Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 609: Ninh Chính quật khởi! Quốc quân ân sủng vô biên! Cầu hôn (2)

Chương 609: Ninh Chính quật khởi! Quốc quân ân sủng vô biên! Cầu hôn (2)
Là Trác Thị nói? Mà Trác Thị là từ Băng Nhi ở đây nghe được, xem ra giữa các cô gái không có bí mật.

Tức khắc, khuôn mặt tiếu lệ của Băng Nhi khóc không ra nước mắt.

Tại nhóc con này hết, tại con không chịu đi ngủ sớm, bằng không cha con đã bị mẹ dụ vào trong chăn, không đến phiên con mụ mông to đó.

Bé cưng Thẩm Mật ra sức bú tốc độ, hoàn toàn quên mình.

...

Những ngày kế tiếp, Ninh Chính quả thực phải bận rộn đến phát điên rồi.

Gã chính thức đi nhậm chức, đảm nhiệm Đề đốc Thiên Việt.

Lan Phong Tử, Khổ Đầu Hoan, tân quân Niết Bàn, mười anh em họ Lan đều cùng nhau đi theo.

Thẩm Lãng cũng không giải thích được trở thành Trưởng sử phủ Đề Đốc.

Nhưng mà, hắn căn bản chưa từng đi phủ Đề Đốc một bước.

Toàn bộ vụn vặt chuyện vụ, toàn bộ không nên tìm ta.

Thẩm Lãng ta đây chỉ hưởng thụ quyền lợi, không thực hiện nghĩa vụ.

Mà Ninh Chính cũng bắt đầu cuộc đời quân chính gian nan.

Trước kia, gã chẳng bao giờ phải đảm nhiệm bất kỳ chức vụ nào, lập tức liền tấn chức đến thành phủ Đề đốc Thiên Việt, phải chấp chưởng phòng ngự, trị an toàn bộ kinh đô v.v....

Quả thực được xưng là sứt đầu mẻ trán.

Cộng thêm người của Tam vương tử và Thái tử không có khả năng phối hợp gã, thậm chí còn gây trở ngại, gây khó dễ.

Thẩm Lãng thậm chí có thể cảm giác được rõ ràng, trong khoảng thời gian này trị an kinh đô vô cùng hiển nhiên trở nên kém, trật tự cũng rối loạn rất nhiều.

Thế nhưng hắn không có xuất thủ giúp một tay, quốc quân cũng không có xuất thủ giúp một tay.

Chuyện này cần phải tự làm.

Ninh Chính cũng không có tới kể khổ nửa câu, chính là mỗi ngày ăn ở ngủ đều ở bên trong phủ Đề đốc.

Từ sáng đến tối chỉ ngủ hai canh giờ.

Còn lại một nửa thời gian, đi khắp kinh đô mỗi một nơi điều tra cẩn thận.

Đi kiểm tra mỗi một cửa thành, mỗi một nhà kho, mỗi một nhánh quân đội.

Bởi vì không có điều tra, thì không có quyền lên tiếng.

Không cần phải nói, đơn thuần chỉ việc chuyên cần chính sự thì Ninh Chính so với quốc quân sẽ phải tốt hơn rất nhiều.

Quốc quân giống như Thẩm Lãng, có thể làm biếng thì làm biếng.

Hoàn toàn dựa vào thông minh chấp chính, có chứa tính đầu cơ nhất định.

Thế nhưng trị nước lớn như nấu cá nhỏ, từ xưa đến giờ không thể dựa vào thông minh.

Bởi vì người thông minh không muốn làm đến nơi đến chốn, rất thích đi đường tắt.

Xem Ninh Nguyên Hiến mấy năm nay phá sản lợi hại cỡ nào?

Quốc khố giờ đây sắp chỉ còn chuột chạy.

...

- Quả nhân nghèo như vậy à?

Quốc quân cầm toàn bộ phần tấu chương trước mắt xem hết lần này đến lần khác.

Năm ngoái thu thuế, trên cơ bản đã sớm xài hết rồi.

Thuế xuân còn mấy tháng nữa mới nhận được.

Xuân thuế còn tốt hơn mấy tháng mới có thể nhận mà.

Dĩ nhiên, quốc khố bây giờ vẫn có một ít tiền.

Thế nhưng số tiền này cũng làm nón đội, một xu cũng không thể động.

Số tiền này cần dùng cấp bổng lộc cho quan viên, phát quân lương v.v…

Dù cho như thế, vẫn có thiếu hụt.

Năm ngoái hướng hội Ẩn Nguyên mượn hơn hai trăm vạn lượng vàng, sau đó lại vẫn thiếu hụt một trăm sáu mươi vạn.

Năm nay càng thậm tệ, vừa mới vừa qua khỏi hai tháng mà thôi, căn cứ hộ bộ tính toán, tiền thuế hai mùa xuân thu cũng chẳng khác với năm ngoái vẫn thêm hụt vượt qua hai trăm vạn lượng vàng trở lên.

Nhưng năm nay làm sao có thể không tai không biến?

Mấy tháng tiếp theo, có thể sẽ bùng nổ hai trận chiến tranh quy mô lớn.

Phía nam một trận, phương tây một trận.

Hơn nữa còn là đại chiến quyết định vận mạng Việt quốc.

Tân chính, tân chính!

Trong đầu Ninh Nguyên Hiến không ngừng hiện ra cái từ này.

Vì sao phải thực hiện tân chính, không cũng là bởi vì quốc khố thiếu hụt à?

Bên trong Việt quốc, mấy chục gia quý tộc lâu đời, tất cả lớn nhỏ đều có đất phong cùng tư quân.

Không chỉ có như thế, những thứ quý tộc lâu đời này còn kinh doanh muối, sắt.

Nếu như tân chính phổ biến hoàn toàn, thu hồi tất cả đất phong, xoá toàn bộ tư quân, thu hồi toàn bộ khoáng sản của đám quý tộc lâu đời này về lại vương quốc.

Chuyện thứ nhất này, không biết có thể thêm bao nhiêu đất cày, có thể thêm bao nhiêu con dân phải nộp thuế.

Sau đó thi hành chính sách độc quyền buôn bán muối, sắt… đây cũng là tài nguyên rất lớn.

Cho đến lúc này, nan đề quốc khố thiếu hụt giải quyết dễ dàng, thuế má hàng năm chí ít gấp bội.

Tân chính tuyệt đối là kế sách nước giàu binh mạnh.

Đáng tiếc, bây giờ căn bản không phải thời cơ phổ biến.

Đại chiến sắp bạo phát.

Rất có thể là cuộc chiến nghiêng nước.

Lúc này quốc nội yên ổn trên hết.

Sau khi Tô Nan huỷ diệt, sau đó nhìn sang đám quý tộc uy tín lâu năm hiện giờ.

Gia tộc họ Xung, có thể động sao?

Không thể!

Gia tộc họ Tiết, có thể động được à?

Cũng không thể!

Gia tộc họ Kim Huyền Vũ Hầu, có thể động được à?

Cũng không thể!

Nghĩ tới đây, quốc quân tức khắc đau đầu vô cùng.

Ông đã bị hội chứng Parkinson, thời gian đã không còn nhiều lắm.

Hiện nay nhiệm vụ thiết yếu của ông đã không phải là tân chính, mà là đánh bại vua Căng.

Nếu như ở đại chiến phía nam kế tiếp, Việt quốc có thể đánh bại vua Căng, hoàn toàn triệt để giải quyết loạn nước Nam Ẩu.

Như vậy cuộc chiến nghiêng nướ giữa nước Việt cùng nước Sở cũng sẽ không bạo phát.

Còn dư lại trong vòng mấy năm, nhiệm vụ đầu tiên của Ninh Nguyên Hiến là tiêu diệt vua Căng, như thế Việt quốc mới có thể yên ổn.

Mà nhiệm vụ chính thứ hai là nâng đỡ tân vương thượng vị.

Đỡ lên ngựa tiễn đoạn đường, để chính quyền Việt quốc bình ổn chuyển tiếp.

Chuyện này sẽ rất khó, phải có tranh ngôi, để người thừa kế trổ hết tài năng.

Thế nhưng tranh ngôi lại không thể tăng lên đến tranh chấp đảng phái, càng không thể bạo phát nội chiến.

Thái tử dựa lưng vào họ Chúc, Tam vương tử dựa lưng vào họ Xung cùng họ Tiết, Ngũ vương tử dựa lưng vào Thẩm Lãng cùng tân quân Niết Bàn.

Mặc kệ để người nào nối ngôi, đều phải tiêu diệt hai người kia.

Nghĩ tới đây, đầu quốc quân càng thêm đau như búa bổ.

Thế nhưng việc cấp bách, chính là tiêu diệt vua Căng.

Trấn Bắc đại tướng quân Nam Cung Ngạo đã tập kết hoàn tất năm vạn đại quân, ba vạn đại quân của phủ Đô đốc Thiên Việt gia đã tập kết hoàn tất.

Tám vạn đại quân chỉ cần một ý chỉ Ninh Nguyên Hiến, là có thể xuôi nam, đi đến chiến trường nước Nam Ẩu, sau khi cùng đại quân Chúc Lâm tụ họp, có chừng mười ba vạn đại quân.

Mà sau khi vua Căng một khi thống nhất tộc Sa Man, chí ít sẽ có mười vạn đại quân.

Mười ba vạn với mười vạn, muốn hoàn toàn đánh bại có thể rất khó.

Nhưng bảo vệ cho phòng tuyến nước Nam Ẩu, chắc hẳn là có thể.

Chỉ cần cục diện nước Nam Ẩu không tan vỡ, kế tiếp Ninh Nguyên Hiến có thể sẽ điều lực lượng, liên tục không ngừng thêm binh nước Nam Ẩu.

Lúc này Khương quốc đã là minh hữu của Việt quốc, để nó nghỉ ngơi lấy lại sức cái một năm, Khương quốc cũng sẽ có mấy vạn đại quân.

Đến lúc đó vây thế gọng kìm bao vây vua Căng.

Phần thắng cũng còn rất lớn.

Nghĩ tới đây, quốc quân lại một lần nữa cảm kích với Thẩm Lãng không ngớt.

Rõ ràng nhờ có Thẩm Lãng.

Bằng không bây giờ Tô Nan cùng Khương quốc đã hợp lại hai làm một, toàn bộ Tây Cảnh Việt quốc có thể khó còn giữ được.

Có Khương quốc ở đây, chí ít toàn bộ vương quốc tây nam, tuyệt đối vững chắc.

Nữ vương Khương quốc Arunana, có thể đang sinh con, hay đã sinh rồi cũng không chừng.

Bất kể là con trai hay con gái, ngai vàng của Khương quốc đã có người thừa kế.

Đây đối với Việt quốc mà nói đều là chuyện tốt.

Một tháng trước, Việt vương Ninh Nguyên Hiến đã phái ra một sứ đoàn quy mô lớn đi Khương quốc.

Đưa đi vú em, nữ đại phu, bà đỡ, còn có rất nhiều dược liệu.

Thậm chí còn đưa rất nhiều đồ chơi cho con của Arunana, ngay cả thầy dạy học cũng phái đến mười mấy người.

Vì duy trì quan hệ minh hữu cùng Khương quốc, Ninh Nguyên Hiến rõ ràng dốc hết toàn bộ.

Hơn nữa đến tận bây giờ, chỉ có nỗ lực, không có bất kỳ hành vi đòi lấy điều gì.

Không chỉ có như thế, ông còn chuyên hạ một phần chiếu thư.

Phàm là con dân nước Việt lúc trước bị bắt đi nước, nếu sẵn lòng về nhà thì có thể về. Nếu như không muốn trở về thì có thể ở nước Khương an cư lạc nghiệp. Hơn nữa những người này một khi trở lại Việt quốc, có thể tiếp tục hưởng thụ đãi ngộ của con dân Việt quốc.

Cái này thì tương đương với hai quốc tịch.

- Đại Tráng đã rời khỏi kinh đô sao? - Ninh Nguyên Hiến bèn hỏi.

Lê Chuẩn nói:

- Đại Tráng chưa về kinh đô, sau khi hắn theo chúng ta đến quận Lang đã xuôi nam về Khương quốc, có thể kịp chờ nữ vương Khương quốc sinh nở.

Ninh Nguyên Hiến gật đầu.

Thế hệ nữ vương Khương quốc này rõ ràng một dị số, hoàn toàn không có xảo quyệt phụ tổ.

Vừa nhân nghĩa vừa cá tính.

Nhưng nàng lại ngồi vững vương vị.

Hơn nữa ở uy vọng của nàng ở Khương quốc cao dọa người.

Chí ít danh tiếng so với Việt vương như ông thì tốt hơn nhiều, thậm chí còn có vẻ là Thánh nữ vương.

Đương nhiên phương diện này cũng có công lao của Ninh Nguyên Hiến, chính là bởi vì Việt quốc bất kể giá nào trợ giúp, khiến cho cuộc sống dân chúng Khương quốc so với trước kia dễ chịu rất nhiều, cho nên càng thêm mang ơn nữ vương hơn trước.

Lê Chuẩn bỗng nhiên nói:

- Bệ hạ, nữ vương Khương quốc đã từng viết một phần mật thư cho Thẩm Lãng, nói Khương quốc có một số vàng lớn, ngụ ý muốn cho chúng ta mượn.

Đây là chỗ Ninh Nguyên Hiến cảm khái.

Trước vua Khương tham lam ích kỷ vô cùng, như là con sói đói vĩnh viễn chẳng thấy no.

Nếu như ngươi dâng đồ cho ông ta, chẳng những ông ta không hề cảm kích, ngược lại sẽ càng cảm thấy có thể lấn lướt rồi càng đe dọa nhiều thứ hơn từ ngươi.

Mà vị nữ vương Khương quốc này, thu của Việt quốc quá nhiều thứ nên đâm ngại, thậm chí muốn giao vàng trong cung vua Khương cho Ninh Nguyên Hiến mượn.

Ninh Nguyên Hiến đương nhiên biết số lượng nhóm vàng kia kinh người đến cỡ nào, là vua Khương Arugan cướp bóc mấy thập niên mà chiếm lấy được.

- Không, tuyệt đối không thể nhân! - Ninh Nguyên Hiến nói:

- Giá trị của Khương quốc với chiến lược của chúng ta vượt qua xa mấy triệu vàng, chúng ta cùng Khương quốc mặc dù là minh hữu, nhưng đôi bên quan hệ vẫn chưa đạt tới mức độ vô cùng vững chắc, nếu như nhận số tiền này sẽ bị người khác xem nhẹ, chúng ta dù cho khó khăn đi nữa, cũng không thể hướng Khương quốc mượn vàng.

Tiếp tục, Ninh Nguyên Hiến nói:

- Thư Bá Đảo hội Ẩn Nguyên tới chưa?

- Còn chưa tới!

Ninh Nguyên Hiến lại muốn lại một lần nữa hướng hội Ẩn Nguyên mượn tiền.

Lần trước mượn tiền thất bại, hội Ẩn Nguyên đòi trao đổi bí quyết chế tạo gương thủy tinh, Ninh Nguyên Hiến cự tuyệt.

Nhưng lần trước Ninh Nguyên Hiến bị bệnh, nhìn qua đặc biệt yếu ớt, hơn nữa danh tiếng ở trong ngoài nước đều rất thấp.

Lần này không giống như vậy.

Ông ta vừa đại thắng vua Sở ở chuyến săn biên giới, hơn nữa không hề có vẻ bệnh hoạn, mà còn trẻ tuổi anh khí.

Cộng thêm ông mới vừa để Ninh Chính thượng vị, hội Ẩn Nguyên ủng hộ Thái tử Ninh Dực, bây giờ cần phải khẩn trương vô cùng, sẽ cố gắng nghĩ biện pháp nịnh bợ Ninh Nguyên Hiến.

Cho nên, quốc quân lại một lần nữa triệu kiến Thư Bá Đảo nói mượn tiền sự việc.

Ông cảm thấy lúc này đây mượn tiền sẽ phải đặc biệt thuận lợi, hội Ẩn Nguyên cũng không dám đắc tội ông.

Nhưng mà, ông đã đợi được nửa canh giờ rồi.

Trưởng lão hội Ẩn Nguyên Thư Bá Đảo còn chưa tới.

Lần này nhất định phải cần đến tiền.

Tám vạn đại quân của Ninh Nguyên Hiến đã tập kết hoàn tất, chỉ cần quân phí vừa đến lập tức là có thể xuôi nam.

Tên đã trên dây, không phát không được.

Đại quân chỉ cần chậm một ngày tiến vào nước Nam Ẩu, cục diện sẽ thêm một phần nguy hiểm.

Cho nên lúc này đây mượn tiền, Ninh Nguyên Hiến nhất định phải được.

...

Lại qua một khắc đồng hồ, Thư Bá Đảo cuối cùng thong dong tới chậm.

- Lão hủ tham kiến bệ hạ!

Thư Bá Đảo lại một lần nữa run rẩy quỳ xuống hành lễ.

Lần này Ninh Nguyên Hiến cũng không có nâng, mà là tiện tay đỡ một cái.

Quốc quân nói:

- Lần này cho đòi Thư trưởng lão đến đây, vẫn là vì mượn tiền, quả nhân lấy thuế muối mượn nợ, muốn mượn quý hội bốn triệu lượng!

Lúc trước vẫn ba triệu rưỡi lượng vàng, lần này biến thành bốn triệu.

Khẩu vị càng lúc càng lớn.

Thư Bá Đảo trầm ngâm không nói.

Quốc quân cau mày, đây là ý gì?

Quả nhân muốn ở thắng Sở vương, oai phong tám hướng, hơn nữa nhìn xem hoàn toàn không có bệnh, còn có thể tại vị thêm cả ba mươi năm, ngươi lại vẫn bất kiền thúy đáp ứng?

Ninh Nguyên Hiến lúc này cùng hội Ẩn Nguyên, hoàn toàn là ma côn đánh cho sói hai đầu sợ hãi. Ninh Nguyên Hiến muốn cầu cạnh hội Ẩn Nguyên, cần vay tiền.

Thế nhưng hội Ẩn Nguyên làm sao không e dè Ninh Nguyên Hiến kia chứ? Cuối cùng hội Ẩn Nguyên chính là phải làm ăn ở trong Việt quốc.

Nhưng mà vào lúc này, Ninh Nguyên Hiến nhà ngươi muốn hoàn toàn cùng hội Ẩn Nguyên xé rách da mặt? Cái này cũng rất khó.

Bởi vì món nợ mà ông thiếu hội Ẩn Nguyên, đã đếm không hết.

Chí ít thời điểm ông còn tại vị là chưa kết thúc.

Thư Bá Đảo không mở miệng.

Quốc quân trong lòng vô cùng lo lắng phẫn nộ.

Hội Ẩn Nguyên nhà ngươi có ý gì? Chẳng lẽ là muốn hoàn toàn đắc tội quả nhân à?

Ước chừng một lúc lâu, Thư Bá Đảo nói:

- Bệ hạ, số tiền này hội Ẩn Nguyên có thể mượn tiền, xin bệ hạ phái Thái tử điện hạ cùng bỉ hội hiệp đàm rõ ràng sự vụ, đồng thời ký hợp đồng là được.

Nghe những lời này, Ninh Nguyên Hiến nổi giận.

Trong nháy mắt mặt ông đỏ ửng, gần như không thể tin được lỗ tai của mình.

Hội Ẩn Nguyên nhà ngươi đây là ý gì? Để Thái tử đứng ra mượn thay à?

Đây là muốn can thiệp nội chính Việt quốc à?

Đây là muốn can thiệp gia sự quả nhân à?

Số tiền này Ninh Nguyên Hiến ta đây mượn không ra được, thế nhưng Thái tử Ninh Dực nhưng có thể mượn được?

Cái này chẳng phải là nói ở trong lòng hội Ẩn Nguyên nhà ngươi, phân lượng quả nhân còn không bằng Thái tử Ninh Dực?

Chuyện này do ngươi là muốn cùng ta hoàn toàn xé rách da mặt à?

Đây là ý kiến Thái tử, hay là ý kiến của hội Ẩn Nguyên nhà ngươi nhà ngươi?

Ninh Nguyên Hiến nói bằng giọng lạnh lẽo:

- Thư trưởng lão, quả nhân quả thực không có nghe nhầm sao?

Hội Ẩn Nguyên trưởng lão Thư Bá Đảo chậm rãi nói:

- Bệ hạ không có nghe lầm, số tiền này hội Ẩn Nguyên có thể cho mượn, bệ hạ phái Thái tử hiệp đàm ký hợp đồng là được.

- Ha ha ha ha ha... - Ninh Nguyên Hiến giận dữ phản tiếu nói:

- Thư Bá Đảo, chẳng lẽ ngươi cho là không có hội Ẩn Nguyên nhà ngươi, quả nhân liền lấy không ta được số tiền này à? Chẳng lẽ ngươi cho là quả nhân liền không thể rời bỏ hội Ẩn Nguyên nhà ngươi à?

Hội Ẩn Nguyên Thư Bá Đảo dập đầu nói:

- Lão hủ không dám.

Thế nhưng trong lòng ông ta nhưng cũng đang cười lạnh.

Ninh Nguyên Hiến bệ hạ, ngài đã thiếu chúng ta bao nhiêu tiền? Trong lòng ngài không đếm xỉa, chúng ta cũng rõ ràng.

Hơn nữa quân vương phá sản như ngài, quốc khố thiếu hụt đến mức nào?

Hội Ẩn Nguyên ta đây cũng rõ ràng.

Bây giờ ngươi tám vạn đại quân đã tập kết, sẽ chờ quân phí.

Mỗi một ngày đều cấp bách vô cùng, nhất định phải mau chóng đi chiến trường nước Nam Ẩu.

Thời cuộc không đợi người.

Người khác sẽ bị biểu hiện cường đại giả dối của ngài đánh lừa, hội Ẩn Nguyên ta đây thì không đâu.

Trừ hội Ẩn Nguyên ta đây, còn ai nữa xuất ra nhiều tiền như vậy?

Hơn nữa đây chỉ là con số đầu tiên, kế tiếp còn có con số thứ hai, số thứ ba.

Hội Thiên Đạo gánh nổi không?

Bọn họ cũng không bới ra nổi đâu.

Chỗ duy nhất để cho Ninh Nguyên Hiến ngài dựa vào cũng chỉ có hội Ẩn Nguyên ta đây.

Nếu như hôm nay ngài đáp ứng, thể diện cũng dễ nhìn hơn một chút.

Nếu là ngày hôm nay ngài ra vẻ ta đây cự tuyệt, ngày khác lại tới xin ta, vậy coi như làm mất mặt.

Thể diện của quốc quân có thể nói là tổn hại đầy mình.

Hơn nữa đây chỉ là điều kiện thứ nhất của hội Ẩn Nguyên.

Một khi Ninh Nguyên Hiến thỏa hiệp, kế tiếp điều kiện thứ hai của hội Ẩn Nguyên sẽ lại tung tới, thúc ép Thẩm Lãng giao ra bí quyết gương thủy tinh.

Tiếp đó cái điều kiện thứ ba, liên tục không ngừng.

Chỉ cần Việt quốc đối mặt nguy cơ, chỉ cần Việt quốc muốn cầu cạnh hội Ẩn Nguyên thì ông ta muốn cái gì cũng được.

- Ha ha ha... - Ninh Nguyên Hiến lại một lần nữa cười to.

- Không có thứ đồ tể như ngươi, chẳng lẽ ăn thịt không được?

- Bay đâu, mời Thư trưởng lão ra ngoài cho ta!

Dưới cơn nóng giận, Ninh Nguyên Hiến trực tiếp trục xuất trưởng lão hội Ẩn Nguyên Thư Bá Đảo ra khỏi hoàng cung.

...

Nhưng sau khi tức giận, quốc quân Ninh Nguyên Hiến cảm nhận sự bất đắc dĩ sâu sắc.

Nếu hướng hội Ẩn Nguyên không mượn được số tiền này, vậy phải làm gì?

Tám vạn đại quân đã tập kết, thời cuộc không đợi người.

- Lê Chuẩn, ngươi đi hỏi Thẩm Lãng một chút, hắn nói nửa tháng kiếm được ba trăm vạn lượng vàng cho quả nhân thật hay giả? - Ninh Nguyên Hiến nói.

- Vâng! - Lê Chuẩn ra ngoài, đi tìm Thẩm Lãng.

Thế nhưng, mới vừa đi ra cánh cửa, Ninh Nguyên Hiến vẫn gọi ông lại.

Quên đi, quả nhân tự nghĩ biện pháp.

Cũng không cần mọi chuyện cũng phiền phức Thẩm Lãng, không nên làm khó hắn.

- Đi, mở giá đi phủ Chúc tướng! - Ninh Nguyên Hiến nói:

- Quả nhân ngày hôm nay liền bất chấp thể diện như thế nào cũng phải chính thức hướng Chúc phủ cầu hôn cho Kim Mộc Thông!

...

Chú thích của Mèo Thầy Mo: Mấy hôm nay bị cảm cúm, nằm liệt giường luôn. Cũng cố sức nhào lên máy làm việc nhưng nước mắt tèm nhèm. Uống decolgen xanh không si nhê, quất sang dòng cảm cúm xong thì… ngủ mê mệt (trong đó rõ ràng có thuốc ngủ). Thiệt tình xin lỗi mọi người.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch