Diệp Thần sau khi nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở hai mắt đột nhiên sáng ngời.
Mẹ kiếp lần Khởi nghĩa Khăn Vàng này thu hoạch cũng không hề tồi lại thêm được một võ tướng lịch sử….
Trình Phổ này cũng là tướng lãnh thuỷ quân thêm với Hàn Đương hai người......
Không tồi, không tồi
......
Nghĩ đến đây lông mày Diệp Thần không khỏi giương lên rồi sau đó nâng Trình Phổ đứng dậy vẻ mặt cười ý nói:
“Có thể được Trình Phổ tương trợ, là phúc hạnh của ta, cũng là phúc hạnh của Luân Hồi thành !”
Trình Phổ nghe đến đó tức khắc mừng như điên.
Hắn nghe ra sự coi trọng trong giọng nói của Diệp Thần mà phải biết rằng, Diệp Thần chính là Phiêu Kỵ Đại tướng quân của đế quốc Đại Hán, là người can quản một châu... Đây mới thực sự là một quan viên một tướng quân chân chính.
Mà Trình Phổ bất quá cũng chỉ là người bình thường có tập qua võ lược, xem qua binh thư nào có thể so với quan hàm tâm phẩm Quán Quân Hầu kia.
Hơn nữa hắn tận mắt nhìn thấy Diệp Thần triệu hoán Bạch Hổ và Chu Tước tiêu diệt quân đoàn yêu tộc ngàn vạn con từ trên trời xuống dưới đất.
Năng lực và sức mạnh bá đạo của Diệp Thần kia khó ai có thể địch nổi đã hoàn toàn làm hắn khăm phục.
Cũng là ở một khắc kia tâm Trình Phổ đã muốn đi theo Diệp Thần trong lòng không thể không dao động.
Mà hiện tại Diệp Thần chủ động thu nhận hắn và bên trong lời nói còn có ý cực kỳ coi trọng thì Trình Phổ sao có thể không kích động sao có thể không hưng phấn.
Nỗ lực ổn định tâm tình Trình Phổ vô cùng trịnh trọng khom người bái nói:
“Có thể đi theo chủ công quả thật là phúc hạnh trời ban, mạt tướng tại đây thề, thề sống chết đi theo chủ công, nếu làm trái lời thề này trời tru đất diệt!”
“Đinh, độ trung thành của Trình Phổ +10, tiến giai vì tử trung.”
Nghe đến đó Diệp Thần lại vui vẻ ~ không tồi, không tồi thêm một thuộc hạ trung thành.........
Ngay sau đó thông cáo thế giới ngay lập tức vang lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần có được vị võ tướng lịch sử thứ năm Trình Phổ nguyện trung thành, người này có thân phận nhân vật đặc thù khen thưởng người chơi Diệp Thần 1000 vạn hoàng kim.”
Thế giới liên tiếp thông báo ba lần trong nháy mắt đem kênh thế giới vừa mới bình ổn một chút lại bùng nổ.
“Con mẹ nó có lầm hay không, Diệp Thần trước đó vừa mới cấp 100 xoay người liền thu nhận một trong những võ tướng lịch sử, lần này Diệp Thần đây là chuẩn bị đóng gói tất cả võ tướng lịch sử mang đi sao?”
“Gian lận! Mẹ nó không chơi như vậy người khác đến cả nhân vật lịch sử cũng chưa thu được thì Diệp Thần này đã có một đống người nhất lưu, càng đừng nói còn có siêu nhất lưu.”
“Đầu tiên là Hàn Đương hiện tại lại là Trình Phổ, mẹ nó Diệp Thần phải cho đào sụp móng nhà Đông Ngô sau này, điểm yếu cùa Luân Hồi Thành vốn là thủy quân sau lần này thì con mẹ nó không còn điểm yếu”
“Ai, thật là đau lòng a! ta toàn lực phát triển thuỷ quân mong rắng về sau còn có thể tung hoành ở hải vực tìm thứ tốt, giờ thì tốt rồi .....”
“Ai, ai nói không phải đâu ta cũng là kiến tạo lãnh địa ở bờ sông ý cũng là phát triển thuỷ quân căn bản cho rằng Diệp Thần không thể uy hiếp đến ta, này mẹ nó Luân Hồi Thành có đến hai võ tướng thủy quân lại là võ tướng lịch sử hạng nhất. Nếu Diệp Thần mang binh lại đây, ta mẹ nó là chạy trốn hay là đầu hàng ......”
“Đầu hàng cái lông chúng ta nên cùng chống lại Diệp Thần cho dù hắn lợi hại thì cũng chỉ là một người nên nếu tất cả chúng ta đều liên hợp lại thì cho dù là Diệp Thần khẳng định cũng chịu đựng không nổi.”
“Ngươi đừng vô nghĩa sau khi Diệp Thần triệu hoán Bạch Hổ, mẹ nó đó là một đại sát a ai chống lại được.”
.......
Kênh thế giới thực náo nhiệt, Diệp Thần liếc mắt nhìn một cái rồi sau đó khinh thường bĩu môi.
Các người chơi hâm mộ ghen tị này không phải việc Diệp Thần muốn quản hơn nữa Diệp Thần cũng không tính quản.
Chỉ cần người khác không tới tìm hắn phiền toái thì hắn cũng lười để ý tới.Nhưng nếu tới tìm phiền toái hắn sẽ không chút do dự giết hết toàn bộ.
Trình Phổ đi theo ta nhưng Điền Phong này......
Có chút khó khăn a......
Trong lịch sử Điền Phong hình như là mưu sĩ....
Nghĩ đến đây Diệp Thần ngay sau đó nhìn về phía Điền Phong đang chuẩn bị mở miệng ai dè người kia trực tiếp khom người bái nói:
“Điền Phong, nguyên đi theo chủ công thỉnh chủ công thu nhận!”
Diệp Thần nghe đến đó tức khắc sửng sốt.
Căn bản hắn thật sự không nghĩ tới Điền Phong sẽ chủ động đầu quân vào.
Trên thực tế Điền Phong giờ phút này còn thực trẻ tuổi cũng không có lòng quy ẩn.
Mấu chốt nhất là U Châu giờ phút này là địa bàn của Diệp Thần mà thanh danh của hắn cũng đã truyền tới tay y từ lâu, tâm quy hàng dưới trướng Quán quân hầu uy dũng kia cũng không chỉ ngày một ngày hai.
Chẳng qua sau khi Diệp Thần đảm nhiệm châu mục Phiêu Kỵ Đại tướng quân, còn không có tiếp kiến quan viên mà loạn Khăn Vàng đã bạo phát thế cho nên Điền Phong vẫn luôn không có hội hoàn thành tâm nguyện.
Mà hiện tại y nhìn thấy Diệp Thần, chẳng những gặp được còn thấy được sự mạnh mẽ, bá đạo, không thể địch nổi được truyền trụng kia.
Lòng Điền Phong càng không thể lay động.
Diệp Thần mới đầu không biết tình huống cụ thể mà tới hiện tại sao còn có thể nhìn không ra.
Đương nhiên cho dù không hiểu vì sao cũng không quan trọng, quan trọng là Điền Phong đã chủ động nhận chủ.
Đối với Diệp Thần mà nói mặc kệ là văn thần lịch sử hay là võ tướng lịch sử thì càng nhiều càng tốt !
Đúng lúc này tiếng hệ thống nhắc nhở vang lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, nhất lưu lịch sử văn thần Điền Phong muốn nhận ngươi là chủ tiếp nhận hay không?”
Diệp Thần sau khi nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở hai mắt liền phát sáng không chút do dự đưa ra lựa chọn
“Tiếp nhận!”
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần, đạt được một văn thần nhất lưu lịch sử Điền Phong nguyện trung thành.”
Diệp Thần sau khi nghe được âm thanh hệ thống nhắc nhở lông mày không khỏi dãn ra vội vàng tiến lên nâng Điền Phong dậy rồi sau đó lớn tiếng cười nói:
“Có thể được Điền Phong tương trợ là phúc hạnh của ta, phúc hạnh của Luân Hồi!”
Điền Phong nghe đến đó tức khắc vui mừng rồi sau đó vô cùng trịnh trọng khom người bái nói:
“Điền Phong, bái kiến chủ công!”
Lời nói của Diệp Thần cũng giống như khi nói với Trình Phổ nhưng Điền Phong sao có thể nghe không ra ý tứ coi trọng trong lời nói của Diệp Thần.
Y giờ phút này cái gì cũng không có, không có chức quan lớn cũng không có thanh danh lớn mà chi chủ U Châu Phiêu Kỵ Đại tướng quân người mà thân phận địa vị và danh thanh cao hơn Điền Phong vô số lần lại coi trọng y, từ tận đáy lòng Điền Phong cực kì cao hứng.
“Đinh, độ trung thành của Điền Phong +10, tiến giai vì tử trung.”
Âm thanh hệ thống nhắc nhở lông mi Diệp Thần không khỏi giương lên.
Không tồi, không tồi, đặc biệt là thủ hạ trung thành càng nhiều càng tốt......
Nghĩ đến đây Diệp Thần không khỏi cười đúng lúc này thế giới thông cáo ngay sau đó vang lên.
“Đinh, chúc mừng người chơi Diệp Thần đạt được vị văn thần nhất lưu lịch sử thứ hai Điền Phong nguyện trung thành, thân phận nhân kỳ danh sĩ khen thưởng người chơi Diệp Thần 1000 vạn hoàng kim.”
Thế giới thông cáo liên tiếp ba lần lại lần nữa dẫn bạo toàn bộ Kênh Thế Giới.
“Mẹ nó ta xốc cái bàn a, có cần biến thái như vật hay không! "
“Chính là mới vừa thu nhận Trình Phổ này lập tức lại thu nhận Điền Phong, tuy Điền Phong trong lịch sử không nổi danh nhưng dù sao hắn cũng là nhất lưu lịch sử văn thần a.”
“Mẹ nó, thủ hạ văn thần lịch sử của Diệp Thần ngày một nhiều lên U Châu lần này căn bản không cần Diệp Thần nhọc lòng, lần nà mọi chuyện đều có người thay hắn làm ….”
“Mẹ nó, những lĩnh chủ phế vật này đã bao lâu còn không có người nào thu nhận nổi một nhân vật lịch sử, đừng nói hạng nhất, hạng nhì, hạng ba cũng không thấy một móng tất cả đều bị Diệp Thần một lưới bắt hết”