Chương 572: Thiếu nữ đẹp tuyệt sắc! Quốc quân ân sủng Thẩm Lãng vô biên (1)
Thẩm Lãng vừa nghe không khỏi có chút ngạc nhiên.
Công chúa Ninh Hàn trở về kinh đô chỉ vì tìm hắn có việc?
Thẩm Lãng nên cảm thấy vinh hạnh, hay là cảm thấy bất an?
Hắn cảm thấy bản thân không có sức hấp dẫn lớn vậy đâu.
Thẩm Lãng hỏi:
- Chuyện gì?
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Thầy của ta muốn nhận ngươi làm đồ đệ, để cho ngươi trở thành sư đệ nhỏ nhất của ta.
Thẩm Lãng kinh ngạc?
Các chủ Tả Từ muốn thu hắn làm học trò?
Bây giờ Thẩm Lãng với thế giới này hiểu rõ đã sâu xa hơn rất nhiều, ánh mắt đối đãi Thiên Nhai Hải Các cũng đã thay đổi, đây là người nắm giữ quy tắc thế giới.
Mà người này muốn nhận hắn làm học trò, nói toẹt ra chính là kéo Thẩm Lãng lên đỉnh kim tự tháp.
Thẩm Lãng hỏi:
- Vì sao?
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Đương nhiên là ngươi bởi vì ngươi tài hoa hơn người.
Thẩm Lãng nói:
- Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám.
Công chúa Ninh Hàn cười nói:
- Thẩm Lãng ngươi quả nhiên vô cùng thông minh, vậy ta liền trực tiếp nói.
Thẩm Lãng nói:
- Mời!
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Ta và Ninh Dực cùng cha cùng mẹ, ta hỗ trợ Ninh Dực.
Ninh Dực chính là tên Thái tử.
Thẩm Lãng gật đầu.
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Cho nên ta không muốn ngươi tham gia vào vụ tranh ngôi nhà ta.
Thẩm Lãng nói:
- Tam vương tử Ninh Kỳ, cũng không đang cùng Ninh Dực tranh ngôi à? Hơn nữa thế lực sau lưng hắn còn lớn hơn thần nhiều hơn, sao ngài không đi khuyên hắn, ngược lại tới khuyên ta?
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Muốn nghe lời nói thật à?
Thẩm Lãng nói:
- Đương nhiên.
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Thứ nhất, phía sau Ninh Kỳ là họ Tiết và họ Xung, lực lượng của bọn họ quá lớn, bỏ ra chi phí cũng quá khủng, khuyên lui cũng mất quá nhiều vốn liếng. Mà ngươi và Ninh Chính mới vừa bắt đầu, thế lực sau lưng nhỏ, chi phí bỏ ra cũng nhỏ, cho nên tiền vốn khuyên lui cũng tương đối nhỏ.
Thẩm Lãng không khỏi ngạc nhiên mà hướng Ninh Hàn nhìn lại một cái.
Ngôn ngữ của cô gái này thật sự thoải mái thực dụng, chẳng che giấu chút gì.
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Thứ nhì, họ Tiết cùng họ Xung dù sao cũng là quý tộc lâu đời, vì lợi ích của gia tộc, bọn họ nguyện ý làm việc trong quy tắc. Mà ngươi không giống, ngươi chẳng có ranh giới cuối cùng, thiên mã hành không.
Tiếp tục, công chúa Ninh Hàn lại nói:
- Ngươi sở dĩ giúp đỡ Ninh Chính tranh ngôi, không phải là lo lắng sau khi Ninh Dực thượng vị sẽ đối với ngươi tiến hành thanh toán, tiến hành thanh toán với gia tộc họ Kim à? Chỉ cần ngươi thành là học trò của thầy, sẽ chẳng có người nào dám thanh toán ngươi và họ Kim.
Thẩm Lãng nói:
- Cho nên, Các chủ Tả Từ nhận thần làm đồ đệ, cũng là bởi vì nguyên nhân là ngài?
Ninh Hàn nói:
- Đúng là ta mở miệng thỉnh cầu, ngươi mặc dù không có võ công, thế nhưng lấy thông minh và tài trí của ngươi, cũng quả thực xứng với thành là đệ tử của thầy.
Trong phút chốc!
Thẩm Lãng cảm thấy bị kinh thường vô cùng.
Loại khinh thường này không cách nào phản bác.
Bởi vì đối phương không có nói ra ác ngôn ác ngữ nào, thái độ cũng không có biểu hiện cao cao tại thượng.
Nên hình dung cụ thể thế nào đây?
Ngày đó công chúa Ninh Hàn nhìn thấy gương mặt vặn vẹo của Trác Nhất Trần, liền phán một câu đây cũng là người có huyết mạch đặc biệt của Khương Ly, bởi vì lực lượng trong huyết mạch không được sự dẫn dắt và giãn ra, cho nên dẫn đến bóp méo.
Cũng bởi vì một câu nói này, gia tộc họ Trác chịu khổ diệt tộc.
Thảm hại hơn chính là, lúc họ Trác diệt tộc cũng không biết cụ thể là nguyên nhân gì, còn tưởng rằng có âm mưu khổng lồ.
Sau Ninh Hàn cảm thấy hổ thẹn, lại nói với Trác Chiêu Nhan một câu thật xin lỗi.
Đến tận đây, Trác Chiêu Nhan từ trong địa ngục được giải thoát, trở thành đại biểu hội Ẩn Nguyên, trở thành ngoại thất của Thái tử Ninh Dực.
Lập tức giống như về tới quyền lực trung tâm của Việt quốc.
Tất cả chuyện này đều là bởi vì, Ninh Hàn không chỉ là học trò Chủ của Thiên Nhai Hải Các Tả Từ, hơn nữa nàng còn có thể trở thành thế hệ Các chủ tiếp theo của Thiên Nhai Hải Các.
Tả Từ suốt đời lưu luyến si mê Luy Tổ, cho nên không có lấy vợ sinh con, cho nên vị trí Các chủ chỉ có thể tuyển chọn từ một trong hai đệ tử.
Hoặc là Ninh Hàn, hoặc là Chúc Hồng Tuyết.
Chúc Hồng Tuyết còn phải trở về gia tộc, kế thừa gia nghiệp, cho nên kế thừa Thiên Nhai Hải Các chỉ có thể là Ninh Hàn.
Mà bây giờ Tả Từ muốn thu Thẩm Lãng làm đồ đệ.
Cũng là bởi vì Ninh Hàn nói một câu.
Như vậy là loại đồ đệ gì đây?
Chắc không phải là quan môn đệ tử, bằng không Tả Từ đã sớm đích thân đến.
Vẫn là dạng đệ tử ký danh như Khổ Đầu Hoan Trác Nhất Trần.
Khổ Đầu Hoan ở Thiên Nhai Hải Các học tập rất nhiều năm, trên danh nghĩa là học trò Các chủ Tả Từ, thế nhưng hình ảnh Tả Từ trong ký ức của gã vô cùng mơ hồ, giống như cho đến giờ chưa từng thấy qua.
Vậy đại khái tương đương với sự khác biệt văn bằng của bằng tiến sĩ của Bắc Đại với hệ đào tạo đại học từ xa của Bắc Đại.
Đại khái đây là lần đầu tiên kể từ khi Thẩm Lãng đến thế giới này bị coi khinh thật sự?
Ninh Hàn nói:
- Thẩm Lãng nếu như ngươi muốn, ta sẽ mang theo ngươi cùng tụ họp với thầy, chúng ta sẽ đi khai thác một di tích thượng cổ, tin rằng với trí tuệ và tài năng của ngươi nhất định sẽ phát huy tác dụng trọng yếu.
Tư thế ngồi của Thẩm Lãng liền trở nên lười nhác tức thì.
- Công chúa Ninh Hàn, ngài ở hải ngoại từng gặp Cừu Yêu Nhi chưa?
Ninh Hàn lắc đầu nói:
- Không có, nàng cứ mãi đi về phía tây, cách chúng ta đã rất xa, hoàn toàn rời khỏi thế giới phương đông.
Thẩm Lãng nói:
- Các vị khai thác di tích thượng cổ, chủ yếu là về một phương diện nào? Võ học, hay là cái khác?
Ninh Hàn nói:
- Võ học chẳng qua là một bộ phận, có thể không đến một phần mười.
Tiếp tục, Ninh Hàn nhìn Thẩm Lãng nói:
- Ngươi không đáp ứng đúng không?
Thẩm Lãng gật đầu nói:
- Đúng!
Ninh Hàn nói:
- Bởi vì lòng tự trọng sao? Ta làm thương tổn lòng tự trọng của ngươi à.
Thẩm Lãng nói:
- Thần một người ăn bám, mỗi ngày la liếm nương tử, nào có lòng tự trọng cái gì. Thần chẳng qua cảm thấy rằng muốn có cảm giác an toàn phải tự chính mình đi tìm, dựa vào người khác cho đại khái không được. Hơn nữa thần giúp đỡ Ninh Chính tranh ngôi không chỉ có riêng là vì bảo vệ mình, bảo hộ gia tộc họ Kim, thần còn muốn báo thù, thần muốn tiêu diệt họ Tiết.
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Thẩm Lãng nhà ngươi quả nhiên vô cùng trực tiếp.
Thẩm Lãng nói:
- Thần từ chối ngài, võ công của ngài lợi hại như vậy, Thiên Nhai Hải Các quyền thế huân thiên, chẳng lẽ trực tiếp giết thần à?
Công chúa Ninh Hàn cười nói:
- Sao thế được? Ta đã là người Thiên Nhai Hải Các, không thể sẽ tham gia tranh ngôi vương quốc, không thể nhúng tay vào vương quyền thế tục.
Thẩm Lãng nói:
- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi, thần sợ nhất chính là nói không hợp lời liền rút kiếm.
Công chúa Ninh Hàn nói:
- Trác Nhất Trần đâu? Thẩm Lãng, nhà ngươi có thể cho hắn đến đây gặp ta được không?
- Được, đương nhiên được! - Thẩm Lãng nói.
Tiếp đó, Thẩm Lãng hô lớn:
- Thập Tam, ngươi bảo Khổ Nhất Trần tạm thời không đánh người, tới gặp sư tỷ của hắn một chút đây này.
...
Một lát sau, Trác Nhất Trần xuất hiện ở trước mặt Ninh Hàn.
- Bái kiến sư tỷ.
Tuy rằng Khổ Đầu Hoan tuổi lớn hơn, thế nhưng Ninh Hàn vào cửa trước, đương nhiên chính là sư tỷ.
Công chúa Ninh Hàn nhìn Trác Nhất Trần gọn gàng dứt khoát nói:
- Trác Nhất Trần, ngươi biết quy củ Thiên Nhai Hải Các chúng ta không?
Khổ Đầu Hoan lắc đầu.
Gã thật sự không biết, cuối cùng thời gian gã ở Thiên Nhai Hải Các, trừ đệ tử trên danh nghĩa Tả Từ ra, chính là một học viên thông thường, quy củ cao cấp gã còn chưa học qua.
Ninh Hàn nói:
- Đệ tử Thiên Nhai Hải Các, nhất là học trò của thầy, không được nhúng tay tranh chấp vương quyền thế tục, đây là tổ huấn mấy tổ chức lớn. Tôn chỉ của Thiên Nhai Hải Các chúng ta là khai thác văn minh thượng cổ, quan tâm thiên hạ muôn người, thúc đẩy thế giới văn minh. Nhúng tay tranh vương quyền là tối kỵ.
Khổ Đầu Hoan thật sự đúng là lần đầu tiên biết.
Ninh Hàn nói:
- Trác Nhất Trần, đệ bây giờ lập tức buông hết tất cả trong tay theo ta ra đi trở về Thiên Nhai Hải Các, vừa tiếp tục tu luyện, vừa đảm nhiệm võ học sĩ Thiên Nhai Hải Các.
Khổ Đầu Hoan là đại tướng duy nhất dưới trướng Thẩm Lãng.
Hơn nữa còn là một thống soái vô địch, có thể nói nếu không có Khổ Đầu Hoan, sẽ không có tân quân vô địch tương lai.
Dựa vào Thẩm Lãng đi luyện binh? Hắn chẳng biết cái quái gì cả.
Dựa vào Kim Sĩ Anh? Gã thoát thân không ra, then chốt giữa gã và Khổ Đầu Hoan vẫn có chênh lệch thật lớn.
Mà Thiên Nhai Hải Các muốn cho Khổ Đầu Hoan rời khỏi, chuyện này chẳng khác nào hủy đi một trụ cột của Thẩm Lãng.
Thẩm Lãng không nói gì, cứ như vậy lẳng lặng nhìn Khổ Đầu Hoan.
Khổ Đầu Hoan gãi đầu một cái nói:
- Ngày đó lúc ta làm đại đạo Khổ Đầu Hoan, làm việc cho Thái tử Ninh Dực, vì sao không có quy củ này?
Thẩm Lãng không nói gì.
Khổ ca à, sao lại nói huỵch toẹt ra cả thế này.
Ninh Hàn nói:
- Đệ nói có lý.
Ninh Hàn không có nguỵ biện, mà là trực tiếp thừa nhận, nhưng chuyện này ngược lại càng thêm sự thật mất lòng.
Ý nghĩa tiềm ẩn chính là, ngày đó ngươi trốn ra Thiên Nhai Hải Các, trở thành đạo tặc Khổ Đầu Hoan, hơn nữa giúp Thái tử Ninh Dực làm việc. Nhưng bản thân ngươi ở Thiên Nhai Hải Các phân lượng quá nhẹ, thế cho nên chúng ta bỏ quên sự tồn tại của ngươi.
Bây giờ ngươi bị ta nhìn thấy, đương nhiên sẽ phải nói phép tắc.
Cho nên bây giờ cho Khổ Đầu Hoan có hai lựa chọn, hoặc là rời khỏi Ninh Chính cùng Thẩm Lãng, trở về Thiên Nhai Hải Các.
Hoặc là bị trục xuất Thiên Nhai Hải Các.
Thân phận đệ tử Thiên Nhai Hải Các tuyệt đối là một vinh dự, đệ tử của Tả Từ càng xịn hơn, cho dù là đệ tử ký danh.
Cũng chính là Khổ Đầu Hoan quá ngu xuẩn, lúc trước bưng một chén vàng xin cơm.
Khổ Đầu Hoan nói:
- Vậy được, từ nay về sau ta cũng không tiếp tục là đệ tử của Thiên Nhai Hải Các, cũng không phải đệ tử Các chủ Tả Từ, phiền lão nhân gia ông ta trục xuất ta khỏi sư môn đi.
Ninh Hàn nói:
- Trác Nhất Trần, nếu rời khỏi Thiên Nhai Hải Các, võ đạo của ngươi cũng sẽ vô pháp tăng cấp.
Khổ Đầu Hoan lắc đầu, không nói gì.
Ninh Hàn nói:
- Đã như vậy, vậy ta lại cáo từ.
Tiếp đó, công chúa Ninh Hàn rời đi.
Nàng thậm chí không có trở về cung, trực tiếp rời khỏi kinh thành, tiếp tục đi tụ họp với ông thầy Các chủ Tả Từ, tiếp tục khai thác di tích thượng cổ địa cung.
Thẩm Lãng cười nói:
- Khổ Đầu Hoan, cảm nhận được bầu trời cùng đám mây miệt thị chưa?
Khổ Đầu Hoan gật đầu.
Thẩm Lãng nói:
- Chúng ta đây liền cố gắng lên đi, không phải nàng che chở Ninh Dực à? Chúng ta đã trợ giúp Ninh Chính điện hạ tranh ngôi thành công, giẫm Thái tử Ninh Dực ở dưới chân. Nàng không phải cao cao tại thượng à? Giống như mọc cánh à? Chúng ta nhổ sạch lông trên cánh của nàng, lột sạch quần áo ném vào hố phân.
- Tiên nữ có phải đi ị hay không thì ta không biết, thế nhưng ta biết, một khi ăn phân, vậy khẳng định không phải là tiên nữ.
Khổ Đầu Hoan nhìn Thẩm Lãng một cái, nói:
- Công tử à, nửa câu nói trước của công tử thì ta đặc biệt tán thành, thế nhưng bộ phận sau, có chút buồn nôn.
Thẩm Lãng nói:
- Công chúa Ninh Hàn cũng kiêu ngạo như bệ hạ, tương lai có thể sẽ kế thừa Thiên Nhai Hải Các, thế nhưng vào chuyện tranh ngôi, bệ hạ vẫn có quyền lực tuyệt đối.
...
Công chúa Ninh Hàn tới cũng nhanh, biến mất nhanh hơn.
Nhưng lại là giống như một hòn đá ném vào giữa cái hồ của Thẩm Lãng, dấy lên sóng to gió lớn.
Đây đại khái là Thẩm Lãng lần đầu tiên bị người khác khinh thường như vậy.
Bị coi khinh từ những kẻ cao cao tại thượng.
Không có nửa câu mỉa mai, không có nửa câu châm chọc.
Thế nhưng mỗi một câu nói, đều giống như ở giữa không trung phát ra vậy.
Cừu Yêu Nhi cũng là kẻ nghịch thiên như vậy.
Nàng cũng ghét Thẩm Lãng, nói cho đúng nàng ghét bất kỳ kẻ nào.
Nhưng là thái độ của nàng cũng rất đáng yêu.
Nàng mãi giữ cho bản thân thuần chân, một loại đại ái chân chính.
Nàng sẽ chăm chăm tới trêu chọc ngươi.
Nàng sẽ rất chân thành mà nói cho ngươi biết, ta cũng không phải nhằm vào ngươi, ta cảm thấy ở đây là rác rưởi.
Quan trọng nhất là, mặc dù nàng ghét đàn ông.
Nhưng từ sâu trong nội tâm của nàng vẫn tràn trề thiện ý.
Bất kể là với Thẩm Lãng, hay là đối với Từ Thiên Thiên v.v…
Cừu Yêu Nhi ngạo mạn cô độc, từ chối bất luận kẻ nào tới gần, nhưng lại là như là ánh sáng mặt trời chiếu khắp nơi, sẵn lòng bảo hộ mọi người dưới đôi cánh của mình.
Phía ngoài băng giá, kì thực ấm áp.
Ninh Hàn vừa vặn ngược lại, nàng biểu hiện ra hào hiệp thẳng thắn, tuy rằng chưa nói tới nhiệt tình, nhưng không hề màu mè, thoạt nhìn có vẻ thân mật.
Nhưng là nội tâm của nàng lại tràn đầy sự lạnh nhạt như thể mọi thứ trên đời đều là kiến hôi.
Dĩ nhiên, ở phương diện này Thẩm Lãng cũng chẳng tốt hơn bao nhiêu.
Bất kể là ở kinh đô, hay là đang quận Bạch Dạ, hắn với vô số dân chúng cũng chính ngạo mạn và lạnh lùng thế này.
Chỉ bất quá, hiện tại hắn bị người khác ngạo mạn.
...
Ninh Hàn rời khỏi im hơi lặng tiếng.
Nhưng có một người tiến vào kinh đô, có thanh thế lớn, vạn người vây xem.
Xung Sư Sư!
Con gái của gia tộc họ Xung.
Chính là cô gái bướng bỉnh ương ngạnh, đã từng ở kinh đô làm cho cục cưng Mộc Lan bị thương.
Cô gái này mạnh mẽ bướng bỉnh, tưởng chừng như vô biên vô hạn.
Lúc trước Tiết Lê đủ ngang ngạnh à?
Nhưng mà, nàng chẳng qua là phiên bản thấp hơn Xung Sư Sư mà thôi.
Vị Xung Sư Sư này, không phải là công chúa nhưng lại hơn hẳn công chúa.
Gia tộc họ Xung, quý tộc lâu đời số một của Việt quốc.
Biểu hiện ra bên ngoài, lãnh địa gia tộc nàng có hơn một vạn cây số vuông, là gấp hơn bốn lần gia tộc họ Tô.
Nhưng mà, phân nửa phía bắc hành tỉnh Thiên Tây toàn bộ cũng là địa bàn gia tộc họ Tô.
Cho nên diện tích hành tỉnh Thiên Tây rõ ràng không thua gì hành tỉnh Thiên Bắc, hành tỉnh Thiên Nam, nhưng lại chỉ có một phủ Trung đô đốc.
Từ trước phủ Trung đô đốc hành tỉnh Thiên Tây chỉ để ý sáu quận phía nam, bảy quận phía bắc tuy rằng vẫn là quan viên triều đình Việt quốc phái đi nhưng hoàn toàn nước tát không lọt.
Gia tộc họ Xung là quân phiệt lớn nhất Việt quốc nhưng ở mức độ nào đó, địa bàn của ông ta ở mức độ nào đó còn lớn hơn Biện Tiêu.
Biện Tiêu chỉ có ba quận mà thôi, hơn nữa ông chỉ để ý quân chính, giao toàn bộ dân chính cho quan viên Việt quốc, lần này cho Trương Xung nhậm chức Hạ đô đốc Diễm Châu, ý đây là giao quyền cho Ninh Nguyên Hiến.
Cho nên Diễm Châu tuy rằng mới quy thuận hai mươi mấy năm mà thôi, nhưng đã là địa bàn dòng chính của quốc quân Ninh Nguyên Hiến.
Hành tỉnh Thiên Bắc phía bắc thuộc sở hữu Việt quốc đã mấy trăm năm, nhưng vẫn khó có thể tiêu trừ dấu vết họ Xung.
Công tước Biện Tiêu tuy rằng không coi ai ra gì, nhưng là cùng quốc quân Ninh Nguyên Hiến thân mật vô gian, hiếm khi từ chối bất kỳ ý định gì của quốc quân.
Thế nhưng Xung Nghiêu lại không giống như vậy.
Hai mươi mấy năm trước, kỳ thực lúc tranh ngôi, gia tộc họ Xung dường như đứng về phía Ninh Nguyên Vũ.
Sau cùng Ninh Nguyên Hiến thành công leo lên ngài, đồng thời tiến hành đại thanh tẩy với thế lực võ tướng.
Nhưng lại là không dám động gia tộc họ Xung.
Họ Xung cùng gia tộc họ Tô cũng hoàn toàn cùng một cấp.
Gia tộc họ Tô có ba nghìn cây số vuông, trên danh nghĩa tư quân chỉ có bốn năm nghìn, cộng thêm mã tặc, cộng thêm quân đội ẩn núp, tổng cộng có hơn một vạn quân đội.