Chương 570: Thẩm Lãng cùng công chúa Ninh Hàn! Thiên tài cuồng hoan! (1)
Đối với công chúa Ninh Hàn, Thẩm Lãng thật sự có thể nói như là như sấm bên tai.
Từ trong miệng đám người Cừu Yêu Nhi, Thần nữ Tuyết Ẩn, Kiếm vương Lý Thiên Thu nghe được tên này.
Đệ tử chính Các chủ Tả Từ.
Đệ nhất mỹ nhân nước Việt mười năm trước.
Không lạm bàn những điều khác, chỉ bằng việc mượn một thứ trong đó, liền cũng đủ để cho người ta chấn động.
Nàng và Cừu Yêu Nhi xấp xỉ là người cùng một đẳng cấp.
Bất kể là võ công, hay là cái khác.
Khi hắn đào sâu vào chân tướng của thế giới này, hắn càng biết thêm về phân lượng của Các chủ Tả Từ, cũng biết phân lượng công chúa Ninh Hàn.
Vụ án họ Trác hủy diệt, hoàn toàn là tuyệt mật.
Thế nhưng Trương Ngọc Âm không e dè chút nào, trực tiếp nói cho Thẩm Lãng.
Giống như sự việc họ Trác huỷ diệt đối với Thiên Nhai Hải Các mà nói, hoàn toàn là một chuyện bé nhỏ không đáng kể.
Trên thực tế cũng quả thực như vậy.
Thứ hào môn cỡ nhà họ Trác, Thiên Nhai Hải Các thổi một hơi liền diệt.
Các nhóm thế lực Thiên Nhai Hải Các, Huyền Không Tự, núi Phù Đồ, Bạch Ngọc Kinh, Tru Thiên Lâu v.v… dựa vào cái gì mà lợi hại đến vậy?
Đương nhiên họ biểu hiện vô cùng siêu thoát, trên cơ bản không can thiệp thế giới thế tục, nhìn qua giống như vô hại cả người lẫn vật.
Nhưng họ lại ở đỉnh kim tự tháp quyền lực của thế giới này.
Tại sao? Dựa vào cái gì?
Bởi vì bọn họ quanh năm suốt tháng khai thác thượng cổ di tích khắp thế giới, bọn họ nắm giữ cơ mặt tối cao thế giới thượng cổ và sức mạnh cường đại.
Mà công chúa Ninh Hàn, chính là đại biểu cho thế lực siêu thoát của thế giới này.
...
Chẳng bao lâu, Thẩm Lãng gặp được công chúa Ninh Hàn này.
Hình dung như thế nào?
Vẫn là... Có chút không cứng nổi.
Đương nhiên cái đó và trưởng công chúa Ninh Khiết “không cứng nổi” hoàn toàn khác nhau.
Thẩm Lãng là một người vô cùng ngạo mạn, thậm chí là tự phụ.
Dứt bỏ tình cảm ra, hắn cảm giác mỹ nhân khắp thiên hạ đều có thể ứ ừ.
Cừu Yêu Nhi có lợi hại hay không?
Cứ việc nàng chướng mắt Thẩm Lãng trăm ngàn đủ thứ, nhưng hai người vẫn đè nhau ngủ được.
Thần nữ Tuyết Ẩn có trâu bò lợi hại hay không, đoạn thời gian đó chỉ cần Thẩm Lãng sẵn lòng, cũng có thể ngủ với nàng luôn.
Kỳ thực Thẩm Lãng ở trong lòng có câu.
Thiên hạ không có một cô gái nào ông đây không ngủ được.
Thiên hạ không có một cô gái nào mà ta không xứng ngủ.
Nhưng thấy quỷ, Ninh Hàn trước mặt lại cho hắn cảm giác chột dạ.
Lại mơ hồ có một loại cảm giác dù ta cố thế nào đều chẳng đè cô gái này ngủ nổi.
Cái này rất muốn mạng.
Còn tướng mạo, vóc dáng của nàng!
Thẩm Lãng không muốn nói, cũng không muốn đụng.
Dù sao mười năm trước nàng chính là đệ nhất mỹ nhân nước Việt, bây giờ mười năm trôi qua, cô gái này hai mươi bảy tuổi.
Nàng trở nên xinh đẹp hơn, càng thêm tràn đầy khí chất đặc biệt.
Có thể nói nàng đang vào độ tuổi quyến rũ nhất của phụ nữ.
Lần đầu tiên nhìn thấy nàng, Thẩm Lãng hướng mắt sang chỗ khác.
- Ta yêu nương tử, ta yêu cục cưng Mộc Lan.
- Ta không thể đứng núi này trông núi nọ, ta không thể tinh thần vượt quá giới hạn.
Cô gái này so với Thần nữ Tuyết Ẩn còn đẹp hơn.
Nàng có thể là thuộc về loại đàn bà mặc kệ đứng ở chỗ nào biến kẻ khác thành vịt con xấu xí.
Có thể không có cô gái nào muốn cùng nàng đứng chung một chỗ.
Thẩm Lãng thậm chí hoài nghi, cô gái này là quốc quân Ninh Nguyên Hiến sanh ra à?
Then chốt còn chưa phải là tướng mạo, cũng không phải vóc người.
Mà là một loại khí tràng.
Tu luyện lâu dài, trường kỳ ở vào đỉnh kim tự tháp, trường kỳ nung đúc ở thế giới thượng cổ văn minh mà tạo ra khí tràng này.
Nhất là thứ cuối cùng, đối với khí tràng của một người tăng lên rất nhiều.
Hiện nay, văn minh thế giới này hoàn toàn chỉ phát triển như một cái vảy móng của thế giới thượng cổ mà thôi.
Thế giới thượng cổ thần bí mà lại cường đại.
Những người lâu dài nghiên cứu thế giới thượng cổ người, dĩ nhiên là nắm giữ bí mật cường đại, sức mạnh văn minh cao cấp hơn.
Sau thời gian dài thấm vào, tự nhiên khí tràng cả người liền hoàn toàn thay đổi một cách không tự chủ.
Có thể so sánh bằng ví dụ này, dù không thỏa đáng cho lắm.
Vào thế kỷ mười chín, cuối thời kỳ vương triều Mãn Thanh, khi đó văn minh của quốc gia chúng ta vẫn ở trạng thái rất lạc hậu dốt nát.
Lúc ấy, có một chút nhân sĩ trí thức muốn mở mắt nhìn thấy thế giới, rời khỏi nhà Thanh mà đi phương tây du học.
Những người này ở phương tây học tập làm việc sinh sống mười mấy năm, tiếp đó trở về nước.
Khi đó nhà Thanh đã diệt vong, Trung Quốc bước vào thời kỳ quân phiệt Bắc Dương thống trị, vẫn lạc hậu dốt nát như cũ.
Lúc này, diện mạo tinh thần của đám nhân sĩ tiên tiến này hoàn toàn khác, mơ hồ có một loại cảm giác áp đảo mọi người.
Đây là khí chất văn minh tiên tiến mang lại.
Đương nhiên suốt mấy thập niên qua, diện mạo quốc gia chúng ta
xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Nhất là tiến vào thế kỷ mới, trừ phi những người từ nước ngoài du học trở về có vị trí cao trên trường quốc tế bằng không chẳng còn ưu việt gì nữa, tinh thần diện mạo của người dân trong nước đã trở nên rực rỡ rất nhiều rồi.
Trở lại chuyện chính.
Thẩm Lãng chỉ nhìn thoáng qua là biết.
Ninh Hàn nắm giữ rất nhiều bí mật, thứ bí mật áp đảo thế giới này.
Hắn nhanh chóng dùng thị lực X quang kiểm tra huyết mạch của nàng.
Tiếp đó Thẩm Lãng giật mình.
Huyết mạch của nàng lại đặc biệt gần với Đại Ngốc?
Ơ... Điều này sao mà được kia chứ?
Võ đạo huyết mạch của quốc quân không có lợi hại thế này, ngay cả vương hậu vợ cả của ông cũng không có huyết mạch mạnh như thế.
Dựa vào cái gì Ninh Hàn có huyết mạch cao như vậy?
Huyết mạch của nàng gần với Đại Ngốc, nhưng đã luyện võ hai mươi năm, hơn nữa còn là theo Các chủ Tả Từ.
Cho nên bây giờ võ công cua 3 nàng cao bao nhiêu?
Có thể đã không cách nào tưởng tượng, thế nhưng cái gọi là danh hiệu tông sư, nàng chắc hẳn chẳng mấy quan tâm.
- Phụ vương.
- Tiểu Hàn.
Vừa rồi quốc quân biểu hiện kích động như vậy, nhưng lúc thấy đến công chúa Ninh Hàn, giống như có chút xa lạ.
Có thể vì con gái biến hóa quá lớn, đã cùng bé gái trong trí nhớ của ông hoàn toàn khác nhau.
Sau khi cha con hai người chào hỏi đã rơi vào tình trạng yên lặng ngắn ngủi.
- Thẩm Lãng à? - Ninh Hàn trông về phía Thẩm Lãng, điều này làm cho hắn có chút ngạc nhiên.
- Là thần. - Thẩm Lãng nói.
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Một hồi ta sẽ đi thăm hỏi ngươi.
Trực tiếp như vậy à?
Thẩm Lãng gật đầu, tiếp đó hướng quốc quân khom người nói:
- Thần xin cáo lui!
...
Ninh Nguyên Hiến cùng Ninh Hàn dạo bước trên một hòn non bộ ở vương cung.
- Tiểu Hàn, vi phụ có lỗi với con.
Ước chừng một lúc lâu, quốc quân Ninh Nguyên Hiến mới tìm được cảm giác là cha ruột.
Ninh Nguyên Hiến khàn nói:
- Sau khi Khương Ly bệ hạ huỷ diệt, ta không có thể đối kháng áp lực đế quốc Đại Viêm, không chỉ hại mẫu thân của con hơn nữa để cho con còn tuổi nhỏ đã vội vã rời khỏi bên cạnh phụ thân.
Sau khi Khương Ly huỷ diệt, tình cảnh Ninh Nguyên Hiến rất nguy hiểm.
Lúc đó tình cảnh Ninh Hàn nguy hiểm hơn, ngay lúc đó nàng cũng chỉ có sáu bảy tuổi mà thôi, nhưng thân phận của nàng là con dâu dự định của Khương Ly bệ hạ.
Nếu như liên luỵ thì ngay lúc đó Ninh Hàn đã bị chém đầu.
Là Các chủ Tả Từ bảo vệ Ninh Hàn, đồng thời đem thu nàng làm đệ tử chính, bởi vì huyết mạch của nàng cường đại cực kỳ hiếm có.
Trên thực tế Ninh Nguyên Hiến bây giờ đều không nghĩ ra, võ đạo huyết mạch của mình và vợ cả chẳng qua là thượng phẩm, vì sao lại sinh ra ra đứa con gái có huyết mạch nghịch thiên như Ninh Hàn.
Ngày đó Khương Ly bệ hạ nhìn thấy Ninh Hàn liền thích vô cùng, nói cô bé này xứng với đứa con còn chưa ra đời của ta.
Ông ấy nói không chỉ là tướng mạo và khí chất, đương nhiên còn có huyết mạch.
Ninh Nguyên Hiến dừng lại, nhìn con gái nói:
- Tiểu Hàn, mấy năm nay con có khỏe không?
Công chúa Ninh Hàn gật đầu một cái rồi đáp:
- Phụ thân, con sống rất tốt.
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Nghe nói con mỗi ngày đều theo Các chủ Tả Từ ở hải ngoại khai thác di tích thượng cổ?
Công chúa Ninh Hàn gật đầu đáp:
- Đúng.
Ninh Nguyên Hiến cười nói:
- Có thu hoạch gì lớn không?
Ninh Hàn đáp:
- Nếu như dùng mười năm làm khoảng cách thời gian, thu hoạch đương nhiên là lớn. Nhưng nếu như dùng ngày, tháng làm khoảng cách thời gian thì thu hoạch đủ làm cho người ta tuyệt vọng, thường xuyên tận lực khai thác mà không có chút thu hoạch gì.
Ninh Nguyên Hiến nghĩ một hồi rồi nói:
- Tiểu Hàn, còn năm nay đã hai mươi bảy tuổi. Nếu như không phải phát sinh kịch biến, bây giờ con của con đều đã được mấy tuổi, con đã là hoàng hậu mẫu nghi thiên hạ rồi.
Ninh Hàn cười nói:
- Phụ thân à, dù cho Khương Ly bệ hạ thắng đến cuối cùng, thống nhất toàn bộ thế giới phương đông. Lấy tu vi của ngài ấy, sống lâu trăm tuổi cũng không có vấn đề, có khi con bây giờ vẫn là Thái tử phi.
Trải qua vài câu trò chuyện ngắn ngủi, cảm giác cha con của hai người đã trở về.
Tuy đứa con gái này trở nên đẹp hơn, càng thêm thần bí, mạnh mẽ hơn, nhưng tính cách vẫn đáng yêu như vậy.
Vừa không làm bộ, cũng không quá cá tính như Ninh Diễm.
Ninh Nguyên Hiến lắc đầu nói:
- Ta hiểu Khương Ly bệ hạ, một khi thống nhất thiên hạ xong xuôi, hắn sẽ không kiên nhẫn làm chức vị này đâu, ngài ấy sẽ đi khám phá toàn bộ thế giới, đi khai thác bí mật văn minh thượng cổ, chắc chắn con của hắn sẽ bị đẩy lên ngai vàng từ sớm.
Ninh Hàn kinh ngạc, tiếp đó gật đầu nói:
- Hóa ra ngược lại, vẫn là phụ thân hiểu Khương bệ hạ.
Tiếp tục, Ninh Hàn lại nói:
- Phụ thân, người vẫn còn nhớ Khương Ly bệ hạ đến như thế sao?
Ninh Nguyên Hiến gật đầu nói:
- Ta và Khương Ly bệ hạ từng tán gẫu rất nhiều, chí hướng của hắn cũng không phải là nhất thống thế giới quân lâm thiên hạ, chí hướng của hắn là giải phóng toàn bộ thế giới, đưa toàn bộ văn minh thế giới lên cấp bậc cao hơn, hắn đối với quốc thổ người khác kỳ thực không có ý muốn thống trị quá lớn.
Nhưng mà cái đề tài này quá nguy hiểm, không thể đi sâu vào.
Ninh Nguyên Hiến nói sang chuyện khác:
- Tiểu Hàn, tuổi con không còn nhỏ nữa, chung thân đại sự có thể từng cân nhắc chưa? Chúc Hồng Tuyết cũng không tệ!
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Tiểu Tuyết không tồi, đại khái nó là chàng trai ưu tú nhất thế giới này, nhưng chúng con quá quen thuộc.
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Có một việc phụ thân nhất định phải nói cho con biết, mặc dù con vô cùng ghét người này. Thái tử vương quốc Tân Càn Doanh Vô Minh đã tới, chính thức hương ta cầu thân, muốn lấy con làm vợ.
Nghe được tên của Doanh Vô Minh, Ninh Nguyên Hiến cho rằng Ninh Hàn sẽ cau mày tỏ ý chán ghét.
Ninh Nguyên Hiến kinh ngạc, có thể làm cho Ninh Hàn nói ra hai chữ phức tạp nguy hiểm?
Doanh Vô Minh này thật đúng là không đơn giản.
Ninh Hàn nói:
- Doanh Vô Minh không chỉ là Thái tử của vương quốc Tân Càn, hơn nửa còn là nửa thiếu chủ của núi Phù Đồ.
Tiếp tục, công chúa Ninh Hàn nói:
- Phụ thân, ngài muốn tiểu Diễm ly dị với thế tử Liêm thân vương sao??
Ninh Nguyên Hiến gật đầu.
Tiếp tục, Ninh Nguyên Hiến nói:
- Vừa rồi con nhìn kỹ Thẩm Lãng chưa?
Công chúa Ninh Hàn gật đầu nói:
- Nhìn rồi ạ.
Ninh Nguyên Hiến hỏi:
- Con cảm thấy thế nào?
Ninh Hàn nói:
- Rất có sức hấp dẫn, mỹ nam tử đứng đầu thiên hạ.
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Tên khốn kiếp này đã cùng Ninh Diễm có một chân, hắn ngược lại không có lương tâm gì, thế nhưng Ninh Diễm cũng rất thích hắn, tình cảm đã sâu đậm quá mức.
Ninh Hàn nói:
- Vân Mộng Trạch đi thuyết phục Liêm thân vương, lúc đầu đặc biệt thuận lợi, thế nhưng Doanh quý phi ngăn trở!
Ninh Nguyên Hiến kinh ngạc, dĩ nhiên là vì nguyên nhân như vậy?
Thực sự một chút tiếng gió thổi cũng không có truyền tới.
Doanh quý phi, sủng phi của hoàng đế của đế quốc Đại Viêm, con gái của quân vương Doanh Quảng của vương quốc Tân Càn, chị của Doanh Vô Minh.
Ninh Hàn nói:
- Phụ thân cũng muốn Ninh Diễm ly dị à?
Ninh Nguyên Hiến gật đầu.
Công chúa Ninh Hàn gật đầu đáp:
- Vậy được, chuyện này giao cho con!
Nàng nói những lời này tràn đầy tự tin tuyệt đối.
Coi như là Doanh quý phi, cũng ngăn cản không được ý chí của Ninh Hàn.
Ninh Nguyên Hiến nói dịu dàng:
- Tiểu Hàn à, lần này con về có thể ở thêm mấy ngày được không?
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Phụ vương, con còn có rất nhiều nhiệm vụ chưa hoàn thành, xử lý xong việc riêng này,con liền lập tức rời khỏi, đi khai thác di tích thượng cổ kế tiếp.
Ninh Nguyên Hiến tiếc nuối, bèn hỏi:
- Vậy Hàn nhi có thể ở được bao lâu?
Công chúa Ninh Hàn ngẫm lại một hồi rồi đáp:
- Có thể hai ngày!
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Vội vã như vậy sao?
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Cũng không phải sao, phụ thân không biết nhiệm vụ của chúng con nặng bao nhiêu, lần này chúng con khai thác đến một địa cung thời thượng cổ, công trình này đặc biệt vĩ đại. Thế nhưng cho đến bây giờ vẫn không tìm được cửa vào, hơn nữa cũng không thể vận dụng bất kỳ bạo lực, bởi vì như vậy sẽ hủy diệt di tích cổ văn minh quý báu.
Ninh Nguyên Hiến hỏi:
- Thượng cổ địa cung?
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Đúng, thầy thậm chí cảm thấy dựa vào Thiên Nhai Hải Các còn mở không được nên đã triệu tập rất nhiều sự giúp đỡ. Nếu như kết quả không có xảy ra bất ngờ gì, đây là lần đầu tiên chúng con tìm được một di tích văn minh cổ được giữ gìn đầy đủ nhất, một khi được khai thác hoàn toàn sẽ có thúc đẩy to lớn với toàn bộ thế giới văn minh.
Ánh mắt Ninh Nguyên Hiến hơi hơi co rụt lại.
Lúc đó đế chủ Khương Ly làm tất cả, không phải là vì thúc đẩy toàn bộ thế giới văn minh à?
Kế tiếp công chúa Ninh Hàn đi bái kiến vương hậu họ Chúc, bái kiến đám người Biện phi.
...
Đề đốc thành Thiên Việt lại một lần nữa đi tới phủ đệ Ngũ vương tử Ninh Chính.
Tuyên bố đến đây lùng bắt khâm phạm Khổ Đầu Hoan.
Ninh Chính nói quý phủ chỉ có Khổ Nhất Trần, không có Khổ Đầu Hoan.
Thiên Việt Đề đốc không có tiến thêm một bước lỗ mãng, mà là tạm thời rút lui.
...
Bên trong phủ Hầu tước Trường Bình của Ninh Chính.
Thẩm Lãng, Ninh Chính, Khổ Nhất Trần, Lan Phong Tử bốn người đang họp.
- Kế tiếp chúng ta phải làm hai chuyện, chuyện thứ nhất hướng bệ hạ xin một căn cứ, khu vực săn bắn Bắc Uyển cũng rất tốt, bệ hạ không thích săn thú nên nó cứ mãi hoang phế, vừa vặn có thể làm căn cứ.
- Chúng ta không chỉ có thể ở bên kia luyện binh, còn có thể kinh doanh tài phú đầy trời.
- Ngọn phủ Hầu tước ở trong kinh đô, mặc kệ làm chuyện gì bị người khác giám sát, hơn nữa quá nhỏ.
- Bãi săn Bắc Uyển có mấy vạn mẫu, đất cũng đủ lớn, cũng đủ hẻo lánh, đó mới là đại bản doanh tốt nhất cho chúng ta.
Ninh Chính gật đầu nói:
- Được, ta chính thức đòi phụ phương.
Thẩm Lãng nói:
- Vẫn là thần đi mượn là hơn.
Ninh Chính bất đắc dĩ, tuy rằng gã và quốc quân là máu mủ ruột thịt, thế nhưng gã đứng ra quả thực còn không bằng Thẩm Lãng.