Đang lúc mọi người vây phía dưới, Sở Hành Vân đi lên đỉnh kiếm chủ,
Dọc theo đường đi, hắn cẩn thận nghe Hạ Khuynh Thành nói.
Bởi vì việc của hắn, mà trong khoảng thời gian này, ngoại môn có rất nhiều rung chuyển.
Theo như kế hoặc của Thường Xích Tiêu, sau khi ám sát Sở Hành Vân, bước tiếp theo chính là muốn một lần nữa nắm trong tay ngoại môn, vì thế có không ít người tâm tư xấu, âm thầm mưu đoạt thực quyền, ý đồ đánh mất toàn bộ quyền lực ngoại môn.
May là, Sở Hành Vân không chỉ nhân họa đắc phúc, còn chu diệt đám người Thường Danh Dương, triệt để làm rối loạn kế hoặc Thường Xích Tiêu.
Điều này, làm cho Hạ Khuynh Thành có cơ hội thở dốc.
Dưới sự chỉ huy của nàng, cùng hợp tác với 3000 môn đồ, lúc này ngoại môn mới bình an.
-Không nghĩ tới, Vạn kiếm các nhìn như bình tĩnh này, cũng có mạch nước ngầm khởi động, trình độ nguy hiểm, không khác gì thú triều.
Nghe xong Hạ Khuynh Thành nói, Cổ Huyền Thanh cảm thán một tiếng, mấy người khác cũng âm thầm gật đầu, nhìn về phía Hạ Khuynh Thành với ánh mắt kính phục.
ở thiên dương sơn mạch, bọn họ đối mặt với thú triều vô tận.
Mặc dù bị linh thú vây công, vẫn có thể mở một đường máu.
ở Vạn kiếm các, Hạ Khuynh Thành đối mặt chính là quỷ kế vô hình vô ảnh.
Một khi sơ sẩy, hậu quả sẽ thảm thiết không chịu nổi.
Hạ Khuynh Thành, chỉ là một người con gái, có thể làm được việc như thế, đã khiến người khác khâm phục, dám người Ninh Nhạc Phàm tự vấn lòng, nếu đổi thành một trong số bọn họ, liệu có thể làm được đến trình độ như vậy không.
Hưu!
Giữa lúc mọi người đang cảm khái, thân ảnh của Lục Thanh Tuyền xuất hiện, chậm rãi rơi xuống.
Nàng nhìn thẳng Sở Hành Vân, trong con ngươi xinh đẹp, có vài phần kích động, khom người nói:
-Đệ tử Lục Thanh Tuyền, gặp qua sư tôn!
Hai chữ sư tôn vừa ra, tất cả mọi người đều mỉm cười.
Bọn họ biết, Lục Thanh Tuyền đã thành công phá vỡ kiếm bia thứ sáu, nếu không, cũng sẽ không xưng hô Sở Hành Vân làm sư tôn.
-Cảm giác ra sao?
-trong kiếm bia, ẩn chứa một tia kiếm ý, kiếm ý này huyền diệu, nháy mắt dung nhập vào trong linh hải, để ta có rất nhiều cảm ngộ, bất quá, thiên tư đệ tử ngu dốt, chưa hoàn toàn ngộ ra.
Mãi đến lúc này, nàng mới rõ ràng, vì sao khi Lục Thanh Dao bái Sở Hành Vân làm thầy, thực lực tăng nhanh như vậy.
Kiếm ý mà kiếm bia ẩn chứa, huyền diệu kỳ lạ, dù hơi chút lĩnh ngộ, cũng có thể cảm ngộ tinh túy kiếm đạo, trước đây đã ở bình cảnh lâu ngày, nên có thể dễ dàng phá vỡ, không cần tốn nhiều sức.
Mà những thứ này, chỉ là da lông của kiếm ý.
Lục Thanh Tuyền không cách nào tưởng tượng, nếu mình có thể lĩnh ngộ toàn bộ kiếm ý, cảnh giới kiếm đạo của nàng sẽ tới trình độ nào.
-Con đường kiếm đạo từ trước tới nay đều bát đại tinh thâm, có thể lĩnh ngộ được, đã là rất tốt.
Giọng nói Sở Hành Vân thỏa mãn, bước lên đi tới trước mặt Lục Thanh Tuyền.
Hắn lộ ra một ngón tay, điểm vào chỗ mi tâm Lục Thanh Tuyền, trong miệng quát khẽ một chứ:
-Khởi!
Dứt lời, kiếm quang nở rộ.
Trên người Lục Thanh Tuyền, đột nhiên phát ra hàng nghìn hàng vạn đạo kiếm quang.
Kiếm quang như sương, xoay tròng trên hư không, cuối cùng ngưng tụ thành một vòng xoáy, mang đi tất cả, mỗi một người tiếp xúc với nó, đều có cảm giác sảng khoái.
-đây không phải là quang kiếm ý của tỷ tỷ sao?
Lục Thanh Dao có chút ngạc nhiên hỏi lại, nhưng ngay khi thoại âm rơi xuống, ngón tay của Sở Hành Vân xuất hiện trước mặt nàng, đồng dạng cũng điểm xuống.
Một tiếng cuồng phong điên loạn vang lên.
Lấy Lục Thanh Dao làm trung tâm, từng đạo kiếm quang đen kịt tràn ra, đồng dạng là một vòng xoáy quanh hư không, hướng bốn phương tám hướng mở ra, nhưng bất đồng là, màu sắc nó đen kịt.
Từ điểm này, làm cho vòng xoáy có cảm giác thâm thúy, bên trong như ẩn chứa hàng nghìn sự vật, âm u, thần bí, tương phản hoàn toàn với vòng xoáy của Lục Thanh Tuyền.
Sau khi Sở Hành Vân điểm ra chỉ này, cũng không có dừng lại, mà lại điểm ra một chỉ, rơi xuống chỗ mi tâm Thạch Hạo.
Nhất thời, trên người Thạch Hạo tuôn ra ánh sáng vàng đất, quang mang ngưng tụ thành hình, nhưng không phải là vòng xoáy, mà là mặt đất cuồn cuộn, tựa như vô cùng vô tận, có thể bao dung hàng nghìn sự vật.
Tam đại hư ảnh này xuấ thiện, làm cho không gian cuồn cuộn kiếm quang, kiếm ý bất đồng tàn sát bừa bãi, làm chon con mắt Hạ Khuynh Thành trở nên kinh ngạc, kinh huyễn song kiếm bên hông cũng phát ra kiếm ngân.
Về phần ba người Lục Lăng, Ninh Nhạc Phàm, Cổ Thanh Huyền, sắc mặt đều thong dong,
Ba đạo hư ảnh trước mắt, chính là kiếm ý chi hình, bọn họ đã thấy qua, đồng thời đang tu luyện, tự nhiên không có quá nhiều kinh ngạc.
Ba người quay lại nhìn nhau, vừa muốn nói, ba dạo hư ảnh trước mắt, đột nhiên sinh dị biến!
Đã thấy ba đạo hư ảnh này trao đổi qua lại, dùng mắt có thể thấy sắp tiếp xúc, đồng thời run rẩy, như tạo thành cộng minh nào đó, khiến cho quang mang ngày càng gai mắt hơn, có xu thế dung hợp.
-Kiếm ý chi hành, còn có thể dung hợp với nhau?
Ba người Lục Lăng mở to mắt, hầu như đồng thời kinh hô lên.
Thế nhưng, khi bọn hắn muốn tinh tế nghiên cứu, thì ba đạo hư ảnh đều tiêu tán, ba người Lục Thanh Tuyền chậm rãi mở mắt, một luồng tinh quang trong mắt lóe lên, kiếm khí của mỗi người đều được ngưng luyện không ít.
-Sư tôn, vừa rồi xảy ra chuyện gì?
Người đặt câu hỏi là Lục Thanh Dao.
Đối với kiếm ý chi hình, nàng không xa lạ gì, nhưng một màn phát sinh vừa rồi, nàng chưa bao giờ thấy qua, ba đạo kiếm ý bất động, lại có thể sinh ra cộng minh, quá kinh người.
Lời này vừa rơi xuống, đám người Lục Lăng cũng nhìn lại hướng Sở Hành Vân, bọn họ thoáng cảm giác được, kiếm ý chi hình, ngoại trừ ấn chứa kiếm ý, còn có huyền diệu khác.
-Trước đây, ta lập ra ba tòa kiếm bia, mục đích, là bố trí kiếm trận, mỗi một tòa kiếm bia, đều ẩn chứa một luồng kiếm ý, kiếm ý này, đó là trận nhã.
Sở Hành Vân nhìn qua vẻ mặt của mọi người, nhàn nhạt nói:
-Những, kiếm trận này cũng kiếm trận bình thường có bất động, đợi tòa kiếm bia cuối cùng bị phá vỡ, ta tự nhiên sẽ giải thích cho các ngươi.
Thấy Sở Hành Vân cũng không nói rõ, sáu người có chút thất vọng, nhưng rất nhanh, bọn họ lại khôn phục dáng vẻ như cũ, ánh mắt nhìn nhau, cảm nhận được vẻ kinh hãi của đối phương.
Hưu!
Lúc này, một tiếng xé gió vang lên.
Đang lúc mọi người nhìn nhau, một lão giả áo xám xuất hiện ở ngoài phòng khách, hắn bước ra, trực tiếp đi tới trước mặt Sở Hành Vân, hay tay ôm quyền nói:
-Gặp qua Lạc Vân kiếm chủ.
-Chẳng biết tìm ta có việc gì?
Sở Hành Vân khoát tay áo, hỏi lại một tiếng.
Lão giả này, là thân vệ của Phạm Vô Kiếp, Sở Hành Vân gặp qua nhiều lần, cũng khoogn xa lạ gì.
Lão gải áo xám ngẩng đầu, mặt không chút thay đổi nói:
-Cuồng Sinh kiếm chủ đã kết thúc việc lịch luyện, bình yên trở lại Vạn kiếm các, các chủ ở vạn kiếm điện bày ra yến hội, là để đón Cuồng Sinh kiếm chủ, đặc biệt mời Lạc Vân kiếm chủ tới đó.