Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 319: Trình Phổ

Chương 319: Trình Phổ

Trên không trung.

Sau 3 giây lửa lớn thiêu đốt đầy trời thì liền tiêu tán không còn nữa.

Chim chóc Yêu Tộc vừa mới còn bay che trời giờ phút này tất cả đều hóa thành tro tàn mà sau phiêu tán theo gió.

Diệp Thần nhìn thoáng qua thiên không vô cùng trống trải khóe miệng không khỏi vui mừng.

Ở không trung trong phạm vi Chu Tước công kích thật là cực kì hung hãn......

Đáng tiếc Chu Tước chiến trận này không thể giống Bạch Hổ chiến trận sử dụng trong thời gian dài mà không chịu tổn hại,

Bất quá hiện tại cũng không tồi còn có thể sử dụng ba lần

Nghĩ đến đây Diệp Thần cảm thấy thật vui vẻ.

Đúng lúc này từng mảnh quang mang không ngừng từ trong cơ thể Chu Tước sáng lên.

Mà cũng tại đây một khắc này thân thể hắn bất đầu hấp thụ thứ ánh sáng đẹp đẽ kia.

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần cấp bậc tăng lên tới cấp 100.”

Nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở lông mày Diệp Thần không khỏi giương lên.

Kinh nghiệm Yêu tộc quả nhiên đủ nhiều......

Diệp Thần mới vừa nghĩ xong âm thanh hệ thống nhắc nhở lại lần nữa vang lên.

“Đinh, nhắc nhở người chơi Diệp Thần nếu như tiếp tục ở lại khi Tam Quốc Tân Thủ thì kinh nghiệm không thể tiếp tục tăng lên, người chơi có muốn phi thăng Hồng Hoang hay không, nếu không kinh nghiệm sẽ được tích lũy và trả lại lúc phi thăng”

Nghe đến đó lông mày Diệp Thần không khỏi giương lên.

Không nghĩ tới còn có thể tiếp tục tích lũy kinh nghiệm cái này thực tốt nếu tích lũy đủ nhiều chờ đến lúc phi thăng Hồng Hoang, thực lực tất nhiên sẽ là tăng nhanh như gió a ......

Nghĩ đến đây Diệp Thần không chút do dự đưa ra lựa chọn.

Không!

“Đinh, người chơi Diệp Thần tự động mở ra hệ thống tích lũy kinh nghiệm cho đến khi phi thăng Hồng Hoang.”

Khi âm thanh hệ thống nhắc nhở kết thúc thì thế giới thông báo trong nháy mắt vang lên.

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần là người đầu tiên đạt tới cấp 100 đặc khen thưởng điểm thuộc tính tiên thiên X10.”

Thế giới thông báo liên tiếp ba lần khiến Kênh Thế Giới bùng nổ trong nháy mắt.

“Mẹ kiếp! Có lầm hay không? Cấp 100? Sau khi tới cấp 90 thăng cấp chậm như chó đó, cày game quên ăn quên ngủ một tháng còn không thăng được 50% ổng kinh nghiệm mà Diệp Thần này đã là cấp100?”

“Gian lận! Này con mẹ nó là gian lận!!”

“Gian lận? Các ngươi đã nhìn thấy Diệp Thần lão đại giết Yêu Tộc chưa? Không thấy được cũng đừng so với lại đi xem bảng công đức ai là đệ nhất thì hãy nói!”

“Mẹ kiếp, Diệp Thần là đệ nhất bảng công đức, mẹ nó 8900 vạn công đức hắn giết bao nhiêu Yêu tộc rồi?”

“Hình như giết một yêu tộc được từ một đến hai điểm công đức, gặp phải con nào mành mạnh thì hên xui lên được 3 điểm......”

“Mẹ nó! Công đức Diệp Thần còn tăng vù lên......9000 vạn!”

“Đậu má, ta nói Diệp Thần tăng đạt cấp 100 thì phải rồi, giết nhiều Yêu tộc như vậy mẹ nó không thăng cấp mới kỳ quái, phải biết rằng kinh nghiệm của vụ này nhiều lắm......”

“Giết Yêu Tộc nhận được bảo rương có biết bao nhiêu thứ tốt aDiệp Thần lúc này đã quá phát đạt.”

“Còn không đi U Châu ! Diệp Thần vừa mới giết nhiều Yêu tộc như vậy khẳng định không tới nhặt kịp, mau đi đoạt lấy nếu thành công đoạt một quyển Vương cấp công pháp sẽ đại phát tài!”

“Đúng vậy mau đi đoạt lấy a! Đừng sợ chúng ta người nhiều!”

“Mẹ nó mấy tên ngốc bức đừng nhiều lời, nếu ngươi dám liền tới đây đoạt.

“Nói lý với tên ngốc bức này làm gì, chúng ta cùng theo Diệp Thần lão đại liền có cơm ăn, huống chi cũng không phải không được nhận thứ tốt.”

Kênh Thế Giới ồn ào huyên náo, Diệp Thần liếc mắt xem một cái rồi sau đó lạnh lùng cười.

Những người chơi khác thấy các những người chơi ở U châu theo Diệp Thần chém giết giờ được hưởng ké ít nhiều kinh nghiệm và bảo bối thì đều là căm tức và ghen tị.

Loại người này vô luận là trước khi tận thế hay bây giờ đều tồn tại hơn nữa còn không thiếu.

Chẳng qua Diệp Thần thật đúng là không thèm để ý. Dám đoạt cứ việc đi đoạt lấy nhưng phải làm vững tâm lý đối mặt với cái chết.

Đối với loại người này hắn cũng không mềm lòng.

Đương nhiên,các người chơi bên U Châu cũng không ai ngu ngốc đi đoạt lấy những vật phẩm Yêu Tộc rớt ra trên mặt đất.

Không phải bọn họ không muốn mà là bọn họ không dám

Bởi vì bọn họ sợ hãi sợ bị Diệp Thần giết chết sợ không thể tiếp tục đi theo hắn lấy chỗ tốt.

Điểm này Diệp Thần rất rõ ràng cũng rất minh bạch.

Đến nỗi khoảnh khắc các người chơi lén chạy đi giết bọn yêu thú không thể động đậy do uy áp của Chu Tước thì hắn cũng không thèm ngăn cản.

Đều là một ít con còn sót lại số lượng cũng không nhiều lắm Diệp Thần căn bản không để trong lòng.

Nhìn thoáng qua mặt đất Chu Tước trong nháy mắt vỗ cánh đáp xuống rồi biến mất hiện ra Diệp Thần và quân đoàn Luân Hồi.

Đúng lúc này hơi thở mạnh mẽ đột nhiên xuất hiện ở trên không quân đoàn Luân Hồi rồi sau đó càng ngày càng dày đặc càng ngày càng nồng liệt.

Nhìn đến nơi này Diệp Thần không khỏi ngạc nhiên.

Hình như... quân đoàn Luân Hồi đều đột phá đến Hoàng cấp võ tướng......

Quả nhiên nơi đây là địa phương luyện binh tốt...

Nghĩ đến đây Diệp Thần hơi hơi mỉm cười rồi sau đó nhìn về phía bốn mươi vạn đại quân Luân Hồi thành còn chém giết Yêu tộc ở phương xa, thực lực những tân binh đó cũng đang tăng rất nhanh không bao lâu liền đủ tiêu chuẩn học vương cấp binh pháp......

Diệp Thần mới vừa nghĩ xong thì cửa thành Hữu Bắc Bình thành “Oa dát” một tiếng mở ra.

Đại tướng thủ thành ngay sau đó mang theo một nam tử quan văn chạy ra khỏi thành như điên về phía Diệp Thần.

Không bao lâu hai người liền đi tới trước người hắn đồng thời xoay người xuống ngựa khom người bái nói:

“U Châu Trình Phổ ( Điền Phong), bái kiến Phiêu Kỵ đại tướng quân!”

Diệp Thần nghe đến đó không khỏi ngạc nhiên

Trình Phổ ... Điền Phong…..

Mẹ kiếp! Lại là một trong những võ tướng lịch sử, một trong những văn thần lịch sử......

Nghĩ đến đây, Diệp Thần trước mắt tức khắc sáng lên rồi sau đó gật gật đầu mở miệng hỏi: “Tình huống binh lính thương vong như thế nào?”

Trình Phổ nghe đến đó vội vàng khom người nói

“Khởi bẩm Dược Kỵ Đại tướng quân, binh lính Hữu Bắc Bình thành bỏ mạng ngàn người, người bị thương vô số nhưng nhờ phúc Phiêu Kỵ Đại tướng quân kịp thời ứng cứu bằng không Hữu Bắc Bình thành tuyệt nhiên sẽ bị san thành bình địa không còn ai sống sót......”

Trình Phổ nói tới đây bỗng ngước mặt nhìn Diệp Thần rồi sau đó “phanh” một tiếng quỳ một gối xuống đất mở miệng nói:

“Thảo dân có tội thỉnh Phiêu Kỵ đại tướng quân trách phạt!”

Diệp Thần nghe đến đó không khỏi ngạc nhiên

Đây là làm cái gì......

Ở thời điểm Diệp Thần nghi hoặc Điền Phong ở một bên khom người với Diệp Thần nói:

“Khởi bẩm Dược Kỵ Đại tướng quân, đại tướng thủ thành Hữu Bắc Bình thành với quan viên đều bỏ thành mà chạy mà khi đại quân Khăn Vàng lại xâm lăng vào thành, Trình huynh vạn bất đắc dĩ tự mình gánh vác chức đại tướng thủ thành, việc này tuy rằng không thỏa đáng nhưng cũng có nguyên nhân thỉnh Phiêu Kỵ Đại tướng quân nắm rõ.”

Diệp Thần nghe đến đó trong nháy mắt đại ngộ bừng tỉnh.

Mẹ kiếp! Khó trách Trình Phổ tự xưng là thảo dân nguyên nhân là có chuyện như vậy......

Nghĩ đến đây hắn không khỏi cười cười rồi sau đó đi trước vài bước vỗ vai Trình Phổ lúc này mới mở miệng nói:

“Ngươi vô tội, người có tội chính là những tên bỏ thành mà chạy đáng xấu hổ kia. Trình Phổ ngươi dùng dũng có mưu mà ta đang cần thủ hạ có tài, ngươi có nguyện đi theo với ta?”

Trình Phổ nghe đến đó đầu tiên là sửng sốt rồi sau đó quá mừng rỡ không chút do dự quỳ một gối xuống đất lớn tiếng bái nói: “Trình Phổ nguyên đi theo chủ công!”

“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được một trong những võ tướng lịch sử Trình Phổ nguyện trung thành”

-----------------------

Trình Phổ (chữ Hán: 程普) là công thần khai quốc nước Đông Ngô thời Tam Quốc trong lịch sử Trung Quốc








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch