thuyền, chi chít chất đầy đầu người.

Tất cả mọi người kinh ngạc, nữ ma đầu tiểu thư Cừu Yêu Nhi lại xuất chiến, lại đại khai sát giới?

Hình như không phải!

Nàng gần đây luôn luôn ở thành Nộ Triều, xung quanh toàn bộ hải tặc phản kháng đều bị nàng giết sạch rồi.

Chiếc thuyền kia dần dần đến gần rồi.

Tất cả mọi người đây mới nhìn rõ, đầu người trên boong thuyền thật quen thuộc.

Hình như... Hình như cũng là hải tặc thành Nộ Triều.

Lại nhìn sang cái đầu trong tay người kia.

Tức khắc kinh hãi!

Cái này, cái này không phải là đầu của Vua Hải Tặc nhỏ Cừu Kiêu sao?

Gã, gã chết như thế nào?

Thứ tai họa này cũng sẽ chết sao?

...

Cừu Thiên Nguy ngồi ở cửa sổ.

Ba mỹ nhân nở nang, trần như nhộng ôm ông ta.

Một cô gái trẻ, đồng dạng trần truồng mà quỳ trên mặt đất.

Cừu Thiên Nguy trong tay cầm đao khắc, vẽ trên lưng cô ta.

Vẽ bản đồ đảo Vọng Nhai.

Máu tươi nhễ nhại, cô gái kia đau đến toàn thân run rẩy, cũng không dám phát sinh bất kỳ thanh âm gì.

Nếu không sẽ bị chết vô cùng thảm.

Khắc tranh đến một nửa, Cừu Thiên Nguy không khỏi có chút mất hết hứng thú.

Mấy năm nay gái đẹp thấy rõ quá nhiều, cũng ngủ được nhiều lắm.

Cho nên mỹ nhân bình thường rõ ràng không tăng được dù chỉ là một chút hăng hái.

Ở trong đầu của ông ta không khỏi do dự một việc.

Thật sự phải mang Kim Mộc Lan đưa cho Thái tử à?

Bản thân giữ lại? Không thể được sao?

Tưởng tượng một chút, quý tộc trăm năm Kim Mộc Lan, tuyệt sắc nổi tiếng khắp thiên hạ, cứ như vậy quỳ trên mặt đất, tùy ý để ông ta khắc chữ ở trên lưng mông, chẳng phải hay hơn sao?

Dựa vào cái gì thứ tốt nhất thiên hạ phải đưa cho gia tộc họ Ninh.

Dựa vào cái gì thiên hạ mỹ nhân, đều phải cho họ Ninh?

Kế hoạch bá nghiệp lớn, vừa lúc cần mỹ nhân tuyệt sắc trang điểm.

Mà ngay tại lúc này, bên ngoài vang lên một tràng bước chân dồn dập.

- Chủ nhân, việc lớn không tốt.

Cừu Thiên Nguy trong tay run lên, tức khắc ở con gái sau lưng phía trên họa xuất một đường thật dài miệng máu.

- Chuyện gì? - Cừu Thiên Nguy nói.

- Thẩm Lãng giết thiếu chủ, giết hơn hai ngàn tên hải tặc, đồng thời đưa hết đầu về đây rồi.

Cừu Thiên Nguy trong nháy mắt như là sét đánh.

Giống như nghe được một chuyện rất vô lý vậy, không có nhúc nhích thật lâu.

Này... Điều đó không có khả năng.

Cái này không phù hợp suy luận.

Dù cho Thẩm Lãng điên rồi, Bá tước Huyền Vũ cũng không thể có thể điên.

- Răng rắc!

Hai tay Cừu Thiên Nguy chợt vận sức, đao khắc trong tay rõ ràng bị bẻ gãy.

Ông ta quyết định, tin tức này báo lầm, phải rút gân thằng tâm phúc báo tin.

...

Thành Nộ Triều bến tàu, đã được hoàn toàn phong tỏa.

Mấy nghìn tên võ sĩ hải tặc, gác mỗi một chỗ nơi này.

Vua Hải Tặc Cừu Thiên Nguy xuất hiện ở trên tàu chiến này.

Dưới chân của ông ta đầy đầu, tầm hơn hai ngàn cái.

Trong tay của ông ta, chính đang nâng đầu Cừu Kiêu.

Không sai, đây chính là con trai của ông ta, con trai duy nhất.

Trận chiến cách đây hai mươi mấy năm trước ấy, ông ta bị thương, tuy rằng còn có thể ngủ với đàn bà, nhưng đã không sanh con được nữa.

Cho nên, Cừu Kiêu là người thừa kế duy nhất của gia tộc.

Mà bây giờ... gã đã chết.

Cừu Thiên Nguy gần như không dám tưởng tượng, con trai mình trước khi chết đã trải qua cái gì.

Trên mặt vì sao sợ hãi như thế.

Hàm răng của gã bị gãy mấy cái, mặt mũi máu thịt không rõ.

Sứ giả ở kế bên, gã nhìn thấy tất cả báo cho biết rõ ràng.

Cừu Kiêu bị thiến, xương cổ bị cắt đứt, dùng hàm răng bò ba mươi trượng, vô cùng khuất nhục để cầu xin tha thứ.

Cuối cùng, vẫn bị một nữ võ sĩ thủ hạ Thẩm Lãng chém đầu xuống.

Không chỉ là chết thảm, hơn nữa còn là nhận hết dằn vặt cùng khuất nhục mà chết.

Sứ giả nói:

- Thẩm Lãng bảo ta chuyển cáo ngài, bớt đau buồn đi, thiếu chủ Cừu Kiêu bị chết rất không bình thản.

Vua Hải Tặc Cừu Thiên Nguy, nhắm mắt lại.

Trước mắt trở nên tối sầm, hoa mắt từng cơn.

Thân thể lung lay choáng váng.

- Grào...

- Ư...

Trong miệng, trong cổ họng ông ta, phát ra tiếng gào thét giống như dã thú.

Bởi vì cắn răng quá mức, cho nên miệng đầy máu bọt tuôn ra.

- Tại sao? Tại sao hả?

- Thẩm Lãng là người điên, Kim Trác cũng là người điên à?

- Tại sao hả? Tại sao muốn giết con trai của ta chứ?

Cừu Kiêu tràn đầy thịnh nộ, mang theo miệng đầy máu bọt.

- Nhưng mà, tất cả chuyện này đều không quan trọng, đều không quan trọng.

- Hạ lệnh toàn bộ hải tặc xung quanh quần đảo, triệu tập tất cả quân đội, tất cả minh hữu chúng ta.

- Chuẩn bị khai chiến!

- Ta muốn giết sạch đám người trên đảo Vọng Nhai, không để lại một ngọn cây cọng cỏ nào.

- Ta muốn lột da rút gân, lăng trì xử tử mỗi thằng đàn ông gia tộc họ Kim.

- Ta muốn giày vò mỗi con đàn bà gia tộc họ Kim đến chết, cắt thịt nấu sôi.

- Ta muốn thiên đao vạn quả Thẩm Lãng, để hắn hối hận sống trên thế giới này.

- Ta muốn gia tộc họ Kim hoàn toàn xóa khỏi thế giới này!

- Triệu tập quân đội, chuẩn bị khai chiến, chuẩn bị khai chiến!

...

Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, vẫn gian nan điều chỉnh thời gian làm việc và nghỉ ngơi, mỗi ngày tâm nguyện lớn nhất chính là ngủ đủ năm tiếng đồng hồ. Khát cầu các huynh đệ trợ giúp, ta xin mọi ngươi.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch