WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Hồng Hoang Tam Quốc Tối Cường Ngoạn Gia

Chương 498: Gió nổi mây phun .

Chương 500 : Gió nổi mây phun .

“ Chủ công, Phiêu Kỵ đại tướng quân Diệp Thần chính là Đị Nhân, cho dù có thất bại cũng có thể giống như Đông Sơn tái khởi, chủ công không thể thiếu cảnh giác “ Lý Nho sau khi nghe được Đổng Trác cảm khái hơi mỉm cười ngay sau đó khom người nói .

Đổng Trác nghe nói cũng chỉ ha ha cười nói

“ Đạo Nhân chết còn có thể sống lại điều này không phải giả, nhưng có sống lại cũng không giữ được chức quan , có gì mà phải sợ?”

“ Lời nói chủ công cự kì có lý “ Lý Nho cũng cười ha hả gật đầu, nói theo .

Đổng Trác nghe Lý Nho đồng tình bèn ngửa mặt lên trời cuồng tiếu, một lát sau, sắc mặt Đổng Trác bỗng nghiêm túc lại nhìn về phía Ngưu Phụ đang đứng đằng sau trầm giọng nói

“ Ngưu Phụ, ngươi dẫn binh trở về Lương Châu, dốc toàn lực chiêu mộ binh lính, đem những ai có tư chất đạt từ cấp A đặc biệt sàng lọc ra, mặt khác bắt giữ thợ rèn ở khắp nơi về cho ta, mặc kệ sơ cấp hay là cao cấp hay là thợ rèn cấp đại sư một tên cũng không được buông tha. Sau khi tóm đủ các người thợ rèn đem những bản vẽ này giao cho thợ rèn để cho bọn họ dốc toàn lực chế tạo, không hạn chế số lượng “

Đổng Trác nói tới đây bèn lấy từ ngực ra ba bản vẽ đưa cho Ngưu Phụ đang đứng ngây ngốc sau lưng .

Ngưu Phụ nhìn thấy thế vội vàng đứng lên tiếp nhận, khom người đáp

“ Rõ, chủ công “

Lý Nho nhìn bản vẽ trong tay Ngưu Phụ một lát sau đó lại quay về nhìn Đổng Trác, khom người bái

“ Chủ công anh minh “

“ Hahaha, trang phục cấp kim cương thì có gì đặc biệt, kỵ binh Lương Châu của ta mỗi người một bộ trang phục Huyền cấp. Đến lúc đó Đổng Trác ta đây nhất đinh được người người trong thiên hạ nhìn ngắm sức mạnh uy dũng của kỵ binh Tây Lương chúng ta “

Đổng Trác nghe đến đó cười haha một phút sau đó quát lớn .

Phía đại quân Tào Tháo .

“ Đáng tiếc ….” Tào Tháo nhìn phương hướng đại quân Luân Hồi thành rời đi thở dài một hơi .

Hạ Hầu Đôn, Hạ Hầu Uyên hai người liếc mắt nhìn nhau một lần ngay sau đó đồng loạt khom người kêu

“ Chủ công, đây là ý trời “

Tào Tháo nghe hai người nói hơi sững sờ một lúc, chỉ một giây sau môt đạo tinh quang chợt bùng lên trong mắt Tào Tháo .

Vài giây trôi qua, Tào Tháo thở dài một hơi, rồi sau đó nhìn về phía Hạ Hầu Đôn trầm giọng nói

“ Nguyên Làm, ngươi lập tức trở về Tiến huyện, dốc toàn lực chiêu mộ binh lính những binh lính nhất định phải đạt được tư chất cấp A “

“ Rõ chủ công “ Hạ Hầu Đôn nghe phân phó hơi ngẩn người mấy giây, sau khi lấy lại tinh thần vội vàng khom người trả lời .

Tào Tháo nghe xong lại nhìn thoáng qua phía đại quân của Đổng Trác sau đó từ lồng ngực lấy ra mấy bức bản vẽ đưa cho Hạ Hầu Đôn .

Hạ Hầu Đôn đoán được vạt này là gì, vội vàng đưa tay ra tiếp nhận .

“ Đây là một nhiệm vụ khác, toàn lực thu nhận thợ rèn bất luận là dùng phương pháp gì nhất định phải thu được đủ số thợ rèn sau đó đem những đồ này đưa cho thợ rèn khiến cho bọn họ dốc sức chế tạo, không được chậm trễ “

“ Rõ chủ công “ Hạ Hầu Đôn sau khi tiếp nhận đồ chỉ nhìn thoáng qua cũng khiến hắn ngây người trong giây lát, sau khi lấy lại tinh thần hắn vội vàng khom người đáp .

Phía đại quân Lư Thực .

“ Tiếc thay một đại tướng quân azz…..” Lư Thực nhìn về hướng Diệp Thần cùng với Luân Hồi quân đoàn rời đi, khẽ thở dài .

“ Ầm ầm ầm “

Vạn chiến mã lao nhanh mặt đất như muốn vỡ ra .

Chạy nhanh phía trước đại quân Luân Hồi quân đoàn, Diệp Thần khẽ động thần thức trong nháy mắt thần thức liền bao trùm phạm vi vạn dặm, ngay sau đó liền cố định lại nơi mà Luân Hồi tiên vực đang bay lơ lửng trên không .

Phía trong đai sảnh của Luân Hồi tiên vực, thanh âm của Diệp Thần đột nhiên vang lên giữa không trung

“ Tử Trọng, có ngàn vạn dân chúng từng phò Hoàng Cân từ Khúc Châu tiến đến, chờ khi bọn họ đến châu sẽ khai hoang cày ruộng, sau đó ngươi đem lương thực, dụng cụ, nông cụ lần lượt phân phát cho bọn họ sao cho họ đủ ấm no “

Lúc trước Diệp Thần thu hơn một ngàn vạn binh lính khăn vàng hơn nữa còn hạ lệnh cho bọn họ cứ tiếp tục đi trước, tất nhiên sẽ không bỏ mặc bọn họ mà không hỏi han gì .

Mi Trúc là người chuyên xử lí chính sự của Luân Hồi tiên thành nghe đến đó, đầu tiên là sửng sốt ngay sau đó vội vàng đứng dậy khom người trước không trung bái

“ Rõ, chủ công “

“ Mặc khác ta sẽ vận chuyển một đám chiến mã về Luân Hồi thành, ngươi phái người chăm sóc chiến mã cho thật tốt “ thanh âm của Diệp Thần lại một lần nữa vang lên .

Mi Trúc nghe đến đó, lại một lần nữa khom người trước không trung đáp

“ Đã rõ, chủ công “

Phía tây nam Cự Lộc, cách một trăm dặm, đại quân Luân Hồi thành vẫn tiếp tục nhanh chóng chạy đi .

Diệp Thần sau khi truyền đạt mệnh lệnh cho Mi Trúc tay phải vừa nhấc lên, sau đó quát lớn

“ Dừng “

Đại quân Luân Hồi quân đoàn nghe thấy mệnh lệnh vội vàng ngừng lại động tác đang chạy nhanh, lập tức dừng lại .

Diệp Thần nhìn thấy cảnh này, khẽ động thần thức trong nháy mắt cố định lai một trăm mười một vạn chiến mã không có người cưỡi .

Ngay giây sau đó 111 vạn chiến mã lập tức biến mất trong không trung .

Binh lính đại quân Luân Hồi thành nhìn thấy cảnh này tất cả đều ngạc nhiên ngay sau đó đông loạt nhìn về phía Diệp Thần .

Ngay giây tiếp theo, một cỗ hơi thở sung bái bốc lên ngày càng nồng nhiệt .

Diệp Thần nhìn thấy các binh lính bùng cháy lên hơi thở sung bái không khỏi cười, ngay lập tức quát

“ Tiếp tục xuất phát “

“ Rõ chủ công “ Hai trăm bốn mươi mốt vạn binh lính Luân Hồi thành đồng loạt mở miệng quát lớn, sau đó tiếp tục theo sau Diệp Thần chạy nhanh về phía Tây Nam .

“ Ầm ầm ầm “

Vạn chiến mã tiếp tục lao nhanh, trời đất giống như nghiêng ngả .

Diệp Thần cùng đại quân Luân Hồi thành mang theo uy áp cùng hơi thở bá đạo lao thẳng tới Lạc Dương, nơi nào vừa đi qua mặt đất cuốn lên bụi mù trời, thanh âm kêu gào vang vọng trời đất .

Diệp Thần vừa rời đi không lâu, một đám chiến mã cùng người chơi nữ đuổi theo phía sau .

Nếu Diệp Thần để ý nơi này, liếc mắt cũng có thể nhận ra thân phận của các nàng, đây chính là những người chơi nữ từ Mỹ Nhân Minh đi tới tận U Châu tìm kiếm Diệp Thần giúp đỡ .

Phía các kỵ binh nữ .

“ Dao Dao tỷ, Diệp Thần ca ca cũng quá tệ hại đi, lại trực tiếp diệt sạch khăn vàng như vậy nếu như tiếp tục như vậy, cả Yêu tộc cũng chẳng thừa lại nhiều đâu a “ tiểu loli Vương Manh Manh nhìn về nơi xa, bởi vì Luân Hồi quân đoàn quá mạnh mẽ khiến cho bụi cuốn mù mịt, đất cát đầy trời vẻ mặt buồn nói .

Lý Mộng Dao là minh chủ Mỹ Nhân Minh nghe Manh Manh nói không khỏi bật cười, sau đó mới trả lời

“ Sẽ không đâu, Yêu tộc không ngu xuẩn như vậy, chúng nó nhìn thấy không có cách nào chiến thắng được Diệp Thần khẳng định sẽ trốn “

Vương Manh Manh nghe đến đó tức khắc thở ra một ngụm khí bất quá ngay lập tức khuôn mặt nhỏ của nàng liền suy sụp mà xị xuống, sau đó nhìn về phía Lý Mộng Dao tràn đầy lo lắng nói

“ Dao Dao tỷ, An Toàn thành thị trong thế giới hiện thực lực phòng hộ đã hỏng, không quá ba ngày sẽ biến mất, đến lúc đó chúng ta làm sao bây giờ a “

“ Đi một bước tính một bước, thật sự không thể nói trước, chúng ta chỉ có thể dựa vào an toàn thành thị mà phòng thủ yêu tộc …” Lý Mộng Dao nghe hỏi trầm mặc một lát sau đó mới nói .

Vương Manh Manh nghe đến đó, tức giận khẽ nắm chặt bàn tay thành nắm đấm nhỏ, đầy vẻ oán hận nói

“ Đều do những người thuộc Thánh Đường đó, nếu không phải do bọn họ từ sớm chúng ta đã có thể xây dựng lãnh địa của chúng ta trong thế giới hiện thực rồi “

“ Oán trời trách đất cũng vô dụng, chúng ta muốn dựa vào chính là sức lực của chúng ta, chỉ có chính bản thân mình cường đại mới có thể sống tốt với thân phận nữ giới ở thế giới này, đến lúc đó dù là ai cũng đừng nghĩ tới khi dễ nhóm chúng ta “

Lý Mộng Dao nghe Manh Manh tức giận nói chỉ nhẹ nhàng xoa đầu nhỏ của nàng giọng điệu nghiêm túc nói .

Hồ Tiểu Nguyệt từ nãy giờ vẫn chưa mở miệng nói gì nghe hai người nói trên mặt lập tức xuất hiện một tia ưu thương, bất quá ngay lập tức liên khôi phục bình thường .

Đúng lúc đó phía sau Mỹ Nhân Minh truyền đến tiếng vó ngựa cùng tiếng gầm rú do chiến mã bay nhanh , Hồ Tiểu Nguyệt nghe thấy thế vội vàng nhìn về phía Lý Mộng Dao nói

“ Dao Dao tỷ, chúng ta phải nhanh chóng đuổi theo phía sau,nhóm người kia sắp đuổi kịp rồi “

“ Được, chúng ta đi “ Lý Mộng Dao gật gật đầu, quát lên .

Bên ngoài thành Lạc Dương .

Một đại quân yêu tộc mênh mông vô bờ lại một lần nữa đánh sâu vào bên trong, bao phủ toàn bộ tuyến phòng hộ của thành Lạc Dương .

Các binh lính phía trên tường thành, sắc mặt mỗi người trắng bệch hướng về phía đại quân yêu tộc to lớn kia bắn mũi tên trong tay .

Nhưng mà hiểu quả gần như là không có .







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.