Chương 523: Lãng gia cuồng nhiệt! Cắm sừng cho Thái tử? (2) Hiền đệ cũng không nhất định nằm gai nếm mật, hai nhà chúng ta liên thủ trước đánh bại nước Sở, vậy chín quận, hiền đệ có thể từ nước Sở cắt đi.
Tiếp tục, Ninh Nguyên Hiến đem đến một tấm bản đồ, chỉ vào nước Sở lãnh thổ quốc gia nói:
- Hiền đệ, chín quận mà đệ cần, có thể khoanh vòng ngay trên bản đồ này.
Lời này khí thế tận trời giống như đã hoàn toàn đánh bại nước Sở, lập tức chia của vậy.
Ngô vương trở nên im lặng.
Gã đương nhiên biết cái gọi là minh ước là ảo, hoàn toàn chỉ là một điệu bộ chính trị mà thôi.
Còn hai nước chia nhau nước Sở càng là lời nói vô căn cứ.
Đối với Việt quốc mà nói, bây giờ quan trọng nhất chính là dẹp loạn nước Nam Ẩu, thống trị thật tốt hành tỉnh Thiên Tây, tu sinh dưỡng tức.
Việt quốc cần một hoàn cảnh yên bình.
Cho nên thấy tốt thì lấy, phải như thế.
Bây giờ Việt quốc không phải thời kỳ bành trướng.
Hơn nữa đề nghị này của Việt vương, cũng quả thực cung cấp một loại khả năng, Ngô Việt liên thủ cùng phạt nước Sở.
Đương nhiên khoảng cách cái mục tiêu này còn đặc biệt xa xôi, trên đường không biết sẽ có bao nhiêu lần gián đoạn cùng biến cố, nhưng tối thiểu là một sự khởi đầu tốt đẹp.
Việt vương ngay lúc chiếm thượng phong, biểu hiện tư thế vô cùng cao thượng, ngược lại chẳng có vẻ kẻ thắng trận.
Việt vương cần đất nước yên ổn, Ngô vương sao lại không?
Lúc này đây, gã đã trải qua thất bại to lớn như vậy, cũng cần phải thu tàn cục.
Hơn nữa trong nước đang ở giai đoạn thay thế mới cũ, chuyển giao quyền lực cũng có thể xuất hiện rung chuyển nhất định.
Nếu như lúc này đây thắng thì dễ nói, nào ngờ hết lần này đến lần khác lại thua.
Ngô vương muốn lần nữa khôi phục quyền uy chí cao vô thượng, quả thực cần cần rất nhiều thời gian.
Việt quốc cần tu sinh dưỡng tức, nước Ngô cũng cần như thế kia mà?
Cho nên Ngô vương chỉ suy tư trong chốc lát, liền trực tiếp đưa tay ra nói:
- Vương huynh, từ nay về sau hai nước Ngô Việt, chính là nước anh em.
Ninh Nguyên Hiến cầm tay của Ngô Khải nói:
- Từ nay về sau, hai nước Ngô Việt, cùng nhau trông coi!
Hai đại vương rõ ràng mạnh mẽ vang dội.
Nhanh chóng ký kết minh ước.
Đương nhiên, Ngô vương khi nhìn đến bìa của minh ước bìa ngoài thời điểm, hay là trong lòng thầm mắng một câu đ* mẹ ông.
Bởi vì cái minh ước này một sáng một tối.
Bên ngoài minh ước, chính là hai nước Ngô Việt chấm dứt chiến tranh thành nước anh em.
Nhưng cái phần bên trong, đơn giản gọi là mật ước Ngô Việt phạt Sở.
Ngô vương có thể ngẫm lại, tuy nói là mật ước, nhưng chỉ phải sau khi ký kết không vượt qua một tháng, cam đoan truyền khắp thiên hạ.
Thôi, tùy tiện ký đi.
Ngô vương bất đắc dĩ chỉ chốc lát, cũng phải ký tên trên cái gọi là mật ước Ngô Việt phạt Sở.
Dạng thao tác này ở trên địa cầu cũng xảy ra rất nhiều lần.
Ví như chiến tranh thế giới lần II, Đức còn cùng Liên Xô ký hiệp ước bí mật, kết quả chẳng phải còn đánh thành một đám não nhũn sao.
Ngày kế!
Ở vùng biên giới hai nước Ngô Việt xây đài cao, ngay trước văn võ bá quan, ngay trước mấy vạn đại quân, hai vị quốc quân ký xuống 《 Minh ước Ngô Việt 》, tiếp đó thông báo thiên hạ.
Hai nước Ngô Việt chính thức kết minh.
Thiên hạ khiếp sợ!
Ngoài ý muốn quá chừng, quá đột nhiên.
Không phải lúc trước hai bên còn đánh cho ngươi chết ta sống, là tử thù chình ình, bây giờ lại quan hệ mật thiết tốt như thế, hai người trở mặt quá nhanh rồi đó.
Sứ giả nước Sở sứ còn chưa có chạy tới Việt quốc, liền thu được thông cáo hai nước, tức khắc gần như ói ra máu.
Một nửa sứ đoàn trở về nước Sở, xem ý chỉ của Sở vương, một nửa kia sứ đoàn tiếp tục xuất phát đi Việt quốc.
Nhưng lúc này đây đi sứ rõ ràng tiền đồ đáng lo.
Ninh Nguyên Hiến ra tay quá nhanh.
Lúc đầu nước Sở là muốn cùng nước Ngô liên thủ, tranh thủ ngoại giao cắt một đao vào nước Việt.
Ai biết Ninh Nguyên Hiến trực tiếp bóp từ trong trứng nước.
Vẫn là ứng với câu danh ngôn, thứ trên chiến trường không có được thì cũng chẳng chiếm được trên bàn đàm phán.
Lần này nước Sở tất nhiên là có phiền toái.
...
Thẩm Lãng mới vừa rời khỏi quận Bạch Dạ, đến tối ngày thứ ba, nghênh đón một vị khách.
Thế tử phủ Bá tước Vũ An Tiết Bàn, hơn nữa bên cạnh gã còn có một tiểu mỹ nhân tuyệt sắc.
Sở dĩ nói là tiểu mỹ nhân, bởi vì thoạt nhìn nàng chỉ tầm mười bảy tuổi, vô cùng rụt rè, thời thời khắc khắc đều cúi đầu xuống.
Thẩm Lãng nhìn Tiết Bàn.
Người này giống đổi mặt, ánh mắt nhìn Thẩm Lãng tràn đầy thân mật, giống như hai người là bạn cũ tri kỷ vậy.
Mấy tháng trước, Tiết Lê đi phủ Bá Tước Huyền Vũ từ hôn.
Tiết Bàn theo hội Ẩn Nguyên đi ép trả nợ, nỗ lực đẩy gia tộc họ Kim ép vào đường cùng.
Không chỉ có như thế, hai mươi năm trước Bá tước Kim Vũ mượn một triệu lượng vàng, thuê một vạn đại quân cùng một cả nhánh hạm đội đi vây quét hải tặc Cừu Thiên Nguy, kết quả toàn quân huỷ diệt, cho mang đến gia tộc họ Kim tai họa ngập đầu.
Nếu bàn thù hận với gia tộc họ Kim, gia tộc họ Tiết so với gia tộc họ Tô lớn hơn.
Hơn nữa gia tộc họ Kim với gia tộc họ Tiết ân trọng như núi, đối phương chẳng có lý do gì nhưng vẫn phản bội, bán đứng vô sỉ cực kỳ, gần như đẩy cả gia tộc họ Kim vào chỗ chết.
Mà gia tộc họ Tô, mãi cho đến khi Mộc Lan từ hôn, hai nhà mới chánh thức trở mặt.
Nhưng Thẩm Lãng sở dĩ trước tiên tìm gia tộc họ Tô báo thù.
Một là bởi vì đuổi kịp, Tô Kiếm Đình đánh lén phủ Bá Tước Huyền Vũ làm nhạc mẫu bị thương.
Hai là bởi vì trong lòng quốc quân thống hận Tô Nan.
Mà gia tộc họ Tiết lại không giống vậy.
Bá tước Vũ An Tiết Triệt có lai lịch dính dáng đến quốc quân rất nhiều, vì quốc quân mà quản lý tin tức tình báo trong thiên hạ.
Yến Nan Phi cũng là người gia tộc họ Tiết, tuy rằng bên ngoài là một trong sáu đại tông sư Việt quốc, hơn nữa còn là chưởng môn Nam Hải kiếm phái.
Nhưng mà Nam Hải kiếm phái tựa như là chi nhánh của Hắc Thủy Đài.
Hơn nữa gia tộc họ Tiết cùng gia tộc họ Xung có quan hệ đồng minh tuyệt đối, còn có Tam vương tử Ninh Kỳ tồn tại, gia tộc họ Tiết biểu hiện ra bên ngoài rất ít, kỳ thực mạnh mẽ phi thường, thâm căn cố đế.
Gia tộc họ Tô phía ngoài cường đại, thực tế cũng mạnh mẽ.
Mà gia tộc họ Tiết khiêm tốn, giống như một tảng băng, thấy chỉ có trên mặt nước một chút, còn lại 90% đều ở đây dưới nước.
Thẩm Lãng nhất định phải diệt họ Tiết.
Thế nhưng từ độ khó, có thể so với gia tộc họ Tô còn phải lớn hơn một chút.
Trước kia Tiết Bàn ở trước mặt gia tộc họ Kim, lạnh lùng ngạo mạn cỡ nào.
Mà nay ngày, khuôn mặt của hắn mặc dù có vài phần rụt rè, nhưng lại là tràn đầy vui vẻ.
- Chúc mừng muội phu, thành lập công lao bất hủ. - Tiết Bàn nói.
Thẩm Lãng mỉm cười hoàn lễ, cũng không nói gì.
Tiết Bàn nói:
- Muội phu lần này vào kinh đô nhất định sẽ đi qua quận Lang đi.
Đó là chắc chắn.
Lúc này Tam vương tử Ninh Kỳ dẫn đầu ba vạn đại quân trấn thủ quận Lang, vốn suy nghĩ chặn phản quân Tô Nan.
Bây giờ là chắc chắn không cần, phản quân họ Tô đã toàn quân huỷ diệt.
Thẩm Lãng gật đầu.
Tiết Bàn nói:
- Tam vương tử điện hạ muốn mời đệ ăn một bữa cơm, đặc biệt bảo huynh đến đây mời.
Thẩm Lãng nói:
- Nhất định phải đi à?
Tiết Bàn nói:
- Dĩ nhiên không phải, hoàn toàn nhìn ý của muội phu, chỉ bất quá Tam vương tử điện hạ thực sự cầu hiền tài như khát nước.
Lần trước Thẩm Lãng đi sứ Khương quốc thành công, Tam vương tử cũng từng phái người tới lôi kéo, thế nhưng thái độ vô cùng qua loa.
Lần này liền có vẻ vô cùng chân thành, phái tới dòng chính thật sự Tiết Bàn.
Tiết Bàn nói:
- Muội phu à, huynh biết những gì chúng ta làm lúc trước ám muội, thế nhưng không có cách nào, gia tộc họ Tiết chúng ta hoàn toàn phải phục tùng ý chỉ bệ hạ, bệ hạ bảo chúng ta làm cái gì chúng ta thì làm cái đó.
Vậy hai mươi năm trước, gia tộc họ Tiết các ngươi bán đứng họ Kim ta, chẳng lẽ cũng là ý chí quốc quân kia à?
Tiết Bàn nói:
- Đương nhiên huynh biết, muội phu rất khó tiêu tan thù hận với gia tộc họ Tiết chúng ta, thế nhưng từ từ sẽ đến. Có một việc muội phu cần phải biết.
Thẩm Lãng nói:
- Là vụ Khổ Đầu Hoan ám sát nhạc phụ ta sao?
Tiết Bàn nói:
- Đúng, như vậy muội phu cũng biết thân phận chân chính của Khổ Đầu Hoan là gì không?
Thẩm Lãng nói:
- Nguyện nghe chi tiết.
Tiết Bàn nói:
- Tên của hắn gọi Trác Nhất Trần, là nghĩa huynh của Trác Chiêu Nhan, cho nên hắn là người của Thái tử, đi ám sát Hầu tước Kim Trác cũng do ý của Thái tử.
Thẩm Lãng cất giọng kinh ngạc:
- Lại có việc này?
Tiết Bàn nói:
- Thiên chân vạn xác.
Thẩm Lãng cất giọng run rẩy:
- Thật là đáng sợ, đơn giản là nghe rợn cả người, Khổ Đầu Hoan dĩ nhiên là người của Thái tử, tin tức này cũng không tránh khỏi quá kinh người. Thái tử lại phái người đi ám sát nhạc phụ của đệ sao? Từ nay về sau, đệ và hắn không đội trời chung.
Tiết Bàn nói:
- Thẩm muội phu, chúng ta đôi bên đều có cùng chung kẻ địch, không bằng trước tiên ở một chiến hào được không?
Tiếp tục, Tiết Bàn nói:
- Huynh biết xá muội Tiết Lê không hiểu chuyện, mang đến rất nhiều tổn thương cho gia tộc họ Kim, thế nhưng thông gia họ Tiết cùng gia tộc họ Kim vẫn có thể tiếp tục mà, Mộng Mộng, muội qua đây.
Tiểu mỹ nhân tuyệt sắc đã đi tới.
- Đây là Tiết Mộng, muội muội của huynh, là hòn ngọc quý trên tay được phụ thân yêu quý nhất.
Thẩm Lãng nhìn kỹ cô gái này.
Luận tướng mạo, luận dịu dàng, cô gái trước mắt này quả thực vượt qua Tiết Lê.
Tiết Bàn nói:
- Thế tử Kim Mộc Thông tài hoa hơn người, nổi danh khắp Việt quốc, cùng muội muội Tiết Mộc quá là ông trời tác hợp cho, để hai người này kết làm phu thê thế nào?
Thẩm Lãng ra vẻ động lòng, cười nói:
- Tiết Mộng tiểu thư, Kim Mộc Thông cũng không phải đẹp trai như huynh đâu, tiểu thư thực sự sẵn lòng gả cho hắn à?
Lời này thật tình trơ tráo.
Tiết Mộng nhỏ giọng thỏ thẻ:
- Muội đã lén lút đi thăm ca ca Mập, muội… muội… rất thích chàng.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy cũng quá tốt, nhưng mà chuyện này đệ không làm chủ được, cần phải bẩm báo nhạc phụ nhạc mẫu mới được.
Tiết Bàn nói:
- Đó là hiển nhiên, đó là hiển nhiên. Tam vương tử điện hạ đang chờ đợi, chờ muội phu đến quận Lang nhất định sẽ ghé thăm một lần.
Thẩm Lãng nói:
- Đệ sẽ cố gắng, cố gắng!
Tiết Bàn nói:
- Vậy vi huynh cáo từ.
Thẩm Lãng nói:
- Tiết huynh tạm biệt, đi thong thả!
Tuyệt sắc tiểu mỹ nhân nói:
- Tỷ phu Thẩm Lãng, hy vọng gặp lại!
Thẩm Lãng nói dịu dàng:
- Muội muội Tiết Mộng, hy vọng gặp lại.
Tiểu mỹ nhân tuyệt sắc lại hướng Thẩm Lãng vẫy tay.
Tiết Bàn mang theo em gái rời đi.
...
Ngày kế, Thẩm Lãng tiếp tục đi về phía trước!
Buổi tối, lại bao toàn bộ quan dịch.
Lúc trước mỗi một lần tuy hắn bao cả quan dịch, nhưng quan trong trạm dịch coi như hắn không tồn tại, tránh xa như rắn rết, chẳng dám trêu cũng chẳng dám thân.
Mà lần này, hắn còn chưa đi đến, quan địa phương lại đều tới phái người nịnh bợ.
Còn chưa đến quan dịch, quan lại bên trong cũng đã sớm mười mấy dặm tới đón tiếp, ân cần, lấy lòng thế này, quả thực ngay cả Thái thú còn chưa được ưu ái đến thế.
Thẩm Lãng ăn cơm tối xong, tiếp đó trở lại bên trong căn phòng của mình.
Kiếm vương Lý Thiên Thu sẽ ở phòng kế bên, trước khi Thẩm Lãng vào phòng, Kiếm vương hạ giọng nói:
- Phòng của ngài bên trong có người, hơn nữa còn là nữ.
Thẩm Lãng kinh ngạc.
Chẳng lẽ là cục cưng Mộc Lan của mình đến à?
Nàng biết ta nín quá khổ, cho nên tới an ủi nội tâm cháy bỏng và cô đơn của ta?
Thẩm Lãng lần này kìm nén quá lâu, xấp xỉ một tháng.
Cả người quả thực muốn phải bùng nổ vậy.
Đẩy cửa ra.
Quả nhiên một cô gái đứng quay lưng lại.
Bóng lưng này mê hoặc vô song, đường cong ma quỷ.
- Thẩm công tử đến rồi sao? Ta chờ lâu lắm rồi. – Cô gái xoay người lại.
Đúng là ngoại thất của Thái tử Trác Chiêu Nhan.
- Tiết Bàn đã từng gặp Thẩm công tử rồi đúng không. - Trác Chiêu Nhan nói dịu dàng:
- Nhưng mà ta tin tưởng Thẩm công tử chắc chắn không có đồng ý gì với hắn cả.
Thẩm Lãng nói:
- Ý đồ đến đây của Trác tiểu thư thế nào?
Trác Chiêu Nhan nói:
- Thái tử điện hạ đặc biệt tán thưởng Thẩm công tử, tán thưởng thật lòng. Ta biết Thẩm công tử lúc trước cùng Thái tử điện hạ có hiểu lầm, thế nhưng sự hiểu lầm có thể giải, không phải sao?
Thẩm Lãng nói:
- Khổ Đầu Hoan đi ám sát nhạc phụ ta, sự hiểu lầm lớn như vậy cũng có thể tháo ra à? Thái tử có ý đồ độc chiếm thê tử Kim Mộc Lan của ta, hiểu lầm lớn như vậy cũng có thể tháo ra à?
Trác Chiêu Nhan nói dịu dàng:
- Đương nhiên có thể!
Tiếp đó, ả nhẹ nhàng xé ra.
Váy lụa bó sát người rơi xuống, bên trong không mặc gì cả, lộ ra thân thể trắng tinh như ngọc, không mảnh vải che thân.
Tiếp đó cánh tay ngọc ngà của ả bắt đầu quấn lên người Thẩm Lãng như rắn, gương mặt tuyệt mỹ dính sát vào, nói dịu dàng:
- Thẩm công tử, xuân tiêu một khắc đáng ngàn vàng, chớ để phí hoài, có chuyện gì ngày sau hãy nói.
...
Chú thích của Bánh: Ngày hôm nay up gần một vạn bốn, trên đường bôn ba đây tuyệt đối là đem hết toàn lực. Nhìn Cao Điểm liều mạng như vậy, top vé tháng giúp ta một chút, ta cầu các vị ân công.