Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 493: Chiến mã hai trăm vạn, hơn nữa không trả tiền .

Chương 495 : Chiến mã hai trăm vạn, hơn nữa không trả tiền .

Quách gia nghe đến đây hơi hơi sửng sôt, đến cả Quách gia cũng chưa từng nghĩ tới Diệp Thần sẽ nói như vậy .

Sau khi lấy lại tinh thần hắn dường như nghĩ tới cái gì hai mắt bỗng nhiên sáng ngời, ngay sau đó nhìn về phía Diệp Thần hỏi

“ Chủ công, chẳng lẽ gã chính là..”

Quách Gia là siêu nhất văn thần đầu tiên đi theo Diệp Thần, đối với âm mưu của chủ công nhà mình làm sao hắn lại không hiểu được .

Quách gia chẳng những hiểu đầu đuôi âm mưu của Diệp Thần mà còn biết rất rõ Diệp Thần đang đợi hoàng thất sụp đổ thiên hạ đại loạn, tới lúc đó là thời cơ anh hùng phất cờ .

Tuy rằng điều này chưa bao giờ nghe chủ công nói qua nhưng Quách Gia vẫn có thể suy nghĩ tới .

Mà hiện tại Diệp Thần có một đánh giá như vậy với Đổng Trác, đương nhiên Quách Gia ngay lập tức nghĩ tới điểm mấu chốt Đổng Trác nhất định là ngọn nguồn của việc “ anh hùng khởi nghĩa “.

Diệp Thần nghe Quách gia nói được nửa câu liền dừng chỉ cười ha hả hơi gật đầu, sau đó mới nói

“ Không tồi, chính là hắn “

Quách Gia là thủ hạ của Diệp Thần lại còn một lòng sống chết với Diệp Thần, thế nên Diệp Thần không cần giấu diếm điều gì về những việc này .

Quách Gia nghe Diệp Thần trả lời lập tức bật cười, khom người nói

“ Một khi đã như vậy, chủ công, số lượng chiến mã này cũng không thể lấy ít hơn được, ít nhất phải là hai trăm vạn hơn nữa không thể trả cho hắn một xu nào “

Diệp Thần nghe đến đó lại hơi bất ngờ sửng sốt, thật không nghĩ tới Quách Gia sẽ nói những lời này, so với mình còn đòi hỏi nhiều hơn .

Nguyên bản lúc đầu Diệp Thần định đòi Đổng Trác một trăm vạn chiến mã là được .

Ở thời đại này chiến mã chính là vật tư trong chiến lược, một trăm vạn chiến mã cũng không phải là con số ít, mà đòi hỏi nhiều Đổng Trác nhất định sẽ không đáp ứng thậm chí có khi một trăm vạn chiến mã còn có khả năng không thành công .

Quách Gia nhìn thấy nghi hoặc trong mắt Diệp Thần thì hơi hơi mỉm cười, ngay sau đó khom người nói

“ Chủ công, Đổng Trác đã có dã tâm xưng bá thiên hạ tất nhiên sẽ không dễ dàng từ bỏ, mà lúc này đoàn quân Luân Hồi thành quá cường hãn kinh động đến Đổng Trác khẳng định gã sẽ cảnh giác. Nhưng khi chủ công càng muốn nhiều, càng thể hiện sự bá đạo thì Đổng Trác ngược lại càng xuống thấp hơn nữa, còn ước gì có thể đưa chủ công nhiều chiến mã hơn nữa để cố tình lấy lòng chủ công “

“ Phụng Hiếu là muốn nói Đổng Trác rất muốn quân đội Luân Hồi thành tất cả đều biến thành kỵ binh ?”

Diệp Thần nghe Quách Gia nói trước hai mắt bỗng nhiên sáng ngời ngay lập tức nhìn lại phía Quách gia hỏi lại .

Ở trong mắt tất cả mọi người, nếu dùng kỵ binh công thành là một việc không bao giờ có thể xảy ra được mà đại quân Luân Hồi thành của Diệp Thần tất cả đều là kỵ binh lại có thể công phá Cự Lộc, cho dù là Đổng Trác hay là Tào Tháo hay kể cả Lư Thực chắc chắn đều đem nguyên nhân là do trang thiết bị cấp kim cương của binh línhbằng không cưỡi ngựa mà công thành cho dù là cảnh giới cao nhất cũng chỉ là đi tìm chết mà thôi .

Đương nhiên điều này không quan trọng, quan trọng là Đổng Trác có dã tâm xưng bá thiên hạ, ngày hôm nay lại nhìn thấy Luân Hồi quân đoàn của Diệp Thần quá vĩ đại, hắn chắc chắn hắn sẽ nhắm vào đại quân Luân Hồi thành mà ra chủ ý tạo một quân đội vững mạnh chính xác mà nói là chế tạo một đại quân mang trang bị kim cương cấp, cho dù là những binh lính vô dụng nhất cũng được trang bị binh khí cấp kim cương .

Cứ như thế, chỉ cần đại quân Luân Hồi thành vẫn là ky binh như cũ thì Đổng Trác chỉ cảm thấy chấn động chứ không phải là kinh sợ .

Rốt cuộc khi các binh sĩ trong một đại quân có trang bị cùng phẩm cấp mà dùng kỵ binh công thành cho dù là đông đến mấy cũng chẳng làm nổi bởi vì dù là tiên thiên cảnh giới cũng không được chỉ là đi chịu chết thôi .

Cũng bởi vì nguyên nhân này Quách gia mới đưa ra kiến nghị với Diệp Thần cứ lấy thật nhiều chiến mã, căn bản không cần khách khí với Đổng Trác .

Bởi vì Đổng Trác sẽ không cự tuyệt, không những không từ chối mà còn nhanh chóng ra sức cống hiến chiến mã cho Diệp Thần mong chủ công chỉ có thể xây dựng toàn bộ biến thành kỵ binh thì càng tốt.

Cứ như thế Đổng Trác mới có thể kê cao gối mà ngủ, bởi vì kỵ binh không thể công thành .

Những mà Đổng Trác lại không biết một chuyện, loại hành vi ngu xuẩn dùng kỵ binh công thành khi chuyển tới tay của Luân Hồi quân đoàn lại trở thành chuyện dễ như trò đùa .

Cũng bởi vì Đổng Trác không biết được thực lực của Diệp Thần .

Đừng nói là ky binh công thành, cho dù là chỉ dùng một người đều có thể phá thành diệt mọi đường sống của hắn .

Trong thiên hạ này, căn bản không tồn tại thứ gì có thể ngăn cản được Diệp Thần, cho dù là tường thành vững chắc kiên cố nhất cũng không có cách nào ngăn cản được hắn hơn nữa nếu Diệp Thần muốn phá liền phá, muốn ngươi chết thì ngươi phải chết .

Hay tính cả khi Diệp Thần muốn luyện binh, không muốn ra tay mà để cho toàn bộ kỵ binh của Luân Hồi quân đoàn ra tay thì bọn họ cũng có thể dễ dàng công thành phá doanh trại, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi .

Bởi vì đại quân Luân Hồi thành không phải cứ cố định trang bị cấp kim cương .

Phải biết rằng khi Diệp Thần đạt được bản vẽ trang bị địa cấp, hơn nữa chỗ Luân Hồi thành còn có một Viễn Chinh thôn phụ thuộc vào Luân Hồi thành, trên đảo nhỏ đó có huyết mộc ngàn năm dùng cái này cứ tùy ý rèn trang thiết bị hơn nữa chỉ cần dùng một chút có thể trực tiếp tăng lên phẩm cấp trang bị .

Chỉ cần như thế nhìn vào trang bị của binh sĩ Luân Hồi thành nghĩ thôi cũng biết nó khủng bố tới cỡ nào .

Đừng nói là trang phục cấp kim cương cho dù Đổng Trác có cấp cho toàn đại quân trang bị từ vũ khí đền áo giáp cũng không phải là đối thủ của Luân Hồi quân đoàn .

Mà điều này là một văn thần đệ nhất đi theo Diệp Thần, Quách Gia đương nhiên hiểu rất rõ .

Cho nên hắn mới kiến nghị lên Diệp Thần cứ tùy tiên yêu cầu, không cần phải lo lắng bị Đổng Trác cự tuyệt .

Quách Gia nghe được Diệp Thần nói vẻ mặt đầy ý cười gật đầu, sau đó khom người bái

“ Bẩm chủ công, đúng là như thế “

“ Hahaha. Phụng Hiếu, ngươi chờ khi chiến sự nơi này kết thúc thưởng cho ngươi một trăm bình bách hoa nhưỡng “ Diệp Thần nghe được Quách gia khẳng định haha cười ngay sau đó nói .

Quách Gia nghe Diệp Thần khen thưởng bỗng thấy trước mắt sáng ngời, nhưng mà còn chưa kịp mở miệng cảm tạ thì Diệp Thần lại tiếp tục nói

“ Mỗi ngày một bình “

Quách Gia nghe câu tiếp theo cả người bỗng ngẩn ngơ, khóe miệng không tự chủ được mà co rút mấy cái .

Diệp Thần nhìn thấy bộ dáng tham uống của Quách gia thật sự là buồn cười, chỉ khẽ mỉm cười lại nói

“ Ngày ăn mừng không còn xa nữa, chớ có nóng vội “

Theo lời Diệp Thần, ngày có thể thoải mái uống rượu chính là sau khi phi thăng lên Hồng hoang, rốt cuộc lí do là vì ở thế giới này Quách gia vẫn còn mang nặng chữ ‘ thiên hận ‘ trong người, thân thể không tốt không thể tùy tiện uống bao nhiêu rượu tùy ý, như vậy sẽ tổn thương thân thể hắn .

Chỉ có sau khi phi thăng lên hồng hoang, xóa bỏ chữ ‘ thiên hận ‘ trong Quách gia, thân thể hắn mới có thể khôi phục đến lúc đó không còn gì phải hạn chế Quách gia nữa .

Rốt cuộc là sau khi phi thăng hồng hoang, tu vi Quách gia sẽ nhanh chóng tăng lên, hơn nữa Bách Hoa Tửu sẽ nhanh chóng trở thành một trong mười danh hiệu rượu nổi tiếng nhất hồng hoang, uống nhiều sẽ không hại thân thể trái lại còn có chỗ tốt với thân thể.

“ Rõ chủ công “ Quách gia nghe Diệp Thần nói trong lòng bỗng cảm thấy ấm áp, ngay sau đó cung kính khom người đáp .

Diệp Thần là vì Quách Gia, hắn làm sao có thể không nhìn ra, cũng là bởi vì nhìn thấy chủ công lo lắng cho mình Quách gia mới cảm động như vậy .

Diệp Thần liếc mắt nhìn Quách gia một cái chỉ cười ha hả gật đầu .

Đúng lúc này một tiếng hét lớn đột nhiên vang lên

“ Người vừa tới mau xuống ngựa! Bỏ binh khí xuống ! “

Vạn phu trưởng của Luân Hồi quân đoàn nhìn thấy ba người Đổng Trác, Tào Tháo, Lư Thực tiến gần đến khu phụ cận, không chút do dự quát bọn họ mau dừng kỵ binh lại, không những phải xuống ngựa còn phải đem toàn bộ binh khí trên người giao nộp ra .

Diệp Thần nghe hắn quát lại nhìn thế trận Luân Hồi quân đoàn liếc mắt một lượt, ngay sau đó cười ha hả hơi gật đầu .

Gia hỏa này, không tồi, không tồi, rất nhanh trí .

Theo lý thuyết, Lư Thực, tào Tháo, Đổng Trác đều là võ tướng, còn có cùng một phẩm cấp binh tướng với Diệp Thần, binh lính của Diệp Thần không thể to giọng quát người bọn họ như vậy .

Nhưng binh lính của Diệp Thần chẳng những lớn giọng như một vị vương tộc mà vẻ mặt không một chút thay đổi, ngữ khí lại không có ý gì là tốt , rõ ràng là đang cố ý .

Hiển nhiên cái người vạn phu trưởng này cũng phát hiện ra Diệp Thần muốn phát uy trước mặt ba người Đổng Trác, Tào Tháo, Lư Thực nên hắn mới thuận nước đẩy thuyền nói như thế .

Trước trận địa của Luân Hồi quân đoàn .

Ba người Lư Thực, Tào Tháo, Đổng Trác sau khi tự mình cưỡi ngựa đi vào nơi này, trong lòng vốn đã bị khí thế mạnh mẽ , sát khí mãnh liệt cuồng liệt của đoàn quân Luân Hồi thành dọa cho kinh sợ .

Khi ba người bọn họ cách nơi này khá xa, trong lòng có cảm nhận thấy nhưng cảm giác không được mãnh liệt, mà hiện tại tự thân bọn họ tiến vào phụ cận không cảm thấy luồng khí mạnh mẽ mới kì quái .

Nhưng đang thời điểm trái tim bọn họ không tự chủ được mà đập nhanh kịch liêt, vị vạn phu trưởng của Luân hồi quân đoàn đột nhiên cho bọn họ cái giọng nói như vậy tất nhiên kiến bọn họ bị dọa không hề nhẹ .

Thậm chí tinh thần bên trong Đổng Trác chỉ thiếu chút nữa thôi là bị dọa tới ngã xuống ngựa .

Một giây trôi qua, vẻ mặt Tào Tháo bỗng nhiên tối sầm xuống, vẻ mặt Lư Thực đanh lại, mặt Đổng Trác trong nháy mắt đỏ bừng vô cùng .

Ba người là bị giận tới tận cổ rồi .

Bọn họ thật không nghĩ tới binh lính của Diệp Thần lại dám làm vậy càng không nghĩ tới thế nhưng bọn họ lại bị tiếng rống to này dọa sợ, ni mã, thật mẹ nó quá mất mặt .

Ba người vừa muốn phát giận một tiếng ‘ rầm ‘ lập tức truyền đến .

Trường thương trong tay binh lính Luân Hồi quân đoàn đồng nhịp giơ lên, nhắm thẳng vào ba người Tào Tháo, Đổng Trác, Lư Thực .







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch