Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 471: Chứng cứ rõ ràng

Chương 471: Chứng cứ rõ ràng

Trong thanh âm của Từ Cừu Chấn, Sở Hành Vân có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo.

Hắn rất chắc chắn chỉ cần bản thân nói lại lời nào, đối phương nhất định sẽ xuất thủ không chút lưu tình.

-Xem ra việc này tuyệt đối không đơn giản.

Sở Hành Vân đột nhiêu hiểu tại sao đám người Lục Lăng bị dọa hốt hoảng, tuy nhiên trên mặt hắn vẫn làm ra vẻ ung dung thong dong, nhẹ nhàng gật đầu, sau đó theo Cừu Chấn chạy về hướng chấp pháp điện.

Từ Kiếm Đỉnh tới Chấp Pháp Điện, cũng không xa.

Thời điểm Sở Hành Vân đi tới Chấp Phám Điện, khoảng trống trước Chấp Pháp Điện đã có vô số đạo thân ảnh, con số sợ là lên đến vạn người, không khỏi ngước đôi mắt kinh ngạc nhìn hắn.

Bước chân vào Chấp Pháp Điện, bầu không khí bên trong đồng đạng cứng ngắc.

Trưởng môn chấp sự nội ngoại Vạn Kiếm Các đều đến không ít, đều là đứng đại diện hai bên, mà ở vị trí trung tâm, mười bảy vị kiếm chủ đều đến đông đủ, mỗi một người ngồi nghiêm chỉnh.

Vị trí đầu não, Phạm Vô Kiếp quần áo thanh y, nhắm mắt ngồi ngay ngắn.

Thời điểm Sở Hành Vân tiến vào Chấp Phạm Điện, hai con ngươi của hắn chậm rãi mở ra, đã không còn hảo ý lúc trước mà chỉ có nghiêm minh, công chính, không có chút tâm tình ba động.

-Bẩm các chủ, đã đưa Lạc Vân tới!

Cừu Chấn đi tới trước mặt Phạm Vô Kiếp, quỳ một chân, cúi đầu nói.

Phạm Vô Kiếp tùy ý phất tay, Cừu Chấn lập tức thối lui, trở lại vị trí của mình.

Đột nhiên bảy vị kiếm chủ chấp pháp nhất mạch đồng thời đứng dậy, Phạm Vô Trần đứng đầu, trên người đều là tràn ngập khí thế lạnh lẽo, khiến toàn bộ bầu không khí trong Chấp Pháp Điện càng trở nên âm trầm.

-Lạc Vân, ngươi cũng biết, ta vì sao cho cho gọi ngươi tới Chấp Pháp Điện?

Phạm Vô Kiếp lên tiếng, thanh âm trang nghiêm, khiến cho tất cả mọi người ở đây nín thở, không dám quấy rối.

-Ta nghe nói đêm qua ám ảnh kiếm khách xuất thủ lần hai, giết một đệ tử thiên linh nhị trọng, hôm nay mặt trời vừa lên, các chủ đã tự mình phái người tới đưa ta đến Chấp Pháp Điện, nói vậy có người nghĩ ta chính là Ám Ảnh Kiếm Khách, đưa ta tới hưng sư vấn tội!?

Dứt lời hắn nhìn Tần Thu Mạc, trên mặt đối phương tràn đầy cừu hận, đã biểu lộ mọi thứ.

-Mấy ngày trước, ta trước mặt mọi người nói qua, nếu như hoài nghi ta là Ám Ảnh Kiếm Khách vậy xin mời xuất ra chứng cứ, nếu là không có, hết thảy cũng chỉ là suy đoán vô căn cứ, điểm ấy, chư vị hẳn cũng rõ ràng!

Sở Hành Vân ánh mắt dần trở nên lạnh giá, lời hắn vừa dứt, Tần Thu Mạc hừ lạnh tức giận nói:

-Lạc Vân, ta đã nắm giữ chứng cứ then chốt, hôm nay, ngươi chớ có càn rỡ!

-Thật sao?

Sở Hành Vân vẫn không biến sắc, hai tay khoanh trước ngực, dùng một loại ánh mắt hài hước nhìn Tần Thu Mạc, hắn muốn nhìn, trong hồ lô của đối phương, cuối cùng có cái gì.

Hừ!

Tần Thu Mạc lại là hừ một cái, cánh tay vung lên, cao giọng nói:

-Đem thi thể lên!

Lúc này cửa Chấp Pháp điện mở ra, hai gã đệ tử mang một cáng gỗ, trên đấy là một thi thể lạnh giá.

Chủ nhân của cỗ thi thể này là một gã thanh niên cao gầy, tử trạng vô cùng dữ tợn, trên người vô số đạo vết thương chằng chịt, hai tay bị chém nát, xương cốt gãy rời.

Tử trạng như vậy, so với những cỗ thi thể trước, còn thảm thiết hơn mấy phần.

Thời điểm Sở Hành Vân nhìn thấy cỗ thi thể này, lông mày lập tức nhíu chặ, phát ra một đạo thanh âm kinh dị.

Bất quá, hắn kinh ngạc, cũng không phải là tử trạng của người này.

Hắn phát hiện, trên người của cổ thi thể này, còn sót lại ám kiếm ý dày đặc, rất rõ ràng, liếc qua cũng có thể phát hiện.

-Ngươi chột dạ?

Tần Thu Mạc thấy biểu tình biến hóa của Sở Hành Vân, nở nụ cười cực kỳ âm lãnh, hướng phương hướng Phạm Vô Kiếp nhìn lại, cất cao giọng nói:

-Tên đệ tử này là Tần Tiện Quân, chính là đệ tử tinh anh của Tần gia ta, đêm qua, hắn bị Ăm Dạ Kiếm Khách độc thủ, bỏ mình tại đình viện, vừa rồi mới được người phát hiện.

-Tình huống giống như trước, trên người Tần Tiên Quân lưu lại những đạo vết thương dày đặc ám kiếm ý, theo suy nghĩ của ta, cỗ hắc ám chi lực này nhất định là do Ám Ảnh Kiếm Khách lưu lại!

Tần Thu Mạc nói đến đây, lập tức hung hăng trừng mắt nhìn Sở Hành Vân, nói:

-Khi ta phát hiện này cổ hắc ám chi lực này, cảm giác cực kỳ quen thuộc, sau một phen suy tư, ta đột nhiên nhớ tới, lúc đầu ở ngoại môn, Lạc Vân kiếm chủ cầm trong tay trọng kiếm, một kiếm chém chết vài trưởng lão chấp sự, uy chấn tứ phương vạn kiếm các.

-Khi đó, hắn lực lượng hắn phát ra, bất ngời cũng là hắc ám chi lực!

-Cỗ hắc ám này rất đặc thù, trong Vạn Kiếm Các vô cùng ít, ngoại trừ Lạc Vân kiếm chủ, căn bản không có người thứ hai có thể đạt tới trình độ tinh túy như vậy, mà Ám Ảnh Kiếm Khách giết chết Tần Tiên Quân cũng sở hửu hắc ám chi lực, đây chẳng lẽ là trùng hợp?

Thường Xích Tiêu cũng lên tiếng, hắn lạnh lùng nhìn Sở Hành Vân, phụ họa với Tần Thu Mạc.

Tần Thu Mạc cười lạnh, trong mắt sdữ tợn, quát lớn nói:

-Theo kinh nghiệm nhiều năm của ta, chỉ sợ cái này không phải trùng hợp, hơn phân nửa là Lạc Vân biết ám ảnh kiếm khách tồn tại, sau đó âm thầm giả dạng ám ảnh kiếm khách, trả thù hai nhà Tần Thường, sau đó lại làm ra vẻ không biết chút gì, ý đồ nhiễu loạn phỏng đoán của mọi người.

-Dù sao, hắc ám chi lực còn sót lại ở trên người Tần Tiện Quân chính là chứng cớ, có thể chứng minh trong khoảng thời gian này, kẻ nhiều lần hành hạ đệ tử vạn kiếm các đến chết, chính là Lạc Vân!

Lúc nói chuyện, Tần Thu Mạc đã gọi thẳng tên Lạc Vân, hắn xem Sở Hành Vân là hung thủ, không có tư cách nhận chức kiếm chủ, muốn lập tức trấn áp, thậm chí giết chết, bỏ đi cái đinh trong mắt này.

-Theo ta được biết, Lạc Vân kiếm chủ đích xác có lực lượng hắc ám chi lực, nhưng chỉ bằng một cổ lực lượng, liền trực tiếp kết luận hắn là độc thủ phía sau, này không khỏi có chút qua loa.

Vân Trường Thanh đứng dậy, khom người trước Phạm Vô Kiếp nói.

-Trước đó, ám ảnh kiếm khách ra tay giết người, chẳng bao giờ lưu lại hắc ám chi lực, điểm ấy có thể nói rõ, Ám Ảnh Kiếm Khách xuất hiện hôm qua cũng không phải Ám ảnh kiếm khách chân chính, nhất định là người khác giả dạng, bởi vậy, hung thủ nhất định là người trong khoảng thời gian này mới tiến nhập Vạn Kiếm Các.

Thường Xích Tiêu đã sớm có chuẩn bị, giọng nói bình tĩnh tự nhiên, cười nói:

-Mà người mới vào Vạn Kiếm Các, lại nắm trong tay hắc ám chi lực, lại cùng hai nhà Tần Thường kết ân oán, còn có thể giết chết người thiên linh nhị trọng, những điều kiện này, trừ Lạc Vân kiếm chủ, còn có thể là người phương nào?

-Trường Thanh kiếm chủ, đến lúc này, ngươi còn muốn bao che Lạc Vân, chẳng lẽ chuyện này ngươi cũng có tham dự?

Tề Dương Trầm đứng lên, ngữ âm mỉa mai nói:

-Hay là nói, chuyện này, chính là âm mưu của truyền công nhất mạch các ngươi, muốn cho vạn kiếm các sụp đổ, rơi vào vạn kiếp bất phục?

Lời vừa nói ra, bốn người Vân Trường Thanh sắc mặt chợt biến.

Bọn họ đứng bật dậy, còn chưa kịp phát sinh một đạo âm, lại cảm giác có một cổ lực lượng kinh khủng phủ xuống, ép bốn người thở dốc.

Đoàn người dời ánh mắt liền phát hiện Phạm Vô Kiếp đã đứng dậy, khí tức trên người phóng ra, trấn áp phiến hư không, tập trung trên người Sở Hành Vân.

Hắn nói:

-Lạc Vân, ngươi có nhận tội không?

Team: Vạn Yên Chi Sào

Nguồn: Truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch