WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 491:

Chương 493 Lư Thực, Đổng Trác, Tào Tháo khiếp sợ

Diệp Thần đem một trăm chín mươi vạn binh lính của đại quân Luân Hồi Thành đại quân thu vào không gian tất nhiên để che dấu thực lực của Luân Hồi Thành.

Rốt cuộc Lư Thực, Tào Tháo và Đổng Trác đang lãnh binh hướng tới nơi này tới nếu như bị nhóm ba người kia nhòm ngó khẳng định chuyện sẽ truyền tới tai Lưu Hoành mà khi tên hoàng đế kia biết Diệp Thần có nhiều quân đội như vậy còn có khả năng chu cấp cho mỗi binh lính một bộ trang bị cấp kim cương thì hắn không hoảng sợ và nghi ngại Diệp Thần mới là lạ.

Đương nhiên, này không phải mấu chốt, mấu chốt nhất chính là, Diệp Thần không nghĩ dọa đến Đổng Trác.

Nếu là Đổng Trác nhìn thấy binh hùng tướng mạnh của Luân Hồi Thành rất có khả năng không dám tạo phản nên điều Diệp Thần phải làm là giữ được niềm tin “ Ta là kẻ mạnh nhất “ của Đổng Trác, làm hắn ngu muội làm hắn điên cuồng có vậy gã mới có gan đi tìm đường chết, gây loạn ở Trường An, chém giết Hoàng thất.

......

Vạn mã lao nhanh, đại địa nổ vang.

Lư Thực, Tào Tháo và Đổng Trác lãnh ba nhánh đại quân kị binh nhanh chóng hướng tới tiếp cận đại quân Luân Hồi Quân Đoàn ở phía trước.

Liền thời điểm ở bọn họ cách Luân Hồi Quân Đoàn mười dặm các thống lĩnh của quân đội Luân Hồi liền giơ cao binh khí trong tay, thét lớn

“Đề phòng!”

Luân hồi quân đoàn đồng thời nhất tề quay đầu ngựa lại, mà sau kéo căng dây cung nhắm thẳng vào ba nhánh kị binh ở không xa

“ầm ...ầm ...ầm “

Chiến mã bay nhanh, ba người đang lãnh đại quân kỵ binh phóng nhanh làTào Tháo, Đổng Trác, Lư Thực trong khoảng khắc nhìn đến Luân Hồi Quân Đoàn liền đồng thời trừng quá hai mắt.

“Này...... Đây là .. kỵ binh của quán quân hầu?” Đổng Trác vẻ mặt dại ra hô.

“Khó trách quán quân hầu có thể bách chiến bách thắng......” Tào Tháo hai mắt đột nhiên trợn mắt, rồi sau đó kinh vừa nói nói.

“Không hổ là quán quân hầu, có quân đội như thế này!” Lư Thực vẻ mặt khiếp sợ hô.

Cả ba người đều bị trang bị xa hoa của luân hồi quân đoàn kia làm kinh ngạc

.

Bọn họ như thế nào cũng không nghĩ tới binh lính dưới trướng của Phiêu Kỵ tướng quân , quán quân hầu Diệp Thần đều được trang bị thuần cấp kim cương .

Trang bị như vậy giá cả cực cao,võ tướng tầm thường đều không thể tự mình mua nhưng Diệp Thần lại có đủ khả năng cấp cho Luân Hồi Quân Đoàn lại mỗi người một bộ trang bị cấp kim cương thì làm sao có thể không khiến cho bọn họ kinh ngạc.

Trên thực tế nếu bọn họ đến gần hơn liền sẽ phát hiện, ở trong năm mươi mốt vạn binh lính luân hồi còn có một vạn người tuy trên người vẫn là trang bị cấp kim cương nhưng vũ khí đều đã là Hoàng Cấp !

Tuy rằng không phải vũ khí chính thống nhưng đều là hoàng cấp hàng thật giá thật !

Liền ở thời điểm ba người khiếp sợ thì luân hồi quân đoàn đã kéo căng dây cung chỉ chờ lệnh mà phóng tiễn

Ba tướng thấy vậy liền bừng tỉnh một đám vội vàng chỉ tay quát:

“ Dừng bắn - người cùng một phe! “

Chỉ huy kỵ binh đại quân nghe thấy vậy ngay sau đó chậm rãi ngừng lại.

Đổng Trác và Lư Thực không hẹn mà cùng nhìn về phía trước lén thở phào một hơi mở miệng nói: “Phái người quá đi, giải thích một chút.”

Tuy nhìn qua người tới là ba nhánh quân kỵ binh nhưng là chân chính dẫn đầu chính là Đổng Trác cùng Lưu Thực.

Tào Tháo tuy rằng lãnh một chi kỵ binh nhưng chức quan hắn giờ phút này còn rất thấp, nên đại đa số thời điểm không cần hắn ra mặt.

Lúc Đổng Trác còn có Lư Thực phân biệt phái người đi qua , người vẫn luôn quan sát Luân Hồi Quân Đoàn - Tào Tháo, hai mắt đột nhiên co rút bất quá lập tức hắn khôi phục bình thường.

Quân đoàn này... quá biến thái

Không hề giống những quân đoàn thông thường, chuẩn xác mà nói là binh lính của Luân Hồi Quân Đoàn đều là cảnh giới bẩm sinh trong đó một ít thậm chí vượt qua cảnh giới mà Tào Tháo có thể đoán trước.

Liền ở thời điểm Tào Tháo không nói ra tiếng thời điểm, một vị đại tướng cầm binh trấn giữ biên cương bỗng dưng nét mặt cả kinh, lập tức thúc ngựa đến bên cạnh Đổng Trác, nghiêng người nói nhỏ

Đổng Trác nghe xong lúc sau thình lình thốt lên rồi sau đó đầy mặt kinh nhìn về phía Luân Hồi Quân Đoàn.

Mà lúc này một thuộc hạ bên người Lư Thực cũng đồng dạng phát hiện địa phương không thích hợp sau khi phản ứng tức khắc kinh hãi rồi sau đó hướng Lư Thực nhỏ giọng thì thầm.

Hắn sau khi nghe xong tức khắc ngẩn ngơ rồi sau đó nhìn về phía Luân Hồi Quân Đoàn, đầy mặt khiếp sợ nói:

“Thế nhưng...... Thế nhưng đều là bẩm sinh ...... Này...... Đây là như thế nào luyện ra ......

“Thuộc hạ không biết, nhưng là chỉ dựa vào này một điểm này liền có thể giải thích vì sao Phiêu Kỵ Đại tướng quân dám dùng mấy chục vạn binh liền dám tấn công Cự Lộc......” Lư Thực phó tướng mới nói được nơi này, đột nhiên phát hiện Luân Hồi Quân Đoàn quân trận tả hữu hai sườn xuất hiện rất nhiều bá tánh bình thường.

Hơi hơi sửng sốt lúc sau, Lư Thực phó tướng đột nhiên nghĩ tới cái gì, rồi sau đó kinh thanh hô thượng “Cự...... Cự Lộc thành...... Bị phá...phá rồi... !!!”

Cũng không thể trách hắn ngạc nhiên đến thế, cách đây vài giờ bọn họ mới nhận được tin tức là quân đội của Luân Hồi Thành đang tấn công ở Cự Lộc, cho nên Lư Thực còn có người cũng vừa hợp quân tới và Đổng Trác và Thào Táo quyết định lãnh binh cùng Diệp Thần vị này Đại Hán đế quốc tướng quân nổi tiếng này hối hợp cùng nhau tấn công Cự Lộc.

Nhưng tình huống hiện tại là Luân Hồi Thành đại quân không nhúc nhích xung quanh thành lại xuất hiện số lượng lớn bá tánh bình dân, trừ bỏ Cự Lộc bị phá, không có cách giải thích khác.

Phải biết rằng các bá tánh nhưng khôn không ngốc, không khả năng ở chiến trường liền đi làm chuyện ngu xuẩn

Cho nên kết quả không hề nghi ngờ, Cự Lộc bị phá mới có khả năng bá tánh đứng giữa chiến trường.

“Cái gì?” Lư Thực nghe đến đó, tức khắc ngẩn ngơ, rồi sau đó kinh thanh hỏi.

Luân Hồi Quân Đoàn năm mươi mốt vạn binh lính đều là tiên thiên cảnh giới, mỗi người đều được trang bị quân phục cấp kim cương hắn cũng đã biết nhưng Lư Thực cũng không cho rằng kỵ binh đại quân hung hắn này có thể công phá Cự Lộc.

Phải biết rằng đó là kỵ binh căn bản vô pháp công thành.

Cũng đúng là bởi vì quan điểm này mà sau khi Lư Thực nghe phó tướng giải thích lúc sau, mới khiếp sợ như vậy.

“Tướng quân, Luân Hồi Thành đại quân ở hai sườn có rất nhiều bá tánh , bọn họ khẳng định là tới từ Cự Lộc.” Phó tướng vội vàng khom người giải thích nói.

Lư Thực nghe đến đó vội vàng hướng tới hai sườn của đại quân Luân hồi nhìn lại, giây tiếp theo hắn liền ngẩn người.

Một hồi lâu Lư Thực lúc này mới phục hồi tinh thần lại rồi sau đó khiếp sợ vô cùng nói:

“Này...... Này...... Cự Lộc thật sự phá......”

Cùng lúc đó, Tào Tháo, Đổng Trác, cũng phát hiện điểm này, rồi sau đó đồng thời lộ ra ánh mắt chấn kinh mạc danh.

Bọn họ cũng không tin Luân Hồi Thành kỵ binh có thể đem Cự Lộc công phá, nhưng sự thật liền trước mắt, Cự Lộc thật sự bị phá.

Đổng Trác đại quân sở tại.

“Chuẩn bị châu báu, càng trân quý càng tốt, càng nhiều càng tốt, một hồi ta cần đến.” Đổng Trác nhìn Luân Hồi Quân Đoàn liếc mắt một cái, rồi sau đó xem hướng bên người phó tướng, thấp giọng phân phó.

“Là! Tướng quân!”

Tào Tháo đại quân sở tại.

“Nguyên Nhượng, nếu cho ngươi đủ tiền tài, cũng đủ trang bị, ngươi cần bao lâu mới có thể chế tạo ra một nhánh đại quân như vậy?” Tào Tháo nhìn Luân Hồi Quân Đoàn liếc mắt một cái, rồi sau đó nhìn về phía thân vệ Hạ Hầu Đôn, mở miệng hỏi.

“Tướng quân, đại quân như vậy không chỉ có chỉ yêu cầu trang bị còn có tiền tài, còn cần có tư chất binh lính, càng cần muốn tương ứng công pháp, bằng không......” Hạ Hầu Đôn nghe đến đó, thở dài, rồi sau đó khai khẩu nói.

Tào Tháo nghe vậy mày tức khắc nhíu rồi sau đó gật gật đầu, không hề đáp lại.

Bất quá hai mắt hắn hai mắt lại lóe tinh quang

Hiển nhiên, Tào Tháo căn bản là không chết tâm vẫn là muốn đánh tạo một nhánh quân cường hãn cùng với Luân Hồi Quân Đoàn giống nhau như đúc .








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.