Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 384: Đao thương bất nhập

Chương 386: Đao thương bất nhập

Đào Thăng vừa dứt lời đã thấy nhóm cung thủ Khăn Vàng lắp tên vào nhắm ngay đại quân Luân Hồi Thành.

“Ầm ầm ầm”

Vạn mã lao nhanh, đại địa chấn động.

Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp ba người lãnh ba mươi vạn đại quân khi sắp tiến vào tầm bắn của đại quân Khăn Vàng họ trực tiếp chuyển hướng Đông Nam lao vọt qua.

Cũng đúng lúc này ba mươi vạn đại quân Luân Hồi Thành lần nữa giơ trường cung trong tay lên lắp tên xong liền bắn.

“Vút vút vút”

Tiếng xé gió dày đặc thi nhau vang lên.

Ba mươi vạn mũi tên chớp nhoáng lao đi bắn thẳng vào đại quân Khăn Vàng.

Đào Thăng nhìn thấy thế sắc mặt lập tức biến đổi giận dữ quát lên: “Đồ trộm cướp vô sỉ! Đồ trộm cướp vô sỉ!”

Giờ khắc này đại tướng Khăn Vàng Đào Thăng kia hét lên đầy phẫn nộ.

Hắn không nghĩ tới đại quân Luân Hồi Thành vậy mà không cùng hắn chính diện giao phong trực tiếp né tránh lại tiếp tục bắn tên.

Còn mẹ nó cố tình đứng ngoài tầm bắn cung thủ bên hắn căn bản không thể bắn trúng họ.

“Tướng quân, mau mau hạ lệnh, ra lệnh cho lực sĩ Khăn Vàng tấn công bằng không chúng ta sẽ bị bọn chúng dắt mũi mất.” Hai mắt Ngô Hằng chợt co rút lại vội vàng hét lên với Đào Thăng.

“Tướng quân, mau hạ lệnh đi, bọn họ định không tiến vào tầm bắn của cung thủ bên ta, nếu cứ như vậy xuống đó chúng ta chỉ có thể bị động bị đánh . Đến lúc đó bên ta sẽ không còn một binh nào!” Bùi Nguyên Thiệu xanh mặt ôm quyền nói với Đào Thăng.

Đúng lúc này, mưa tên rợp trời lao đến.

“Phập, phập, phập”

Âm thanh của tên nhọn cắm vào da thịt vang lên không ngớt.

Đại quân Khăn Vàng nháy mắt không một mảnh ước chừng hơn hai mươi vạn người trực tiếp bị bắn xuyên ruột mà chết.

Đào Thăng tiện tay giơ binh khí lên đỡ một mũi tên, sắc mặt xanh mét nhìn đại quân Khăn Vàng lại lần nữa bị thanh lý không sót một người không chút nghĩ ngợi lấy luôn quả ngọc phù trong ngực ra, gầm lên:

“Lực sĩ Khăn Vàng nghe lệnh! Giết hết đám kỵ binh Luân Hồi Thành đó cho ta! Một kẻ cũng không được để sót!”

Đào Thăng vừa dứt lời ngọc phù lập tức phát sáng.

Năm vạn lực sĩ Khăn Vàng đi theo Đào Thăng đột nhiên trợn mắt, sau đó lục lấy tấm phù giấu ở thắt lưng dán lên người mình.

Một tầng kim quang lập tức sáng lên, cánh tay của năm vạn người chớp cái biến thành vàng ròng lấp lánh.

Nếu Diệp Thần ở đây sẽ lập tức nhận ra lai lịch của lá phù này.

Đúng là loại phù khi truy sát Hoàng Long mà mấy tên binh sĩ Khăn Vàng đó sử dụng.

Chúng sẽ khuếch trương lực phòng ngự lên cực cao thêm nữa sẽ tạo ra một lá chắn ngoài thân được xưng tụng là “Đao thương bất nhập”.

Lúc này đây Đào Thăng đã phẫn nộ tột đỉnh vốn hắn còn muốn chờ đến lúc Diệp Thần triệu hoán Bạch Hổ mới dùng tới lực sĩ Khăn Vàng.

Nhưng hiện tại hắn không dám trì hoãn nếu trì hoãn nữa binh của hắn sẽ chết hết.

“Thương thiên dĩ tử, hoàng thiên đương lập, tuế tại giáp tử, thiên hạ đại cát!”

Một khúc đồng ca chợt cất lên từ năm vạn lực sĩ Khăn Vàng.

Năm vạn binh sĩ Khăn Vàng đồng thời di chuyển sau đó đuổi theo đại quân Luân Hồi Thành.

Tốc độ đó cực nhanh đương nhiên vượt xa binh lính thông thường nhưng có nhanh đi nữa cũng kém tốc độ chiến mã.

“Ầm ầm ầm”

Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp ba người đồng thời quay đầu lại nhìn về phía năm vạn lực sĩ Khăn Vàng đột nhiên lao tới.

Vừa nhìn thấy bọn họ sắc mặt ba vị tướng quân đồng thời biến đổi.

Bọn họ tuy rằng không rõ ràng lắm lực sĩ Khăn Vàng có sức mạn như thế nào nhưng từ trên người chúng bọn họ lại cảm nhận được loại khí tức giống với đại quân Luân Hồi Thành.

Chuẩn xác mà nói là so với khí tức quân lính thủ hạ của Triệu Vân, Điển Vi, Cao Hằng cũng không sai biệt lắm.

Đương nhiên, khí tức của năm vạn lực sĩ Khăn Vàng còn chưa quá rõ ràng nhưng cũng ngầm báo cho Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp một vấn đề.

Năm vạn lực sĩ Khăn Vàng này không giống binh lính bình thường

“Đám lực sĩ này quá không bình thường, rất có thể cung tên bắn tới không sát thương đến chúng cũng không thể để quân lính bên ta tiếp xúc trực diện với họ được!” Quan Vũ nheo mắt lại nặng nề quát lên.

Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp ba người vốn dĩ tính toán tác chiến kiểu vu hồi, không ngừng dùng cung phóng ra để hạ đại quân Khăn Vàng.

Cứ như vậy, an toàn, bớt việc, nhàn rỗi, có thể giết địch còn có thể luyện binh.

Nhưng bây giờ thì sao đột nhiên lao tới năm vạn tên lực sĩ bất thường, phương án tác chiến này không có đất dụng võ rồi.

Tỷ như thời điểm chuyển hướng, năm vạn lực sĩ Khăn Vàng này chặn cứng đường chuyển hướng vậy chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước.

Nếu cứ cứng rắn di chuyển kiểu này trăm phần trăm sẽ cùng năm vạn binh sĩ Khăn Vàng chính diện giáp mặt.

Đương nhiên, Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp vốn không tồn tại khái niệm sợ hãi.

Khí tức tực sĩ Khăn Vàng tỏa ra có mạnh bất quá cũng chỉ là Vương cấp võ tướng, mà Quan Vũ Trương Phi là thánh cấp võ tướng, Trương Cáp còn là đế cấp võ tướng căn bản không có khả năng sợ hãi.

Nhưng binh bọn họ dẫn theo đều là tân binh, trang bị tuy rằng cao nhưng thực lực so ra vẫn thua đám lực sĩ kia.

Giáp mặt với chúng tuy Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp có thể đánh giết một ít lính Khăn Vàng nhưng tân binh họ mang theo tất nhiên cũng sẽ bị bên Khăn Vàng giết chết không ít.

Mặc kệ là bao nhiêu thủ hạ hi sinh Quan Vũ đều không muốn chứng kiến,

“Bắn chết bọn chúng, lão tử không tin bọn chúng vẫn cứng như sắt!” Nhưng Trương Phi nghe vậy lại giận dữ trừng mắt quát lên.

Trương Cáp lại nhìn thoáng qua năm vạn binh sĩ Khăn Vàng lên tiếng khuyên nhủ:

“Trên người bọn chúng có tầng sáng kim sắc quanh thân, hẳn là có hiệu quả phòng hộ rất mạnh, trước thử bọn chúng xem bọn hắn thực lực như thế nào, miễn đến lúc đó lại phiền đến chủ công chúng ta tự mình động thủ cũng đủ để giết sạch bọn họ, chỉ phí thêm chút thời gian mà thôi.”

“Được!” Quan Vũ, Trương Phi nghe thế đồng thời gật đầu đáp.

Giây tiếp theo họ đồng thời nhìn người lính liên lạc nhanh chóng hạ lệnh:

“Truyền lệnh! Giục chiến mã chạy nhanh nhất có thể không được giảm tốc độ, nhắm chuẩn đám sĩ binh Khăn Vàng kia bắn một lượt!”

Ba gã lính liên lạc vội vàng khom người cung kính: “Vâng! Tướng quân!”

Nói xong liền chạy đi truyền đạt mệnh lệnh của các tướng quân nhà mình.

Vài giây sau ba mươi vạn binh lính Luân Hồi Thành phóng nhanh đồng thời kéo căng dây cung nhắm chuẩn binh sĩ Khăn Vàng buông dây.

“Vút vút vút”

Tên nhọn vun vút xé gió lao đi.

Chỉ thấy ba mươi vạn mũi tên cấp tốc bắn về phía năm vạn binh sĩ Khăn Vàng đang chạy như điên.

Mấy cái hô hấp sau ba mươi vạn mũi tên lao xuống nơi đám lực sĩ Khăn Vàng đang đứng.

“Coong, coong, coong”

Ba mươi vạn mũi tên tất cả đều bị vòng sáng kim sắc đánh bật lại bay màu rơi đầy trên chiến địa.

Ba vị tướng vẫn luôn quan sát năm vạn binh sĩ Khăn Vàng hai mắt đột nhiên co lại.

Ba người nhìn thoáng qua nhau đồng thời lấy cung tiễn giắt trên lưng ngựa ra nhắm kĩ vào đại quân Khăn Vàng thả tay.

Ba mũi tên nhanh như tia chớp trong khoảnh khắc đi tới trước người binh sĩ Khăn Vàng.

Màn hào quang nãy giờ vẫn cản trở tên của binh lính Luân Hồi thành trong khoảnh khắc mũi tên xuyên tới liền bị bắn cho vỡ vụn.

“Phốc phốc phốc”

Ba tiếng mũi tên xỏ xuyên qua thân thể nháy mắt vang lên.

Chỉ thấy ba gã binh sĩ Khăn Vàng chớp cái bị bắn chết tại chỗ.

Nhưng mà mũi tên vẫn không dừng lại tiếp tục lao đi.

“Choang”

Vòng sáng bảo hộ kim sắc vỡ nát.

“Phập”

Mũi tên cắm xuyên thân thể.

Mà mũi tên thứ ba xuyên qua mười hai người liên tiếp nó mới ngưng lại còn hai mũi tên khác tiếp tục phóng đi xuyên qua năm người nữa mới chịu dừng.

Nhìn thấy vậy, Quan Vũ, Trương Phi, Trương Cáp đồng thời nhẹ nhàng thở ra.

“Mụ nội nó, ta còn tưởng rằng bọn họ thật sự đao thương bất nhập đâu hóa ra là thấy mạnh nhưng còn xử được!” Trương Phi khinh thường nhổ ngụm nước bọt mắng to không ngừng.

Quan Vũ không khỏi thấy buồn cười vuốt vuốt chòm râu dài thượt trầm ngâm:

“Bọn chúng xác thật rất mạnh bất quá chúng không thể phòng ngự công kích đạt cảnh giới tiên thiên, lần này chúng ta mang đi đều là tân binh không thể làm gì bọn chúng là bình thường, truyền lệnh đi, kêu nhóm tân binh theo sát chỉ cần đại quân Khăn Vàng còn ở trong phạm vi thì cứ tùy tiện đánh, mấy cái vòng bảo hộ ấy từ từ sẽ có cách giải quyết.”

“Được!” Trương Phi, Trương Cáp lập tức cười đáp.








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch