Chương 545: Bùng nổ! Khổ Đầu Hoan chết đi sống lại! (2)
Kim Mộc Thông nói:
- Vậy vì sao những cô gái lúc trước ngươi từng ngủ, cũng là hơn hai trăm cân không vậy?
Lan Phong Tử thở dài nói:
- Bởi vì tiện nghi, kế đến là giá tiền, đàn bà gầy có thể ngủ một lần, đàn bà hai trăm cân có thể ngủ mười lần. Thế tử, thế giới người nghèo chúng ta những thứ này ngài chẳng hiểu đâu, ngài vừa sanh ra liền có mỹ nhân xoay quanh, muốn ngủ mỹ nhân gì không có hả? Đối với người nghèo chúng ta mà nói, nhắm mắt lại đều giống nhau.
Kim Mộc Thông tức khắc muốn khóc.
Gã sắp qua hai mươi tuổi, kết quả chỉ ngủ được với một người đàn bà, hơn nữa còn bị người ta đè.
Nhưng mà, gã không thừa nhận.
Gã ngược lại gật đầu nhận bừa, làm ra vẻ mình là tài xế lão luyện.
Đương nhiên Lan Phong Tử đã sớm biết lai lịch Kim Mộc Thông, chủ yếu đang dỗ dành gã mà thôi.
Kim Mộc Thông hỏi:
- Nếu như thẩm mỹ của ngươi bình thường, tại sao lại nhìn trúng Hàm Nô hả?
Lan Phong Tử nói:
- Các người thấy là Hàm Nô hai trăm tám mươi cân, mà ta thấy chính là Hàm Nô trong tương lai giảm xuống còn một trăm ba mươi cân, tuyệt đối đại mỹ nhân, hơn nữa còn là xử nữ, ta đây coi như là sớm đầu tư, hiểu chưa?
Tức khắc Kim Mộc Thông sửng sốt rồi nói:
- Hàm Nô tỷ tỷ cũng không sẵn lòng giảm béo đi, một khi giảm xuống, lực chiến đấu của tỷ tỷ cũng liền yếu bớt, chỉ bằng mượn thể trọng bây giờ, trên chiến trường đè cũng có thể đè chết kẻ địch.
Lan Phong Tử nói:
- Phụ nữ thích người nào sẽ thay đổi vì người đấy, đến một khắc khi nàng thích ta, nàng sẽ cam tâm tình nguyện vì ta giảm cân.
Nhưng mà vào lúc này, bên ngoài Hàm Nô nói:
- Đừng có nằm mộng, ta sẽ không coi trọng ngươi, ngươi quá nhỏ.
Tức khắc Lan Phong Tử mặt đỏ tới mang tai nói:
- Hàm Nô cô nương, cô nương tuyệt đối không nên nghe những lời đồn kia, những cái kia cũng là nói xấu.
Hàm Nô nói:
- Tự ta nhìn thấy.
...
Hai ngày sau, ban đêm!
Thẩm Lãng ôm Băng Nhi đi ngủ, bỗng nhiên bị gọi dây.
Vũ Liệt cất giọng rất nhỏ.
Nhưng Thẩm Lãng thoáng khẽ động, Băng Nhi vẫn tỉnh.
- Thế nào phu quân? - Băng Nhi rù rì nói.
Chỉ có khi đang say ngủ, nàng mới có thể hô phu quân.
Lúc tỉnh táo bình thường, Băng Nhi thường kêu cô gia.
- Không có việc gì, ngươi ngủ tiếp đi. - Thẩm Lãng nói dịu dàng, tiếp đó hôn ở trên mặt nàng một cái.
- Ư! - Băng Nhi tiếp tục nhắm mắt lại, vẫn vẫn duy trì tư thế ban đồng, thật giống như Thẩm Lãng vẫn còn ôm nàng vậy.
Sau khi đi ra khỏi phòng, Thẩm Lãng bèn hỏi:
- Đến sao?
Vũ Liệt nói:
- Đến rồi.
...
Đến rồi!
Kiếm vương Lý Thiên Thu mang theo xác Khổ Đầu Hoan quay trở về kinh đô.
Trong phòng dưới đất, xác Khổ Đầu Hoan nằm ở trên bàn, vẫn không nhúc nhích.
- Không có hít thở, không có nhịp tim, thế nhưng cũng không mục nát. - Lý Thiên Thu nói:
- Đặc biệt hiếm thấy, đặc biệt ly kỳ.
Thẩm Lãng quan sát tỉ mỉ.
Khổ Đầu Hoan đầu tiên là trúng kịch độc, hơn nữa còn là loại kịch độc thấm vào máu.
Thẩm Lãng dùng ngân châm đâm vào thân thể Khổ Đầu Hoan, chấm một chút máu, tiếp đó hòa tan trong nước.
- Mang một con vật còn sống tới đây.
Một lát sau, một con hươu con bị chở vào đây.
Thẩm Lãng cầm chén nước này rót vào miệng con hươu.
Chỉ uống hai hớp, mấy giây sau đó, hươu con này miệng mũi chảy máu chết bất đắc kỳ tử.
Quả nhiên là kịch độc.
Chỉ một chút xíu vậy, liền độc chết một chú hươu con nặng mấy chục cân.
Mà Khổ Đầu Hoan gần như uống hết toàn bộ bình rượu độc.
Khi quan sát vết thương ngay ngực gã.
Dựa theo người bình thường thì đây chính vị trí giữa tim.
Trác Chiêu Nhan thật là độc ác, ra tay quyết đoán như thế, trực tiếp đâm vào trái tim, đây là muốn một chiêu giết chết Khổ Đầu Hoan.
Thế nhưng...
Trái tim của Khổ Đầu Hoan không ở cái vị trí kia.
Hơn nữa loại tình huống này cũng không phải là bẩm sinh.
Mà là bởi vì nguyên nhân đặc biệt nào đó, ngũ tạng lục phủ của gã kỳ thực đều lệch vị trí.
Đương nhiên còn kể cả khuôn mặt của gã.
Thẩm Lãng xem mặt của gã, tức khắc thấy xấu đến phát hờn.
Khuôn mặt này tưởng chừng như bị acid sunfuric ăn mòn còn còn đáng sợ hơn, không chỉ giống như từng bị phòng, hơn nữa vị trí ngũ quan hoàn toàn bóp méo chếch đi.
Thẩm Lãng biết, Khổ Đầu Hoan chính là Trác Nhất Trần, lúc gã mười tám tuổi đã đậu võ trạng nguyên, tiếp đó bởi vì thân thể phát sinh kịch biến, được đưa đi Thiên Nhai Hải Các chữa trị, bởi vì thiên phú huyết mạch quá xuất sắc, cho nên được Tả Từ Các chủ thu làm đệ tử ký danh.
Mà những kịch biến thân thể này, hoàn toàn là bởi vì máu của gã.
Lúc đó gã sắp được Thiên Nhai Hải Các chữa hết, nhưng là vì báo thù cho gia tộc họ Trác, gã rời khỏi Thiên Nhai Hải Các, lúc này mới lại biến thành cái hình dạng quỷ sứ này.
Mấy năm nay, gã căn bản cũng không phải là vì bản thân mà sống được, hoàn toàn là vì gia tộc họ Trác, vì người đàn bà ác độc Trác Chiêu Nhan kia.
Cho nên nói, chó liếm cũng không có kết cục tốt!
Không chỉ là Khổ Đầu Hoan, kể cả mười tên ăn mày Lan Phong Tử mang đến, đều bởi vì huyết mạch khiến cho thân thể xảy ra dị biến.
Hoặc là ngũ quan méo mó, hoặc là thân thể còng xuống, hoặc là tứ chi bóp méo, nhìn qua dường như tàn tật vậy.
- Công tử, hắn chính là Khổ Đầu Hoan sao? - Vũ Liệt nói.
- Ừ. - Thẩm Lãng hỏi:
- Ngươi vô cùng sùng bái hắn sao?
Vũ Liệt nói:
- Vâng!
Bất kể là Trác Nhất Trần, hay là Khổ Đầu Hoan, đều có vô số người hâm mộ.
Bởi vì bất kể là võ trạng nguyên, hay là đạo tặc, Khổ Đầu Hoan đều làm xong đến cực hạn.
Ở toàn bộ Việt quốc, thậm chí ở phía nam vương triều Đại Viêm, gã đều trở thành một truyền kỳ.
Vũ Liệt nói:
- Công tử, hắn đã chết à?
Thẩm Lãng nói:
- Không biết.
Thẩm Lãng quả thực cũng không dám khẳng định Khổ Đầu Hoan đến tột cùng chết hay chưa.
Nếu như nói gã không chết, nhịp tim cũng mất, hít thở cũng không có.
Nhưng nếu như nói gã đã chết, Thẩm Lãng qua mắt X quang xuyên thấu, vẫn có thể thấy trong cơ thể gã còn có năng lượng dao động rất nhỏ.
Nói như vậy chết thật sự chính là chết nào.
Khi máu không cách nào cung cấp oxy cho não, sẽ tạo thành chết nào.
Bộ não thời thời khắc khắc đều cần rất nhiều năng lượng.
Khổ Đầu Hoan không có hít thở, không có nhịp tim suốt nhiều ngày, theo lý thuyết bộ não cần phải đã sớm chết mất.
Thế nhưng, trong máu của gã dường như có một loại năng lượng đặc biệt nào đó, có thể duy trì hoạt động của não bộ ở mức thấp nhất.
Cho nên ở mức độ nào đó, gã không có chết.
Máu của Khổ Đầu Hoan rõ ràng nghịch thiên, cũng chỉ kém với Đại Ngốc một chút, thảo nào mười tám tuổi liền có thể trở thành võ trạng nguyên.
Mấy năm nay gã hoàn toàn bị Trác Chiêu Nhan làm trễ nãi, bằng không gã tiếp tục sống ở Thiên Nhai Hải Các, võ công chỉ càng thêm nghịch thiên.
Lúc này, Thẩm Lãng mới cảm giác được một chút khí tức huyền huyễn.
- Có thể cứu sống được không? - Lý Thiên Thu bèn hỏi.
Sau khi nghe nói như vậy, Vũ Liệt tự lui ra ngoài.
Nàng cảm thấy có chút bí mật, bản thân ngươi không nên biết thì tốt hơn.
Thẩm Lãng nói:
- Kiếm Vương tiền bối, ta cũng không có mười phần chắc chắn.
Cái thí nghiệm này hắn đã làm nửa năm.
Ngay từ đầu là vì cứu Thần nữ Tuyết Ẩn, lợi dụng năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch của Đại Ngốc.
Thế nhưng sau đó phát hiện, cổ trùng núi Phù Đồ trong cơ thể Tuyết Ẩn đặc biệt thần bí, chúng nó ham muốn điên cuồng với năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch trong cơ thể Đại Ngốc liên tục cắn nuốt không ngừng.
Những thứ cổ trùng này cắn nuốt năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch của Đại Ngốc xong xuôi, lại liên tục không ngừng tiết ra huyết mạch năng lượng mới.
So với Hoàng Kim Huyết Mạch của Đại Ngốc thì giảm một cấp.
Thế nhưng số lượng lại gấp mười lần hoặc hơn.
Hoàng Kim Huyết Mạch của Đại Ngốc cường đại cỡ nào?
Nghịch thiên cỡ nào?
Coi như gấp mấy lần cấp bậc năng lượng huyết mạch, cũng vô cùng kinh người.
Nhưng mà, những thứ kỳ tích này chỉ là bắt đầu.
Những con cổ trùng thần bí từ núi Phù Đồ sau khi nuốt vào năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch của Đại Ngốc, tiến vào trạng thái bạo phát điên cuồng không ngừng sinh sôi nẩy nở cùng phân chia, số lượng càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều.
Hôm nay, Thẩm Lãng đã tạo ra đời thứ mười.
Nguyên bản cổ trùng đời thứ mười này vẫn bài tiết ra độc tố.
Thế nhưng trong một lần thí nghiệm đặc biệt tình cờ, Thẩm Lãng dùng cổ trùng trong máu của vợ Kiếm Vương làm thí nghiệm.
Sau khi vợ của Kiếm Vương bị con gái nuôi Tiết Tuyết hạ độc, thần trí hoàn toàn biến mất, cả người đáng sợ giống như con cóc vậy.
Thẩm Lãng từng kiểm tra, thứ mà bà trúng phải cũng là một loại cổ độc.
Thẩm Lãng tiến hành hỗn hợp hai loại cổ trùng.
Vốn tưởng rằng không thể giao phối lẫn nhau, nhưng thật không ngờ có thể!
Như thế lại sản sinh ra cổ trùng mới lại hoàn toàn đã không có độc tố.
Nó không có cả độc tố thần kinh mà Tuyết Ẩn trúng phải, cũng như loại độc tố trong cơ thể của vợ Kiếm Vương.
Trong cơ thể của những con cổ trùng này cũng chỉ có một loại năng lượng, đó chính là năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch của Đại Ngốc.
Hơn nữa, liên tục không ngừng nhân bản phân bào.
Chỉ cần có đầy đủ máu cùng năng lượng, chúng có thể tiếp tục như thế mãi mãi.
Cái này đặc biệt đáng sợ...
Ý vị này có thể tiến hành cải tạo huyết mạch.
Những thứ cổ trùng này đã không độc, chỉ cần rót bọn chúng vào trong cơ thể người.
Những thứ cổ trùng này sẽ không ngừng thôn phệ năng lượng trong máu người, tiếp đó không ngừng thả ra.
Mà chúng nó thả ra năng lượng huyết mạch, là có chứa năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch của Đại Ngốc, mặc dù đã thấp mấy cấp bậc.
Nhưng vẫn đặc biệt nghịch thiên.
Thẩm Lãng đương nhiên hân hoan!
Thế là hắn liền tìm mấy người tử tù làm thí nghiệm.
Kết quả... đặc biệt vô cùng thê thảm!
Thân thể những tên này căn bản là không chịu nổi năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch của Đại Ngốc, cổ trùng tiến vào bên trong cơ thể của bọn họ, gần như chỉ chốc lát hút bọn họ thành đống bèo nhèo, tiếp đó chợt vỡ tung.
Bất kể là dùng tử tù, hay là dùng động vật làm thí nghiệm.
Không có một thứ nào có thể sống quá một khắc đồng hồ.
Cái này chứng minh, dù cho muốn sửa đổi huyết mạch, cũng cần có căn cơ cường đại, thân thể người thường căn bản không chịu nổi.
Đương nhiên, nếu như chỉ có thật ít cổ trùng rót vào trong cơ thể, như vậy vật thí nghiệm sẽ biến thành mạnh, hơn nữa thời gian sống sót cũng sẽ trở thành dài.
Nhưng vẫn khó sống quá nửa tháng.
Cho nên, Thẩm Lãng nói thí nghiệm của hắn đã thành công 99.99%.
Mà mười tên ăn mày Lan Phong Tử mang tới vậy, trong cơ thể đều có huyết mạch năng lượng kinh người, nhưng là bọn họ còn không kịp mạnh, cũng đã trở thành dân chạy nạn chiến tranh, rày đây mai đó.
Những người này lớn nhất cũng chính là chừng ba mươi tuổi.
Nói cách khác, năm đó khi bọn họ biến thành chiến tranh dân chạy nạn, tối đa không vượt qua mười tuổi.
Số bọn họ cũng không tốt, không có được hào môn quý tộc nhận nuôi, cho nên huyết mạch năng lượng trong cơ thể căn bản là không kịp chuyển động và phát tán, lâu ngày, dòng năng lượng này không cách nào bị kích hoạt, bởi vì không cách nào được thả ra nên đã biến bọn họ trở nên vặn vẹo chẳng khác nào tàn tật vậy.
Mà bọn họ chính là vật thí nghiệm tốt nhất của Thẩm Lãng.
Bởi vì năng lượng huyết mạch vốn có của họ phi thường cường đại, Thẩm Lãng cải tạo ra cổ trùng hoàn toàn mới, có chứa năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch, có thể kích hoạt huyết mạch năng lượng bên trong cơ thể của bọn họ, hơn nữa sẽ không để cho bọn họ bị cổ trùng thôn phệ biến thành xác khô, cũng sẽ không bị hành hạ mà chết.
Nhưng Thẩm Lãng vẫn không đành lòng trực tiếp sửa đổi kích hoạt bọn họ.
Lúc này, Khổ Đầu Hoan gần như đã chết!
Như vậy, gã liền trở thành vật thí nghiệm tốt nhất.
Nếu là cổ trùng Hoàng Kim Huyết Mạch của Thẩm Lãng có thể cứu sống Khổ Đầu Hoan, vậy có thể chứng minh có thể cứu lại mệnh mười tên ăn mày vận, có thể kích hoạt huyết mạch năng lượng bên trong cơ thể của bọn họ.
- Khổ Đầu Hoan, thí nghiệm cải tạo huyết mạch của ta đang bước vào cửa, 0.001% liền giao cho ngươi.
- Nếu như thành công, vậy ngươi liền sống.
- Nếu như thất bại, vậy ngươi sẽ chết!
Thẩm Lãng hít một hơi thật sâu, lấy ra một ống tiêm.
Ở trong đó có chừng 3 ml chất lỏng màu vàng nhạt.
Ở trong đó chi chít cổ trùng Hoàng Kim Huyết Mạch, vô số kể, vượt qua hàng tỷ.
Kiếm vương Lý Thiên Thu cũng khẩn trương vô cùng.
Bởi vì nếu như Thẩm Lãng có thể cứu sống Khổ Đầu Hoan thì vậy cũng ý nghĩa có thể có thể chữa khỏi vợ của ông.
- Tuy rằng ta đã chắc chắn tám phần mười, nhưng vẫn là mặc cho số phận đi! - Thẩm Lãng cười nói.
Tiếp đó đâm kim vào mạch máu của Khổ Đầu Hoan, rót 3 ml cổ trùng Hoàng Kim Huyết Mạch vào trong cơ thể Khổ Đầu Hoan.
Hai phút sau.
Tiêm xong!
Kiếm vương Lý Thiên Thu nói:
- Cái này kết thúc rồi sao?
Thẩm Lãng nói:
- Đúng vậy!
Tiếp đó, hai người ngừng thở, nhìn chằm chằm Khổ Đầu Hoan.
Thậm chí không dám chớp mắt, e sợ cho bỏ sót chút gì đó.
Nhưng mà...
Tầm mấy phút đi qua.
Khổ Đầu Hoan vẫn không nhúc nhích chút nào.
Vẫn không có hít thở, vẫn không có nhịp tim.
Trái tim Kiếm vương Lý Thiên Thu không ngừng chìm xuống, chìm xuống.
Lẽ nào thất bại?
Tuyệt đối không nên.
Nhìn thấy biểu cảm Thẩm Lãng càng ngày càng nghiêm trọng, càng ngày càng nghiêm túc.
Kiếm vương Lý Thiên Thu nói:
- Thẩm Lãng không nên gấp, không nên gấp, hẳn không có nhanh như vậy, ta cảm thấy chờ ngày mai quan sát sẽ tốt hơn.
- Ta cảm thấy là có thể thành công, ít nhất cũng phải mấy canh giờ, mới có thể thấy phản ứng đi.
Kiếm vương Lý Thiên Thu mặc dù càng ngày càng lạnh, nhưng vẫn là lải nhải an ủi bản thân.
Thẩm Lãng cũng không khỏi gấp rút.
Bởi vì hắn qua thị lực X quang thấy rất rõ ràng, những thứ cổ trùng năng lượng hoàng kim tiến vào trong cơ thể Khổ Đầu Hoan xong xuôi, tức khắc tiến vào trạng thái điên cuồng hưng phấn.
Điên cuồng mà khuếch tán, điên cuồng mà thôn phệ, điên cuồng mà thả ra.
Mấy trăm triệu cổ trùng Hoàng Kim ở trong cơ thể Khổ Đầu Hoan đấu đá lung tung.
Chỉ chốc lát ngắn ngủi, liền tràn ngập đến khắp mọi ngõ ngách thân thể gã.
Thế nhưng...
Khổ Đầu Hoan lại vẫn không có hít thở, không có nhịp tim!
Vậy là có chuyện gì?
Lẽ nào, thí nghiệm thất bại?
Tuyệt đối không nên!
Rõ ràng có tám chín thành chắc chắn, làm sao có thể sẽ thất bại?
Một khi thất bại.
Không chỉ không cứu sống Khổ Đầu Hoan, mất đi một viên Đại tướng, mấu chốt là kế hoạch phía sau đều phải dẹp.
Rất nhiều thí nghiệm đều phải một lần nữa bắt đầu.
Nhưng thời gian hoàn toàn không đủ, bỏ lỡ lần này cuộc thi ân khoa, lần sau muốn trình diễn kỳ tích đại bạo phát, không biết phải lúc nào.
Nhưng mà...
Vừa lúc đó!
- Bụp, bụp, bụp...
Một tiếng nhịp tim đập mạnh mẽ vang lên.
Trái tim trong lồng ngực Khổ Đầu Hoan bỗng nhiên lại bắt đầu nhảy lên mãnh liệt.
Gã sống!
...
Chú thích của Bánh: Up chương thứ nhất, cuối cùng cũng sớm mười phút, buổi tối ta tiếp tục cố gắng, các huynh đệ húc vào ta, hỗ trợ ta, ta xin mọi người đó!