WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Chàng Rể Mạnh Nhất Lịch Sử

Chương 780: Bảo vệ Khương bệ hạ! Bảo vệ hy vọng thiên hạ! (1)

Chương 780: Bảo vệ Khương bệ hạ! Bảo vệ hy vọng thiên hạ! (1)





Thẩm Lãng từ nhỏ chính là một thằng đần.

Thẩm Kiến ngược lại rất lanh lợi, nhưng cha mẹ lại đối với Thẩm Lãng giống như một thứ quý giá, với Thẩm Kiến giống như một ngọn cỏ dại vậy.

Thật sự sợ ngậm trong miệng thì tan, nâng niu ở trong tay sợ ngã vậy.

Thái độ đối với con trai thế này hoàn toàn như là đối với tổ tông thì đúng hơn.

Bây giờ cuối cùng chân tướng rõ ràng.

Thẩm Lãng cười khổ nói:

- Cha, mẹ, các người đừng như vậy mà? Muốn giấu diếm liền giấu diếm đến cùng, chúng ta làm người nhà cả đời không tốt sao? Con làm con trai của các ngươi rất tốt kia mà.

Thẩm Vạn nói:

- Không, không, không, chúng ta là người cực kỳ hèn mọn. Phụ thân của ngài là mặt trời trên cao, là anh hùng hào kiệt trong lòng tỉ người, là người giải phóng cho cả thế giới phương đông, là chí cao vô thượng Khương Ly bệ hạ.

Mồ côi từ trong bụng mẹ.

Sau khi Khương Ly chết đi, Thẩm Lãng mới được sinh ra.

Thẩm Lãng tiến lên đỡ vợ chồng Thẩm Vạn lên, ép hai người ngồi xuống.

- Cha, mẹ...

Thẩm Lãng cười khổ đến muốn liệt cả mặt, ở trong đầu suy nghĩ tìm từ ngữ.

Tiếp đó ngã ba chén trà, bản thân uống một ngụm.

- Năng lực càng nhiều, trách nhiệm càng cao.

- Thế nhưng, con người con, một chút trách nhiệm cũng không muốn chịu.

- Con chỉ muốn hưởng thụ quyền lực, không muốn gánh chịu trách nhiệm. Nơi nào giống Khương Ly bệ hạ lợi hại như vậy, muốn cứu chúng sinh, muốn giải phóng toàn thế giới, muốn cứu ra hàng tỉ dân chúng khỏi sự phong tỏa văn minh của đế quốc Đại Viêm cùng thế lực siêu thoát.

- Đơn thuần từ điểm này, con chẳng giống con ông ta chút nào.

- Chưa kể tướng mạo cũng chẳng giống ông ta nữa? Nếu như dáng dấp giống đã sớm bị người nhận ra rồi.

Dáng vẻ của Khương Ly chính là nhân vật chính diện trong truyền thiết, anh minh thần võ, bá khí trùng thiên, cao quý không tả nổi.

Suốt một thời gian dài, ông ta là đệ nhất mỹ nam thiên hạ.

Mặt của Thẩm Lãng?

Nói như thế nào đây?

Mặt trai bao số một thiên hạ.

Mặt nhân vật phản diện hàng đầu.

Là cái loại đẹp đến mức mặc đồ nữ còn đẹp hơn hầu hết đàn bà con gái.

Một vị anh hùng cái thế như Khương Ly sao lại sinh ra tên cặn bã như Thẩm Lãng được?

Người mẹ nói:

- Con ơi, khi còn bé con ngu dốt không thể tả, bỗng nhiên giữa bộ óc như mở thiên quang, biến thành người thông minh nhất trên thế giới.

- Kỳ thực khi con ngu dốt không thể tả, chúng ta may mắn, chí ít có thể bình an sống cả đời.

- Nhưng lúc con lột xác, chúng ta cao hứng cũng tràn đầy bất an. Con xuất sắc như thể một viên đá quý trong sỏi cát, tỏa ra ánh sáng quá mạnh sẽ bị người khác phát hiện.

- Cho nên từ đó về sau, mỗi ngày chúng ta đều lo lắng hãi hùng, sợ rằng có ngày ngày thân thế của con bị lộ.

Thẩm Lãng chú ý tới, nét mặt cha mẹ tiều tụy cực kỳ, giống như mấy ngày mấy đêm đều không có ngủ.

- Giống như thời tiết mấy bữa nay âm trầm nặng nề, mây đen mỗi ngày càng nặng trĩu nhưng lại không nổi sấm chớp, cũng chẳng chịu mưa.

- Thế nhưng mấy ngày trước, có một thằng bé đẹp trai tên Vân Mộng Trạch chạy vào nhà, mặt mày nó đầy vẻ kinh hoàng, nó bảo chúng ta chạy ngay đi, chạy càng xa càng tốt.

- Tiếp đó, thông gia cũng tới tìm chúng ta nói. Họ nói rằng cho tới bây giờ đều không hối hận, nói đây là vinh quang lớn nhất của gia tộc họ Kim, cho dù vì vậy vong tộc diệt chủng cũng không hối hận chút nào.

- Khi đó mẹ cũng biết, thân thế của của con bị lộ rồi.

- Mẹ cũng biết, sấm sét trên trời cuối cùng đánh xuống, bảo bối này của chúng ta cũng không giấu được nữa.

- Viên đá quý như con, mẹ đã ra sức giấu trong đất cát, giấu trong bùn lầy nhưng vẫn không giấu được.

Người mẹ cuối cùng nhịn không được, gào khóc.

Thẩm Lãng tiến lên ôm lấy bà.

- Ở trong lòng mẹ, cũng chỉ nhớ con là một đứa trẻ sống phóng túng, hưởng thụ vinh hoa phú quý. Chẳng mong muốn con thành Đế chủ của đế quốc Đại Càn gì đó chút nào, cũng chẳng hề mong con trở thành một anh hùng cái thế tí xíu nào cả.

- Làm anh hùng thế giới này cũng không có kết cục tốt.

Mẹ ôm chặt Thẩm Lãng khóc lớn, giống như sau một khắc, hắn sẽ phải trực tiếp nổ tung, hay là phải bay đi.

Thẩm Lãng ứa nước mắt, cười nói:

- Liền vừa rồi, tiểu đệ còn mặc cả bộ áo giáp, nói nên vì con mà chiến đấu.

- Cha, mẹ, không dối gạt gì hai người, lúc con chắc chắn được tin tức này cũng như muốn nổ não.

- Chính con còn chẳng tin nổi sao mình là con trai của Khương Ly nữa?

- Nếu cha là anh hùng thì con là hảo hán, nếu cha lưu manh thì con là trứng ung (*).

(*) Nguyên văn: Lão tử anh hùng nhi hảo hán, lão tử lưu manh nhi hỗn đản. Đây là câu chỉ huyết thống luận tinh khiết chính trị của Hồng vệ binh một thời.

- Con vẫn thường nghĩ, phụ mẫu thân sinh của con rốt cuộc là người nào? Sao có thể sinh ra đứa trứng ung như con được.

- Cha mẹ, mong hai người đừng để bụng, trên cơ bản ngay từ đầu con đã biết mình không phải con ruột của hai người. Mẹ à, dù mẹ là một người đẹp nhưng cũng không sinh được một mỹ nam tuyệt đỉnh như con.

- Phụt! – Người mẹ nhịn không được cười lên một tiếng, càng thêm ôm chặt Thẩm Lãng vào lòng.

Đứa con trai này tốt bao nhiêu.

Là đứa con trai thông minh, tinh xảo và đẹp nhất trên đời.

Thẩm Lãng nói:

- Lúc đó con ngạc nhiên quá chừng, Thiên Nhai Hải Các và Ninh Hàn dựa vào cái gì mà chịu đựng con đến vậy? Với cái đức hạnh của con, ả nhịn tiêu nhịn tiểu nhịn đánh rắm cũng nhịn con chẳng nổi, đúng lý đã sớm đánh chết con? Kết quả vẫn không giết!

- Sau đó thì sao, Thiên Nhai Hải Các tìm cớ dụ Mộc Lan đến chỗ bọn họ điều dưỡng thân thể, muốn để Mộc Lan sinh một đứa trẻ cho con, muốn nhìn xem có phải đẻ ra một đứa bé có huyết mạch lợi hại, kỳ thực bọn họ không phải là vì Hoàng Kim Huyết Mạch, mà là vì xác định thân phận của con.

- Kết quả bọn họ thất bại!

Thằng nhóc Thẩm Dã mới vừa sinh ra chính là Hoàng Kim Huyết Mạch nghịch thiên, nhưng đã biến mất thật nhanh không thấy nữa.

Thiên Nhai Hải Các trước tiên phái mấy học sĩ tới kiểm tra, kết quả không có chút thu hoạch gì, khi đó Thiên Nhai Hải Các nhất định là đặc biệt mê man.

- Sau đó, không biết Thiên Nhai Hải Các, núi Phù Đồ, đế quốc Đại Viêm lại làm cái gì, giống như lại một lần nữa xác định thân phận của con. Với là cố ý để cho con đi chữa cho tiểu công chúa Cơ Ninh, cũng chính là vào lúc đó, bọn họ xác định thân phận của con và con cũng biết được thân phận của mình.

- Lúc đó còn thắc mắc vì sao cách đế quốc Đại Viêm rõ ràng cũng chỉ có một trăm dặm mà không cho con vào trong đế quốc?

- Lúc đầu, bọn họ sợ cái dạng không rõ ràng như thế, không muốn con của Khương Ly bước vào lãnh thổ đế quốc Đại Viêm!

- Mà nha đầu Cơ Ninh kia, vừa nhìn con đầu tiên đã kêu ca ca, tiếp đó một mực ám chỉ con phải đi, đi nhanh lên.

Khi đó, tiểu công chúa Cơ Ninh không thể nói rõ, chẳng qua là ra sức ám chỉ, để Thẩm Lãng nhanh chóng tranh thủ thời gian ra hải ngoại.

Kỳ thực đã nói rất nhiều bí mật cho Thẩm Lãng.

Bởi vì nàng là tiểu công chúa đế quốc Đại Viêm, nàng biết được càng nhiều.

Cũng chính là từ đó về sau, Thẩm Lãng mặc kệ tới đâu cũng đều nghênh ngang, hắn đã không cần hộ vệ.

Bởi vì, đã không có bất kỳ người nào dám ám sát hắn.

Bởi vì hắn là con của Khương Ly, tân Đế chủ của đế quốc Đại Càn.

Người duy nhất có tư cách giết hắn, chỉ có Hoàng đế bệ hạ chí cao vô thượng.

Thẩm Lãng hỏi:

- Cha mẹ, có phải con có một đứa em gái sinh đôi hay không?

Người mẹ lắc đầu đáp:

- Mẹ không biết.

Thẩm Lãng nói:

- Vậy lúc đó đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì?

Người mẹ lắc đầu nói:

- Con ơi, mẹ thực sự không biết. Mẹ và cha con đều từng là nô lệ, là cái loại nô lệ không có tên và không có thân phận được Khương Ly bệ hạ giải phóng rồi chia đất đai cho chúng ta. Từ đó về sau, chúng ta liền trở thành một nông dân bình thường của vương quốc Đại Càn.

Người cha Thẩm Vạn vén quần áo lên, trên lưng vẫn có thể nhìn ra một vết thương cũ, đây từng là ký hiệu của nô lệ, chỉ có điều sau đó dùng dao rạch nát che giấu cái ký hiệu này.

- Chúng ta trôi qua mấy năm sinh sống hạnh phúc, thứ tiếc nuối duy nhất là mẹ và cha không có con cái, có lẽ vì mẹ khi đó có chút tư sắc nên từng bị chơi đùa quá ác lúc còn làm nô lệ.

Người mẹ nói rất đơn giản nhưng lại kể về câu chuyện đẫm lệ máu vô hạn thời trẻ của bà.

- Chúng ta cho rằng cuộc sống hạnh phúc có thể cứ tiếp thế mãi, dù không con nhưng chúng ta cũng có thể đi nhận nuôi một đứa.

- Mãi cho đến có một ngày, Khương Ly bệ hạ chết bất đắc kỳ tử, trời sập.

- Tên nghịch tặc Doanh Quảng làm phản, liên quân đế quốc như thủy triều dũng mãnh tiến vào đế quốc Đại Càn, đốt giết đánh cướp. Chúng ta hoảng sợ không chịu nổi một ngày, vô số người đều xuôi nam chạy nạn.

- Mẹ và cha con cũng không ngoại lệ, đau buồn không gì sánh được mà bỏ qua đất đai quý báu, mang theo chỉ có gia sản, lánh nạn phía nam.

- Bỗng nhiên một ngày nào đó, có một người, toàn thân hắn cũng đầy máu, ôm một đứa trẻ sang rồi bảo rằng từ nay về sau chính là con trai của chúng ta, hãy để cho nó sống cả đời bình an.

- Người kia ta biết, là em trai ruột của Khương Ly bệ hạ, Lâm quốc công của đế quốc Đại Càn.

- Nói lên Lâm quốc công này, thanh danh của ngài không tốt lắm, suốt ngày cũng biết uống rượu hưởng lạc, Khương Ly bệ hạ dạy dỗ rất nhiều lần đều không đổi.

- Lâm quốc công này phóng đãng bất kham, thường hay giả trang thành dân chúng, tùy tiện ghé vào đống người uống rượu, lúc uống say còn ở ngay góc tường nhà người khác ngủ, cho nên rất nhiều người biết ngài.

- Khi ấy Lâm quốc công đã be bét máu me đầy người, đứt lìa một cánh tay, không biết bao nhiêu xương cả người đã gãy, ruột còn trào ra ngoài, rồi ngài giao con cho chúng ta, sau đó còn để lại một cái tên cho con.

- Ngài nói cái tên của Khương Ly (*) không tốt, ngay cái tên của chính ngài Khương Lâm cũng quá nghiêm chỉnh, lúc đầu ngài chỉ muốn một cái tên êm tai một chút, ví như gọi Khương Lãng, thế nhưng Khương Ly bệ hạ không đồng ý, cho nên ngài lại để cái tên này cho con.

(*) Chữ Ly (离) trong tên của Khương Ly ngoài nghĩa là quẻ Ly trong Kinh Dịch, tượng trưng cho hành hỏa, tuổi Ngọ và hướng nam. Bên cạnh đó nó còn có nghĩa là xa cách.Trong khi đó chữ Lâm (临) trong tên của Khương Lâm lại nằm trong Cửu Tự Chân Ngôn (nguyên văn là lâm binh đấu giả, giai trận liệt tiền hành) lại mang nghĩa gặp chuyện không động dung, bảo trì bất động, ý chí kiên cường.

Thẩm Lãng ứa nước mắt ra.

Con có thể tìm được căn cứ, muốn nói ở trái đất hiện đại bởi vì có quyển tiểu thuyết có nhân vật nam chính tên Thẩm Lãng (*), lấy cái tên này còn thông cảm được.

(*) Thẩm Lãng còn là tên nhân vật nam chính trong tiểu thuyết kiếm hiệp Võ Lâm Ngoại Sử (Phong Tuyết Phủ Trung Châu) của cố nhà văn Cổ Long. Tác phẩm này đánh dấu một bước ngoặt mới trong sự nghiệp sáng tác võ hiệp của ông, đưa Cổ Long lên ngang hàng với Kim Dung trở thành hai tác giả lớn nhất của làng tiểu thuyết võ hiệp. Trái ngược với nam chính trong truyện lão Bánh, Thẩm Lãng của Cổ Long là nhân vật nam hoàn mỹ, tài mạo song toàn và có trái tim chính nghĩa.

Còn ở thế giới này, nào có cha mẹ bất chấp thế này, lại đặt tên cho con trai cái tên bất ổn, phiêu bạt thế kia đâu chứ (*).

(*) Cái tên Lãng (浪) trong Thẩm Lãng vốn mang rất nhiều nghĩa, ngoài chuyện nó là “sóng” (sóng nước, sóng biển) còn có nghĩa phóng túng, buông thả, phiêu bạt, thô thiển… Tất cả những nghĩa của chữ Lãng đều mô tả về tính cách và cuộc đời của chính nhân vật này.

- Lâm quốc công nói với chúng ta, vĩnh viễn không cần nói thân thế chân thực cho con, cho dù làm con trai nông dân, cũng không cần làm con trai anh hùng, thế giới này làm anh hùng không có kết cục tốt.

- Tiếp đó ngài liền chết, ngũ tạng lục phủ chảy đầy đất.

- Ngay lúc đó có rất nhiều dân chạy nạn chiến tranh, loại nông dân giống chúng ta đều tầm thường từ trên xuống dưới, mẹ và cha liền ôm con nam tiến. Chúng ta chỉ biết rằng rời khỏi đế quốc Đại Viêm càng xa liền càng an toàn.

- Chúng ta cứ mãi đi về phía nam, mãi đi về phía nam, đã đến cuối lục địa, tới thành Huyền Vũ.

Khương Lâm?

Người này Thẩm Lãng gần như hoàn toàn không hiểu rõ chút nào cả.

Bởi vì toàn bộ đế quốc Đại Càn trên cơ bản chỉ có tên bốn người.

Đế chủ Khương Ly, Đế hậu, thân vương Khương Quảng và Khương Vô Minh.

Đại Càn từ vương quốc tấn thăng làm đế quốc, lúc Khương Ly là Đế chủ, mấy người anh em cũng không có phong vương, chỉ phong quốc công.

Duy chỉ có em nuôi Khương Quảng được phong thân vương, lúc đó người ta gọi là Quảng thân vương.

Lại thêm đế quốc Đại Viêm phong toả dư luận, khiến cho hôm nay biết được cái tên Khương Lâm này đã ít lại càng ít.

Thế nhưng Khương Quảng làm phản.

Nhưng mà vị Lâm quốc công Khương Lâm phóng đãng bất kham lại vì một Thẩm Lãng mà chết.

Còn tặng lại cho hắn cái tên Lãng rất hay nữa.

...

Về cha mẹ Thẩm Vạn lại chẳng giống như tưởng tượng Thẩm Lãng.

Hắn vốn tưởng rằng vợ chồng Thẩm Vạn là người hầu bên cạnh Khương Ly, hoặc là tâm phúc.

Không nghĩ tới không phải, chỉ là nô lệ được Khương Ly giải phóng mà thôi.

Chỉ bất quá lúc còn trẻ mẹ là một mỹ nhân, cho nên đã đọc một ít sách, thế nhưng cũng chịu rất nhiều tội.

Công tước Khương Lâm căn bản cũng không giao Thẩm Lãng cho thần tử đế quốc Đại Càn, mà là giao cho một nông phụ tầm thường.

Ông ta làm không sai.

Nếu là giao cho tôi tớ tâm phúc của Khương Ly, vậy thì sẽ bị lần theo dấu vết, nhất định sẽ bị đế quốc Đại Viêm tra được.

Mà giao cho một nông dân thông thường, giống như vùi vào đống cát.

Cho nên Thẩm Lãng mới sống cho tới bây giờ.

Vợ chồng Thẩm Vạn cho tới bây giờ cũng chưa từng tiếp xúc với Đế chủ Khương Ly và Đế hậu.

Bọn họ cũng không biết lúc đó đến tột cùng xảy ra chuyện gì.

Cũng không biết Thẩm Lãng có một đứa em gái sinh đôi hay không.

Thẩm Lãng tiến lên ôm cha mẹ một chút rồi nói:

- Cha mẹ, chuẩn bị sơ sơ, chúng ta sắp đi xa.

Mẹ trứng, lúc đó đảng con thỏ chúng ta có chí chiếm lấy cả nước, mới tiến hành Vạn Lý Trường Chinh (*).

(*) Đảng con thỏ là nickname chỉ Trung Quốc, nó xuất phản từ sự đồng âm của Thố Tử (tùzǐ) và Đồng Chí (tóngzhì). Còn Vạn lý Trường chinh có tên đầy đủ là Nhị vạn ngũ thiên lý trường chinh, là một cuộc rút lui quân sự của Hồng Quân Công Nông Trung Hoa, với hành trình dài 25 ngàn dặm, bắt đầu từ Giang Tây, tiến về phía tây tới Tây Tạng rồi đi ngược lên phía bắc, tới tận Diên An của tỉnh Thiểm Tây. Khi khởi đầu cuộc rút lui, Hồng quân có hơn 86 ngàn người, nhưng khi kết thúc cuộc Vạn lý Trường chinh, số Hồng quân sống sót chỉ còn ít hơn 7 ngàn do bị Tưởng Giới Thạch tập kích. Trong đợt này còn có cả hai người Việt tham gia là tướng Nguyễn Sơn và Bùi Công Quan.

Thẩm Lãng ta đây cũng không có ý muốn tranh đoạt thiên hạ chút nào, lão tử căn bản liền chưa từng nghĩ muốn làm Hoàng đế.

Ta... Ta chỉ muốn làm một người ở rể, thanh thản ăn cơm chùa cho ổn định là được.

Vì sao người ta lại muốn ép ta vậy?

Làm cho ta cũng phải tiến hành Vạn Lý Trường Chinh?

Rõ ràng ngày chó má.

...

Thẩm Lãng đi ra khỏi nhà tranh.

Tiếp đó phát hiện bên ngoài chân núi, võ sĩ võ trang đầy đủ đứng đầy chi chít.

Kim Sĩ Anh dẫn đầu hơn hai ngàn người, ở bên ngoài chờ đợi.

Nhìn thấy Thẩm Lãng sau khi ra ngoài, Kim Sĩ Anh quì một gối, hơn hai ngàn người quỳ xuống chỉnh tề.

Ánh mắt cuồng nhiệt không gì sánh được.

Ta xin các ngươi, các ngươi không nên như vậy, các ngươi đừng dùng thứ ánh mắt này được không?

Ta không phải Khương Ly.

Ta không phải mặt trời trên cao.

Các ngươi đừng cuồng nhiệt sùng bái thật sự nha.

Thiếu chút nữa quên mất, Kim Sĩ Anh cũng là dân chạy nạn chiến tranh, từ đế quốc Đại Càn chạy nạn đến thành Huyền Vũ, đã không có cha mẹ, được Kim Trác nhận nuôi.

Mà bây giờ, gã trực tiếp xem mình làm thần tử đế quốc Đại Càn.



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.