Chương 574: Lãng gia lại muốn nghịch thiên! Thứ đáng sợ nhất từ trước đến nay (1)
Nghe những lời này, sắc mặt Xung Sư Sư tức khắc thay đổi.
Từ nhỏ đến lớn mặc kệ tới chỗ nào, nàng toàn vênh mặt hất hàm sai khiến, muốn làm gì thì làm.
Phụ thân Xung Nghiêu vẫn còn nghiêm nghị, nàng còn chưa dám xất xược đến thế, thế nhưng ở ngoài, trước mặt người khác hoàn toàn là muốn gió được gió, muốn mưa được mưa.
Nhất là ở trước mặt Ninh Nguyên Hiến.
Xung phi là cô ruột của nàng, quốc quân Ninh Nguyên Hiến dung túng với nàng còn muốn vượt qua xa công chúa Ninh Diễm.
Loại dung túng này không chỉ là bởi vì thương yêu, chủ yếu là vì yếu tố chính trị.
Ninh Nguyên Hiến cần gia tộc họ Xung.
Đương nhiên, gia tộc họ Xung cũng cần quốc quân.
Mười vạn đại quân dưới trướng Xung Nghiêu mặc dù đối với ông ta như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, hơn nữa họ Xung chỉ huy Tây quân đã vượt qua trăm năm.
Thế nhưng nhánh quân đội này cuối cùng vẫn là thuộc về Việt quốc, binh khí, áo giáp, lương thảo đều là do Việt quốc cung cấp, quân lương cũng do quốc khố ứng phó.
Gia tộc họ Xung đương nhiên cũng có tư quân, hơn nữa số lượng rất nhiều, nhưng cũng chỉ có chừng một vạn người.
Hơn nữa suốt trăm năm nay, gia tộc họ Xung có thể ngạo mạn bướng bỉnh, nhưng ở mặt trung thành lại không có vấn đề gì.
Tuy rằng Xung Nghiêu cùng Ninh Nguyên Hiến quan hệ chẳng thân mật, nhưng ít ra mỗi một đạo ý chỉ của Ninh Nguyên Hiến, Xung Nghiêu đều tuân thủ, chẳng những không có chống cự, thậm chí không có bằng mặt không bằng lòng.
Về điểm này, Xung Nghiêu thậm chí so với Trịnh Đà, người từng là dòng chính của Ninh Nguyên Hiến còn tốt hơn.
Bản phận của thần tử Xung Nghiêu vẫn làm rất tốt.
Chính là bởi vì điểm này, mặc dù Ninh Nguyên Hiến cùng Xung Nghiêu quan hệ không thân mật, nhưng vẫn xem trọng.
Quan trọng hơn nữa chính là uy tín gia tộc họ Xung ở Tây quân quá cao, đại quân chống lại nước Sở không thể không có họ Xung.
Chính là bởi vì như thế, Ninh Nguyên Hiến mới đối với Xung Sư Sư muốn gì được nấy, so với con gái ruột còn chiều chuộng hơn.
Bây giờ Ninh Nguyên Hiến lần đầu tiên chính diện cự tuyệt nàng, xem như tát một cái nhè nhẹ.
Xung Sư Sư gần như ngây người.
Tiếp đó, đôi mắt đẹp trừng lớn hướng Thẩm Lãng nhìn lại một cái.
Đây là nàng lần đầu tiên nhìn thẳng Thẩm Lãng, nguyên bản còn tưởng rằng là thứ mèo mả gà đồng gì đó.
Bệ hạ lại bởi vì hắn mà cự tuyệt ta?
Người đàn ông này lại xinh đẹp như vậy, so với đàn bà còn xinh đẹp hơn?
Nhưng mà Xung Sư Sư không thích đàn ông như vậy, nàng thích loại đàn ông anh từ bừng bừng phấn chấn.
Không chỉ phải đẹp trai, hơn nữa còn phải tràn trề khí khái nam tử.
Ví như loại đàn ông giống Chúc Hồng Tuyết, còn có đàn ông giống như hôn phu của nàng vậy.
Nguyên bản vị hôn phu Xung Sư Sư là Tam vương tử Ninh Kỳ.
Dĩ nhiên, Xung Sư Sư cùng Ninh Kỳ quan hệ đặc biệt thân mật, như là anh em ruột vậy.
Để nàng gả cho Ninh Kỳ, nàng cũng biết không có gì không tốt.
Sau đó bởi vì nguyên nhân nào đó, hôn sự hai người không giải quyết được gì.
Đương nhiên chuyện này không có công khai, bất kể là hôn ước bí mật, hay là giải trừ hôn ước, cũng là trạng thái bảo mật.
Nguyên nhân rất đơn giản!
Bởi vì họ hàng gần.
Họ Ninh thường xuyên cùng họ Xung thông gia, sau đó liên tiếp xuất hiện những vấn đề với trẻ con sau khi ra đời.
Mẹ của Ninh Kỳ là cô ruột của Xung Sư Sư.
Nói như vậy hai người thành hôn, sinh hạ con cái cũng có mạo hiểm, nếu như là gia đình quý tộc bình thường thì thôi.
Sinh một đứa bé không được, cùng lắm thì sinh đứa thứ hai, thứ ba.
Nhưng Ninh Kỳ là vương tử, là phải tranh ngôi, không thể bất chấp nguy hiểm như vậy.
Cho nên Xung Nghiêu chủ động đưa ra, hai nhà vẫn thông gia, nhưng lại gả Xung Oanh cho Ninh Kỳ, quan hệ huyết thống của nàng và Ninh Kỳ phải xa một chút, đã vượt qua ba đời.
Hơn nữa Xung Oanh cũng càng thêm đoan trang hào phóng, càng có vẻ mẫu nghi thiên hạ.
Còn phẩm chất của Xung Sư Sư quả thực không thích hợp làm vương hậu.
Kể từ đó, chung thân đại sự của Xung Sư Sư liền trì hoãn mãi.
Hôm nay mười chín tuổi còn chưa lấy chồng.
Dĩ nhiên, vị công chúa thành Trấn Tây này hoàn toàn không lo thiếu chồng.
Dù cho tính cách nàng mạnh mẽ bướng bỉnh, nhưng dù sao cũng là đệ nhất mỹ nhân Tây Thùy Việt quốc, là viên minh châu cùng đặt song song với Kim Mộc Lan.
Hơn nữa quyền thế gia tộc họ Xung vượt xa họ Kim.
Cho nên có ngàn vạn đàn ông theo đuổi Xung Sư Sư, tưởng chừng như chọn hoa mắt.
Hôm nay rốt cục có tin tức.
Xung Sư Sư đi xem mắt, nghe nói nam tử đối phương có thân phận đặc biệt cao quý.
- Ngươi là người nào? - Xung Sư Sư bèn hỏi.
- Thẩm Lãng.
Đôi mắt đẹp Xung Sư Sư vừa mở nói:
- Ngươi chính là Thẩm Lãng? Ở rể cho nhà Kim Mộc Lan sao?
Tiếp đó, Xung Sư Sư vây quanh Thẩm Lãng, từ trên xuống dưới xem một lúc lâu.
- Kim Mộc Lan không chỉ võ công nát bét, quan điểm càng không được, làm sao chọn trúng một tên tiểu bạch kiểm nhìn thì ngon mà không dùng được như ngươi vậy? - Xung Sư Sư nói:
- Xem ra đời này của ả vĩnh viễn không đuổi kịp ta, người cũng chẳng đẹp bằng ta, vóc dáng cũng chẳng hấp dẫn bằng ta, bây giờ gả cho phu quân càng kém ta rất xa.
Tiếp tục, Xung Sư Sư không nhìn Thẩm Lãng, ngược lại muốn đại phát thư uy với Ninh Nguyên Hiến.
- Bệ hạ, con mặc kệ, dù sao cái bãi săn Bắc Uyển con nhất quyết phải được, người cho ai cũng vô dụng thôi.
Ninh Nguyên Hiến nói:
- Sư Sư, cái bãi săn Bắc Uyển ta quả thực cho Thẩm Lãng cùng Ninh Chính để dùng luyện binh, là chính sự. Nếu không con đổi chỗ khác vậy, bằng không ta giao trang viên Tây Uyển cho con có được hay không? Chỗ đó so với bãi săn Bắc Uyển thoải mái hơn nhiều.
Vì dỗ tiểu tổ tông này, Ninh Nguyên Hiến đúng là không có cách nào.
Điều kiện của trang viên Tây Uyển quả thực tốt hơn nhiều, bởi vì nó được xem như là thánh địa vào kỳ nghỉ mát của Ninh Nguyên Hiến, bên trong đình đài lầu son, phong cảnh tú lệ.
Nguyên bản Xung Sư Sư có thể hài lòng đến ở trang viên Tây Uyển, thế nhưng bây giờ nàng không thể nhẫn nhịn.
Trên cái thế giới này, chẳng ai có thể giành đồ với ta.
Ninh Diễm coi như là công chúa, khi còn bé còn bị ta đánh khóc, tiếp đó còn bị ta lấy đồ chơi đi.
Một tên ở rể nhỏ nhoi Thẩm Lãng nhà ngươi lại coi là gì?
Gia tộc họ Kim của ngươi có thành Nộ Triều thì thế nào, cộng lại có mấy bao nhiêu binh hả? Tách biệt hải ngoại, căn bản không ở trung tâm quyền lực, lại có gì đặc biệt hơn người?
Muốn cùng ta tranh chấp? Không có cửa đâu.
Xung Sư Sư trực tiếp ngồi xuống, hai chân bắt chéo, đùa bỡn roi vàng trong tay.
- Hừ, nghĩa phụ cho hắn cũng vô dụng, cùng lắm thì con cướp về cũng được.
Nghe những lời này, quốc quân tức khắc bất đắc dĩ.
Đối với tiểu tổ tông vô pháp vô thiên này, ông quả thật bó tay.
Cuối cùng không phải là con gái của mình nên cũng không chú ý dạy dỗ gì cho cam.
Họ Xung thế lớn, nhưng lại trung thành quốc sự.
Nếu Xung Sư Sư cố tình cướp thì quả thật chẳng ai làm gì được nàng.
Nha đầu này ăn mềm không ăn cứng.
Xung Sư Sư hướng Thẩm Lãng nói:
- Bệ hạ ban bãi săn Bắc Uyển cho ngươi, vậy ngươi cứ đi, cứ dẫn người vào. Môt khi chân trước ngươi đi, ta chân sau liền mang theo quân đội vọt vào chiếm đoạt, tiếp đó đuổi bọn ngươi ra ngoài, các ngươi thì phải làm thế nào đây? Ta có hai ngàn người, ngươi có mấy người? Chúng ta đánh một trận, giết cho máu chảy thành sông?
- Càn quấy, càn quấy! - Ninh Nguyên Hiến rầy hai câu, tiếp đó lập tức giọng trở nên mềm xuống:
- Sư Sư, cái bãi săn Bắc Uyển có gì tốt, hoang phế rất lâu rồi, trang viên Tây Uyển thoải mái hơn.
- Không, con muốn bãi săn Bắc Uyển. - Xung Sư Sư lạnh nhạt nói.
Tiếp đó nàng trực tiếp đứng dậy, đi ra bên ngoài.
- Ta đây liền mang binh đi chiếm, xem tên ở rể nhà ngươi đây có thể thế nào?
Thẩm Lãng nói:
- Chậm đã!
Xung Sư Sư nói:
- Thế nào? Muốn chịu thua rồi sao? Không có cửa đâu!
Thẩm Lãng nói:
- Nghe nói ngươi từng làm nương tử của ta bị thương phải không?
Xung Sư Sư nói:
- Đúng vậy, đánh ả hộc máu đó thì sao? Võ công ả quá kém, có thể trách ta sao?
Thẩm Lãng nói:
- Vậy ngươi nghe nói võ công của ta à?
Xung Sư Sư nói:
- Củi mục, cặn bã, tốt mã giẻ cùi, sức lực ngủ nữ nhân cũng không có, phế vật giống ngươi như vậy thiên hạ không nhiều lắm.
Thẩm Lãng nói:
- Chúc mừng, nói đúng hết cả rồi.
Xung Sư Sư xem Thẩm Lãng một lúc lâu nói:
- Vậy ngươi còn chút ưu điểm, chí ít biết mình là phế vật.
Thẩm Lãng nói:
- Ngươi đã muốn bãi săn Bắc Uyển, ta cũng muốn bãi săn Bắc Uyển, vậy chúng ta luận võ định đoạt thế nào?
- Luận võ? - Xung Sư Sư nói:
- Huyết mạch Kim Mộc Lan quá phế, mấy năm trước liền không phải là đối thủ của ta, bây giờ thì càng thêm không phải. Lúc trước nàng mười chiêu thì thua, bây giờ không chống nổi ba chiêu sẽ bị ta đánh hộc máu.
Thẩm Lãng nói:
- Không phải nương tử của ta cùng ngươi luận võ, là ta và ngươi luận võ.
Nghe những lời này, mấy người ở đây toàn bộ kinh ngạc sững sờ.
Ngươi, Thẩm Lãng cùng Xung Sư Sư luận võ?
Đừng nói giỡn.
Thẩm Lãng nhà ngươi tay trói gà không chặt, ngay cả cùng sức ngủ với đàn bà cũng không đủ, chân chính phế thải.
Xung Sư Sư tuy rằng ngang ngược bướng bỉnh, nhưng huyết mạch thiên phú cao, cộng thêm nhiệt tình siêng năng luyện võ.
Võ công của nàng cao thực sự.
Mấy năm trước, nàng quả thực đánh bại Kim Mộc Lan.
Mấy năm trước nữa, nàng thậm chí còn đánh công chúa Ninh Diễm khóc.
Cho nên nàng dùng nửa đầu ngón tay có thể dễ dàng đánh bại Thẩm Lãng.
Không, nửa móng tay đắp có thể.
- Thực sự sao? - Đôi mắt đẹp của Xung Sư Sư sáng choang.
Thẩm Lãng nói:
- Thực sự! Ngươi và ta luận võ, người nào thắng thì bãi săn Bắc Uyển liền về người nấy.
Xung Sư Sư nói:
- Lúc nào?
- Ba ngày sau! - Thẩm Lãng nói.
Xung Sư Sư hưng phấn vô cùng:
- Một lời đã định!
- Một lời đã định!
Tiếp đó, Xung Sư Sư chạy như bay.
Nàng sợ Ninh Nguyên Hiến sẽ ngăn cản.
Nàng nhìn thấy Thẩm Lãng đầu tiên liền không vừa mắt, liền có một loại kích động muốn đánh chết hắn ngay.
Sau khi nghe nói hắn là chồng của Kim Mộc Lan, cái cảm giác kích động này càng thêm mãnh liệt.
Không có gì khác!
Bởi vì nàng khó chịu khi thấy Kim Mộc Lan nổi tiếng cùng nàng.
Cái gì công chúa thành Trấn Tây, cái gì công chúa thành Huyền Vũ.
Thứ minh châu gì!
Theo Xung Sư Sư, nàng liền là độc nhất vô nhị, so với ai khác đều đẹp hơn, so với ai khác đều lợi hại hơn.
Con ả Kim Mộc Lan này dựa vào cái gì cùng ta nổi danh?
Thế nhưng vẻ xinh đẹp cùng vóc dáng của Kim Mộc Lan, quả thực tuyệt đỉnh.
Đúng là căn cứ vào nguyên nhân này, Xung Sư Sư vừa thấy được Mộc Lan đã gây phiền phức, mấy năm trước còn đả thương Mộc Lan.
Tóm lại nếu không nhìn vào gương mặt tuyệt mỹ và vóc dáng siêu bốc lửa ra thì tưởng chừng như cô gái này thuộc loại thứ gì cũng ghép.
Ninh Diễm gây tai họa là giả vờ.
Mà Xung Sư Sư này, là thật vô pháp vô thiên.
Lấy tư cách chồng Mộc Lan, Thẩm Lãng đương nhiên nên báo thù cho vợ mình, phải ra sức giáo huấn cái đứa con gái này bằng biện pháp mạnh.
...
Sau khi Xung Sư Sư khi.
Quốc quân nghiêm túc nói:
- Thẩm Lãng, ngươi xác định không có điên à?
Thẩm Lãng lắc đầu nói:
- Không có!
Quốc quân nói:
- Chỉ vì bãi săn Bắc Uyển à? Nha đầu kia là tới ra mắt, ngây ngô không được bao lâu.
Thẩm Lãng nói:
- Cùng ai tương thân?
Quốc quân nói:
- Quý nhân đế quốc Đại Viêm.
Thẩm Lãng nói:
- Vị đế quốc Đại Viêm ấy bị mù sao? Thế mà nhìn trúng cô ta kia à?
Quốc quân không trả lời.
Nhưng sự thực là rất nhiều đàn ông thích Xung Sư Sư, bởi vì dáng dấp thực sự quá đẹp, vóc người quá nóng bỏng.
Thẩm Lãng nói:
- Bệ hạ, thần không chỉ là vì bãi săn Bắc Uyển, mấu chốt là phải là báo thù cho nương tử của thần, Xung Sư Sư mấy năm trước đã từng làm Mộc Lan bị thương, làm thần đau lòng chết đi được. Lúc đó thần liền xin thề, nhất định phải báo thù.
Bên cạnh Đại công công Lê Chuẩn không khỏi nhớ lại gia tộc họ Tô.
Cũng bởi vì Tô Kiếm Đình chém Tô Bội Bội một kiếm, Thẩm Lãng liền tiêu diệt gia tộc họ Tô.
Xung Sư Sư đả thương Mộc Lan, thâm cừu đại hận kia còn cao đến đâu.
Người ta thường nói thái giám như bọn ta đầu óc nhỏ nhen, nhưng hình như đầu óc của Thẩm công tử ngay cả hạt mè nhét vào cũng không lọt đi.
- Càn quấy! - Ninh Nguyên Hiến rầy một câu, nói:
- Xung Sư Sư là tới ra mắt, không dùng được vài ngày sẽ đi, ngươi tranh thủ tránh khỏi kinh đô mấy ngày đi, ngươi về nhà một chuyến đi, ngươi rời nhà hơn nửa năm, người nhà có thể cũng rất nhớ ngươi đó.
Ở góc nhìn của quốc quân, một trăm Thẩm Lãng cũng không phải là đối thủ của Xung Sư Sư.
Đại thái giám Lê Chuẩn châm chước nói:
- Thẩm công tử, võ công Xung Sư Sư so với tôn phu nhân còn mạnh hơn, cũng so với công chúa Ninh Diễm mạnh hơn.
Thẩm Lãng nói:
- Ta biết, chỉ bằng tấm thân trói gà không chặt của ta thì một trăm Thẩm Lãng cũng đánh không lại nửa đầu ngón tay của cô ta.
Nói thực sự.
Sau khi cục cưng Mộc Lan cùng Thẩm Lãng ân ái, còn phải cẩn thận, sợ lúc bản thân hứng lên sẽ làm Thẩm Lãng bị thương.
Ở trong mắt Mộc Lan, chồng nàng tựa như một món đồ sứ tinh xảo, phải cẩn thận che chở từng ly từng tí, chỉ cần thoáng lơ đãng là vỡ tan từng mảnh.
- Thế nhưng, ta có thể thắng! - Thẩm Lãng nói:
- Cô ta từng đánh nương tử của ta hộc máu, vậy ta cũng muốn đánh nàng hộc máu.
Đại thái giám Lê Chuẩn nói:
- Thẩm công tử, ta biết ngươi có rất nhiều thủ đoạn, thế nhưng luận võ giữa cao thủ trong nháy mắt định thắng bại. Thậm chí còn chẳng kịp cho ngươi bày chiêu trò, Xung Sư Sư đã đánh bại ngươi mất rồi, hơn nữa cô gái này vô pháp vô thiên, sẽ không thủ hạ lưu tình.
Thẩm Lãng đương nhiên biết.
Một khi bắt đầu luận võ, không đến không giờ năm giây, Xung Sư Sư là có thể trong nháy mắt đánh bại Thẩm Lãng.
Thế nhưng...
Thẩm Lãng sẽ nhanh hơn.
Xung Sư Sư mới vừa tới gần hắn, thậm chí còn không kịp xuất thủ, sẽ trúng chiêu.
Tối đa 0. 1 giây!
Trừ phi võ công Xung Sư Sư cao đến nghịch thiên, có thể dùng nội lực chân khí tổ thành một bức tường không khí.
Nhưng nàng vẫn chưa tới cấp bậc này.
Quốc quân Ninh Nguyên Hiến bèn hỏi:
- Ngươi chắc chứ?
Thẩm Lãng gật đầu nói:
- Thần chắc chắn!
Đại thái giám Lê Chuẩn nói:
- Thẩm công tử, chuyện này ngươi có phải cân nhắc một chút hay không, quá mạo hiểm. Nhỡ đâu xảy ra sai lầm gì, gây hậu quả liền không cách nào bù đắp lại, cô gái này xuất thủ độc ác, sẽ không lưu tình.