Chương 569: Đại công cáo thành! Chân tướng cuối cùng! (2)
Đúng là có những nhân vật thông thiên này bảo hộ.
Đám người có huyết mạch đặc biệt này mới có thể hoàn toàn rửa sạch tội danh phản bội trên người.
Nguyên bản tội danh đám người này là dư nghiệt huyết mạch của Khương Ly, bây giờ trực tiếp đổi thành người có huyết mạch đặc biệt.
Bằng không lúc đó Các chủ Tả Từ vì sao phải nhận Khổ Đầu Hoan Trác Nhất Trần là đệ tử ký danh, chính là vì cho thấy thái độ của mình mà thôi.
Không chỉ là ông ta, mấy tổ chức thần thánh khắp thiên hạ đều thu những người có huyết mạch đặc biệt này làm đệ tử.
Khổ Đầu Hoan làm người trong cuộc, thế nhưng vị trí của gã quá thấp, gã vẫn cho là là thiên phú bản thân quá mức xuất sắc, cho nên mới phải được Thiên Nhai Hải Các nhìn trúng.
Không biết, chuyện này là ý chí mấy tổ chức thần thánh cỡ bự kia.
Huyền Không Tự, núi Phù Đồ, Thiên Nhai Hải Các, Tru Thiên Lâu, Bạch Ngọc Kinh v.v....
Những thế lực thông thiên này chỉ cần vung nhẹ một cái.
Thân phận dư nghiệt của Khương Ly trên người Khổ Đầu Hoan trong nháy mắt được rửa sạch.
Thân phận Lan Phong Tử cùng mười anh em họ Lan cũng có thể công bố tại thế.
Mà gia tộc họ Trác coi như là vật hy sinh hoàn toàn.
Mà Trác Chiêu Nhan lấy tư cách người sống sót, lấy được sự cảm thông mấy đại tổ chức thần thánh, thế là ả được đền bù sơ sơ.
Lan Phong Tử ở vào tầng dưới chót, căn bản là nhìn không thấy hướng gió, cho nên luôn luôn giả ngây giả dại, căn bản cũng không dám để cho mười huynh đệ của gã trổ hết tài năng, sợ gặp tai họa ngập đầu.
Không chỉ có Khổ Đầu Hoan, ngay lúc đó Lam Bạo cũng thiếu chút nữa chẳng biết tại sao chết đi, gia tộc họ Xung cũng thiếu chút xíu nữa bị dính dáng.
Cho nên có đôi khi, tưởng chừng như người đó rất gần, nhưng kỳ thực ông ta ở cực kỳ xa.
Ví như ảo ảnh trong sa mạc, dù cho ngươi có đi tới chết chắc cũng không đến gần được.
Thiên Nhai Hải Các chính là như vậy.
Đối với Thẩm Lãng mà nói, Thiên Nhai Hải Các rất gần gũi, bên trong nữ học sĩ Trương Ngọc Âm thậm chí cùng hắn có nửa chân.
Hơn nữa mỗi một học sĩ bên trong đều đối với hắn hòa ái dễ gần, thậm chí Thẩm Lãng có thể tự do ra vào Thiên Nhai Hải Các, hơn nữa còn đưa cả Đường Viêm mê võ, vợ của Kiếm vương Lý Thiên Thu đến Thiên Nhai Hải Các bảo vệ.
Nhìn qua quan hệ có vẻ đặc biệt thân mật tốt đẹp làm sao.
Thiên Nhai Hải Các dường như là minh hữu cùng chỗ dựa vững chắc của Thẩm Lãng vậy.
Trên thực tế, hoàn toàn không phải!
Chủ của Thiên Nhai Hải Các Tả Từ, như là thiên thần ngự ở trên cao, hơn nữa giống như ẩn thân vào những đám mây, khiến cho không người nào có thể đụng vào.
Bây giờ Thẩm Lãng cũng rốt cục rõ ràng, vì sao trong danh sách sáu đại tông sư Việt quốc không có Tả Từ.
Bởi vì, cái gọi là sáu đại tông sư chẳng qua là danh dự cùng quy tắc.
Mà bản thân Tả Từ, chính là kẻ định ra quy tắc.
Người ta biểu hiện hòa ái dễ gần, hợp lại không có nghĩa là thực sự là vậy.
Gia tộc họ Trác năm đó hiển hách bực nào, Trác Quang Bặc là Bình Nam đại tướng quân, sự lợi hại có thể sánh bằng phủ Bá Tước Huyền Vũ.
Kết quả người ta chỉ dùng một đầu ngón tay, liền trực tiếp nghiền chết cả tộc.
Gia tộc họ Trác vốn huy hoàng như vậy trong một đêm diệt tộc, biến thành tuyệt mật của Việt quốc, giống như một cái lỗ đen, sâu không thấy đáy.
Trước đó, trong đầu Khổ Đầu Hoan cùng Trác Chiêu Nhan không biết nghĩ ra bao nhiêu giả thuyết, bao nhiêu thuyết âm mưu.
Nhưng mà đầu sỏ gây nên gia tộc họ Trác diệt vong là ai? Biết không?
Công chúa Ninh Hàn!
Nàng, Chúc Hồng Tuyết, còn có một vị hoàng tử đế quốc Đại Viêm đang Thiên Nhai Hải Các nghiên cứu điển tịch thượng cổ vừa khai thác.
Tiếp đó nàng gặp được Khổ Đầu Hoan Trác Nhất Trần.
Lúc đó Trác Nhất Trần là bởi vì thân thể bóp méo, khuôn mặt dị dạng, lại hoàn toàn tìm không được nguyên nhân mới được đưa đến Thiên Nhai Hải Các.
Ninh Hàn chỉ nhìn thoáng qua, liền phán đoán đây là người có huyết mạch đặc biệt dưới trướng Khương Ly, lực lượng quá mạnh mẽ không chiếm được khai thông, cho nên dẫn đến thân thể bóp méo.
Liền một câu nói này.
Hoàng tử đế quốc Đại Viêm trực tiếp diệt gia tộc họ Trác.
Lúc đó công chúa Ninh Hàn tức giận nói một câu, năm đó dân chạy nạn chiến tranh nhiều như vậy, người có huyết mạch đặc biệt nhiều như vậy, lẽ nào phải giết sạch toàn bộ kia?
Tiếp tục, công chúa Ninh Hàn đi tìm thầy Tả Từ.
Tả Từ tìm chủ nhân của các tổ chức thần thánh khác.
Mấy nhân vật thông thiên cùng tỏ thái độ, thu những người có huyết mạch đặc biệt khác nhau là đệ tử ký danh.
Sau đó hoàng đế của đế quốc Đại Viêm hạ chỉ, những người có huyết mạch đặc biệt này vô tội.
Gia tộc họ Trác diệt vong, cũng bởi vì Ninh Hàn trong lúc vô ý nói một câu.
Gia tộc họ Trác được phục hồi vô tội, cũng là bởi vì một câu nói của Ninh Hàn.
Lúc Trác Chiêu Nhan tìm được đáp án này, trong lòng ả tuyệt vọng.
Tìm được đầu sỏ gây nên gia tộc huỷ diệt, nhưng nội tâm của ả càng thêm đau khổ.
Căn bản cũng không có bất kỳ âm mưu gì.
Nhìn gia tộc họ Trác tưởng chừng như huy hoàng cường đại, trong mắt một vài nhân vật tầm cỡ, giống như con kiến hôi vậy.
Đừng nói một đầu ngón tay liền nghiền đã chết.
Chân của người ta trong lúc vô ý đạp tới, liền giết cả tộc nhà ngươi.
Sau khi giơ chân lên thấy rất nhiều xác kiến, trong lòng thiện ý nổi lên.
Thế là, những con kiến may mắn kia lại sống sót.
Cho nên Trác Chiêu Nhan liền không còn có nghĩ tới phải báo thù thế nào nữa, ả chỉ ra sức mà leo lên.
Bởi vì ả đã nhìn thấy chân tướng tột cùng của lực lượng quyền thế nhất của thế giới này.
Ả hiểu rõ sâu sắc, trong mấy đứa con của Ninh Nguyên Hiến, kẻ thực sự có quyền thế huân thiên chỉ có một người.
Công chúa Ninh Hàn.
Mặc dù nàng cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện
Bởi vì nàng là đệ tử chính của Các chủ Tả Từ.
Mà Các chủ Tả Từ, là thiên hạ chế định quy tắc mấy người một trong.
Sau khi gia tộc họ Trác bản hủy diệt, Trác Chiêu Nhan rơi xuống vũng bùn, tưởng chừng như còn thảm thương hơn so với kỹ nữ cấp thấp nhất.
Như vậy ả làm cách nào quật khởi được vậy?
Không chỉ trở thành đại biểu hội Ẩn Nguyên, hơn nữa còn trở thành ngoại thất trên danh nghĩa của Thái tử Ninh Dực?
Cũng bởi vì một câu nói.
Công chúa Ninh Hàn nói với ả một câu: Thật xin lỗi.
Cũng bởi vì câu thật xin lỗi này, Trác Chiêu Nhan từ địa ngục đưa lên đến thiên đường.
Đều nói một người đắc đạo, gà chó lên trời.
Trác Chiêu Nhan liền mượn những lời này của công chúa Ninh Hàn, giống như một con kiến hôi được nhờ cậy cánh của Ninh Hàn cùng nhau bay lên trời.
Cho nên ở trong mắt nhiều người, Việt quốc có tranh ngôi.
Thế nhưng ở trong mắt Trác Chiêu Nhan, Thái tử Ninh Dực cùng công chúa Ninh Hàn là cùng một mẹ, hơn nữa lạy Chúc vương hậu là mẹ cả.
Có con quái vật khổng lồ họ Chúc này hỗ trợ, còn có công chúa Ninh Hàn hỗ trợ.
Địa vị Thái tử vững như bàn thạch, căn bản không phải bất luận kẻ nào có thể dao động, thậm chí quốc quân đều dao động không được.
- Thẩm Lãng vận cứt chó, tìm được Lan Phong Tử, cũng tìm được mười người có huyết mạch đặc biệt. - Chủ bộ phủ Thái tử nói:
- Thật chẳng lẽ thì không thể mượn cơ hội sinh sự à? Những người này dù sao cũng là dư nghiệt của Khương Ly kia mà?
Trác Chiêu Nhan nói bằng giọng lạnh lẽo:
- Không nên tìm đường chết, đám người có huyết mạch đặc biệt này đã bị hoàn toàn tẩy trắng. Có mấy đại tổ chức thần thánh bảo đảm, có ý chỉ hoàng đế của đế quốc Đại Viêm, người nào cũng không thể táy máy tay chân vào chuyện này được, hiểu chưa?
Thái tử bỗng nhiên nói:
- Trác Chiêu Nhan, ngươi không phải đã giết Khổ Đầu Hoan à? Làm sao còn chưa có chết?
Nghe những lời này, Trác Chiêu Nhan trực tiếp quỳ xuống.
Lúc trước không có ai biết Thiên hộ mà Thẩm Lãng mới tuyển là Khổ Đầu Hoan, thế nhưng khi quốc quân sắc phong gã là Thiên hộ phủ Hầu tước Trường Bình của Ninh Chính, gã vẫn tháo xuống mặt nạ.
Tiếp đó, Trác Chiêu Nhan ở chỗ rất xa tự chứng kiến.
Ả xác định người này chính là Khổ Đầu Hoan.
Tức khắc, bất luận ngôn ngữ gì đều khó hình dung nội tâm khiếp sợ của ả.
Khổ Đầu Hoan không chết?
Điều này sao mà được kia chứ?
Gã rõ ràng đã uống kịch độ của núi Phù Đồ, hơn nữa còn bị đâm thủng ngực.
Vậy mà không chết?
Đây là gặp quỷ à?
- Ngươi, vì sao lúc đó không chém rơi đầu của hắn? - Thái tử nói bằng giọng lạnh lẽo.
Trác Chiêu Nhan dập đầu nói:
- Nô tì sai rồi.
Thái tử tiến lên nhìn cây trâm cài trên đỉnh đầu Trác Chiêu Nhan rồi nhẹ nhàng rút xuống.
- Phập!
Chợt đâm vào ngực Trác Chiêu Nhan.
Núi đôi của Trác Chiêu Nhan trực tiếp bị đâm thủng, trâm cài cách trái tim của ả, cũng chỉ có không đến nửa tấc.
Chỉ cần gần hơn một chút, ả liền hoàn toàn chết chắc rồi.
Thái tử rút trâm ra, lại chợt đâm vào một bên ngực khác của Trác Chiêu Nhan.
Lại một lần nữa đâm thủng núi đôi, đâm vào phổi.
Trác Chiêu Nhan ho khan một trận, một búng máu từ khí quản dội lên, thế nhưng ả cố nén, không dám nhổ ra.
- Đạo tặc Khổ Đầu Hoan tội ác tày trời, phụ vương đã từng hạ chỉ lùng bắt. Hôm nay Khổ Đầu Hoan mai danh ẩn tích ẩn núp với quý phủ Ngũ đệ, với Ngũ đệ cùng kinh đô an nguy đều nguy hiểm khổng lồ.
- Hạ lệnh phủ Thiên Việt Đề đốc liên hợp Đại Lý tự đi vào phủ đệ Ninh Chính bắt khâm phạm Khổ Đầu Hoan, nếu như có người chống cự, giết chết bất luận tội!
- Vâng!
...
Bên trong vương cung!
Quốc quân triệu kiến Thẩm Lãng.
- Thẩm Lãng, ngươi rõ ràng to gan lớn mật, cũng là vận cứt chó, lại tìm được mười một người có huyết mạch đặc biệt.
Thẩm Lãng nói:
- Chuyện này kỳ thực đã sớm bỏ lệnh cấm, hôm nay ngay cả hoàng tử đế quốc Đại Viêm đều đang tìm thu thập những người có huyết mạch đặc biệt này!
Quốc quân phất phất tay, không muốn nói chuyện này nhiều.
Ở sự việc dư nghiệt của Khương Ly, ông đã khắc cốt ghi tâm.
- Thẩm Lãng, ta và ngươi giữa còn có một màn đánh cược, chỉ cần mười một tên ăn mày kia đều tên đề bảng vàng, liền cho ngươi hai nghìn tư quân.
Thẩm Lãng vội vàng nói:
- Bệ hạ, không phải cho thần, là cho Ninh Chính điện hạ hai nghìn tư quân.
Ninh Nguyên Hiến nhíu mày, ông không muốn nhắc tới Ninh Chính.
- Chịu thua rồi, bây giờ ngươi thắng. - Quốc quân nói:
- Chuyện ta đã đáp ứng nhất định chắc chắn, sau khi dứt lời này, ngươi nhìn trúng quân đội nào của quả nhân? Cấm quân? Bên quân? Mặc kệ nhánh quân tinh nhuệ nào, chỉ cần ngươi nhìn trúng, ta đều phối hợp đứa đến cho ngươi đưa về dưới trướng Ninh Chính.
Thẩm Lãng nói:
- Bệ hạ, thần phải tự chiêu binh.
Ninh Nguyên Hiến kinh ngạc:
- Tự chiêu binh? Vẫn như lúc trước bày sạp chiêu binh sao?
Thẩm Lãng nói:
- Đúng, thần cần quân lương cao nhất để chiêu mộ một nhánh quân đội trước nay chưa từng có, thần phải trong thời gian ngắn nhất tạo ra một nhánh quân đội vô địch! Thần muốn cho nhánh quân đội này biến thành đệ nhất cường quân Việt quốc, mặc kệ đến chiến trường nào, cũng làm cho toàn bộ kẻ địch nghe tin đã sợ mất mật.
- Khoe khoang khoác lác, khoe khoang khoác lác. - Quốc quân khinh thường nói:
- Ngươi biết luyện binh cần phải bao lâu à? Ngươi rất lợi hại, nhưng lần này ngươi sở dĩ thành công là bởi vì tìm được mười một người có huyết mạch đặc biệt, ngày nay nhóm người có huyết mạch đặc biệt đã càng ngày càng ít trong cả thiên hạ rồi. Ngươi muốn bắt đầu từ con số không mộ binh, bắt đầu từ con số không luyện binh, đây chính là tầm hai ngàn người, còn muốn luyện được đệ nhất vô địch cường quân Việt quốc ư? Nói tầm phào, nói mớ mất rồi.
Tiếp tục, quốc quân khoát tay áo nói:
- Ngươi không nên chơi đùa lung tung nữa, ngươi bắt đầu từ con số không chiêu binh luyện binh, cần ngày tháng năm nào mới có thể thành quân hả? Ta từ cấm quân phối hợp một nghìn người, từ biên quân điều một nghìn người cho ngươi, cứ quyết định như vậy, không được đùa giỡn lung tung nữa, không thời giờ gì đâu.
Thẩm Lãng nói:
- Bốn tháng, tối đa bốn tháng, thần sẽ thể cho bọn họ biến thành quân đội mạnh số một Việt quốc. Đến lúc đó hai ngàn người này ở trên chiến trường có thể đánh bại bốn ngàn người, thậm chí tám ngàn người, một vạn người.
Mắt của quốc quân ngưng lại một hồi.
Thẩm Lãng nói:
- Bệ hạ, thần nghiêm túc! Thần sẽ lập một quân lệnh trạng với ngài, thần sẽ luyện binh bắt đầu từ con số không, trong vòng bốn tháng luyện thành đệ nhất cường quân, đến lúc đó xin ngài nghiệm thu.
Quốc quân cười lạnh:
- Nghiệm thu thế nào? Diễn võ à? Chủ nghĩa hình thức lúc lắc ấy à?
Thẩm Lãng nói:
- Vua Sở đã cùng vua Căng nước Nam Ẩu móc nối, cho nên ở trên bàn đàm phán, ông ta tuyệt đối sẽ không chịu thua. Nhưng chúng ta cùng nước Sở lại không thể chân chính tiến hành đại quyết chiến, cho nên bệ hạ sẽ cần đến chuyến săn biên giới.
Chuyến săn biên giới? Đây cũng là một loại biện pháp giải quyết tranh chấp hai nước, xem như là chiến tranh quy mô nhỏ.
Lần trước Việt vương liền đã từng cùng Ngô vương tiến hành một trận chuyến săn biên giới, hơn nữa còn thua.
Thậm chí do một chuyến săn biên giới thua, mới đưa đến bắt đầu một loạt nguy cơ Việt quốc.
Quốc quân nói:
- Cùng đi săn thế nào?
Thẩm Lãng nói:
- Dùng hai nghìn tân quân của thần luyện, đối chiến năm nghìn đại quân nước Sở, trực tiếp chém giết. Nếu chúng ta thắng, nước Sở thỏa hiệp chịu thua, không chỉ toàn bộ lui binh, hơn nữa Sở vương hướng ngài xin lỗi, đồng thời đền tiền năm mươi vạn lượng vàng, cắt nhường hai mươi ba tòa thành!
Ninh Nguyên Hiến kinh ngạc nói:
- Nếu như chúng ta thua thì sao?
Thẩm Lãng nói:
- Bệ hạ phải hướng Sở vương xin lỗi, ngầm thừa nhận nước Sở chiếm lĩnh chúng ta hai mươi ba tòa thành, đồng thời bồi thường hai mươi vạn lượng vàng.
Nghe những lời này, Ninh Nguyên Hiến tức khắc nổi giận, định bụng dùng một chân đá vào Thẩm Lãng.
- Thằng nhóc phá bĩnh này, quả nhân cùng ngươi có thù oán à? Đã vậy còn cho ta lọt hố, quốc gia đại sự xem như trò đùa à? Ngươi luyện hai nghìn tân quân, muốn đánh bại năm nghìn tinh nhuệ nước Sở, nằm mơ à? Ngươi xem quốc gia đại sự như chỗ ngươi thí nghiệm sao?
Thẩm Lãng đương nhiên không thể để cho ông đá trúng, thế là vội vàng tránh né.
Quốc quân không đá trúng, liền đuổi theo bắt đầu đá.
Thế là, Thẩm Lãng ở phía trước chạy, quốc quân ở phía sau đuổi theo đá hắn.
Đại thái giám Lê Chuẩn nhìn thấy một màn này, lại một lần nữa bất đắc dĩ.
Bệ hạ à, ngài có võ công mà, hơn nữa còn rất cao. Còn Thẩm Lãng chỉ là một con chíp hôi, nếu như ngài thực sự muốn đá, trực tiếp dùng một chân là chết tươi ngay, còn đuổi theo cái gì kia chứ?
Nhưng mà vào lúc này!
Tiểu Lê công công chạy vội vào.
- Bệ hạ, bệ hạ!
- Công chúa điện hạ Ninh Hàn trở về!
Ninh Nguyên Hiến kinh ngạc, hết hồn, tiếp đó hân hoan.
Ninh Hàn đã trở về?
Đứa con gái quý giá nhất của ông đã trở về?
Thậm chí là nghi trượng ông tự hào nhất đã trở về?
Đã bao nhiêu năm rồi? Xấp xỉ mười mấy năm, ông chưa từng thấy qua đứa con gái này.
Ninh Hàn mặc dù không ở bên cạnh ông, thế nhưng nàng lại ở trung tâm quyền lực tối cao của thế giới này, dù cho không còn ở Việt quốc cũng giúp người phụ vương như ông.
- Nhanh, nhanh lên, để Ninh Hàn vào đây.
- Không, quả nhân muốn đích thân đi nghênh đón con gái của mình.
- Thẩm Lãng, thằng nhóc phá phách này cùng ta đi gặp Ninh Hàn nào.
…
Chú thích của Mèo Thầy Mo: Hôm qua đang làm chương bị cúp điện cái rẹt, chưa kịp lưu gì cả. Huhu.