(Chương này đoạn nửa sau sẽ bàn về đạo lý nên có hơi rối, mọi người cố gắng nha ^^)
Những thứ Mặc Vọng Công cất giấu thật sự rất kinh người!
Tuy Sở Hành Vân mở miệng hỏi nhưng trong lòng sớm đã chuẩn bị, không ngờ khi nghe được câu trả lời trái tim vẫn điên cuồng co giật.
Thạch tài, linh mộc cùng linh dược trong thiên địa đều được chia làm chín loại đẳng cấp, thất cấp và bát cấp đã vô cùng hiếm thấy, có thể nói là vô giá.
Nhưng không ngờ Mặc Vọng Công lại nói số lượng linh dược, linh mộc và thạch tài mà hắn cất chứa lên đến mấy vạn!
Ngoài những thứ này, Sở Hành Vân còn biết đến sự tồn tại của năm đầu thiên địa linh mạch cùng với đan dược và đan phương của Cửu Khiếu Phục Giao Đan. Quả nhiên không hổ danh là tổ sư của Thiên Công Tông, tài sản cất chứa không kém chút nào so với Sở Hành Vân ở thời kì đỉnh cao đời trước.
- Bởi vì ám thương trong người nên Lận Thiên Trùng không thể nào phát huy toàn bộ thực lực của mình, từ đó dẫn đến việc khi đối đầu với Vũ Tĩnh Huyết đang trong thế yếu vẫn không dám đánh một trận. Nếu lúc đó có Cửu Khiếu Phục Giao Đan này thì không cần phải ngại Vũ Tĩnh Huyết, một chưởng cũng đủ giết chết hắn.
Nghĩ đến việc này, Sở Hành Vân bắt đầu hít thở nặng nề hơn.
Loại thượng cổ kỳ đan như Cửu Khiếu Phục Giao Đan chính là một món lợi khí, chỉ tiếc vào thời kì thượng cổ thì đan phương của nó đã thất truyền.
Trăm vạn lần không nghĩ tới, trong tay của Mặc Vọng Công không chỉ có Cửu Khiếu Phục Giao Đan nguyên vẹn mà còn có đan phương hoàn chỉnh!
Điều này khiến Sở Hành Vân vô cùng vui mừng!
Ngoài ra năm đầu thiên cấp linh mạch cũng vô cùng trân quý. Tuy đã trải qua trăm vạn năm hao hụt khiến linh lực rớt xuống thành huyền cấp linh mạch nhưng chúng vẫn mang một ý nghĩa rất lớn.
Một khi đặt năm đầu linh mạch này lên trên Tề Vân Phong thì cả ngọn núi sẽ hóa thành một thánh địa tu luyện thật sự!
- Những thứ này đối với cuộc chiến sắp tới có tác dụng vô cùng lớn, bằng mọi giá ta phải đoạt được!
Sở Hành Vân từ từ hồi phục lại tinh thần, trong mắt ẩn hiện một tia kiên quyết.
Mặc Vọng Công thấy Sở Hành Vân có biểu hiện như vậy liền khẽ nói:
- Những vật ta nói tuy không phải là bảo vật gì quá quý hiếm nhưng cũng là nội tình của Thiên Công Tông ta. Nếu ngươi có thể vượt qua ba vòng khảo nghiệm thì tất cả sẽ là của ngươi.
- Nhưng ta cũng nhắc nhở ngươi một chuyện, ba vòng khảo nghiệm càng về sau sẽ càng khó, nhất là vòng khảo nghiệm cuối cùng sẽ là vòng quyết định xem ta sẽ đưa tất cả truyền thừa cho ngươi hay không. Nếu ngươi không thể vượt qua vòng khảo nghiệm thứ ba này thì những vật phẩm kia cũng sẽ không thuộc về ngươi.
- Những điều tiền bối nói ta đã hiểu rõ.
Sở Hành Vân mở miệng đáp, sắc mặt không một chút biến hóa.
Mặc Vọng Công đặt ra ba vòng khảo nghiệm này chính vì muốn tìm được một người thừa kế vừa ý.
Chỉ khi thông qua được ba vòng khảo nghiệm thì mới có thể nhận hết tất cả truyền thừa. Những thứ đồ lặt vặt bên ngoài không thể lọt vào mắt Mặc Vọng Công, chỉ có những bảo vật hiếm có kia mới là nội tình thật sự của Thiên Công Tông, cho nên hắn sẽ không dễ dàng cho người khác.
Nghe được câu trả lời của Sở Hành Vân, Mặc Vọng Công vô cùng hài lòng, nhất là thái độ không hề sợ hãi của hắn khiến hai mắt Mặc Vọng Công không kìm được mà phát ra tia sáng.
- Người có tâm tính như vậy thật sự không uổng phí thời gian mấy vạn năm của ta.
Mặc Vọng Công nói thầm trong lòng, ánh mắt sắt bén nhìn về phía Sở Hành Vân.
- Nếu như ngươi có chuyện quan trọng cần giải quyết thì chúng ta nên bắt đầu sớm thôi!
Im lặng trong chốc lát, Mặc Vọng Công bỗng nhiên mở miệng nói khiến cho Sở Hành Vân giật mình, gật đầu lia lịa.
- Vòng khảo nghiệm thứ nhất chính là kiểm tra thiên phú của ngươi.
Hai tay Mặc Vọng Công chắp sau lưng, mở miệng nói:
- Ngươi có thể đến chỗ này chứng tỏ ngươi đã kích hoạt Thiên Công Huyền Ấn, đồng thời có không ít hiểu biết về đạo cơ quan mộc giáp. Vậy theo ngươi, bản chất thật sự của cơ quan mộc giáp chi đạo là gì?
Vô cùng đơn giản, vòng khảo nghiệm thứ nhất chỉ có một câu hỏi.
Nhưng vấn đề là câu hỏi này lại nhắm vào nguồn gốc của cơ quan mộc giáp chi đạo, bắt Sở Hành Vân phải bằng một cách nào đó nói ra bao quát tất cả huyền diệu của cơ quan mộc giáp chi đạo.
Vấn đề này tuy nhìn đơn giản nhưng lại ẩn chứa huyền cơ.
Mặc Vọng Công sau khi nói xong, khóe miệng lập tức hiện lên một nụ cười. Hắn vừa muốn ngồi xuống nghỉ ngơi lại đột nhiên nghe tiếng Sở Hành Vân đáp trả:
- Theo như ta thấy, bản chất của cơ quan mộc giáp chi đạo rất đơn giản, chỉ bao quát trong hai chữ: chế tạo.
- Cái gì?
Mặc Vọng Công đột nhiên sửng sốt. Vấn đề của hắn vừa mới đưa ra nhưng Sở Hành Vân đã lập tức có câu trả lời, hơn nữa còn đơn giản gói gọn trong hai chữ.
- Cái gọi là chế tạo chính là gia công nguyên vật liệu thành sản phẩm.
Sở Hành Vân không nhanh không chậm giải thích:
- Cơ quan mộc giáp chi đạo ẩn chứa rất toàn diện, nhưng nói cho cùng bản chất thật sự vẫn là dùng linh mộc hoặc thạch tài, trải qua quá trình dung hợp, kết nối mới cho ra các loại thành phẩm. Có thể nói chế tạo hai chữ chính là bản chất tồn tại của cơ quan mộc giáp chi đạo.
- Những lời ngươi nói có chút đạo lý. Tuy nhiên sao ngươi lại dùng hai chữ chế tạo nghe có vẻ quá tầm thường, tại sao không phải là sáng tạo?
Mặc Vọng Công chau mày, tiếp tục đặt câu hỏi cho Sở Hành Vân.
Nghe vậy, Sở Hành Vân liền cười một tiếng, hắn giống như đã sớm nghĩ đến Mặc Vọng Công sẽ hỏi một câu như vậy, lập tức trả lời:
- Sáng tạo chính là tạo ra thứ mà từ trước đến nay chưa từng có.
- Cơ quan mộc giáp chi đạo đúng là huyền diệu không gì sánh được, nhưng bản chất cuối cùng của nó vẫn được tạo ra từ những vật có trong thiên địa này, không có ý thức cùng sinh cơ. Nếu dùng sáng tạo để hình dung bản chất thì hơi có chút khoe khoang.
- Chế tạo cùng sáng tạo, một cái đến từ thiên địa, một cái đã thoát ra khỏi bản chất của thiên địa. Giống như con người sáng tạo ra chữ viết, ngôn ngữ, thậm chí là võ học, những thứ này đã hoàn toàn thoát khỏi trói buộc vốn có của thiên địa. (Mấy đoạn này hơi có mùi chiết nên không dịch rõ nghĩa được)
Sở Hành Vân vừa nói vừa nhìn thẳng Mặc Vọng Công. Hắn không có một chút a dua nịnh hót nào mà cứ như vậy trực tiếp nói ra lý giải của mình về cơ quan mộc giáp chi đạo.
- Lời này của ngươi thật sự có chút khó nghe.
Mặc Vọng Công bỗng trầm giọng nói. Nhưng rất nhanh trên mặt của hắn liền hiện lên vẻ hài lòng nói:
- Tuy nhiên lại nói đúng trọng tâm, trình bày vô cùng chính xác.
- Cơ quan mộc giáp vốn được chế tạo thành từ những vật tồn tại trong thiên địa này, đến khi tan biến cũng sẽ hòa mình vào trong thiên địa. Điểm quan trọng nhất ở đây chính là bản chất tồn tại của nó. Ngươi có thể thấy rõ điểm này chứng tỏ sự hiểu biết của ngươi với cơ quan mộc giáp thật sự rất tốt, cũng rất sâu sắc. Trong tương lai nếu có gặp phải vấn đề trong quá trình tu luyện chắc chắn sẽ dễ dàng vượt qua.
Mặc Vọng Công hít sâu một hơi, tiếp tục nói:
- Chúc mừng ngươi đã thông qua vòng khảo nghiệm thứ nhất!
Lúc nói, trong lòng Mặc Vọng Công cũng có chút kích động.
Trong những năm tháng dài dằn dẵn này, đã có không ít người phát hiện ra bí mật của Thiên Công Huyền Ấn, tiến vào bên trong bí cảnh. Tu vi của những người này cao có, thấp có, đồng thời cũng không thiếu hạng người yêu nghiệt.
Nhưng kiến thức của họ về cơ quan mộc giáp vẫn thua Sở Hành Vân xa lắc xa lơ.
Chỉ dùng hai chữ đã có thể trình bày rõ bản chất của cơ quan mộc giáp một đạo, điểm này ngay cả đệ tử đắc ý nhất của Mặc Vọng Công cũng làm không được.