Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 329: Thanh liên tiếp thiên

Chương 329: Thanh liên tiếp thiên

Mây đen chằng chịt, bao phủ cả tòa Tề Thiên Phong như trước, bầu trời đen ngòm, không có chút ánh sáng mặt trời nào, lúc này, một luồng gió lạnh kéo tới, thổi bay áo bào mọi người, khiến cho âm thanh càng tĩnh mịch, hoang vắng.

Đợi luồng kiếm quang cuối cùng tiêu tán, thân thể Đường Việt run lên, cả người xụi lơ trên mặt đất, chỗ sau lưng, sớm ướt nhẹp vì mồ hôi, thở dốc từng ngụm.

Đường Việt, hắn chính là quân vương Lưu Vân hoàng triều, quàn lý ngàn dặm lãnh thổ, nhưng so sánh với kiếm chủ Vạn kiếm các, không khác gì con kiến hôi với thần long, chênh lệch như trời và đất.

Đem Lưu Vân hoàng triều thành lợi thế, nói thẳng ra là uy hiếp hai đại kiếm chủ, hành động như vậy, quá điên cuồng, nếu như đối phương sinh lòng tức giận, sợ rằng cả Lưu Vân đều phải rơi vào khốn cảnh.

Nhưng, Đường Việt không còn lựa chọn nào khác.

Chỉ có làm như vậy, hắn mới có thể cứu Sở Hành Vân, ngừng lại giết chóc máu tanh.

Ánh mắt rời qua, Đường Việt nhìn bốn phía.

Tề Thiên Phong thời khắc này, đã không còn phồn vinh, trên mặt đất bị tiên huyết nhuốm đỏ, xác chất thành núi, vô số tường lũy đổ xuống, không còn một chút sự sống, chỉ có hiu quạnh.

Đám người may mắn còn sống này, đứng ở giữa phế tích, tự hồ còn chưa tiếp thu được một kết quả này.

Tề Thiên Phong, là một trong những ngọn núi cao nhất Lưu Vân, là thánh địa tu hành của võ giả, ở đây, lầu các, cung điện, mọc lên chi chít, hết thảy võ giả đều lấy tu luyện ở chỗ này làm mục tiêu, không ngừng nỗ lực.

Hiện tại, hết thành đều thành bọt biển.

Đoàn người Thường Danh Dương đến, không chỉ làm mấy ngàn võ giả chết oan, lại để cho Tề Thiên Phong biến thành phết tích, nội tình thương hội bị đoạt, không xót lại chút nào.

Đả kích như vậy, có thể nói là tai nạn, khó có thể vãn hồi tai nạn!

Cách đó không xa, Mặc Vọng Công từ trong đám người đi ra.

Bởi vì vẫn ẩn núp đằng sau, trên người Mặc Vọng Công không có thương thế, bạch hổ đi theo bên cạnh hắn, một đôi mắt quét bốn phía, phát sinh tiếng gầm nhỏ, như đang cảm thán.

Hắn thu thập thi thể Vũ Tĩnh Huyết vào nhẫn trữ vật, cước bộ tiếp tục đi đến phía Lận Thiên Trùng, ân cần hỏi:

- Tình huống làm sao?

- Tạm thời không chết được.

Lận Thiên Trùng gian ngan ngồi dạy, hiện lên vẻ miễn cưỡng:

- Ta vừa mới xuất thủ, tuy rằng thất bại, nhưng lúc đối phương chặt đứt cánh tay phải, cũng chết trụ được linh lực phản phệ, cũng có thể coi là trong cái rủi gặp cái may.

Nói xong, Lận Thiên Trùng phát ra tiếng cười, nhưng chỉ là hắn miễn cưỡng cười vui.

Tuy nói lúc cuối cùng, Lận Thiên Trùng ngăn cản linh lực phản phệ, bảo vệ một cái mạng, nhưng hắn xuất thủ lần này, quá miễn cưỡng, làm ám thương trên người bộc phát nghiêm trọng.

Những thứ ám thương này, tồn trữ trong kinh mạch toàn thân, thậm chí bắt đầu tràn vào linh hải, một ngày nếu nó rót vào linh hải, thì coi như là thần tiên cũng khó cứu được tính mạng hắn.

Cảm thấy Mặc Vọng Công lo lắng, Lận Thiên Trùng thở dài nói:

- Chuyện hôm nay, tới bất ngờ quá, tất cả mọi người đều không chuẩn bị, có kết quả này, đã tốt lắm rồi, chỉ tiếc…

Ánh mắt của hắn thoáng đảo, rơi vào trên người Sở Hành Vân, tiếng thở dài, càng phát ra bất đắc dĩ.

Lúc này, Sở Hành Vân đứng ở đó, hai mắt trống rỗng, vô thần. Ở trong gió rét, tóc đen dài bay bay, tư thái bất lực, làm mọi người thở dài trong lòng.

Nửa ngày, một yêu nghiệt của Lưu Vân xụp đổ, biến thành người thường.

Mà người phá linh hải hắn, lại là con của kiếm chủ Vạn kiếm các.

Thù này, vốn khó báo.

Huống chi bây giờ Sở hành Vân, đã biến thành phế nhân, cả tòa Tề Thiên Phong nguyên khí đại thương, nếu muốn tìm Vạn kiếm các báo thù, không khác gì, người si nói mộng.

Lạch cạch.

Một tiếng bước chân vang lên.

Sở Hành Vân ngẩng đầu lên, phát hiện Lạc Lan đứng trước mắt hắn, giống như bảo thạch vậy, hai tròng mắt, lóe lên anh sáng kiên quyết.

Nhưng rất nhanh, Sở Hành Vân rời ánh mắt, không nói bất cứ từ nào, đứng ngơ ngác nhìn bầu trời.

Thấy một màn này, đôi mắt Lạc Lan hơi đọng lại, bàn tay nhỏ bé giấu trong áo bào, chậm dãi nắm chặt, ánh mắt kiên định trong mắt càng tăng lên, tựa hồ đưa ra quyết định nào đó.

Ánh sáng võ linh nở rộ, một đóa thủy tiên bốn cánh xuất hiện trong hư không, phóng xuất ra sinh cơ bồng bột, khôi phục một tia sức sống của Tề Thiên phong.

Mọi người nhìn sang, thấy đạo quang hoa nhu hòa, độ nhiên từ trên người Lạc Lan tuôn ra, ánh sáng nhập vào võ linh Thủ tiên cửu tinh, làm liên ảnh không ngừng xoay tròn, lam mang, lục quang, phóng xuất ra khí huyền diệu.

Tiếng ông minh vang lên, đang lúc mọi người chăm chú, võ linh Thủy tiên cửu linh càng dị biết, cánh hoa sen khẽ run, biến thành ngũ trọng, đạo quang lam xanh biếc kia lao thẳng tới chân trời.

- Đây là có chuyện gì?

Lận Thiên Trùng mở to hai mắt, phải biết rằng, võ linh Thủy tiên cửu tinh của Lạc Lan, là võ linh có thể tiến hóa.

Hiện tại, cánh hoa sinh ngũ trọng, chứng tỏ là võ linh ngũ phẩm.

Ong ong ông!

ở thời gian mọi người khiếp sợ, dị biến tiếp tục.

Võ linh Thủy tiên cửu tinh trở nên càng không lồ, cánh hoa sen, ở trên không trung phiêu lãng mềm nhẹ, cánh hoa diễn biến tới đệ lục trong, thậm chí tời cánh thứ bảy.

Oai của Thất phẩm võ linh, phách tuyệt hư không, liên ảnh chừng cây số, quang mang lam lục lóe ra, hướng phía vòm trời lao đi, trên bầu trời đen, xuất hiện bảy đóa thanh liên, xếp thành hàng, như có vẻ câu thông thiên địa.

- Thanh liên tiếp thiên!

Một tiếng kinh hô,từ trong miệng Mặc Vọng Công phun ra, làm cho mọi người kinh ngạc, Lận Thiên Trùng nhìn bảy đóa thanh liên trong hư không, trầm hỏi:

- Mặc tiền bối, thanh liên tiếp thiên ngươi nói là cái gì?

Mặc Vọng Công dừng một chút, trả lời:

- Lạc Lan tu luyện thanh liên võ điển, chính là võ học tạo hóa, xuất phát từ Thanh liên võ hoàng, võ hoàng trời sinh tính si tình, suốt đời yêu tha thiết một người, hắn thân là cường giả võ hoàng, năm tháng lo lắng, co vạn năm tuổi thọ, nhưng thê tử của hắn, lại vẫn là người phàm, thọ mệnh ngắn ngủi.

- Thanh liên võ hoàng nhìn thê từ già đi mỗi ngày, trong lòng vô cùng thống khổ, hắn lên đỉnh thiên linh, lấy liên hoa hóa ảnh, câu thông thiên địa, kích thích hết thảy tiềm lực võ linh Thanh liên, tiếp diễn thọ mệnh của thê tử hắn.

- Cuối cùng, võ linh Thanh liên vỡ vụn, hóa thành bảy đóa thanh liên thông thiên, thành công câu thông thiên địa, phóng ra sinh cơ vô cùng, làm thê tử của hắn trở thành khi tuổi trẻ, thọ mệnh tăng lên nhiều, nhưng Thanh liên võ hoàng cũng bở vậy mà ngã xuống, hóa thành liên hoa, kiễn cho thanh liên Thiên linh son mãi không chôn vùi.

- Lấy tính mệnh, kích phát hết thảy tiềm lực võ linh, Lạc Lan, cô gái này cũng không phải trợ giúp Sở Hành Vân trọng tố linh hải đi?

Tâm thần Lận Thiên Trùng run lên một cái.

Tiếng nói của hắn vừa dứt ra, võ linh Thủy tiên cửu tinh trong hư không, dĩ nhiên biến thành hoa sen chín cánh.

Lam quang nhấp nháy, lần thứ hai ngưng tụ thành hư ảnh thanh liên.

Chín đóa thanh liên, câu thông thiên địa, chạy thẳng lên chín tầng trời cao.

Team: Vạn yên chi sao.

nguồn: truyenyy.com

Dịch: HonDe






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch