Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 256: Đổi Trắng Thay Đen

Chương 256: Đổi Trắng Thay Đen




Trên trường thương tỏa ra khí tức lạnh lẽo, những nơi nó lướt qua liên tục phát ra âm thanh thê lương khiến thân thể tất cả mọi người đều run rẩy như lạc vào vực sâu âm u.

Nhưng đối diện với sát chiêu của Ân Thiên Thành thì mặt Sở Hành Vân vẫn chẳng có chút biểu tình nào, thân thể không nhúc nhích mà lẳng lặng đứng một chỗ.

Âm thanh va chạm vang lên, chỉ thấy trường thương chưa kịp chạm đến thân thể Sở Hành Vân thì một chùm sáng chói mắt bỗng nở rộ trên hư không đánh về phía trường thương.

Thình thịch!

Hai cổ khí tức bất đồng vao chạm với nhau, một trận kình phong nổi lên quét ngang bốn phía khiến người của hai phe bị cảm thấy sợ hãi, không tự chủ được mà lùi về sau vài bước.

Hoa Vân Hà thân mang một bộ áo bào xanh đột nhiên xuất hiện trước người Sở Hành Vân, trên tay hắn cầm võ linh Toái Hư Thương, ánh mắt lạnh như băng nhìn về phía trước, cả người bất động nhưng khí tức sắc bén vẫn tùy ý tràn ngập hư không.

Thân thể Ân Thiên Thành liên tục lui về sau, sau đó trở lại vị trí ban đầu, đôi mắt nhìn chằm chằm Hoa Vân Hà quát:

- Hoa Vân Hà, chuyện hôm nay là ân oán cá nhân giữa ta và Sở Hành Vân, ngươi không có quyền xen vào!

- Sở Hành Vân chính là đệ tử nòng cốt của Lăng Tiêu Vũ Phủ ta, chuyện của hắn cũng chính là chuyện của Vũ Phủ. Ân phủ chủ ngươi ban ngày ban mặt lại dẫn người đến chỗ này, còn mở miệng đòi chèm giết, nếu ta không ra tay thì mặt mũi Lăng Tiêu Vũ Phủ chẳng phải vứt sạch sao?

Hoa Vân Hà phẫn nộ quát Ân Thiên Thành, trong lời nói có chứa hàn khí dày đặc.

- Ngươi còn có mặt mũi nói câu này sao?

Ân Thiên Thành lập tức điên cuồng cười, hắn cười đến mức khuôn mặt trở nên dữ tợn, trầm giọng nói:

- Tên Sở Hành Vân này trước mặt bao nhiều người giết chết hơn mười vị trưởng lão của Vân Mộng Vũ Phủ ta, mà Lưu Tung thì bị kiếm quang chôn vùi, ngay cả xương cốt cũng không còn. Ngoài ra hắn còn lấy đi Vân Mộng Huyền Thiên Khải, là trấn phủ chí bảo của chúng ta cho bản thân dùng!

- Bất cứ cái nào trong hai việc này đều khiến Vân Mộng Vũ Phủ vô cùng nhục nhã, ta thật sự nghĩ không ra một cái lý do nào để tha cho hắn!

Mỗi một lời của Ân Thiên Thành đều xen lẫn phẫn nộ cùng sát ý khiến cho thần sắc Hoa Vân Hà trở nên ngưng trọng.

Đúng là hai chuyện này gây ra ảnh hưởng quá lớn, gần như có thể dao động đến căn cơ của Vân Mộng Vũ Phủ, đổi lại là người khác cũng sẽ trở nên điên cuồng, khó mà trách được Ân Thiên Thành lại làm như vậy.

- Ân phủ chủ, lời vừa rồi của ngươi hình như không đúng sự thật.

Trong lúc Hoa Vân Hà còn đang không biết phải làm sao, Sở Hành Vân đột nhiên tiến về phía trước.

Đầu tiên hắn dùng ánh mắt ra hiệu Hoa Vân Hà hãy an tâm rồi nhìn thẳng vào Ân Thiên Thành, lạnh nhạt nói:

- Trong nửa tháng vừa qua, đám người Lưu Tung dùng thuật ngụy trang nhiều lần ra tay với Vân Đằng Thương Hội ta, không chỉ giết chết 48 mạng người mà còn dùng lời lẽ dụ dỗ chín đại thương hội cùng chèn ép, bắt chúng ta giao ra tất cả đan phương.

- Hành vi như vậy không chỉ xem thường quy của của năm đại Vũ Phủ mà còn khiến bố cục Hoàng Thành mất đi sự cân bằng, dẫn tới nhiều tranh đấu. Theo đúng như quy cũ, đám người bọn họ phải bị tất cả thế lực truy sát. Ta dùng thân phận hội trưởng của Vân Đằng Thương Hội để truy sát bọn họ thì có gì sai?

Sở Hành Vân căn bản không sợ sát ý lạnh giá của Ân Thiên Thành, từng câu từng chữ đều vô cùng hợp lý khiến Ân Thiên Thành trong nhất thời không biết nên nói gì.

- Về phần trấn phủ chi bảo thì ta có nghe nói qua, hình như là một món tam văn vương khí tên là Vân Mộng Huyền Thiên Khải. Nếu nó là trấn phủ chi bảo đúng như lời ngươi nói thì đúng ra nên nằm bên trong Vân Mộng Vũ Phủ, đồng thời được vô số cao thủ ngày đêm canh giữ, làm sao có thể đột nhiên rơi vào trong tay ta được?

Sở Hành Vân nhíu mày nhìn về phía Ân Thiên Thành, trong ánh mắt có vài phần châm chọc.

Trong chốc lát mọi người đều đổ dồn ánh mắt lên người Ân Thiên Thành.

Trong số bọn họ, rất ít người có mặt tại Tề Vân Phong, bọn họ đối với những việc đã xảy ra đều cảm thấy mơ hồ, sau khi nghe Sở Hành Vân nói như vậy lập tức cảm thấy cổ quái.

Vân Mộng Huyền Thiên Khải chính là trấn phủ chi bảo của Vân Mộng Vũ Phủ, ngày thường ngay cả đám trưởng lão cũng không có cơ hội nhìn thấy, làm sao có thể xuất hiện trong tay Sở Hành Vân được.

Cảm nhận được ánh mắt nghi ngờ của mọi người, Ân Thiên Thành nắm chặc nắm đấm, giọng căm hận nói:

- Ở nửa tháng trước, Vân Mộng Vũ Phủ ta phát hiện một động phủ cường giả. Động phủ này đã tồn tại mấy trăm năm nên ta mới lệnh cho Mạc Tả cùng mấy tên trưởng lão âm thầm lẻn vào bên trong tìm trân bảo. Ân Nhược Trần, đứa con trai duy nhất của ta cũng đi theo.

- Cũng vì lý do đó, ta đã lấy Vân Mộng Huyền Thiên Khải ra giao cho hắn để đảm bảo an toàn. Nhưng bọn họ rời khỏi Hoàng Thành đến ngày thứ ba liền mất tích, ngay cả tin tức cũng không có!

Nói đến đây, Ân Thiên Thành chỉ thẳng về hướng Sở Hành Vân gầm lên:

- Theo như ta suy đoán thì ngươi chính là người đã ra tay, trước hết là giết người đoạt bảo, sau đó cầm luôn cả Vân Mộng Huyền Thiên Khải, nếu không trước khi chết Lưu Tung sẽ không hô to tên của Vân Mộng Huyền Thiên Khải!

Những lời này của hắn giống như chỉ thẳng đầu ngọn giáo về phía Sở Hành Vân khiến đám người Sở Hổ trợn mắt. Bọn họ không thể ngờ tên Ân Thiên Thành này lại có thể trắng trợn đổi trắng thay đen (thay đổi sự thật) mà không biết xấu hổ.

- Ân phủ chủ, ngươi thật sự quá coi trọng ta rồi!

Sở Hành Vân vẫn giữ nét cười nhạt trên mặt, trong lời nói mang một tia châm chọc.

Ân Thiên Thành nghe vậy, tròng mắt lập tức có lửa giận bốc lên, nhưng hắn chưa kịp cãi lại đã thấy Sở Hành Vân nhìn về phía mọi người trình bày:

- Ân phủ nói động phủ cường giả đã tồn tại mấy trăm năm nên không phải tầm thường, vì thế hắn đã thận trọng phái ra nhiều cao thủ, thậm chí còn dùng đến Vân Mộng Huyền Thiên Khải.

- Theo ta được biết, Mạc Tả chính là phó phủ chủ của Vân Mộng Vũ Phủ, tu vi đã đến Thiên Linh Cảnh nhị trọng. Một người mạnh như vậy lại phối hợp với Vân Mộng Huyền Thiên Khải thì trong Lưu Vân Hoàng Triều ai có thể giết chết hắn?

Sở Hành Vân lại nhìn về phía Hoa Vân Hà mở miệng hỏi:

- Phủ chủ, nếu người toàn lực ra tay có thể giết chết Mạc Tả không?

- Nếu như xuất toàn lực thì có thể giết chết, nhưng nếu Mạc Tả sử dụng Vân Mộng Huyền Thiên Khải thì ta làm không được!

Hoa Vân Hà trực tiếp thẳng thắn trả lời không một chút ẩn dấu.

Mọi người sau khi nghe xong cũng liên tục gật đầu.

Bọn họ đều biết Vân Mộng Huyền Thiên Khải chính là vương khí loại phòng ngự, lấy thực lực Thiên Linh Cảnh nhị trọng của Mạc Tả nếu như toàn lực thúc giục thì có thể đứng ở thế bất bại.

Sở Hành Vân hài lòng thu hồi ánh mắt, một lần nữa nhìn về phía Ân Thiên Thành thở dài nói:

- Ngay cả Hoa phủ chủ đều thẳng thắng nói hắn không có cách nào giết chết Mạc Tả. Riêng bản thân ta chỉ mới là Địa Linh Cảnh nhất trọng, cho dù thực lực có tăng gấp mười lần cũng không phải là đối thủ của Mạc Tả, làm sao có thể giết người đoạt bảo được?

Dịch giả: Hào Ca

Biên tập: Mei_hnmn

Nhóm dịch Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch