WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 740: Khải hoàn vĩ đại! Muôn người ủng hộ! (1)

Chương 740: Khải hoàn vĩ đại! Muôn người ủng hộ! (1)





Cuộc chiến trên đỉnh Tuyết Sơn mở ra!

Ninh Chính một phương, bảy đại tông sư, năm cao thủ hàng đầu.

Tiết Triệt một phương, mười đại tông sư, năm cao thủ hàng đầu.

Đây có lẽ là trận chiến võ đạo đầu tiên suốt hai mươi mấy năm qua.

Kinh ngạc hơn bao giờ hết.

... (Chú thích của Bánh: chỗ này lược đi một vạn chữ quá trình chiến đấu)...

Sau nửa canh giờ!

Đại Tuyết Sơn có độ cao bảy ngàn mét so với mặt biển trực tiếp bị san bằng mười mấy mét.

Lại qua một khắc đồng hồ.

- Ầm ầm...

Từng đợt nổ vang.

Giống như trời long đất lở, núi lở đất mòn.

Tuyết lở lại một lần nữa xảy ra.

Tuyết vô biên vô tận điên cuồng cuốn phăng tất cả xuống.

Ngọn núi tuyết này có thể lần đầu tiên lộ ra nham thạch trong suốt nghìn năm qua.

Cả ngọn núi tuyết đều rung lên kịch liệt.

Đỉnh phong chiến đấu, lại một lần nữa ngừng.

Đôi bên giằng co!

...

Một trận chiến này cùng trong tưởng tượng không giống như vậy.

Lý Thiên Thu dẫu có võ công siêu cường cũng không có phát huy ra sức chiến đấu kinh người.

Thế nhưng có ba người, vượt xa dự liệu của tất cả mọi người ra.

Tông sư Ban Nhược, Thần nữ Tuyết Ẩn, Đại Ngốc.

Bất kể là Ban Nhược, hay là Tuyết Ẩn, võ công hai người ở trên mặt đất cũng không bằng Lý Thiên Thu.

Thế nhưng ở đỉnh núi tuyết này, lại phát huy ra sức chiến đấu kinh người.

Nguyên nhân rất đơn giản.

Bởi vì hai người từng ở lâu trên núi cao so với mặt biển.

Ở đây không khí loãng, nhiệt độ không khí hết sức giá lạnh, có ảnh hưởng rất lớn đến khả năng phát huy của cường giả cấp tông sư.

Mà Ban Nhược cùng Tuyết Ẩn, coi như là tác chiến ở sân nhà.

Thế nhưng!

Phía Tiết Triệt cuối cùng nhiều hơn ba tông sư.

Cho nên, một trận chiến này vẫn là chiếm cứ phản thượng phong.

Lý Thiên Thu thụ thương, trúng ba kiếm.

Vợ của Lý Thiên Thu, cổ tay trái bị cắt đứt.

Khổ Đầu Hoan trúng năm kiếm, Chung Sở Khách trúng bốn kiếm.

Tiết Triệt một phương, ba đại tông sư thụ thương, ba đỉnh cấp cường giả chết trận.

Một trận chiến này, cực kỳ để cho người ta khiếp sợ, vẫn là Đại Ngốc.

Gã bảo hộ sát bên Ninh Chính.

Hiện tại, gã quả thật nước tát không lọt.

Gã sử dụng kiếm pháp bình thường, cảm giác tốc độ cũng không phải thật nhanh.

Nhưng thực sự giống như một bức tường vậy, căn bản không cách nào xuyên thấu.

Trên người Đại Ngốc bị đâm trúng mười mấy kiếm, máu tươi chảy ra rất nhiều, nhưng là hoàn toàn bình yên vô sự.

Sức chiến đấu không bị hao tổn chút nào.

Cho dù cường giả cấp tông sư, ở giữa chiến đấu cường độ cao đã tiêu hao hết nội lực mất rồi.

Chỉ có Đại Ngốc, càng đánh càng hăng, sức chiến đấu không hư hao chút nào.

...

- Ầm ầm ầm ầm...

Tuyết lở tiếp tục.

Chiến đấu vẫn đình chỉ.

Thanh âm đinh tai nhức óc.

Ngọn núi tuyết xinh đẹp lộ ra nham thạch trụi lủi đen thui, chẳng còn đẹp như trước nữa.

Cuối cùng, tuyết lở kết thúc.

Tiết Triệt quay đầu lại ngó bên mình, có thể tiếp tục chiến đấu.

Lúc này, Lý Thiên Thu trở về bảo vệ Ninh Chính.

Đại Ngốc cầm được huyền thiết trọng kiếm, che ở trước mặt chém giết.

Bởi vì tất cả cao thủ ở chỗ này, nội lực đều tiêu hao đại bộ phận.

Chỉ có Đại Ngốc, vẫn ở vào đỉnh phong.

Đám người Tiết Triệt cùng Yến Nan Phi triệt để kinh hãi.

Đây là Hoàng Kim Huyết Mạch à?

Nghịch thiên thế này sao?

Tu vi cấp tông sư gì ở trước mặt gã chẳng còn chút ý nghĩa nào.

Lúc vừa đánh, cường giả tông sư có thể áp chế đánh Đại Ngốc.

Cho nên Đại Ngốc bị đâm mười mấy kiếm.

Khả năng đón đỡ của gã thực sự xấp xỉ nhanh đến trình độ cao nhất.

Mười kiếm có thể ngăn trở chín kiếm, dù cho bị đâm trúng một kiếm, cũng rất khó tổn thương tính mạng gã.

Đại Ngốc này cũng đã cường đại như vậy, vậy Cừu Yêu Nhi thì sao?

Chỉ sợ còn mạnh hơn.

Không nghĩ tới, mang đến mười tông sư, cũng vẫn giết không được Ninh Chính.

- Ngồi xuống, khôi phục nội lực, đánh luân phiên!

Tiết Triệt ra lệnh một tiếng.

Mười một người phía sau ông ta trực tiếp xếp bằng ngồi dưới đất.

Cao thủ phía thủ hộ Ninh Chính cũng trực tiếp ngồi xếp bằng cùng một chỗ.

Nắm chặt tất cả thời gian, khôi phục nội lực.

Hai người Khổ Đầu Hoan, Ninh Chính đang nối lại cổ tay cho vợ Kiếm vương.

Ninh Chính đốt rượu mạnh, khử trùng vết thương cho Khâu Thị.

Khổ Đầu Hoan đang tỉ mỉ khâu lại cho vợ Kiếm vương.

- Thẩm thẩm, xin người hãy yên tâm. - Khổ Đầu Hoan nói:

- Tuy con không bằng công tử, nhưng ít ra trước tiên vá kín lại, để tay sống. Sau khi trở về, lại để công tử giải phẫu kỹ hơn cho thẩm, công tử ngay cả gân mạch cũng có thể khâu liền lại hết.

Vợ của Kiếm Vương Khâu Thị nói:

- Không có việc gì, dù sao cũng tay trái của ta không có chuyện gì, đứt thì đứt thôi.

Trái tim của Kiếm vương Lý Thiên Thu đau như cắt.

Kẻ chặt đứt cánh tay của vợ ông lại là Yến Nan Phi.

Vốn là sinh tử đại thù, bây giờ thù càng thêm thù.

Ngô Đồ Tử tiến lên, xuất ra một chai chất lỏng, quét lên ở trên tay của vợ của Kiếm Vương.

Như thế có thể bảo trì nhiệt độ trong thời tiết lạnh giá đáng sợ này.

Khâu lại hoàn tất, sau đó sẽ băng bó lại cẩn thận.

...

Mà bên kia bắt đầu đánh luân phiên!

Đôi bên tất cả cường giả, xấp xỉ đều đã tiêu hao hết nội lực.

Chỉ có mỗi Đại Ngốc vẫn có sức lực liên tục không ngừng.

Cho nên phía Tiết Triệt bắt đầu tiến hành đánh luân phiên với Đại Ngốc.

Vì sao không nhào lên một lượt?

Bởi vì thời gian đặc biệt quý giá, cần nắm chặt mỗi một phút mỗi một giây khôi phục nội lực.

Dùng đánh luân phiên làm Đại Ngốc hao hết sức mạnh, bọn họ liền trực tiếp thắng.

- Ầm ầm ầm bùm bùm...

Cùng Đại Ngốc chiến đấu, nhất định là không hấp dẫn.

Không có kiếm pháp huyễn hoặc khó hiểu.

Không có tiên bay trên trời.

Chính là một trận cuồng đập, cuồng đâm.

- Ta đỡ, ta cản, ta đỡ nào!

Đại Ngốc cũng chỉ đón đỡ, vô hiệu công kích của cường giả cấp tông sư.

Cản hơn mấy trăm ngàn kiếm.

- Phụt...

Một cao thủ tuyệt đỉnh phe địch không chịu nổi, phải phun ra một ngụm máu tươi.

Chỗ vị trí ngực phổi vô cùng đau đớn.

Ngay sau đó, lại tuôn ra hết ngụm máu này đến ngụm máu khác.

Đây không phải là từ trong dạ dày ói ra máu, mà là từ trong phổi.

Vì chiến đấu cường độ cao, phổi không chịu nổi, trực tiếp giãn phế quản, điên cuồng chảy máu.

Tên cao thủ kia lui về phía sau thật nhanh.

Đại Ngốc cuồng xông lên trước, huyền thiết trọng kiếm chợt chém xuống.

Trong nháy mắt!

Tên tuyệt đỉnh cao thủ kia trực tiếp bị chém thành hai nửa.

Máu tươi còn chưa kịp chảy ra, cũng đã bị đông lại.

- Đi!

Tiết Triệt ra lệnh một tiếng.

Năm tên không phải cường giả cấp tông sư do ông ta mang đến đã chết bốn người.

Người cuối cùng chợt cắn răng một cái, lại xông tới.

Tên đó bắt đầu điên cuồng chém.

Đại Ngốc lại bắt đầu ta cản, ta đỡ, ta cản...

Một khắc đồng hồ sau đó.

Tên tuyệt đỉnh cao thủ kia cũng không nhịn được, một ngụm máu tươi phún ra điên cuồng.

Tiếp đó, máu tươi không ngừng từ phổi tuôn ra.

Đại Ngốc lại chợt rống lên một tiếng, chém người nọ thành hai nửa.

Tiết Triệt hoàn toàn thờ ơ.

Ông ta muốn tranh thủ, chính là thời gian!

Không sai biệt lắm!

Tuy rằng chỉ khôi phục không đến hơn nửa canh giờ, nhưng có thể!

Tay của Lý Thiên Thu mới vừa tiếp nối, sức chiến đấu đáng lo ngại.

Lý Thiên Thu quan tâm sẽ bị loạn, sức chiến đấu giảm đi.

Tô Nan, Sa Ẩm, Chung Sở Khách, Ngô Đồ Tử, nội lực xấp xỉ đã tiêu hao hết.

Phía bên Ninh Chính chỉ còn lại Đại Ngốc, Tuyết Ẩn cùng Ban Nhược, mà nội lực của hai người sau cũng còn lại không nhiều lắm.

Một trận chiến này, Tiết Triệt ta đây bất chấp thương vong của hai ba tông sư vẫn có thể bắt, giết chết Ninh Chính.

Tiết Triệt nói:

- Hai vị sư huynh núi Phù Đồ, đều đến lúc này, không cần chú ý cái quy củ gì nữa.

Hai cái tông sư núi Phù Đồ do dự một chút, xuất ra một cái lọ đổ xuống trên mũi kiếm.

Tức khắc, trên mũi kiếm bốc lên làn sương màu xanh lá.

Đây không phải là độc dược, mà là cổ trùng.

Có vẻ càng quỷ dị.

Ánh mắt Ngô Đồ Tử lạnh lẽo.

Đeo găng tay, lấy ra bình.

Đổ chất lỏng nhớt nhợt ra tay.

Thứ chất lỏng này là sống.

Vô số cổ trùng phun trào, nhưng vì ở dưới khung cảnh hết sức giá lạnh nên chúng nó có vẻ hơi lười nhác.

Ngô Đồ Tử lại lấy ra một cái bình màu đỏ, đổ chất lỏng màu đỏ như lửa lên tay.

Trong phút chốc.

Cổ trùng đáng sợ dường như trong nháy mắt tiến vào trạng thái hoạt động mạnh.

Cả người Ngô Đồ Tử đều bị sương màu xanh lá cây cùng màu đỏ che phủ.

- Đồng quy vu tận, ai muốn thử? - Ngô Đồ Tử nói bằng giọng lạnh lẽo.

- Ngô sư muội, muội điên rồi sao? - Núi Phù Đồ một tông sư nói:

- Muội sẽ giết tất cả mọi người, kể cả người của phe muội đấy.

Ngô Đồ Tử nói:

- Chí ít Đại Ngốc sẽ không chết.

- Vù vù...

Trong nháy mắt vận công, đã không nhìn thấy thân thể Ngô Đồ Tử.

Cả người giống như ngọn lửa thiêu cháy.

Nhưng đây không phải là ngọn lửa, mà là cổ trùng còn sống.

Vài tỷ con hoặc hơn.

Màu xanh lá cây hòa lẫn màu đỏ, giống như ngọn lửa đang thiêu đốt vậy.

Đồng quy vu tận, ai muốn thử?

- Ha ha ha ha... - Tông sư núi Phù Đồ nói:

- Không nghĩ tới, núi Phù Đồ của ta lại ở trên đỉnh Đại Tuyết Sơn lại gà nhà bôi mặt đá nhau, vậy thì tới đi!

Tiếp đó, hai người này đau lòng không gì sánh được lấy ra hai bình cổ trùng, đổ vào trên mũi kiếm.

Tức khắc kiếm hai người này, chợt bốc lên vô số sương mù, như là ngọn lửa quỷ dị hừng hực bốc cháy.

- Rút lui!

- Rút lui!

Theo Ngô Đồ Tử ra lệnh một tiếng.

Những người bên cạnh Ninh Chính, rút lui ra mấy chục mét.

Bọn người Tiết Triệt cũng rút lui ra mấy chục mét.

Vì sợ những con cổ trùng này đến gần.

Chiến đấu, tức khắc diễn biến thành nội chiến núi Phù Đồ.

Hai tông sư, đối chiến một mình Ngô Đồ Tử.

- Ầm...

Kiếm trong tay hai tông sư núi Phù Đồ chợt chém ra.

Trong nháy mắt, hai dòng khói màu lục trên thân kiếm đánh mạnh đến Ngô Đồ Tử.

- Đi...

Ngô Đồ Tử vặn mạnh thân thể.

Trong nháy mắt, khói độc lan tràn toàn thân như cuốn phăng tất cả theo gió.

Ba dòng cổ trùng núi Phù Đồ chợt đánh trên không trung.

- Rầm!

Sự bùng nổ im hơi lặng tiếng.

Hàng chục tỷ cổ trùng giống như bom cầu vồng lan ràn điên cuồng khắp bốn phía.

Che phủ địa bàn mười mấy thước xungq uanh.

Một tên tông sư hội Ẩn Nguyên cảm thấy cánh tay có một trận gió thổi qua.

Tiếp đó...

Một màn quỷ dị đáng sợ không gì sánh được xảy ra.

Tay của ông ta mục nát với tốc độ mắt thường có thể thấy được.

- A...

Tức khắc, phát sinh một trận thét chói tai thảm thiết.

Tiếp đó, loại hư thối này lan tràn thật nhanh.

- Lui về phía sau, lui về phía sau...

Tiết Triệt chợt bắn ra phi đao trong tay.

Trực tiếp chặt đứt cánh tay tông sư hội Ẩn Nguyên kia.

Tiếp đó, tám người nhanh chóng lui ra khỏi.

Đường Viêm mê võ, tốc độ thoáng chậm một chút.

Đột nhiên cảm giác được phía sau lưng một trận tê dại, một mảnh cổ trùng dính vào.

Tiếp đó, trong nháy mắt phía sau xuất hiện vô số cái lỗ mục nát thật nhanh.

- A...

Cho dù là Đường Viêm, cũng phát sinh kêu thê lương thảm thiết.

Khổ Đầu Hoan xuất ra một chai nước thuốc, chợt dội lên sau lưng Đường Viêm một phát.

Trong nháy mắt...

Vô số cổ trùng sau lưng Đường Viêm đều chết bất đắc kỳ tử.

Như là vô số bụi rơi xuống trên đất.

Thành phần chính của thuốc này chính là máu của Thẩm Lãng.

Thế nhưng cái này đã mang đến tổn thương thật lớn cho Đường Viêm, chậm một chút nữa chỉ sợ tính mạng khó bảo toàn.

Nội chiến của Ngô Đồ Tử cùng hai tông sư núi Phù Đồ vẫn tiến hành.

Ba người điều khiển vô số cổ trùng, điên cuồng chiến đấu kịch liệt.

Lan tràn càng ngày càng đáng sợ.

Cuối cùng mấy chục mét không trung đều bị hoàn toàn che phủ.

Đây thật là cuộc chiến đồng quy vu tận.

Cổ trùng này cũng không phân rõ địch ta, một khi lan tràn đến, gần như hẳn phải chết không thể nghi ngờ.

Lòng Ngô Đồ Tử đang rỉ máu.

Lòng hai vị tông sư núi Phù Đồ cũng đang rỉ máu.

Đào tạo cổ trùng mười mấy năm, gần như ở một trận chiến này đều đã tiêu hao sạch sẽ.

Mà tất cả mọi người xung quanh nhìn sợ nổi da gà.

Mà chính là núi Phù Đồ à?

Quả thực để cho người ta khó lòng phòng bị?

Một khi không ai áp chế, những thứ vũ khí cổ trùng núi Phù Đồ sẽ lan tràn khắp thế gian, lại là kinh khủng bực nào?

Cuộc chiến cổ trùng của ba người Ngô Đồ Tử càng ngày càng kịch liệt.

Cuối cùng, gần như muốn hoàn toàn không khống chế được.

Hoàn toàn chính là tư thế đồng quy vu tận.

Nhưng mà vào lúc này!

- Bạch Ngọc Kinh trên trời!

- Chỗ thiên hạ có tuyết đều là vùng Bạch Ngọc Kinh chúng ta cai quản!

- Các vị tác chiến ngay trên đỉnh Đại Tuyết Sơn này có xem Bạch Ngọc Kinh của ta vào đâu không?

Toàn bộ Đại Tuyết Sơn bỗng nhiên truyền đến một thanh âm, vang dội khắp bầu trời.

- Vù vù vù...

Tiếp đó, một trận gió lạnh hết sức điên cuồng thổi tới.

Trong nháy mắt!

Sương mù cổ trùng đang điên cuồng lan tràn khắp đỉnh núi bỗng nhiên cứng lại, bị vô số hàn băng khóa lại rơi xuống.

Tựa như những mưa tuyết rực rỡ.

Hình ảnh hoa lệ tuyệt vời không gì sánh được.

Ngay sau đó!

Mây đen cuồn cuộn.

Gió lạnh hò hét.

Tuyết lớn bay xuống.

- Các vị muốn chiến, chớ quyết đấu trên núi tuyết.

- Giờ hãy tản đi, tản đi hết!

Thanh âm vẫn truyền đến, thế nhưng không gặp bất kỳ bóng dáng nào.

Tiết Triệt cất cao giọng nói:

- Bạch Ngọc Kinh đạo hữu, có thể phá lệ một cái? Chuyện này xong xuôi, núi Phù Đồ cùng Thiên Nhai Hải Các đều có thể lên bắc, tiếp Bạch Ngọc Kinh.

- Bạch Ngọc Kinh trên trời, không cần tiếp.

- Chỗ không có tuyết không phải nơi ta quản. Chỗ có tuyết, đều là đất của ta!

- Mau mau tản đi!

Tiếp đó!

Ầm ầm ầm!

Ba dòng sông tuyết trắng gì đó chợt xông lên phía chân trời, tiếp đó chợt nổ tung.

Trong nháy mắt!

Nhiệt độ trên đỉnh núi điên cuồng hạ xuống.

Vốn tâm 20 độ âm, lập tức giảm xuống âm 40 độ, âm 50 độ.

Hơn nữa còn đang giảm xuống thật nhanh.

Lúc này, tuyết rơi trên bầu trời mạnh hơn, hoa tuyết màu sắc lại từ màu trắng, biến thành hơi màu xanh da trời.

- Toàn bộ tản đi!

- Nếu nếu không tản đi, đừng vội trách Bạch Ngọc Kinh chúng ta hạ thủ vô tình.

- Bạch Ngọc Kinh trên trời, ở chỗ có tuyết, chúng ta thiên hạ vô địch.

- Các ngươi một bên xuống sườn đông, một bên xuống sườn tây, chúng ta sẽ toàn diện giám thị.

- Muốn đánh, đi dưới chân núi mà đánh!

Người của Bạch Ngọc Kinh, vẫn không có lộ diện.

Đám người Tiết Triệt cùng núi Phù Đồ, Thiên Nhai Hải Các liếc nhau.

Đối phương đều lắc đầu.

Bạch Ngọc Kinh là thế lực ngạo mạn nhất trong sáu đại thế lực siêu thoát của thiên hạ.

Ít cùng thế lực khác giao tiếp, cũng là một nhà thần bí nhất.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.