Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 538: ảo cảnh khảo nghiệm

Chương 538: ảo cảnh khảo nghiệm

Huyễn cảnh như mộng, chính là pháp môn độc nhất vô nhị của Sở Hành Vân.

Chính như tên gọi, phương pháp này dùng linh lực để đắp nặn ảo cảnh, đem người khác vây trong này, ảo cảnh bất diệt, thần trí người kia vô pháp rời đi, trầm luân vô tận trong ảo cảnh.

Mọi thứ vừa rồi mà Thủy Thiên Nguyệt nhìn thấy, là huyền cảnh như mộng.

Cái này, cũng chính là khảo nghiệm Sở Hành Vân bày ra.

ở trong ảo cảnh, Thủy Thiên Nguyệt lấy thân phận đệ tử thân truyền, theo bên người Sở Hành Vân tu luyện.

trong lòng nàng có miên man nhất định, thời gian tu hành, mặc kệ gặp bao nhiêu khó khắn, thừa hưởng nhiều gian khổ, Thủy Thiên Nguyệt đều cắn chặt răn, cứng rắng chống lại.

đấy chính là loại đại nghị lực, nàng hoàn toàn kích phát thiên phú của mình, cảnh giới kiếm đạo tăng cực nhanh, tu vi càng tiến dễ dàng, triệt để bủ đáp chênh lệch.

Nhưng nàng không có vì vậy mà thỏa mãn, mà tiếp tục dùng tư thái này, không ngừng khổ tu, không ngừng đột phá.

Ngày qua ngày, năm qua năm, ở trong huyễn cảnh nhưu mộng, trôi qua.

Trong một năm, Thủy Thiên Nguyệt không có một chút dấu hiệu thức tỉnh nào, hoặc là nói, mộng trước mắt, thật đẹp, đã làm nàng hoàn toàn trầm luân, căn bản vô pháp tỉnh lại.

Một năm khổ tu, tu vi của nàng tăng lên nhiều, thêm Sở Hành Vân dốc lòng chỉ đạo, cũng để cho nàng nắm được tinh túy của thủy chi kiếm ý, thực lực cao, không thua gì các để tử thân truyền khác.

Thậm chí, bởi vì cửu cấp kiếm ý, thực lực của nàng tăng trưởng rất nhanh, hầu nhưu không có bình cảnh, đã có dấu hiệu siêu việt người còn lại.

Sau đó, thời gian càng thêm trôi nhanh.

Năm thứ hai, Thủy Thiên Nguyệt trở thành đệ tử nhập thất, Sở Hành Vân dốc túi truyền cho, tu vi tăng nhiều, đạt đến thiên linh tứ trọng.

Năm thứ ba, Sở Hành Vân đem ngoại môn giao phó cho Thủy Thiên Nguyệt, bảy vạn đệ tử ngoại môn đều do Thủy Thiên Nguyệt khống chế, mà nàng thành tâm phúc của Sở Hành Vân.

Năm thú tư, tu vi của Thủy Thiên Nguyệt đã đạt đến thiên linh cửu trọng, dưới kiếm chủ, không có đối thủ, ngoài kiếm chủ ra, kẻ nào thấy nàng cũng phải xưng một tiếng đại sư tỷ.

Lúc này, thanh danh Thủy Thiên Nguyệt tới đỉnh, không nói tới Vạn kiếm các, mặc dù trong mười tám hoàng triều, cũng không người nào khoogn biết, vô số người ủng hộ.

Nhưng vào lúc này, mười tám đại hoàng triều xảy ra thú triều kinh khủng.

Trận thú triều này, có thể nói là nghìn năm khó gặp, mới hiện ra, đã bao phủ mười tám đại hoàng triều, ngay cả Vạn kiếm các cũng khoogn ngoại lệ, bấp bênh nhưu cây có trước gió, có thể biến mất bất cứ lúc nào.

Một hồi chiến dịch giằng co hai năm.

Trong hai năm này, mười tám hoàng triều không còn nữa, Vạn kiếm các cũng vào khuynh hướng suy sụp, vô số đệ tử chết đi, giết chóc khắp nơi.

Nắng gắt lên cao, chiếu vào một sơn cốc, làm cây cỏ tràn đầy sinh cơ.

ở trong sơn cốc, Thủy Thiên Nguyệt đang tĩnh tu.

Trải qua sáu năm, nàng đã không phải thiếu nữ, vóc người trở nên cao hơn, đường cong lả lướt, khí chất trang nhã, mặc dù không nói lời nào, cũng có thể làm người khác cảm nhận được vẻ đẹp kinh diễm của nàng.

ở chung quanh nàng, cũng không thiếu võ giả, bọn họ tề tụ ở chỗ này, trợ giúp lẫn nhau, nâng đỡ nhau, thận trọng né tránh tai ương thú triều, tìm kiếm sinh cơ.

Thanh âm oanh ùng ùng truyền ra, cả tòa sơn mạch rung lên kịch liệt, đồng thời, từng tiếng thú rông vang lên, chấn động hư không, xông thẳng cửu tiêu, đem tất cả mọi người bừng tỉnh.

-Thú triều lại tới rồi!

Một đạo thân ảnh màu đen đột nhiên xuất hiện, hắn ở trên cự thạch, trong tay cầm trọng kiếm đen kịt, một đôi mắt lộ ra phong duệ, tựa hồ xem thấu hư không, nhìn thấy được thú triều kinh khủng.

-Sư tôn, chúng ta đã tới gần biên giới, chỉ cần đi xuyên qua sơn cốc, có thể thoát khỏi thú triều uy hiếp, không bằng tập kết lực lượng tất cả mọi người, mạnh mẽ mở một đường máu!

Thủy Thiên Nguyệt đi tới gần thân ảnh màu đen, ngón tay chỉ vào sau sơn cốc.

Đạo thân ảnh màu đen này, chính là Sở Hành Vân.

Hắn nhìn đằng trước, lắc đầu nói:

-Thú triều lần này dào dạt, lấy lực lượng của chúng ta, căn bản không có khả năng mở một đường máu, ta tạm thời chốc đỡ, ngươi mang theo mọi người rời đi, sau đó ta hội họp với các ngươi.

Thoại âm rơi xuống, Sở Hành Vân không đợi Thủy Thiên Nguyệt trả lời, thân hình hóa thành lưu quang màu đen, cấp tốc chạy ra phía ngoài sơn cốc.

Thủy Thiên Nguyệt bất đắc dĩ, nhưng không dám cãi mệnh lệnh Sở Hành Vân, lập tức tập kết mọi người, hướng phía sau sơn cốc đi đến.

Ùng ùng!

Lúc này, bên ngoài sơn cốc bạo phát rung động kịch liệt, cuồng phong điên đảo, trực tiếp hóa thành hình con rồng, tùy ý mang tất cả mọi thứ đi, đánh gẫy cây to, phá hủy cự nham, đem hết thảy hóa thành đống hỗ độn, phế tích.

Mày rung động này, không có chút xu thế tiêu tán, trái lại càng thêm cuồng bạo, cả cái sơn cốc, hầu như cũng bị tác ra, loạn thạch khắp nơi, khe rãnh vô số, phảng phất như tận thế.

Thủy Thiên Nguyệt đơn ở trển đỉnh núi, ánh mắt nhìn về phía xa, gắt gao nhìn tràng cảnh hỗn loạn, đồng thời cũng đợi Sở Hành Vân trở về, trên mặt đầy vẻ lo lắng.

Hưu hưu hưu!

Tiếng xé gió vang lên, ở trong tầm mắt Thủy Thiên Nguyệt, xuất hiện mấy đạo thân ảnh, trên người nhuộm đầy tiên huyết, khí tức uể oải, đang toàn lực chạy về nơi đây.

Thủy Thiên Nguyệt vội vàng nghênh đón, quét mắt nhìn xung quanh, lại không thấy thân ảnh của Sở Hành Vân, kinh ngạc nói:

-Sư tôn, hắn ở nơi nào, sao không đi cùng ngươi.

Nghe như thế, mấy người kia trầm mặt xuống, thở dài nói:

-Quy mô thú triều vô cùng khổng lồ, chúng ta thực sự khó có thể chống đối, bởi thế, Lạc Vân kiếm chủ để chúng ta đi trước, hắn đoạn hậu.

-Cái gì?

Khuôn mặt Thủy Thiên Nguyệt biến đổi.

Nàng nghiêng đầu qua, nhìn thấy thú triều bao phú sơn cốc, trong tầm mắt hiện ra vẻ thống khổ, xách trường kiếm lao thẳng và cốc.

Đợi nàng tiếng vào trong cốc, mọi thứ quen thuộc, từ lâu đã tan thành mây khói, lọt vào chỗ taafm mắt, tất cả đều tràn ngập huyết khí.

ở trong một góc, Sở Hành Vân tìm được Sở Hành Vân.

Sở Hành Vân thời khắc này, toàn thây đều đầy vết thương, thâm thấu ra tiên huyết, nhuộm người hắn đỏ tươi, chỉ liếc mắt nhìn, cũng đủ để kẻ khác lạnh sống lưng.

Càng làm cho Thủy Thiên Nguyệt không ngờ tới là, cánh tay phải của Sở Hành Vân, bị chặt đứng, bụng có vết thương thật lớn, linh hải càng không còn nữa, linh lực hóa thành một vũng, tiêu tán trong hư không.

-Sau ngươi thụ thương nghiêm trọng vậy?

Thủy Thiên Nguyệt sững sờ tại chỗ, trong tròng mắt, lập tức chứa đầy nước mắt, thân thể mềm mại không ngừng run rẩy.

Sở Hành Vân thụ thương quá nghiêm trọng, cho dù là mở mắt, tựa hồ cũng không gian nan không gì sánh được.

Hắn dừng ở trước Thủy Thiên Nguyệt, còn chưa kịp nói, đã thấy Thủy Thiên Nguyệt vọt tới, ôm hắn trong lòng, vấp tốc lao lên khỏi sơn cốc.

Team: Vạn yên chi sào.

Nguồn: Truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch