Đổng Trác vừa đi lên liên nói vì Diệp Thần mà cống hiến trăm vạn chiến mã, trừ bỏ ý định muốn được chia nhiều công lao tấn công Cự Lộc, hắn còn có ý muốn tham dự vào lần tấn công yêu tộc này .
Điều này tất nhiên là Diệp Thần nhìn ra, mục đích chỉ có thể là lấy từ kỵ binh của hắn mới ra tay, bằng không Đổng Trác lấy đâu ra nơi lấy chiến mã đưa cho Diệp Thần .
Một khi Đổng Trác đem chiến mã của đại quân đưa cho Diệp Thần, đoàn quân ky binh của Đổng Trác tất nhiên sẽ biến thành bộ binh, tốc độ hành quân không cần nói tới cũng đoán được là thua xa ky binh .
Cứ như vậy, Đổng Trác có thể thoải mái lắc lư trên đường, chậm rãi đi tấn công yêu tộc, căn bản không cần trực diện cứng đối cứng với quân yêu tộc .
Những mưu đồ này Diệp Thần đều quá hiểu rõ chỉ là hắn không thèm để ý, hơn nữa đây cũng là kết quả mà Diệp Thần muốn nhìn thấy nhất .
Nếu như Đổng Trác tỏ ra muốn cùng đi tấn công Yêu tộc, đó mới trái ý muốn của Diệp Thần .
Bởi vì chắc chắn Diệp Thần sẽ sử dụng Bạch hổ chiến trận hoặc Chu tước chiến trận, mà một khi Diệp Thần vận dụng hai chiến trận Bạch Hổ cùng với Chu Tước này trăm phần trăm sẽ dọa Đổng Trác chết khiếp .
Hù dọa Đổng Trác, đánh phủ đầu Đổng Trác nhưng không đại biểu là muốn Đổng Trác sợ hãi, thậm chí còn khiến hắn tuyệt vọng .
Rốt cuộc uy lực của Bạch Hổi chiến trận cùng với Chu Tước chiến trận vào giờ phút này thêm vào đó còn có năm mươi mốt vạn binh lính Luân Hồi quân đoàn tiên thiên cảnh giới đã tiến vào kiểu biến thái tới điểm nào thì chính hắn còn chưa rõ.
Sức mạnh cụ thể đến ngay cả Diệp Thần còn không có cách nào phán đoán chính xác bởi vì từ khi mở rộng tới khi Luân Hồi quân đoàn tiến vào tiên thiên cảnh giới đến nay Diệp Thần chưa môt lần sử dụng hay động chạm gì tới Bạch Hổ chiến trận cũng như động chạm tới Chu Tước chiến trận .
Bất quá những thứ này không quan trọng, quan trọng là Đổng Trác hay những quan viên khác của Đai Hán đế quốc nếu nhìn thấy Diệp Thần vận dụng Bạch Hổ chiến trận hay là Chu Tước chiến trận chắc chắn bị dọa không nhẹ .
Điểm này không cần phải nghi ngờ .
Diệp Thần không muốn để cho tình huống này xuất hiện .
Bằng không Đại Hán đế quốc trăm phần trăm sẽ bởi vì sự tồn tại kinh khủng của Diệp Thần mà xuất hiện tình cảnh không có người dám tạo phản, không có người dám làm xằng làm bậy .
Diệp Thần chính là muốn chờ khi thiên hạ đại loạn cuộc chiến tranh giữa các chư hầu mở ra, sau đó mới một quyền quét ngang thiên hạ đăng cơ xưng đế .
Nghĩ đến đây trên mặt Diệp Thần tức khắc lộ ra biểu tình vô cùng vui mừng, nhìn về phía Đổng Trác, nói
“ Thật sự?”
“ Từng lời nói của hạ quan đều là thật “ Đổng Trác nghe Diệp Thần hỏi không chút do dự khom người trả lời .
“ Như vậy…hạ quan cũng nguyện ý vì Phiêu Kỵ đại tướng quân cống hiến chiến mã…mười lăm vạn” Lư Thực cắn chặt răng, sau đó cũng khom người nói .
Tào Tháo đứng một bên lúc này cũng hạ quyết tâm ngừng do dự, khom người trước Diệp Thần nói
“ Tào Tháo cũng nguyện vì Phiêu Kỵ đại tướng quân cống hiến một vạn chiến mã “
“ Tốt! tốt! hahaha, nếu có thể đánh hết yêu tộc, ta sẽ đem toàn bộ công lao của Đổng tướng quân, Lư tướng quân cùng Tào tướng quân trình bày lên trước bệ hạ “ Diệp Thần nghe hai người nói liền ngửa mặt lên trời cười ha hả, ngay sau đó liền nói .
Đổng Trác nghe đến đó trong lòng giống như có hỉ .
Trong lời nói của Diệp Thần đã rất rõ ràng, lần tiêu diệt yêu tộc này chắc chắn có một phần công lao của hắn .
Hơn nữa công lao của hắn khẳng định sẽ lớn hơn Lư Thực nhiều, bởi vì hắn vì Diệp Thần mà cống hiến tận một trăm vạn chiến mã .
Mà Lư Thực đứng một bên lại chỉ cười cười cung kính khom người trước Diệp Thần .
Quả nhiên Lư Thực vẫn còn một chút ý tứ không tốt .
Mà Tào Tháo lại chỉ cười cười đứng cung kính khom người trước Diệp Thần .
Diệp Thần nhìn Đổng Trac, Tào Tháo, Lư Thực một lượt, sau đó hai hàng lông mày liền nhíu lại .
Đổng Trác còn đang hưng phấn nhìn thấy thế không khỏi ngẩn người, ngay sau đó trước mắt bỗng bừng sáng hai mắt nhanh nhẹn không một chút nghĩ ngợ liền nói tiếp
“ Phiêu Kỵ đại tướng quân có phải vẫn còn vấn đề nan giải gì hay không?’
Diệp Thần càng gặp khó khăn, hắn càng có thể nhanh chóng đưa ra trợ giúp với Diệp Thần, khi đó hắn càng có thể được phân chia chiến công của Diệp Thần ngày càng nhiều .
“ Thật sự là yêu tộc quá mức tàn bạo, thực lựC mạnh, quả thật mỗi lần tác chiến cùng với Yêu tộc số lượng chiến mã đều thiệt hại rất nhiều…” Diệp thần nghe được Đổng Trác dò hỏi, thở dài một hơi thật bất lực, nói .
Đổng Trác nghe câu trả lời hơi sửng sốt ngay sau đó không chút nghĩ ngợ hay do dự trực tiếp nói
“ Phiêu Kỵ đại tướng quân chớ buồn phiền vì chuyện này, Đổng Trác nguyện vì Dược Kỵ đại tướng quân mà cống hiến thêm một trăm vạn chiến mã “
Đổng Trác vừa mới nói tới đây như chợt nhớ ra điều gì trong hai mắt đột nhiên lóe lên đạo tinh quang, sau đó vội vàng nói tiếp
“ Không, Trác nguyện ý vì Dược Kỵ đại tướng quân cung cấp tổng cộng ba trăm vạn chiến mã, bất quá hiện ở nơi này Trác chỉ có thể cung cấp cho ngài trước hai trăm vạn chiến mã, mặt khác, một trăm vạn chiến mã kia Trác sẽ phái người đi về Lương Châu chuẩn bị đầy đủ hết, sau đó sẽ đưa về lại Luân Hồi thành “
Đổng Trác vừa mới nói xong, Lư Thực đang đứng một bên bất ngờ sững người, đến cả Lư Thực cũng không nghĩ tới Đổng Trác lại có khả năng dự trữ nhiều chiến mã như vậy .
Bất quá ngay lập tức Lư Thực lại trở về như bình thường .
Hiển nhiên Lư Thực đã nhìn ra tính toán của Đổng Trác, chính xác Lư Thực đã nhìn ra tính toán không muốn đưa binh đi đánh yêu tộc của Đổng Trác .
Mà Tào Tháo đang đứng bên cạnh cũng như đột nhiên nghĩ tới cái gì, không khỏi liếc mắt nhìn Đổng Trác một cái sau đó đứng yên một bên không nói chuyện nữa .
Diệp Thần lại trực tiếp ngửa mặt lên trời cười đến vui vẻ, sau đó nhìn về phía Đổng Trác, quát
“ Ha ha ha, tốt lắm , có Đổng tướng quân trợ giúp ta cùng Luân Hồi quân đoàn tất nhiên có thể dốc toàn lực tấn công yêu tộc, nếu có thể thành công, Đổng tướng quân là chiếm công đầu “
“ Hạ quan không dám kể công” Đổng Trác nghe câu này vội vàng khom người đáp .
Diệp Thần liếc mắt nhìn Đổng Trác một cái sau đó trầm giọng nói
“ Ta nói ngươi công đầu chính là công đầu, kẻ nào dám nói năng linh tinh cứ đến hỏi thẳng Diệp mỗ ta đây “
Quách gia, Điền Phong ở phía sau Diệp Thần nhìn thấy cảnh này hai người liếc mắt nhìn nhau , ánh mắt như đang hỏi thăm ngay sau đó “ vội vàng “ xuống ngựa khom người trước Diệp Thần đồng thời nhẹ giọng nói
“ Chủ công,không thể, binh lính Luân Hồi thành của ta tuy rằng tất cả đã tiến giai tiên thiên cảnh giới, nhưng yêu thú yêu tộc không chỉ có hàng tỷ hàng triệu con, chỉ có một chút binh lực như vậy không thể có cách nào đả thương yêu tộc được, khẩn cầu chủ công minh xét “
“ Làm càn, một đoàn quân yêu tộc ngu ngốc làm sao có thể chống đỡ được đại quân Luân Hồi quân đoàn của ta, đừng nói đại quân yêu tộc có hàng tỷ yêu thú cho dù nó có nhiều hơn vậy gấp mười lần gấp trăm lần cũng có gì mà phải sợ “ Diệp Thần nghe thế vẻ mặt lập tức giận giữ lớn tiếng quát .
“ Chủ công “ Quách gia,Điền Phong nghe Diệp Thần quát hai người lập tức hạ mình khom người không ngẩng lên .
“ Các ngươi muốn nhiều lời, ta có thể một canh giờ san bằng Bắc Bình thành, một ngày hủy diệt Ô Hoàn, ba ngày tiêu diệt khăn vàng, yêu tộc dù có cường hãn ra sao cũng không thể trụ được trước mũi nhọn của Luân Hồi quân đoàn “ Diệp Thần nghe đến đó tức giận đến trợn mắt, sau đó nhìn về phía Quách gia, Điền Phong quát lớn .
“ Phiêu kỵ đại tướng quân, ha quan nguyện ý vì tướng quân cùng nhau tấn công yêu tộc “ Lư Thực nhìn thấy cảnh này vội vàng khom người bái .
“ Tháo cũng nguyện ý “ Tào Tháo thấy thế cũng vôi vàng bước ra khỏi hàng, khom người nói .
“ Trác cũng nguyện ý “ Đổng Trác nhìn Lư Thực, Tào Tháo liếc mắt nhìn hai người một cái cũng vội vàng hướng về Diệp Thần khom người nói .
Diệp Thần nghe ba người nói vẻ mặt bất ngờ sửng sốt, sau đó nhìn về phía Tào Tháo, Lư Thực Đổng Trác thở dài nói
“ Binh lính của các ngươi không có một ai là tiên thiên cảnh giới, dù đi cũng vô dụng, ngược lại chỉ giúp yêu tộc tăng thưc lực lên thôi…”
Diệp Thần còn chưa nói xong, Lư Thực vội vàng khom người nói
“đại tướng quân, hạ quan…”
Lư Thưc tất nhiên là muốn khuyên bảo Diệp Thần, chỉ là Lư Thực còn chưa nói xong đã bị Diệp Thần nói xen vào dánh gãy câu
“ Trời sinh yêu tộc tính tình tàn bạo, thích ăn nhân tộc, hơn nữa càng ăn nhiều người thực lực càng tăng lên, Lư tướng quân chớ có vì ta mà đi tạo thêm trở ngại cho Luân Hồi quân đoàn “
Diệp Thần ở chỗ này gặp được Lư Thực, Tào Tháo, Đổng Trác theo lý thuyết hẳn là phải cùng ba người bọn họ tụ họp một chỗ, xuất binh tấn công yêu tộc .
Nhưng điều này căn bản lại không phù hợp với lợi ích Diệp Thần, cho nên không có khả năng Diệp Thần đồng ý với yêu cầu của Lư Thực .
Lư Thực nghe đến đó sắc mặt bỗng biến đổi, bất quá khi hắn nhìn lại năm mươi mốt vạn binh lính Luân Hồi quân đoàn đều là tiên thiên cảnh giới đang đứng ở kia không khỏi thở dài, sau đó quay về nhìn Diệp Thần khom người nói
“ Rõ, tướng quân “
“ Phiêu Kỵ đại tướng quân không hổ danh là quân thần của Đại Hán, Trác nguyện ý vì đại tướng quân mà cống hiến mười rương châu báu, mười rương hoàng kim, một rương tử kim tệ, những thứ này xin được dùng làm phần thưởng cho năm mươi mốt vạn binh sĩ “ Đổng Trác nhìn hai người thở dài ngay sau đó đối với Diệp Thần cung kính khom người lớn tiếng nói
“Đa tạ Đổng tướng quân “ Diệp Thần nghe tới đây lông mày không khỏi vui mừng mà giương lên, mở miệng đáp .
Đổng Trác nghe Diệp Thần đa tạ lại hít vào một hơi thật mạnh sau đó khom người bái
“ Trác hổ thẹn a, nếu binh lính của Trác đều là tiên thiên cảnh giới đã không để một mình tướng quân ra sức chiến đấu azz “
Đổng Trác nói tới đây hít một hơi thật sâu sau đó thở chậm ra, hướng về phía Diệp Thần lớn tiếng nói
“ Trác ngay lập tức trở về chuẩn bị chiến mã, thỉnh tướng quân chờ một lát “
“ Được “ Diệp Thần nghe đến đó cười ha hả gật đầu .
“ Thực cũng nhanh chóng trở về chuẩn bị chiến mã “ Lư Thực thở dài, khom người bái Diệp Thần nói .
“ Tháo cũng trở về chuẩn bị chiến mã “
Diệp Thần nghe cả hai người nói hơi gật đầu .
Ba người Đổng Trác, Lư Thực Tào Tháo cung kính khom người với Diệp Thần , rồi sau đó bước về phía đại quân .