Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 223: Bị Phát Hiện

Chương 223: Bị Phát Hiện




Lận Thiên Trùng tự nhiên hiểu được điều Sở Hành Vân đang lo lắng.

Hắn nhìn kĩ trang giấy trên tay, trên đó không chỉ hướng dẫn phương pháp phá mở linh trận mà còn có thêm phương pháp phong ấn lại, điều hắn phải làm là đợi cho Sở Hành Vân tiến vào bên trong trận pháp rồi lập tức đem không gian khóa chặt lại.

Từ đó không ai có khả năng tiến vào bên trong bí cảnh, càng không thể nào tranh đoạt Tỉnh Thần Thảo.

- Biện pháp của ngươi khá tốt, tuy nhiên hiện tại bên trong Lạc Hà Cốc hình như ai cũng đang tìm kiếm ngươi, chỉ sợ ngươi còn chưa kịp tới gần hồ nước đã bị bao vây.

Lận Thiên Trùng nhìn về phía xa xa liền phát hiện số người tiến vào Lạc Hà Cốc ngày càng nhiều, trong đó phần lớn là người của Liệt Hổ Đường đang không ngừng truy tìm tung tích của Sở Hành Vân.

- Điều này thì dễ thôi.

Sở Hành Vân ung dung cười, linh lực từ trong cơ thể bộc phát tạo ra âm thanh răng rắc, chợt thân hình của hắn từ từ thay đổi trở nên khôi ngô hơn, khuôn mặt cũng biến thành nghiêm nghị, ngũ quan lộ vẻ thâm thúy.

Chỉ trong chốc lát Sở Hành Vân đã biến thành một người hoàn toàn khác, ai nhìn vào cũng không thể nhận ra chút dấu vết nào.

- Thì ra ngươi biết dịch dung thuật, vậy chuyện này không còn vấn đề gì nữa rồi.

Lận Thiên Trùng nở nụ cười, nếu như hắn không tận mắt nhìn thấy Sở Hành Vân biến ảo thì sợ rằng cũng sẽ bị gạt.

- Hiện tại ta sẽ chạy về phía hồ nước, một khi không phát hiện có điều bất thường nào thì sẽ lẻn vào trong, khoảng nửa khắc sau ngươi nhớ đóng Âm Dương Phong Linh Trận lại, chuyện tiếp theo thì cứ giao cho ta là được.

Nhìn biểu hiện của hắn lúc này rất là kiên quyết.

Lận Thiên Trùng cười cười, gật đầu nói:

- Được, mọi thứ giao cho ngươi xử lý.

Dứt lời hắn liền ngồi xuống khoanh chân bắt đầu nghiên cứu Âm Dương Phong Linh Trận, về phần Sở Hành Vân thì nhanh chóng chạy về hướng hồ nước.

Hồ nước này cách chân núi cũng không xa, chỉ khoảng vài dặm.

Trên đường đi Sở Hành Vân nhìn thấy không ít mạo hiểm giả, bọn họ vừa sưu tầm linh tài vừa đánh giá xung quanh giống như đang tìm kiếm thứ gì đó.

- Hai tên kia từ lúc trốn vào Lạc Hà Cốc tới giờ đến ngay cả dấu vết cũng không thấy đâu!

- Nghe nói thủ đoạn của hai tên này không ít, lại còn giỏi ẩn nấp, nếu không Liệt Hổ Đường cũng sẽ không cần phải phát lệnh truy nã.

- Nếu cung cấp tin tức đáng tin cậy có thể nhận được 500 linh thạch, nếu bắt sống thì có thể được thưởng một món pháp khí cấp thấp, phần thưởng phong phú như vậy thì chịu cực một chút cũng không thành vấn đề.

Sở Hành Vân lẳng lặng nghe hết những lời này, trên mặt hắn vẫn không có chút biểu hiện nào, nhưng trong nội tâm lại càng lạnh giá hơn trước. Cái tên Lâm Thắng này đúng là âm hiểm, không ngờ hắn lại có những hành động điên cuồng như vậy

Sở Hành Vân che dấu khí tức, hắn không thèm để ý đến những người xung quanh mà nhanh chóng chạy về phía hồ nước.

Gần đến nơi thì Sở Hành Vân bỗng cảm nhận được một làn sóng nhiệt ập vào mặt, khi nhìn về phía hồ nước thì hắn phát hiện trên mặt hồ hình như lửa đang cháy tỏa ra hơi nóng cuồn cuộn khiến cơ thể khó chịu.

- Mặt hồ hình như có cái gì đó.

Sở Hành Vân chăm chú quan sát, trên mặt hồ ngoài trừ ánh lửa chập chờn còn có vô số đóa hoa sen màu đỏ đang trôi nổi, ở trung tâm có một cái tim sen đang lơ lửng tỏa ra ánh sáng trong suốt.

Một cổ khí nóng phát ra từ tim sen khiến nhiệt độ của hồ nước lại tiếp tục tăng cao.

- Không ngờ lại là Mẫu Khoan Hỏa Liên!

Sở Hành Vân có chút ngạc nhiên hô lên.

Mẫu Khoan Hỏa Liên là một loại thiên địa kỳ dị linh tài cấp ba, tim sen ở trung tâm ẩn chứa linh lực không lồ, nếu dùng để rèn luyện khí lực sẽ đạt được chỗ tốt vô cùng lớn.

Một đóa Mẫu Khoan Hỏa Liên có giá trị không cao, tuy nhiên trước mắt hiện tại có một đống lớn Mẫu Khoan Hỏa Liên, số lượng đã đạt tới hơn nghìn đóa, đây thật sự là một khoản tài phú khổng lồ.

- Mẫu Khoan Hỏa Liên sống ở những nơi có dung nham, không ngờ nó lại xuất hiện ở trên mặt hồ này mà số lượng lại còn nhiều như vậy, điều này chắc chắn có liên quan đến bí cảnh ở bên dưới. Lần này thì phiền phức rồi, nơi này chắc chắn sẽ hấp dẫn không ít người.

Sắc mặt của Sở Hành Vân bắt đầu có chút khó coi.

Suy nghĩ này vừa hiện ra trong đầu hắn thì trong tầm mắt đã có không ít người lao tới chỗ này thu nhập hỏa liên.

Nội tâm Sở Hành Vân trầm xuống, hắn chậm rãi tiến đến gần hồ nước thì bỗng có một thân ảnh xuất hiện, hắn lao về Mẫu Khoan Hỏa Liên phía trước mặt, miệng hô lên.

- Mẫu Khoan Hỏa Liên này thuộc về ta!

Người kia cười to mấy tiếng. Tuy nhiên khi hắn chuẩn bị hái Mẫu Khoan Hỏa Liên thì hồ nước bỗng nổ tung, một đạo thân ảnh khổng lồ nhanh như chớp phóng ra cuốn lấy hai chân hắn lôi xuống hồ.

- A!

Tiếng kêu thê thảm vang lên, hắn vừa tiếp xúc với nước trong hồ thì quần áo và vật dụng trên cơ thể bắt đầu bị đốt cháy, không lâu lắm cả hồ nước đã bị nhuộm đỏ bừng, tỏa ra mùi máu tươi vô cùng khó ngửi.

- Chuyện gì vừa xảy ra vậy?

Những người đang chuẩn bị xuống hồ hái hỏa liên bỗng bị một màn này làm cho sững hồn, ánh mắt nhìn xuống dưới hồ thì phát hiện bóng đen xuất hiện ngày càng nhiều, đồng thời tỏa ra khí tức nguy hiểm.

- Hình như là Dung Nham Hắc Mãng.

Sở Hành Vân nhỏ giọng nói một câu nhưng lại đám người xung quanh đều nghe rõ.

Dung Nham Hắc Mãng có thực lực không mạnh, chỉ tương đương với võ giả Tụ Linh Cảnh tứ trọng. Tuy nhiên loài rắn này có lực lượng cơ thể rất mạnh, chỉ cần bị nó cuốn được thì rất khó mà giãy dụa.

Đặc biệt hồ nước đang tràn ngập hỏa khí, nếu bị lôi xuống thì khó mà còn mạng trở ra.

- Nên tranh thủ cơ hội hiện tại.

Trong lòng Sở Hành Vân cảm thấy rét run, tuy nhiên hắn lại lợi dụng thời điểm này để chạy về hướng trung tâm hồ nước.

Xìiiiiiiii!

Gần như cùng một lúc, Dung Nham Hắc Mãng bỗng nhanh chóng tấn công Sở Hành Vân, nó há mồm khổng lồ của mình muốn nuốt chửng hắn.

- Cút ngay cho ta!

Đôi mắt Sở Hành Vân co lại, hắn đánh ra một quyền, khi quyền phong va chạm với Dung Nham Hắc Mãng thì cơ thể hắn cũng bị cắn, tuy nhiên hắn không quan tâm đến việc đó mà lại giơ ngón tay bắn ra hai đạo kiếm khí xuyên thủng thân thể Hắc Mãng.

- Xà nha (răng rắn) vẫn không cách nào xuyên thủng Bàn Thạch Thể, không ngờ lực phòng ngự lại mạnh đến mức này!

Sở Hành Vân thấp giọng thủ thỉ, hắn lo lắng sẽ có vấn đề khác phát sinh nên nhanh chóng lao về phía hồ nước.

- Cái gì?

Sở Hành Vân vừa dừng lại thì lông mày đã lập tức nhíu chặt, hắn phát hiện bên bờ hồ bỗng nhiên có vài người đến, bọn họ người nào cũng tràn đầy sát khí bức nhân.

Hưu hưu hưu!

Số lượng người đến ngày càng nhiều, mà người cầm đầu là một trung niên nam tử thân mặc giáp da màu đen, bên hông đeo một thanh trường kiếm, đôi mắt hắn đỏ bừng, cả người phát ra khí tức lãnh khốc, hắn chính là đường chủ của Liệt Hổ Đường —— Lâm Thắng.

Mà đứng xung quanh hắn đều là tinh anh của Liệt Hổ Đường, từng người đều rút vũ khí ra, ánh mắt lạnh như băng tập trung lên người của Sở Hành Vân.

- Tại sao bọn họ lại tới đây?

Sở Hành Vân cảm thấy khó hiểu, đồng thời hắn cũng thu liễm khí tức trên người, đóng giả bộ dạng không biết chuyện gì đang xảy ra.

- Tiểu tử, ngươi không cần tốn công sức làm gì, ta từ lâu đã nhìn ra lớp ngụy trang của ngươi!

Lâm Thắng cũng nhìn về phía Sở Hành Vân, khóe miệng hiện ra một nụ cười, ánh mắt càng thêm đỏ bừng chứa vô tận sát ý.

Dịch giả: Hào Ca

Biên tập: Mei_hnmn

Nhóm dịch Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch