Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 149: Tiến Vào Phòng Đấu Giá

Chương 149: Tiến Vào Phòng Đấu Giá




Nghe Sở Hành Vân nói, mọi người theo bản năng ngây ngẩn cả người, cho là hắn là đang nói đùa.

Một lần nữa khôi phục sinh cơ cho Ngũ Thải Tuyết Liên đã héo? Cho dù là tùy tiện nghĩ đến thì đều cảm giác cực kỳ khó tin, Sở Hành Vân làm sao có thể có thủ đoạn nghịch thiên như vậy!

Nhưng mà mọi người còn chưa kịp định thần thì cảnh tượng trước mắt lại khiến cho tất cả bọn họ đều trở nên ngây ra như phỗng.

Chỉ thấy Sở Hành Vân thu Ngũ Thải Tuyết Liên vào trong nhẫn trữ vật, đứng chờ trong chốc lát, sau đó Ngũ Thải Tuyết Liên lại xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn.

Nhưng lúc này, Ngũ Thải Tuyết Liên đã không giống ban đầu mà đã có biến đổi vi diệu.

Ban đầu, tim sen mang màu sắc tái nhợt, héo rũ nhưng hiện tại nó đã biến mất mà thay vào đó chính là sinh cơ tỏa ra bừng bừng, giống như vừa nỡ ra vậy, kinh diễm động lòng người, tỏa ra mùi hương thơm ngạt ngào.

-Chuyện này... sao có thể!

Cố Thanh Sơn đứng đó, vẻ mặt đờ đẫn, đôi mắt trợn trừng lên như muốn lồi ra ngoài. Hắn quay đầu lại, liếc mắt nhìn Diêm Độc thì thấy vẻ mặt của Diêm Độc cũng giống y hệt hắn, hoàn toàn bị một cảnh tượng này làm khiếp sợ cùng kinh ngạc không thôi.

Thấy thế, Sở Hành Vân chỉ cười mà không nói bất kỳ lời nào.

Khiến linh tài đã héo rũ lại một lần nữa khôi phục, tỏa ra sinh cơ, thủ đoạn như vậy cho dù là đời trước Sở Hành Vân cũng làm không được nhưng hiện tại hắn có bản mạng tinh huyết Chân Hỏa Phượng Hoàng, sinh cơ có thể nói là vô cùng vô tận.

Đem Ngũ Thải Tuyết Liên ngâm ở trong huyết trì, chỉ trong chớp mắt là có thể khiến cho sinh cơ của nó khôi phục, căn bản không cần tốn chút sức lực nào.

Sở Hành Vân đưa Ngũ Thải Tuyết Liên tới trước mặt của Lạc Lan, nói với giọng nghiêm nghị:

-Ngũ Thải Tuyết Liên chính là linh dược ngũ phẩm, ẩn chứa khổng lồ tinh hoa sinh mệnh, trong quá trình sử dụng cần phải toàn lực vận chuyển Thanh Liên Võ Điển. Chỉ có làm như vậy thì ngươi mới có thể đem tất cả sinh mệnh tinh hoa đều hấp thu vào trong cơ thể, không lãng phí chút nào.

Lạc Lan mở to hai mắt nhìn hắn, kinh ngạc hỏi:

-Sở đại ca, linh tài trân quý như vậy, ngươi thực sự cho ta?

Đóa Ngũ Thải Tuyết Liên trước mặt này đã hoàn toàn khôi phục đầy đủ sinh cơ, chân chính là linh dược ngũ phẩm đỉnh, giá trị cực kỳ lớn, có thể bán được một vạn viên linh thạch, đã bằng một bộ công pháp thánh giai.

Sở Hành Vân bình thản đưa Ngũ Thải Tuyết Liên cho Lạc Lan làm cho tất cả mọi người có chút líu lưỡi.

-Chỉ có năm mươi viên linh thạch mà thôi, như vậy cũng có thể gọi là trân quý?

Sở Hành Vân trêu ghẹo, đồng thời đem Ngũ Thải Tuyết Liên nhét vào trong tay của Lạc Lan, giả vờ nghiêm túc nói:

-Trở về phòng liền trực tiếp nuốt vào, toàn lực vận chuyển Thanh Liên Võ Điển hấp thu hoàn toàn tinh hoa cho ta!

Diêm Độc sờ sờ Lạc Lan đầu, cười khổ nói:

-Nếu chủ nhân đã nói như vậy, Lạc Lan, ngươi hãy thu lấy đi. Ngũ Thải Tuyết Liên trân quý như thế, nếu đổi lại là người khác thì đã sớm nhận lấy.

-Hắn nói không sai, kỳ vật như Ngũ Thải Tuyết Liên thì cho dù là cường giả Thiên Linh Cảnh cũng sẽ cực kỳ muốn có được.

Cố Thanh Sơn nói xong, ánh mắt cũng gắt gao nhìn chằm chằm Ngũ Thải Tuyết Liên.

Sở Hành Vân sao lại không nghe ra hai người này nói bóng gió. Hắn trợn mắt một cái, trong tay đột nhiên xuất hiện một trang giấy cùng một cái bình ngọc, tiện tay ném tới trong bàn tay Diêm Độc cùng Cố Thanh Sơn.

-Cố thành chủ, ngươi mới bước vào cảnh giới Địa Linh Cảnh nên cảnh giới cũng còn chưa vững chắc. Trên tờ giấy này có ghi cảm ngộ của ta đối với âm sát khí, ngươi chỉ cần chăm chỉ cảm ngộ thì nhất định sẽ có ích với cảnh giới của ngươi.

Giọng nói Sở Hành Vân mang theo vẻ tùy ý, sau đó liếc mắt nhìn về phía Diêm Độc nói:

-Còn bình ngọc còn lại, ở trong có chứa tinh hoa của Minh Hàn Cổ Độc. Về phần sử dụng như thế nào thì ngươi có cần ta chỉ dạy không?

-Không cần, không cần, lão nô hiểu được nên làm như thế nào.

Diêm Độc vừa nghe, thiếu chút nữa cầm không vững bình ngọc, vội đáp.

Là cao thủ dùng độc, Diêm Độc cũng không xa lạ gì Minh Hàn Cổ Độc. Loại độc này có độc tính cực kỳ mãnh liệt, thậm chí cao hơn Ảm Nhiên Huyết Độc gấp mấy trăm lần, vô sắc vô hình, chính là kỳ độc cực kỳ hiếm thấy trong các loại độc.

Nếu như hoàn toàn luyện hóa Minh Hàn Cổ Độc, Diêm Độc không những có thể tăng thực lực lên, còn có thể đem Thôn Độc Quyết tu luyện đến viên mãn!

-Chủ nhân, vật này hình như có chút quý trọng!

Diêm Độc có chút thụ sủng nhược kinh nói. Cố Thanh Sơn cũng nghĩ như vậy, hai vật này đích thực rất trân quý, giá trị sợ rằng đã vượt qua cả công pháp thánh giai.

Sở Hành Vân nhún vai, không chút nào để tâm nói:

-Thương hội đang đứng trong giai đoạn bắt đầu hoạt động, cường giả đứng đầu bảo hộ chắc chắn không thể yếu được, thực lực của các ngươi tăng lên càng nhanh, trợ giúp đối với toàn bộ thế cục cũng lại càng lớn. Chờ sau khi các ngươi hoàn toàn luyện hóa hai vật này, ta lại giúp các ngươi chọn hai bộ công pháp thánh giai. Đường đường là cường giả Địa Linh Cảnh lại tu luyện công pháp linh giai, quả thật có chút mất mặt.

Vẻ mặt Diêm Độc cùng Cố Thanh Sơn biến đổi thành có chút khó coi, tu luyện công pháp linh giai còn mất mặt?

Nhưng hai người cũng không suy nghĩ nhiều, khom người cảm tạ Sở Hành Vân, trong ánh mắt tràn ngập vẻ cảm kích, đồng thời cũng âm thầm thề trong lòng nhất định phải tu luyện khắc khổ lấy việc này báo đáp lại!

Rầm rầm oanh!

Giữa lúc này, trong khu giao dịch đột nhiên truyền đến từng tiếng nổ vang. Mọi người theo tiếng nổ nhìn lại thì thấy cửa cổng của cung điện đã được mở ra, từng đạo quang mang nỡ rộ bay lên trời, chiếu sáng hơn phân nửa bầu trời đêm.

-Có thể tiến vào!

Ánh mắt mọi người đều hiện lên vẻ nóng rực, đợi lâu như vậy, cuối cùng đấu giá hội cũng bắt đầu.

-Đi thôi.

Sở Hành Vân nói một câu, lập tức cả đoàn người liền theo đám người đang tiến về phía cánh cổng bước đi, khung cảnh rất náo nhiệt.

Đấu giá hội nằm trong một tòa lâu các cực kỳ khổng lồ, có thể chứa gần vạn người, hai tầng lầu ở bên trên là vị trí khách quý chuyên dành cho những người có thân phận, địa vị sử dụng.

Sau khi Sở Hành Vân lấy ra tùy thân lệnh bài của mình thì rất dễ dàng có được một cái phòng khách quý. Một người thị nữ mặc một bộ trang phục hở hang đang dẫn đường phía trước đi vòng qua đám đình đài lầu các, đồng thời giảng giải những quy tắc của lần đấu giá hội này.

Tần Vũ Yên liếc nhìn bên trong sân liền thấy đã không còn chỗ ngồi, hơi kinh ngạc thốt lên:

-Đấu giá hội ngày thường tuy náo nhiệt nhưng cũng không thấy có nhiều người như vậy, lần đấu giá này chắc chắn có vật bất phàm xuất hiện.

Nàng tinh tế quan sát thì phát hiện các đại gia tộc bên trong Hoàng Thành đều đến đông đủ, thậm chí còn có chút người của Vũ Phủ, trong lòng càng khẳng định ý nghĩ của chính mình.

-Thế giới này thật đúng là nhỏ, đi tới chỗ nào cũng đều có thể nhìn thấy các ngươi.

Lúc này, Sở Hành Vân đột nhiên cười nói.

Phía trước đám người Sở Hành Vân có một nhóm đứng tụ tập, hai người cầm đầu lại chính là La Thịnh cùng Thủy Thiên Nguyệt.

Hai người bọn họ đương nhiên cũng thấy đám người Sở Hành Vân, sắc mặt lập tức âm trầm xuống.

Vừa rồi lúc tiến vào đấu giá hội thì có không ít võ giả nhận ra bọn họ, bắt đầu trào phúng, chế giễu khiến bọn họ có cảm giác nhục nhã. Hiện tại, vừa nhắc tới thương hội La Thủy thì sẽ rước lấy không biết bao nhiêu tiếng mắng mỏ.

-Ta là thiếu chủ La gia, thân phận tôn quý nên thường đi đến nơi vung tiền như rác như đấu giá hội. Ngược lại ngươi xuất thân từ nơi thành nhỏ hẻo lánh, trong người chắc chắn không có đồng nào, lại còn dám tham gia đấu giá hội, ta thật sự bội phục ngươi không biết xấu hổ.

La Thịnh ngẩng cao đầu, liếc mắt nhìn Sở Hành Vân, mở miệng chế giễu.

Ánh mắt của hắn nhìn lướt qua, khi thấy Lạc Lan đứng bên người Sở Hành Vân, thân thể hơi run rẩy một chút, lớn tiếng nói:

-Ngươi... ngươi không phải là tiểu cô nương đi mua Ngũ Thải Tuyết Liên kia sao, làm sao lại cùng Sở Hành Vân ở chung một chỗ?

-Mua Ngũ Thải Tuyết Liên?

Sở Hành Vân cố ý giả vờ làm ra vẻ kinh ngạc.

Lạc Lan vội vàng lắc đầu, đôi mắt to trong veo như nước hiện ra vẻ ngây thơ, vô tội nói:

-Sở đại ca, ta căn bản không có mua qua cái gì Ngũ Thải Tuyết Liên, nhất định là vị thúc thúc này mắt mờ, nhận lầm người khác thành ta.

Dịch giả : lushi

Biên : Mei_hnmn

Team dịch : Vạn Yên Chi Sào

Nguồn : truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch