Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 280: Thế Cục Căng Thẳng

Chương 280: Thế Cục Căng Thẳng




Thấy đám người Sở Hành Vân rời đi, một đám thủ lĩnh của các thế lực, gia tộc đều lộ ra thần sắc khát vọng, họ mong muốn được theo sau rời đi, nhưng lại không dám cãi lời Vũ Tĩnh Huyết vì sợ họa sát thân.

Lận Thiên Trùng có nói qua, hắn chỉ che chở cho Vân Đằng Thương Hội và Lăng Tiêu Vũ Phủ, không phải là bọn họ.

- Các ngươi cũng cút đi.

Lúc này, Vũ Tĩnh Huyết liếc mắt nhìn mọi người, lạnh lùng nói:

- Ta cho các ngươi mười ngày, trở về mà suy nghĩ cho thật kĩ vào, các ngươi thật sự muốn thần phục ta hay đối địch với ta. Mười ngày sau, nếu vẫn không có đáp án thì giết không tha.

Lúc hắn nói, một cổ sát khí lạnh giá tràn ngập không gian khiến cho mọi người run lên, lưng khẽ gập không dám liếc mắt nhìn Vũ Tĩnh Huyết, xoay người nhanh chóng rời khỏi nơi này.

Không lâu sau khi mọi người rời đi, cả tòa cung điện bắt đầu trở nên vắng vẻ, chỉ còn lại những cổ thi thể dữ tợn trên mặt đất làm bằng chứng cho một hồi máu tanh vừa xảy ra.

- Tướng quân, Lận Thiên Trùng tuy đã bước vào Niết Bàn Cảnh nhưng dù sao cũng bị thương, thực lực không còn ở thời kì đỉnh cao. Chúng ta cứ như vậy để hắn rời khỏi hình như có chút đáng tiếc?

Một tên binh sĩ Tĩnh Thiên Quân lập tức đi tới, lưng hơi cong, phát biểu ý kiến của mình.

- Người tiến vào Niết Bàn Cảnh, mỗi lần muốn tiến bộ phải trải qua thiên địa lôi kiếp khiến khí lực toàn thân xảy ra biến hóa. Dựa vào khí tức trên người Lận Thiên Trùng có thể đoán được hắn đã đạt đến Niết Bàn Cảnh ngũ kiếp. Với thực lực này mà hắn vẫn bị thương chứng tỏ thương thế của hắn cực kì nghiêm trọng, trong một khoảng thời gian ngắn không có cách nào khỏi hẳn, chiến lực cũng không thể tăng lên.

- Mà ta thì lại khác. Mười ngày sau ta sẽ tu luyện Cửu Âm Cực Sát Huyền Công đến cảnh giới viên mãn, hoàn toàn luyện hóa cực sát lực trong cơ thể. Đến lúc đó, cho dù đối mặt với cường giả Niết Bàn Cảnh chân chính ta cũng không sợ, cần gì phải gấp gáp trong nhất thời mà quyết đấu sống chết với Lận Thiên Trùng!

Vũ Tĩnh Huyết đã thấy tận mắt con trai của mình, Vũ Đằng, bị giết chết. Trong lòng tràn ngập cừu hận, nhưng hắn không có vì vậy mà mất đi sự tỉnh táo, tinh thần vẫn bình tĩnh đến đáng sợ.

Hai mươi năm trước, hắn trong lúc vô ý tiến nhập bí cảnh, không chỉ chiếm được võ linh Ác Giao cường hãn mà còn đồng thời nhận được truyền thừa cả đời của tên tuyệt thế cường giả kia.

Cực sát lực chính là tu vi cả đời của gã cường giả kia ngưng tụ thành trước khi chết, bên trong ẩn chứa sát khí kinh khủng không gì sánh được, một khi luyện hóa liền có năng lực dời núi lấp biển.

Mười ngày cũng không dài nhưng lại khiến Vũ Tĩnh Huyết có thể gia tăng thực lực bản thân một cách khủng khiếp. Cũng chính vì lý do này, mặc dù hiện tại hắn có năm thành nắm chắc đánh bại Lận Thiên Trùng nhưng lại không dám mạo hiểm.

- Tâm tư của tướng quân thật sự kín đáo, thuộc hạ bội phục!

Tên Tĩnh Thiên Quân kia lại khom người, sau đó thay đổi chủ đề:

- Nếu tướng quân thần công đại thành, trong vòng mười ngày tới chúng ta có hành động gì hay không?

Nghe vậy, Vũ Tĩnh Huyết trầm mặc trong chốc lát, lạnh lùng nói:

- Trăm vạn hùng binh dưới trướng ta khi nào mới đến?

- Theo như tướng quân phân phó, ba ngày trước bọn họ đã rời khỏi những lãnh thổ quốc gia kia trở về Hoàng Thành. Dựa theo tốc độ hiện tại, năm ngày sau mới có thể đến nơi.

Người nọ lập tức trả lời.

- Năm ngày quá dài. Ba ngày sau, ta muốn trăm vạn hùng binh phải có mặt ở ngoài thành, đồng thời triệt để vây xung quanh Hoàng Thành.

Vũ Tĩnh Huyết quân lệnh như núi, thẳng thừng nói:

- Ta đã chuẩn bị tròn hai mươi năm, chỉ kém một tòa thành trì này nữa là có thể quản lý khắp bốn phương, tuyệt đối không thể có chút sơ sót gì. Ai ngăn cản bước chân của ta, ta sẽ giết chết kẻ đó, không chừa một người nào!

- Tuân lệnh!

Người nọ cao giọng đáp, một đám Tĩnh Thiên Quân ở đằng sau cũng bộc phát ra vô tận sát khí xông thẳng lên, bao phủ cả bầu trời Hoàng Thành lúc về đêm.

Cùng lúc đó, chuyện xảy ra bên trong Hoàng Cung tối nay đã lan truyền khắp Hoàng Thành.

Mọi người mặc dù khiếp sợ với khí thế sấm sét lúc Tĩnh Thiên Quân, nhưng họ sợ hãi hơn vẫn là lời tuyên ngôn của Vũ Tĩnh Huyết. Mỗi một người đều cảm giác ngay cổ mình đang kề một thanh liêm đao, có thể hạ xuống bất kì lúc nào.

Dù sao thủ đoạn mà Vũ Tĩnh Huyết đã cho mọi người xem quá bá đạo. Một vạn Hoàng Thành cấm quân, 1000 Lưu Vân Thiết Vệ nói giết là giết. Máu nhuộm đỏ Hoàng Cung mà hắn cũng không thèm nháy mắt một cái.

Đúng như câu hắn đã nói: Thuận hắn thì sống, nghịch hắn thì chết. Bất kì người nào không nghe theo hắn đều chết dưới tay Tĩnh Thiên Quân, không ai may mắn tránh khỏi!

Trong khoảng thời gian ngắn, mọi người trên dưới Hoàng Thành đều cảm thấy khủng hoảng, bọn họ loay hoay không biết lựa chọn thế nào mới giữ được mạng sống. Ngay cả năm đại Vũ Phủ cũng không ngoại lệ, bọn họ biết mình đã đến thời khắc sinh tử tồn vong.

Tề Vân Phong, Vân Đằng Điện.

Tất cả thành viên của Vân Đằng Thương Hội đều đã có mặt, tất nhiên là để bàn bạc chuyện tối nay.

- Không nghĩ tới, chỉ trong một đêm ngắn ngủi mà Lưu Vân Hoàng Triều đã rơi vào tay Vũ Tĩnh Huyết, quân vương Đường Chính cùng với đại thống lĩnh Đường Khinh Dự đã bỏ mình tại chỗ, biến thành những cổ thi thể lạnh giá!

Tần Thiên Vũ thở dài một tiếng, trên mặt có chút thổn thức.

Lần biến động này thật sự đến quá đột ngột, ai cũng không nghĩ đến thực lực của Vũ Tĩnh Huyết lại cường đại như vậy, hắn có thể dễ dàng chém giết tứ đại cường giả Thiên Linh Cảnh.

Mà quân vương Đường Chính bị giết chết vô cùng thê thảm, hắn ở trước nghìn vạn ánh mắt trực tiếp bị bóp nát đầu, trở thành công cụ để Vũ Tĩnh Huyết thể hiện quyền uy của mình.

- Cho dù thực lực của Vũ Tĩnh Huyết có mạnh thế nào cũng xa xa không phải là đối thủ của Lận tiền bối. Mười ngày sau, nếu hắn dám bước lên Tề Vân Phong nửa bước chắc chắn sẽ chết không có chỗ chôn!

Sở Hổ hừ một tiếng, hắn vô cùng có lòng tin vào thực lực của Lận Thiên Trùng.

Nghe đến đây, sự sợ hãi trong lòng mọi người biến mất không ít. Vân Đằng Thương Hội có cường giả như Lận Thiên Trùng nên chẳng hề sợ hãi bất kì ai.

- Tình hình hiện tại sợ rằng không đơn giản như vậy đâu!

Lúc này, Sở Hành Vân đột nhiên mở miệng, giọng nói có vẻ ngưng trọng khiến nội tâm mọi người run lên, ánh mắt đồng loạt nhìn sang.

Chỉ thấy lúc này hai hàng lông mày Sở Hành Vân gần như đan vào nhau, giọng điệu âm trầm nói:

- Lận tiền bối thân chịu trọng thương, căn bản không cách nào phát huy ra toàn bộ thực lực. Tối nay người có thể làm Vũ Tinh Huyết kinh sợ đã đến cực hạn rồi, nếu như hai người thật sự đánh một trận thì phần thắng chỉ có năm thành.

- Năm... Năm thành!

Sắc mặt Sở Hổ bắt đầu ngẩn ngơ, ánh mắt nhìn về Lận Thiên Trùng hậm hực nói:

- Mặc dù chỉ có năm thành phần thắng cũng đủ rồi, dù sao Vũ Tĩnh Huyết cũng không dám mạo hiểm, ta nói có đúng không?

Lận Thiên Trùng lắc đầu, không có chút nào giấu diếm nói:

- Mỗi lần ta ra tay thì ám thương sẽ càng nghiêm trọng hơn, mười ngày sau nếu ta cùng Vũ Tĩnh Huyết đánh một trận thì phần thắng chỉ có bốn thành, thậm chí thấp hơn. Hơn nữa ta mơ hồ cảm giác được Vũ Tĩnh Huyết cố ý muốn kéo dài thời gian, mười ngày sau sợ rằng thực lực của hắn sẽ càng mạnh hơn.

- Cái tên Vũ Tĩnh Huyết này thật sự mạnh như vậy sao?

Diêm Độc bị lời nói của Lận Thiên Trùng dọa sợ, sắc mặt trở nên trắng bệch như tờ giấy.

- Vũ Tĩnh Huyết trời sinh hiếu chiến, võ linh mà hắn được chiết vào trong cơ thể chứa nồng đậm sát khí, chỉ cần cho hắn đầy đủ thời gian, hắn sẽ trở thành cường giả Võ Hoàng. Huống chi, sau khi hắn tiến vào bí cảnh chắc chắn còn chiếm được những thứ khác, tổng hợp thực lực ngay cả ta nhìn cũng không thấu!

Trên mặt Sở Hành Vân có chút bất đắc dĩ, lời này vừa nói ra liền khiến cả Vân Đằng Điện trở nên yên tĩnh, không một tiếng động.

Dịch giả: Hào Ca

Biên tập: Mei_hnmn

Nhóm dịch Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch