Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 275: Quân Vương Chết

Chương 275: Quân Vương Chết




Từ lúc Tĩnh Thiên Quân xuất hiện cho đến khi tràng cảnh giết chóc máu tanh bắt đầu cũng chỉ trong chốc lát, nhưng cảnh tượng xảy ra bên trong không gian lại biến đổi nghiêng trời lệch đất.

Cả hoàng cung tràn đầy máu tươi cùng tiếng kêu rên, thậm chí dùng mắt thường hầu như có thể thấy được phần còn lại của chân tay vẫn còn đang chảy ra máu tươi đang lạnh dần đi, thi thể nằm la liệt khắp nơi, khung cảnh cực kì thảm thiết.

-Tại sao có thể như vậy, làm sao Tĩnh Thiên Quân lại đột nhiên xuất hiện?

Đường Chính thấy cảnh tượng như vậy, cả người trở nên thất hồn lạc phách, ngay cả máu tươi dính lên trên mặt cũng vô ý chưa phát hiện ra, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.

-Ta nói rồi, các ngươi đều là kẻ vô tri, kết cục như vậy hiển nhiên là chuyện quá bình thường.

Một giọng nói lạnh như băng đột nhiên từ phía sau truyền đến khiến lông tóc toàn thân Đường Chính dựng thẳng lên. Hắn vừa quay đầu lại liền thấy một đạo hư ảnh giao long màu tím đen đang lao về phía hắn. Trong chớp mắt, đạo hư ảnh giao long kia đã tới trước mặt Đường Chính.

Thình thịch!

Một âm thanh trầm thấp vang lên. Đạo hư ảnh giao long cũng không có giết chết Đường Chính, quang mang tím đen xâm nhập vào trong cơ thể xuyên thủng tiểu phúc của hắn khiến nó nổ tung bắn ra một chùm máu tươi nhuộm đỏ nền đất bên dưới.

Vũ Tĩnh Huyết duỗi tay trực tiếp nắm lấy đầu Đường Chính, cười gằn nói:

-Ta chinh chiến sa trường vài chục năm, từ lâu đã xem thấu tất cả âm mưu quỷ kế. Chút tiểu xiếc ấy của ngươi ta liếc mắt liền có thể nhìn ra, mà kẻ vô tri như ngươi lại còn dám tập kết Hoàng Thành Cấm Quân cùng Lưu Vân Thiết Vệ vây giết ta. Bất quá như vậy cũng tốt, ta đỡ phải kiểm kê truy sát từng người.

Trong giọng nói của Vũ Tĩnh Huyết xen lẫn ý tứ giễu cợt cay độc làm cho cả người Đường Chính run lẩy bẩy. Thân thể hắn run lên, vết thương lại càng mở rộng khiến máu tươi không ngừng tuôn trào ra ngoài.

Kết cục như vậy quá thảm thiết, Đường Chính cơ hồ hoàn toàn bị Vũ Tĩnh Huyết đùa bỡn trong lòng bàn tay!

-Phụ hoàng!

Đường Việt rốt cục nhịn không được nữa gầm lên một tiếng nổi giận, cả người lập tức lao tới vỗ một chưởng vào phía sau gáy Vũ Tĩnh Huyết, bộ dáng như muốn liều mạng.

Nhưng mà hắn chỉ vừa bước ra được hai bước, một cơn gió quét tới xen lẫn thiên địa lực yếu ớt đem cả người hắn đều đánh bay ra ngoài đập xuống đất, miệng phun tiên huyết, cả người trở nên cực kỳ uể oải.

-Ngu xuẩn.

Vũ Tĩnh Huyết thốt lên với giọng châm chọc. Từ lúc bắt đầu cho đến bây giờ, hắn cũng chưa từng liếc mắt nhìn Đường Việt một cái. Hắn lấy tay nắm đầu Đường Chính bay lên không trung đi tới chỗ một cây cột trên cao, ánh mắt trông về phía xa đem cả tòa Hoàng Thành đều thu vào tầm mắt, khóe miệng nhấc lên nở một nụ cười lạnh lẽo:

-Người trong Hoàng Thành đến đây nghe lệnh!

Thanh âm hùng hồn xen lẫn linh lực hồn hậu lập tức truyền khắp cả mọi ngóc ngách Hoàng Thành khiến tất cả mọi người đều không tự chủ được ngẩng đầu nhìn về phía Vũ Tĩnh Huyết chứng kiến một cảnh tượng chấn động lòng người.

-Hôm nay, Đường Chính đã bại trong tay ta, Hoàng Thành Cấm Quân cùng Lưu Vân Thiết Vệ của hắn cũng bị ta tàn sát không còn. Từ nay về sau, Vũ Tĩnh Huyết ta sẽ thay thế Đường Chính trở thành tân quân vương của Lưu Vân Hòang Triều!

-Phàm là người nguyện ý thần phục, ta tuyệt sẽ không bạc đãi nhưng nếu như có người dám không tuân theo lời ta thì đây chính kết cục của bọn họ!

Trên người Vũ Tĩnh Huyết tỏa ra khí tức cực kỳ bá đạo. Hắn đưa cánh tay nắm đầu Đường Chính giơ lên thật cao, rồi đột nhiên bộc phat ra lực lượng kinh khủng trong nháy triệt để triệt để bóp nát nó.

Ông!

Một chùm máu tươi phun ra. Thấy cảnh tượng như vậy trong trời đêm, trái tim tất cả mọi người bắt đầu điên cuồng run rẩy.

Đường Chính đường đường là quân vương Lưu Vân Hoàng Triều không ngờ đã chết, hơn nữa còn là chết ở tại trước mắt của tất cả mọi người.

Trong sát na, trên dưới Hoàng Thành cực kỳ yên tĩnh, không có một tiếng hoan hô hưởng ứng nào. Tất cả mọi người đều nín thở, ngay cả một đạo yếu ớt thanh âm cũng không dám phát ra, hoàn toàn bị cảnh tượng đó chấn động.

-Mưu lược của phụ hoàng không ai có thể sánh được. Dưới sự dẫn dắt của người, Lưu Vân Hoàng Triều nhất định có thể vĩnh tồn thiên cổ, bách chiến bách thắng!

Lúc này, Vũ Đằng đột nhiên quì một gố xuốngi, ngước nhìn bóng người khôi ngô lơ lửng ở trên bầu trời, phát ra một tiếng hô lớn.

-Vĩnh tồn thiên cổ, bách chiến bách thắng!

-Vĩnh tồn thiên cổ, bách chiến bách thắng!

...

Nhất thời ba ngàn Tĩnh Thiên Quân đồng loạt quỳ xuống đồng thanh hô to, âm thanh như sấm đem bầu không khí yên tĩnh kia phá tan đi, dư âm lượn lờ âm vang quanh quẩn ở trên bầu trời hoàng cung kéo dài hồi lâu rồi mới biến mất.

Trên mặt Vũ Tĩnh Huyết lộ ra một nụ cười thoả mãn, hất tay một cái tùy ý ném thi thể Đường Chính đi sau đó chậm rãi hạ xuống mặt đất, ánh mắt nhìn về phía đám người chủ nhân thế lực kia làm cho bọn họ cảm giác trái tim đều như ngừng đập.

-Quân vương tại thượng, Tần gia ta xin cam nguyện thần phục. Từ nay về sau, chỉ cần là lệnh của quân vương, Tần gia tuyệt đối không dám cãi lời, nếu dám vi phạm nguyện gặp ngũ lôi oanh!

Tần Thiên Phong lập tức tiến lên, quỳ hai đầu gối ở trên mặt đất xin thần phục.

Sau hắn, La Xuyên Phong, Tô Không, cùng với chủ nhân một ít thế lực đều quỳ rạp xuống đất thề cam nguyện thần phục với Vũ Tĩnh Huyết, không dám bày tỏ chút chống đối nào.

Tu vi Vũ Tĩnh Huyết đã tiến nhập cảnh giới Âm Dương Cảnh, cường hãn không gì sánh được. Hắn có thể dễ dàng tru diệt cường giả Thiên Linh Cảnh, ba ngàn Tĩnh Thiên Quân dưới trướng lại càng giết người như giết chó, ngay cả Hoàng Thành Cấm Quân cùng Lưu Vân Thiết Vệ cũng đều bị tàn sát toàn bộ.

Đối mặt với thế cục như vậy, nếu bọn họ tỏ vẻ phản kháng, kết cục chắc chắn sẽ cực kỳ thê thảm, thậm chí là bị diệt tộc.

-Vân Mộng Vũ Phủ chúng ta cũng cam nguyện thần phục!

Lúc này, Ân Thiên Thành cũng lên tiếng, quì một đầu gối xuống cam nguyện nhận Vũ Tĩnh Huyết làm chủ.

Vũ Tĩnh Huyết chính là người đứng đầu Phái Cấp Tiến quan hệ không cạn cùng Vân Mộng Vũ Phủ. Nếu Vũ Tĩnh Huyết đã đoạt được ngôi vị quân vương, chưởng quản toàn bộ Lưu Vân Hoàng Triều thì Vân Mộng Vũ Phủ đương nhiên sẽ không nói hai lời, lập tức lựa chọn thần phục.

-Từ khi Lưu Vân Hoàng Triều tồn tại tới nay, năm đại vũ phủ liền có được địa vị siêu nhiên nhưng hôm nay, Vũ Tĩnh Huyết ta chấp chưởng Lưu Vân Hoàng Triều sẽ hoàn toàn thay đổi thế cục này. Từ nay về sau, năm đại vũ phủ sẽ nằm dưới trướng của ta, do ta chưởng khống.

Vũ Tĩnh Huyết nhìn về phía bốn gã phủ chủ còn lại, trong giọng nói mang theo ý tứ không thể cãi lời lạnh lùng nói:

-Đương nhiên, nếu như có người không muốn thần phục thì ta cũng sẽ không cưỡng cầu, đều giết chết không luận tội, tuyệt không lưu lại bất kỳ ai.

Lời nói tràn đầy ý tứ uy hiếp khiến tứ đại ánh mắt phủ chủ run lên. Mà thần sắc của thanh lão cùng Hoa Vân Hà cũng biến thành cực kỳ ngưng trọng, thân thể không tự chủ được bắt đầu run rẩy.

Vũ Tĩnh Huyết chính là một kẻ hiếu chiến. Nếu như Lăng Tiêu Vũ Phủ rơi vào trong tay của hắn thì chắc chắn sẽ biến thành dụng cụ chinh chiến với các đại hoàng triều. Bọn họ tuyệt không nguyện ý chứng kiến cảnh tượng đó nhưng thực lực Vũ Tĩnh Huyết quá mạnh mẻ, nếu không tuân theo thì sợ rằng Lăng Tiêu Vũ Phủ sẽ bị san thành bình địa.

-Ngoại trừ năm đại vũ phủ, phàm là thương hội cũng phải nằm dưới sự chưởng quản của ta.

Vũ Tĩnh Huyết vừa nói vừa đưa ánh mắt quét nhìn mọi người xung quanh, cuối cùng dừng lại ở trên người của Sở Hành Vân khiến thần sắc hắn âm trầm tới cực điểm.

Vân Đằng Thương Hội chính là đệ nhất thương hội Lưu Vân Hoàng Triều nắm giữ kinh tế mạch máu của cả hoàng triều.

Ý tứ của Vũ Tĩnh Huyết rất rõ ràng. Hắn muốn Sở Hành Vân đem Vân Đằng Thương Hội giao ra, nếu như không tuân theo, hắn sẽ tự mình dẫn ba ngàn Tĩnh Thiên Quân tiến vào Tề Thiên Phong đem toàn bộ người trong Vân Đằng Thương Hội diệt sát.

-Ta sống hơn nửa đời người nhưng chưa từng thấy qua người nào bá đạo như vậy, dám vọng tưởng chưởng quản tất cả mọi thứ của hoàng triều!

Cảm thụ được sự bá đạo của Vũ Tĩnh Huyết, Lận Thiên Trùng cũng bắt đầu nổi giận.

Hắn bước về phía trước, vừa muốn xuất thủ bỗng Sở Hành Vân vươn tay ra, kéo lại hắn, thanh âm ngưng trọng nói:

-Lận tiền bối, lần này ngươi tốt nhất chớ ra tay, nếu không hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.

Dịch giả : lushi

Biên : Mei_hnmn

Team dịch : Vạn Yên Chi Sào

Nguồn : truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch