Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 571: Thẩm Lãng cùng công chúa Ninh Hàn! Thiên tài cuồng hoan! (2)

Chương 571: Thẩm Lãng cùng công chúa Ninh Hàn! Thiên tài cuồng hoan! (2)


Cái bãi săn Bắc Uyển này tuy rằng hoang phế rất nhiều năm, nhưng cuối cùng cũng là khu vực săn bắn của vương tộc, khu đất lớn như vậy, Ninh Chính muốn để quốc quân ban bãi đất lớn này cho gã hoàn toàn là người si nói mộng.

Nhưng Thẩm Lãng sẽ không giống vậy.

Hắn vừa dỗ dành, vừa lừa gạt, vừa mượn, nói không chừng quốc quân liền mơ màng hồ đồ mà chuyển bãi săn Bắc Uyển cho Ninh Chính.

- Chuyện này trong vòng ba ngày sẽ phải giải quyết. - Thẩm Lãng nói:

- Tiếp đó chúng ta sẽ phải công khai chiêu binh, trong thời gian ngắn nhất chiêu mộ đến hai nghìn binh sĩ.

Lan Phong Tử nói:

- Vẫn là như hồi trước, bày sạp chiêu binh à?

Thẩm Lãng nói:

- Đúng.

Khổ Nhất Trần nói:

- Công tử, hai trăm người dưới trướng của ta sắp đi vào kinh đô rồi.

Thẩm Lãng nói:

- Trong hai trăm người kia sẽ có một trăm người lấy tư cách là quân đội chính quy của ngươi. Một trăm người kia sẽ có công dụng khác, ta muốn bồi dưỡng thành tinh anh tình báo.

Khổ Nhất Trần nói:

- Giống như là Hắc Thủy Đài sao?

Thẩm Lãng nói:

- Tổ chức tình báo so với Hắc Thủy Đài còn tân tiến hơn.

Khổ Nhất Trần nói:

- Ta phục tùng mệnh lệnh vô điều kiện.

Tiếp tục, Khổ Nhất Trần nói:

- Tuy rằng khoa cử lần này chúng ta sáng lập đại kỳ tích, thế nhưng ở trong mắt tất cả mọi người, Ninh Chính điện hạ căn bản cũng không có trở mình, vẫn vô vọng tranh ngôi, cho nên chút võ sĩ có công cao cường, có thể không muốn đầu nhập vào chúng ta, chúng ta rất khó chiêu mộ đượ c võ sĩ tinh nhuệ.

Thẩm Lãng nói:

- Bệ hạ đã từng cho ta hai ngàn người, một nghìn tên cấm quân tinh nhuệ, một nghìn tên bên quân tinh nhuệ, thế nhưng ta cự tuyệt. Ta phải bắt đầu từ con số không, chiêu mộ người mới.

- Người mới? - Khổ Nhất Trần nói:

- Loại người mới không có căn cơ chút nào sao?

Thẩm Lãng gật đầu.

Lan Phong Tử hỏi:

- Vậy chúng ta chiêu mộ với tiêu chuẩn gì?

Thẩm Lãng nói:

- Huyết mạch.

Lan Phong Tử nói:

- Công tử, ta nhất định phải nói rõ, người có huyết mạch đặc biệt như chúng ta hiếm thấy cực kỳ.

Thẩm Lãng nói:

- Ta biết, các ngươi được xưng là dư nghiệt của Khương Ly, huyết mạch thiên phú mỗi người đều đặc biệt cao. Năm đó các ngươi di tản thoát đi, một nhóm người bị nhà quyền thế quý tộc nhận nuôi, còn có một phần đã chết, mười một người các ngươi là kho báu cuối cùng được khai thác rồi.

Lan Phong Tử hỏi:

- Vậy theo ngài, huyết mạch có ý nghĩa gì?

Thẩm Lãng nói:

- Người của thế giới này, ít nhiều gì đều có huyết mạch võ đạo, hoặc cao hoặc thấp, ngay cả người như Kim Mộc Thông vậy đều có võ đạo huyết mạch.

Bên cạnh Kim Mộc Thông múa bút thành văn mắt điếc tai ngơ.

Dù sao cũng tỷ phu đạp ta đã thành quen.

Mỗi một lần bí mật hội nghị, Thẩm Lãng cũng cho Kim Mộc Thông tham gia dự thính, không cần phát biểu ý kiến, dự thính là được.

Thẩm Lãng nói:

- Nhưng còn có một nhóm người, trên người bọn họ một chút xíu năng khiếu võ đạo cũng không có, huyết mạch lực lượng trống rỗng, chính là hoàn toàn phế vật, rác rưởi.

Nghe những lời này.

Tất cả mọi người đưa mắt nhìn vế hướng Thẩm Lãng, kể cả Kim Mộc Thông cũng ngẩng đầu lên, nhìn Thẩm Lãng.

Này!

Ánh mắt này của các ngươi là ý gì đây?

Quá phận rồi đó!

Hừ! Ta tuy rằng nhìn qua củi mục cực kỳ, nhưng huyết mạch của ta cùng củi mục khác hoàn toàn khác nhau.

Huyết mạch của ta sâu không thấy đáy, ngay cả đại tông sư Chung Sở Khách đều nhìn không thấu mà.

Được rồi, dù cho ta cũng củi mục như người khác, thì tính sao?

Then chốt ngoại hình ta đẹp trai!

Ta có thể ngủ thẳng với mỹ nhân tuyệt sắc trăm triệu người có một, chút củi mục kia có được phúc phần đó hay không?

Nói đến mỹ nhân tuyệt sắc.

Trong đầu Thẩm Lãng không khỏi hiện ra khuôn mặt Ninh Hàn.

Tiếp đó hắn ra sức lắc đầu, phải vứt khuôn mặt nàng ra khỏi đầu của mình.

Không được, không được, tinh thần ta không thể vượt quá giới hạn, ta không thể có lỗi với nương tử.

Ninh Hàn có gì đặc biệt hơn người?

Không phải là đệ nhất mỹ nhân à?

Không phải là đứng ở thế giới đỉnh kim tự tháp à?

Ta... Ta chẳng thèm ngủ đâu.

Thế nhưng ở sâu trong nội tâm giống như có một thanh âm: Ngươi ngủ không được đâu, ngươi không xứng với người ta.

Ninh Hàn là hồng nhan họa thủy, cút ngay cút ngay.

...

Thẩm Lãng che đậy khuôn mặt của Ninh Hàn trong đầu, tiếp tục bàn luận.

Chính sự quan trọng hơn! Bởi vì đàm luận lúc này mới đến giai đoạn cực kỳ trọng yếu quyết định vận mạng đại sự.

- Đám củi mục này có huyết mạch hoàn toàn trống rỗng, không chỉ có không có lực lượng, thậm chí ngay cả trí lực đều không thế nào cao, ta gọi là huyết mạch trống rỗng, có thể hoặc là huyết mạch số không.

Huyết mạch thế giới này quả thực rất kỳ quái, có chút thời điểm không chỉ có quyết định lực lượng, còn quyết định lực tinh thần cùng trí lực.

Dĩ nhiên, DNA loài người trái đất hiện đại cũng hoàn toàn quyết định một người trí lực.

- Đám huyết mạch số không này đặc biệt vừa yếu vừa ngốc, cho nên ở tầng dưới chót nhất của thế giới, xấp xỉ là loại phế vật không có gì cả!

- Chúng ta phải tìm được hai nghìn củi mục như vậy, để cho bọn họ thành hai nghìn tân binh cho chúng ta.

- Tiếp đó chúng ta phải ở trong thời gian mấy tháng huấn luyện bọn họ thành cường quân hàng đầu, tinh nhuệ vô đùng, sau cùng đạt được sức chiến đấu lấy một địch bốn.

- Nếu như tất cả thuận lợi, hai nghìn tân quân này của chúng ta trong bốn tháng liền phải đối mặt trận chiến đầu tiên, hai ngàn người đối chiến năm nghìn tinh nhuệ nước Sở, một trận chiến này quan hệ đến tôn nghiêm bệ hạ, vinh dự toàn bộ quốc gia nước Việt, chỉ có thể thắng không thể thua!

- Cái trận chiến đầu tiên của tân quân này có thể làm cho chúng ta một bước lên mây!

Nghe những lời này, mấy người ở đây đều ngạc nhiên!

Thẩm công tử à, loại chuyện tạo ra kỳ tích nghịch thiên, thỉnh thoảng làm một lần còn được.

Thế nhưng nếu làm thường xuyên sẽ gây sợ hãi lắm đó.

Quá kích thích, quá rung động, sẽ chịu không nổi.

Đầu tiên, ngài nói người có huyết mạch trống rỗng, chúng ta không có khái niệm, làm thế nào xác định một người là huyết mạch trống rỗng?

Lại nói cho dù có huyết mạch trống rỗng, vậy cũng có thể khá hiếm, thế nào lập tức tìm được hai ngàn người?

Thứ nhì, dù cho tìm được hai nghìn phế vật huyết mạch trống rỗng này, phải ở trong vòng mấy tháng huấn luyện thành vô địch tinh nhuệ? Đệ nhất cường quân?

Độ khó không phải hơi quá lớn chứ?

Mỗi ngày mặt trời mọc từ hướng tây, mỗi ngày làm chuyện khó như lên trời?

Công tử Thẩm Lãng không sợ à?

Không sợ thất bại à?

Thẩm Lãng nói:

- Được, ta đã nói xong, chuyện này tất cả mọi người đã biểu quyết, cứ quyết định như vậy!

Mấy người ở đây kinh ngạc?

Biểu quyết hồi nào?

Chúng ta đều còn chưa tỏ thái độ, chuyện này... chuyện này thông qua?

Ngài chơi trò gì thế, làm độc tài hả?!

Ninh Chính giơ tay nói:

- Ta đồng ý!

Khổ Đầu Hoan do dự một chút, giơ tay nói:

- Ta đồng ý!

Lan Phong Tử cũng giơ tay nói:

- Ta đồng ý!

Ngươi xem, đây không phải biểu quyết thông qua à?

Hội nghị chúng ta vô cùng dân chủ, nghiêm túc, năng động.

Thẩm Lãng ta đây không có độc tài chút xíu nào cả.

- Vậy trong vòng bốn tháng kế tiếp sẽ định mọi kế hoạch sắp xếp. - Thẩm Lãng nói:

- Ta khái quát một chút.

- Bước đầu tiên, ta sẽ hướng bệ hạ đòi bãi săn Bắc Uyển lấy tư cách đại bản doanh.

- Bước thứ hai, dùng quân lương gấp năm lần chiêu mộ hai nghìn củi mục huyết mạch trống rỗng.

- Bước thứ ba, dùng ba bốn tháng huấn luện hai nghìn củi mục này thành là cường quân số một, tinh nhuệ vô địch.

- Bước thứ tư, chuyến săn biên giới của bệ hạ cùng Sở vương, hai ngàn tân quân chúng ta tiêu diệt năm nghìn tinh nhuệ Sở vương, đại hoạch toàn thắng, vẻ vang cho bệ hạ, vẻ vang cho Việt quốc, từ rày về sau, phủ Hầu tước Trường Bình chúng ta một bước lên mây.

- Mọi người cố gắng ban sai, giành giật từng giây, kiến công lập nghiệp, giành giật từng giây ngay ở trước mắt!

Tan họp!

...

Thẩm Lãng vì sao phải chuyên tìm phế vật huyết mạch số không?

Bởi vì hắn đã đã làm thí nghiệm rất nhiều lần, cho dù là cổ trùng Hoàng Kim Huyết Mạch cấp bậc thấp nhất thì người thường cũng chịu không nổi.

Ở đây cái gọi là cấp bậc thấp nhất, phải nên nói bằng cách nào?

Thẩm Lãng từ trên người Đại Ngốc lấy ra mấy cân máu, tiếp đó tách ra mấy ml năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch.

Cổ trùng núi Phù Đồ cắn nuốt mấy ml năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch sau đó phóng xuất ra Hoàng Kim Huyết Mạch cấp hai với số lượng hơn trăm lần.

Kế tiếp, những thứ cổ trùng này sẽ không ngừng sinh sôi nẩy nở phân bào.

Đời thứ hai, đời thứ ba, đời thứ tư...

Chúng thả ra năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch sẽ càng ngày càng nhiều, càng ngày càng nhiều.

Thế nhưng, cũng càng lúc càng mờ nhạt.

Đến đời thứ mười lăm, cái dòng năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch này sẽ loãng đến gần như không có.

Lúc này, năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch cấp mười đã đặc biệt yếu đi, thậm chí không cách nào cung cấp đầy đủ năng lượng để cổ trùng núi Phù Đồ tiến thêm một bước sinh sôi phân bào, lúc này mới ngừng phân chia.

Thế nhưng ngay cả năng lượng Hoàng Kim Huyết Mạch cấp mười lăm thấp tè này, rót vào trong cơ thể người có võ đạo bình thường, vẫn tạo thành hậu quả đáng sợ.

Nổ người mà chết!

Thẩm Lãng làm thí nghiệm lần này đến lần khác, toàn bộ thất bại.

Chuyện này cơ hồ để hắn hạ một phán đoán.

Trừ phi huyết mạch thiên phú đặc biệt cao, bằng không căn bản không chịu nổi năng lượng cổ trùng Hoàng Kim Huyết Mạch.

Cái huyết mạch đặc biệt cao này phải đạt được cấp bậc huyết mạch dư nghiệt của Khương Ly.

Ninh Diễm chưa đủ, tâm can bảo bối Mộc Lan huyết mạch thiên phú... cũng không đủ.

Thế nhưng bỗng nhiên có một ngày!

Thẩm Lãng thí nghiệm thành công, đối tượng thử nghiệm không có chết nổ banh xác, cả người ngược lại xảy ra lột xác to lớn.

Toàn bộ các thuộc tính như sức mạnh, lực tinh thần, nhanh nhẹn đều thăng lên rất nhiều.

Tuy rằng thua kém trình độ cao thủ võ đạo, thế nhưng đã vượt xa người thường rất nhiều.

Thẩm Lãng mừng rỡ như điên, tiếp tục làm thí nghiệm.

Cuối cùng, hắn phát hiện một loại huyết mạch đặc biệt.

Huyết mạch trống rỗng!

Loại huyết mạch chả có một tí sức mạnh nào cả.

Chính là hoàn toàn củi mục, phế thải.

Quái đản chính là, loại huyết mạch này cũng đặc biệt hiếm có, trong trăm người mới có một.

Thế nhưng Thẩm Lãng bí mật làm mấy thí nghiệm, toàn bộ thành công.

Chuyện này cũng chứng minh, cổ trùng Hoàng Kim Huyết Mạch chỉ có thể sửa đổi một loại huyết mạch, người có huyết mạch trống rỗng.

Có lẽ có người nói, huyết mạch mười tên ăn mày họ Lan không phải được thay đổi à?

Không, huyết mạch bọn họ không có bị cải biến, chẳng qua là bị kích hoạt năng lượng huyết mạch vốn có mà thôi.

Cấp bậc huyết mạch của họ vốn là vô cùng mạnh.

Chỉ có người có huyết mạch trống rỗng, mới có thể được cải biến.

Cái này cũng vô cùng hợp lý.

Người có thiên phú huyết mạch khác, bất kể kém cỡ nào, bình thường cỡ nào, nhưng cuối cùng là có một chút điểm sức mạnh

Mà sau khi cổ trùng Hoàng Kim Huyết Mạch tiến vào trong cơ thể, lập tức bùng nổ xung đột mãnh liệt, dựa vào sức mạnh của chính họ căn bản khống chế không được cổ trùng Hoàng Kim Huyết Mạch, cho nên trực tiếp bạo thể mà chết.

Mà người có huyết mạch trống rỗng trống không, cổ trùng Hoàng Kim Huyết Mạch tiến vào chiếm giữ, sau đó không có bất kỳ bài xích nào, trực tiếp an cư.

Cho nên đây chính là cơ hội để Thẩm Lãng đại quy mô cải tạo huyết mạch.

Cho một đám người phượng hoàng niết bàn.

Là một đám người dưới tầng chót nhất của xã hội, là hai nghìn người phế thải kia cuồng hoan.

Hơn nữa hai ngàn người này có thể chỉ là mới vừa bắt đầu.

Đến lúc đó hắn sẽ có nhiều tân quân hơn.

Khi phủ Ngũ vương tử có một nhánh quân đội, mới là thời điểm có khả năng tranh ngôi.

Mà nước Nam Ẩu, chính là sân khấu tốt nhất! Có thể làm cho Ninh Chính trong nháy mắt một bước lên mây, trực tiếp cùng Tam vương tử, Thái tử ngang địa vị nhau.

Dùng một câu hình dung.

Tri thức chính là sức mạnh (*)!

(*) Câu này của triết gia người Anh – Francis Bacon.

...

- A... A... A...

Bên trong phủ Hầu tước Ninh Chính, truyền đến từng đợt kêu thảm thiết.

Đám người kia mới vừa toàn bộ thi đậu, tên đề bảng vàng, lẽ ra cần phải tự hào.

Thế nhưng... Khoảng cách yêu cầu của Khổ Đầu Hoan quá xa.

Bây giờ đang bị kéo theo trên cây đánh.

Đã treo hai ngày, người bị đánh ít nhất ba mươi roi, còn người bị đánh nhiều nhất là một trăm chín mươi roi.

Trực giác Lan Tam cùng Lan Ngũ là đúng.

Sau khi bọn họ trở về, lập tức bị Khổ Đầu Hoan mắng cho máu chó xối đầu.

Tiếp đó, bị đánh gần chết!

- Phế vật, phế vật, đám phế vật các ngươi này!

- Các ngươi có huyết mạch cỡ nào? Lại thi ra thành tích như vậy hả?

- Các ngươi cũng biết, dựa theo thành tích các ngươi như vậy, một khi tham gia thi hội, mới có mấy người mới trúng nổi võ tiến sĩ hả?

- Ba người, mới ba người!

- Vô cùng nhục nhã, các ngươi có mặt mũi nào đi gặp liệt tổ liệt tông, có mặt mũi nào đi gặp Khương Ly bệ hạ?

- Huyết mạch mạnh như vậy cho các ngươi, còn không bằng cho một con chó, còn không bằng cho một con heo.

Tiếp đó, lại ra sức đánh một trận roi.

Hơn nữa, đám người kia bị kéo lên cây đánh lại ở tình trạng trần truyền không mặc gì cả.

Tiểu Băng cùng phu nhân Ngũ điện hạ đương nhiên sẽ không tới gần cái sân này một bước.

Thế nhưng một số nữ võ sĩ dưới trướng Vũ Liệt cùng Hàm Nô lại lén lút sang đây xem.

Nhìn tấm thân trống trơn của đàn ông còn bị roi đánh, rõ ràng quá kích độc, dễ nghiện vô cùng.

...

Băng Nhi đã hoài thai hơn bảy tháng.

Còn chừng một tháng nữa, nàng sẽ phải sinh nở.

Nàng vô cùng hưng phấn, luôn luôn lẩm bẩm là con trai.

Nhưng Thẩm Lãng đã sớm nhìn ra là con gái, hắn không nói rõ, nhưng luôn luôn nói không thích con trai, thích con gái.

Vợ Trác thị của Ngũ điện hạ cũng đã nhìn ra, bởi vì bụng Băng Nhi không nhọn.

Thẩm Lãng đang cách bụng cùng chơi với con mình, Băng Nhi bỗng nhiên nói:

- Cô gia, Cừu Yêu Nhi chắc cũng sinh, có thể đã sinh rồi.

- Á!

Thẩm Lãng không khỏi kinh ngạc.

Cừu Yêu Nhi quá cường đại, nàng không cần có đàn ông, thậm chí con của nàng có thể cũng chẳng cần cha.

Nhưng mà, người đàn bà nghịch thiên như nàng sẽ sinh ra đứa con thế nào đây?

Trên cái thế giới này, có thể cũng chỉ có Ninh Hàn mới có thể cùng so sánh với Cừu Yêu Nhi.

Nhưng mà vào lúc này!

Bên ngoài Hoàng Phượng nói:

- Công tử, có một cô gái đến thăm hỏi!

Băng Nhi không có lên tiếng, thế nhưng lỗ tai chợt dựng thẳng lên!

- Người nào? - Thẩm Lãng nói:

- Ta không rảnh, ta gần đây không có trêu chọc cô gái nào, người đàn ông biết giữ mình trong sạch như ta đây rõ ràng không còn nhiều nữa.

- Nàng nói, nàng gọi Ninh Hàn!

Thẩm Lãng kinh ngạc, Ninh Hàn chủ động tới gặp ta?

Ái chà, mị lực của ta đã kinh người như vậy à? Ta… ta đây có chút không được tự tin cho lắm.

...

Ở trong đại sảnh phủ Hầu tước, Thẩm Lãng lại một lần nữa gặp được đệ nhất mỹ nhân hại nước hại dân này.

Công chúa Ninh Hàn nhìn Thẩm Lãng, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề.

- Thẩm Lãng, lần ta trở về kinh đô này chính là chuyên tìm đến ngươi.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch