WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 738: Vạn dân kính ngưỡng! Ánh mặt trời của ta! Đỉnh phong chiến đấu (1)

Chương 738: Vạn dân kính ngưỡng! Ánh mặt trời của ta! Đỉnh phong chiến đấu (1)





Việt quốc trên cơ bản sẽ không vì nói mà hoạch tội.

Ngự Sử xấp xỉ xem như là một loại chức quan tương đối an toàn, thế nhưng năm gần đây đã dần dần thay đổi.

Ninh Nguyên Hiến lần này đến lần khác đột phá ranh giới cuối cùng.

Lúc này đây ở ngay trong triều đình giết một tên Ngự Sử.

Máu tươi thậm chí văng luôn trên mặt đại thần bên cạnh.

Đám người Ninh Kỳ, Chúc Hoằng Chủ, Xung Ngạc lẳng lặng nhìn một màn này.

Quốc quân đánh chết mặc dù là một tên Ngự Sử, thế nhưng mỗi một hèo đều giống như đánh vào trên mặt của bọn họ.

Trong triều đình tất cả khuôn mặt văn võ đại thần tái nhợt.

- Bốp bốp...

Theo tiếng gậy gỗ đập xuống, rất nhiều đại thần trên mặt cũng từng đợt co giật.

Lúc này, trong lòng rất nhiều người dâng lên một câu nói.

Vua coi thần như bùn đất cỏ rác, thần coi vua là giặc thù.

Nhưng tự xét lòng mình, những lời này thích hợp sao?

Cũng không phải quá thích hợp.

Lần này là không phải đen trắng chẳng phân biệt được chính là thần tử, mà cũng không phải là quân vương.

Cho nên dù có thánh nhân, cũng không phải đúng mọi nơi mọi lúc.

Ninh Nguyên Hiến nhìn cái xác trên đất, hai tay vẫn run rẩy, lúc này ông đã không còn che giấu.

Trong hai năm qua, ông thực sự rõ ràng già rồi.

Ông lúc trước, năm mươi mấy tuổi nhưng chỉ như người ba mươi mấy tuổi thôi.

Mà ông hiện tại, năm mươi mấy tuổi ảnh hình người là sáu mươi bảy mươi tuổi.

Không chỉ có như thế, ông cảm thấy bản thân hành động cũng càng ngày càng bất tiện. Mỗi sáng sớm rời giường, thậm chí muốn vô cùng nỗ lực, mới có thể tự đứng lên.

Cái hội chứng Parkinson mà Thẩm Lãng nói đã càng ngày càng nghiêm trọng.

Thời gian của ông không nhiều lắm.

- Bãi triều!

Ninh Nguyên Hiến ra lệnh một tiếng, ở dưới sự nâng đỡ của Lê Chuẩn, rời khỏi triều đình.

Tất cả mọi người ở đây thậm chí không ai kêu lên cung tiễn bệ hạ.

...

Nếu như là Thái tử Ninh Dực, gặp cú sốc lớn như vậy chắc chắn đã bắt đầu đập đồ, thậm chí bắt đầu ngược đãi đàn bà.

Thế nhưng Ninh Kỳ không có, gã vẫn đặc biệt bình tĩnh, trực tiếp trở lại phủ đệ của mình, thậm chí không có đi đến nhà Chúc Hoằng Chủ.

Gã đang đợi tin tức.

Trong kinh đô nước Sở đến tột cùng xảy ra chuyện gì?

Dù cho Sở vương muốn hòa đàm với Thẩm Lãng Ninh Chính, quân đội dưới trướng gã cũng sẽ không đồng ý.

Sở vương lẽ nào sẽ làm trái ý chí thiên hạ vạn dân, mấy chục vạn tướng sĩ?

Chẳng bao lâu.

Tin tức chính thức truyền đến.

Lời Lan Nhất nói là thật.

Quân đội của Thẩm Lãng cùng Ninh Chính tuy rằng chỉ có chính là chín ngàn người, thế nhưng hai ngày trước quả thực đánh lui Sở vương đại quân công kích.

Quân đội của Sở vương cũng quả thực thương vong đạt được kinh người bốn năm vạn.

Nhưng sau khi kinh đô nước Sở liền phát sinh bệnh dịch, Sở vương hạ lệnh đóng kín toàn bộ cửa kinh thành, đồng thời đình chiến.

Sau khi Sở vương bị nhiễm bệnh dịch, hấp hối giãy chết.

Là Thẩm Lãng cứu Sở vương trở về.

Lại là Thẩm Lãng, giúp đỡ nước Sở đã khống chế bệnh dịch kinh đô, cứu vớt vô số người.

Cho nên, thù hận hai đội quân Sở Việt liền triệt tiêu.

Sau khi xem xong, Ninh Kỳ nhắm hai mắt lại, nhớ lại mỗi một màn gã và Sở vương mới gặp gỡ.

Vị Sở vương này thật mạnh mẽ.

Thật lợi hại.

Mặc dù ở hành tỉnh Thiên Tây, hai người đều đang diễn trò.

Nhưng diễn quá chân thật, thực sự để cho người ta tin tưởng, Sở vương thật tâm muốn cùng Ninh Kỳ kết minh.

Kết quả xoay người bán đứng Ninh Kỳ.

Hơn nữa, vì để cho Ninh Chính bình yên vô sự trở lại Việt quốc, vì để cho hai quân đình chiến, lại không tiếc để cho mình "bị nhiễm" dịch bệnh, hấp hối.

Vị Sở vương bệ hạ này đối với mình thật ác độc.

Lợi hại, lợi hại.

Thảo nào Liêm thân vương của đế quốc có nói một câu, thiên hạ nhiều người kiệt xuất.

Khi thời điểm thiên hạ đại loạn, lập tức nhiều tài năng gây kinh ngạc tuôn ra ào ào.

- Sở vương thử giơ tay, sẽ làm tức giận Hoàng đế bệ hạ đi. - Xung Ngạc bỗng nhiên nói.

Chúc Hoằng Chủ nói:

- Diễn cũng đủ tốt, không có sơ hở là được, chẳng lẽ sẽ giết một Sở vương nữa à?

Đúng vậy, Sở vương thử giơ tay sẽ khẳng định để đế quốc không hài lòng.

Nhưng cuối cùng không thể giết một Sở vương, sẽ lại mưu sát Sở vương mới hay sao?

Ninh Kỳ nói:

- Ninh Chính sắp về đến.

Mấy người ở đây gật đầu.

Ninh Chính sau khi trở về, quốc quân sẽ hết sức phấn khởi mang gã đi Tế Thiên Đại Điển, Ninh Chính lại một lần nữa đọc sớ tế thiên.

Tiếp đó, quốc quân trực tiếp sắc phong Ninh Chính là Việt quốc công.

Tiếp tục phế bỏ Thái tử Ninh Dực.

Cuối cùng, trực tiếp sắc phong Ninh Chính là Thái tử Việt quốc.

Việc này nhất định sẽ phát sinh.

Có khả năng quần thần triệt để phản đối Ninh Nguyên Hiến, ngăn cản ông ta sắc phong Ninh Chính là Thái tử hay không?

Đại khái là không thể nào.

Quốc quân cùng thần tử đã hoàn toàn xé rách da mặt.

Ông hạ chỉ sắc phong Ninh Chính là Thái tử, quần thần phải làm thế nào?

Kháng chỉ không tuân theo.

Kiên quyết không thừa nhận?

Cuối cùng triệt để bãi triều?

Toàn bộ triều chính Việt quốc ngừng đi à?

- Không phải vạn bất đắc dĩ, không cần đi đến bước này. - Ninh Kỳ nói:

- Ngừng triều chính, hậu hoạn vô hạn.

Bỗng nhiên, Tiết Triệt nói:

- Để Ninh Chính không về cũng được.

Nghe những lời này, tất cả mọi người ở đây không có biểu cảm kinh ngạc chút nào.

Đấu tranh bình thường mà nói cũng là đấu mà không phá.

Mà bây giờ!

Đã hoàn toàn cạch mặt, quốc quân thậm chí ở ngay trên triều đình đánh chết người rồi.

Vậy còn có chuyện gì không thể làm?

Tiết Triệt đi tới bản đồ trước mặt nói:

- Tốc độ hành quân của quân đội Thẩm Lãng đã rất nhanh, nhưng còn chưa đủ. Ninh Chính cùng Thẩm Lãng nhất định sẽ vội trở về, cho nên bọn họ rất có khả năng sẽ thoát khỏi quân đội.

Tiết Tuyết nói:

- Dưới trướng Thẩm Lãng có một tổ chức tình báo gọi là Hắc Kính Ti. Cho nên chuyện đã xảy ra ở thành Thiên Việt, hắn sẽ biết chuyện Tế Thiên Đại Điển trước tiên, cho nên nhất định sẽ làm cho Ninh Chính dùng tốc độ nhanh nhất chạy về thành Thiên Duyệt.

Tiết Triệt nói:

- Hiện nay xem ra, Ninh Chính cùng Thẩm Lãng có thể đi ba tuyến đường.

- Con đường đầu tiên chính là tuyến đường bình thường, xuyên qua hơn nửa nước Sở, đi qua hành tỉnh Thiên Tây trở về kinh đô.

- Tuyến đường thứ hai, xuyên qua hơn nửa nước Sở, tiếp đó từ ải Bình Nam xuôi nam, mượn đường nước Khương, từ miền nam hành tỉnh Thiên Tây tiến vào kinh đô. Như thế là có thể bỏ qua địa bàn gia tộc họ Xung.

- Tuyến đường thứ ba, cũng là tuyến đường tuyệt đối không bình thường. Mấy người này lại một lần nữa lựa chọn vượt qua Đại Tuyết Sơn rời khỏi nước Sở tiến vào nước Khương, tiếp đó từ hành tỉnh Thiên Tây miền nam trở về kinh đô.

- Nếu như muốn giết Thẩm Lãng cùng Ninh Chính, tốt nhất sớm biết trước tuyến đường hành động của hắn.

Lúc này, Chúc Hoằng Chủ bỗng nhiên nói:

- Phải giết Ninh Chính.

Mọi người kinh ngạc, đây là ý gì?

Thẩm Lãng không thể giết à?

Chúc Hoằng Chủ không có nói lời tiếp theo.

Ninh Kỳ bèn hỏi:

- Núi Phù Đồ cùng nước Sở tiếp giáp, có thể dò xét đến tuyến đường Ninh Chính đi hay không?

Tiết Triệt không nói gì, biểu hiện cùng núi Phù Đồ không có quan hệ gì đến mình.

Tiết Tuyết bỗng nhiên nói:

- Có thể!

Ninh Kỳ nói:

- Vậy liền chuẩn bị đi, dốc hết toàn lực, giết Ninh Chính, đừng cho nó trở về kinh đô.

Một khi giết chết Ninh Chính.

Địa vị Thái tử, trên cơ bản liền xong, sẽ cũng không có người cùng Ninh Kỳ tranh đoạt.

Coi như là Ninh Nguyên Hiến, ông sẽ tức giận tận trời, nhưng sau cùng còn chỉ có thể lựa chọn Ninh Kỳ, cũng không thể giao giang sơn Việt quốc cho Ninh Dực hay Ninh Cảnh? Như vậy nước Việt liền hoàn toàn chẳng còn hy vọng nào.

Ninh Kỳ nói tiếp:

- Bên cạnh Ninh Chính cùng Thẩm Lãng bên có một Lý Thiên Thu, cường giả cấp tông sư. Vợ của Lý Thiên Thu cũng gần cấp độ tông sư cường giả. Võ công của Đại Ngốc không rõ thế nào, nhưng là sẽ đặc biệt mạnh. Còn có một Kim Mộc Lan, chưa biết võ công thế nào.

Võ công của Kim Mộc Lan, đúng là hoàn toàn không biết.

Ninh Kỳ nói:

- Chúng ta bên này có thể xuất động bao nhiêu đại tông sư?

- Thần và Yến Nan Phi. - Tiết Triệt nói.

Ninh Kỳ nói:

- Đô đốc Hắc Thủy Đài Diêm Ách ở đâu?

Tiết Triệt ngẫm lại một hồi nói:

- Hắn vẫn bất tiện.

Tiết Tuyết nói:

- Núi Phù Đồ có thể xuất động hai đại tông sư.

Chúc Hoằng Chủ nói:

- Bên phía của ta, cũng có thể xin ba người.

Lão nói là xin.

- Bảy đại tông sư?

Lại xuất động bảy đại tông sư giết Ninh Chính?

Bên người Ninh Chính, chân chính có danh hiệu đại tông sư, cũng chỉ có một mà thôi.

- Liêu địch tòng khoan(*)! - Ninh Kỳ nói:

(*) phải dự đoán trước những nguy cơ nhỏ nhất trên diện rộng để đề phòng

- Có thể nhiều đến đâu thì hay đến đó! Có thể đi thăm hỏi hội Ẩn Nguyên, thăm hỏi Thiên Nhai Hải Các.

- Được!

- Chúng ta còn có tám ngày, chỉ có thể thành công, không thể thất bại!

- Nhất định phải giết Ninh Chính!

- Vâng!

...

Thẩm Lãng cùng Ninh Chính rút lui khỏi kinh đô nước Sở vào hai mươi tám tháng sáu.

Sau khi rời khỏi kinh đô nước Sở hai trăm dặm.

Thẩm Lãng Bỗng nhiên nói:

- Ninh Chính điện hạ, chúng ta phải tách ra thôi.

Ninh Chính kinh ngạc.

Thẩm Lãng nói:

- Hôm nay trong kinh đô đang huyên náo sôi sùng sục, vô số thần dân xin bệ hạ tiến hành Tế Thiên Đại Điển, cảm tạ trời cao phù hộ, mới khiến cho trận chiến vận mệnh quốc gia đại hoạch toàn thắng. Bệ hạ cứ mãi kéo dài, thế nhưng trước đó không lâu miền nam hành tỉnh Thiên Nam xảy ra động đất, cái này bị coi là trời cao báo động trước, cho nên bệ hạ cũng kéo không nổi nữa. Tế Thiên Đại Điển nhất định muốn tiến hành, bệ hạ nhất định là muốn để cho ngài đọc sớ tế thiên, ngay sau đó sắc phong ngài là Việt quốc công.

Ninh Chính gật đầu.

Thẩm Lãng nói:

- Lan Nhất lúc này cũng đã đến kinh đô, chúng ta cùng Sở vương ký kết Hiệp định đình chiến mới, phần Hiệp định đình chiến của Ninh Kỳ coi như vứt đi hoàn toàn, chuyện này cần phải bùng nổ, kể từ đó danh vọng của ngài ở dân gian nhất định sẽ vượt qua Ninh Kỳ. Một khi bệ hạ sắc phong ngài là Việt quốc công, tiến tới sắc phong làm Thái tử, kẻ địch kia cũng chỉ có một con đường, hoàn toàn kháng chỉ, triều chính ngưng trệ. Nhưng bất kể là Chúc Hoằng Chủ cùng Ninh Kỳ, cũng không muốn đi tới bước này. Cho nên hai người đó sẽ nghĩ hết biện pháp giết ngài.

- Chỉ cần giết ngài, xong hết mọi chuyện. Cho nên nếu như ngài theo cùng quân đội thì mục tiêu trở nên rõ ràng, cho nên ngài cần phải thoát ly khỏi quân đội.

Khổ Đầu Hoan nói:

- Điện hạ, công tử, ta có thể mang quân đội về kinh.

Thẩm Lãng nói:

- Không, ta mang đội trở về kinh đô, Khổ Đầu Hoan theo điện hạ từ một vị trí khác đi.

Ninh Chính hết hồn nói:

- Một mình đệ mang theo quân đội sao?

Thẩm Lãng nói:

- Còn có Mộc Lan.

Ninh Chính nói:

- Đại Ngốc theo đệ vậy.

Thẩm Lãng nói:

- Không, Đại Ngốc theo điện hạ cùng đi.

Ninh Chính nói:

- Không được, làm như vậy quá nguy hiểm, bên cạnh đệ chỉ có mỗi Mộc Lan. Nếu kẻ địch mất trí tiến hành ám sát đệ, căn bản là đỡ không được.

Thẩm Lãng thở dài nói:

- Thần sẽ không bị ám sát, chí ít trong thời gian mấy tháng, thiên hạ không ai sẽ ám sát thần đâu.

Tất cả mọi người kinh ngạc?

Chuyện này là vì thế nào?

Thẩm Lãng không có giải thích.

Khổ Đầu Hoan nói:

- Công tử, chúng ta đây mang theo điện hạ đi từ phương hướng nào?

Thẩm Lãng nói:

- Vượt qua núi lớn, vượt qua Đại Tuyết Sơn, đi ngay con đường ban đầu chúng ta tới.

Nghe những lời này, Lý Thiên Thu nói:

- Đây là vì sao? Đi đường này tuyệt đối bí ẩn, sẽ không bị kẻ địch phát hiện à?

Thẩm Lãng nói:

- Không, bất kỳ một con đường đều có thể bị phát hiện. Chẳng qua là đỉnh Đại Tuyết Sơn, thích hợp ít người quyết đấu hơn thôi.

Lý Thiên Thu hỏi:

- Ý công tử là, giết chóc nhất định sẽ phát sinh?

Thẩm Lãng đáp:

- Đúng, nhất định sẽ phát sinh giết chóc.

Lý Thiên Thu nói:

- Công tử kia vì sao không theo Ninh Chính điện hạ cùng đi, ngài mang theo quân đội sẽ không có tác dụng nghi binh.

Thẩm Lãng nói:

- Ta muốn đi qua hành tỉnh Thiên Tây, xem có cơ hội cho gia tộc họ Xung một kích trí mạng hay không.

Nghe những lời này, tất cả mọi người kinh ngạc.

- Ta vô cùng hy vọng quân đội gia tộc họ Xung sẽ đến giết Niết quân của chúng ta, như thế ta cũng có thể cho gia tộc họ Xung một kích trí mạng.

Ninh Chính ngó Thẩm Lãng một cái nói:

- Đệ xác định, không ai ám sát đệ sao?

Thẩm Lãng gật đầu nói:

- Không có.

Ninh Chính nói:

- Được, vậy tất cả dựa theo ý chí của đệ vậy.

Sau nửa canh giờ.

Sáu người Ninh Chính, Lý Thiên Thu, vợ Lý Thiên Thu, Đại Ngốc, Khổ Đầu Hoan, Đường Viêm mê võ thoát khỏi quân đội trực tiếp xuôi nam, bí mật vượt qua núi lớn.

...

Giấy không thể gói được lửa!

Mặc dù có người ra sức áp chế dư luận, nhưng chuyện tình trên triều đình vẫn là bùng ra.

Đề phòng miệng dân còn khó hơn cả đắp đê.

Dân chúng có chút thời điểm vô cùng ngu dốt, giống như tất cả tâm tình đều bị điều khiển.

Cho nên chuyện này cho rất nhiều quan văn một loại ảo giác, mặc kệ chúng ta tuyên truyền cái gì, chúng ta nói cái gì, dân chúng liền sẽ tin tưởng cái đó.

Ví như lúc trước, thế lực quan văn, thế lực người đọc sách, ra sức lợi dụng dư luận đánh Thẩm Lãng cùng Ninh Chính.

Quả thực để hai người này bị ngàn người lên án, rõ ràng bị đóng đinh trên cây cột sỉ nhục.

Nhưng sự thật rõ thế, ngươi muốn dẫn dắt dư luận thì phải hòa vào trí tưởng tượng của dân chúng.

Lời của ngươi nói ra để cho bọn họ phải nghe được. Như thế có thể thao túng dư luận, có thể kích động tâm lý vô số dân chúng.

Lúc Thái tử chuẩn bị tiến vào nước Nam Ẩu cùng vua Căng quyết chiến, Thẩm Lãng lúc trước mặc dù bị ngàn người lên án, bị vạn người phỉ nhổ, nguyên nhân căn bản cũng không phải vì hắn thuộc về cái gọi là phe đầu hàng, mà là bởi vì vạn dân kinh đô chán ghét Thẩm Lãng. Thẩm Lãng vô số lần vả vào mặt họ đôm đốp, hơn nữa đến khi giết người tuyệt đối không nương tay.

Thế nhưng, khi ngươi thao túng dư luận không phải ngay lúc dân chúng muốn biết.

Vậy ngươi liền không áp chế nổi, cũng thao túng không được.

Hai mươi mấy vạn đại quân của Sở vương tiến công kinh đô nước Sở, Ninh Chính điện hạ dẫn đầu chín ngàn người tử thủ không lùi, đánh lui đại quân Sở vương, thúc ép Sở vương ký kết Hiệp định đình chiến mới.

Nghe nói không? Lúc trước cái Hiệp định đình chiến mà Ninh Kỳ điện hạ cùng Sở vương ký kết trong đó có quỷ. Trên đó viết khôi phục đường biên giới hai mươi lăm năm trước, kỳ thật là muốn cắt nhường cho nước Sở hai trăm dặm quốc thổ.

Bây giờ Ninh Chính điện hạ ký kết Hiệp định đình chiến mới trong đó nước Việt chúng ta không cắt tấc đất nào.

Cho nên Ninh Kỳ điện hạ ký kết cái Hiệp định đình chiến, kỳ thực xem như là nhục nước mất chủ quyền, đã bị bỏ phế.

Những lời đồn này như là mọc cánh vậy, bay lung tung khắp nơi.

Chẳng mấy chốc mọi người đều biết.

Vạn dân ngược lại không có thóa mạ Ninh Kỳ.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.