Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 662: Cội nguồn

Chương 661: Cội nguồn

Lão giả áo tang là hộ pháp Tinh Thần tiên môn, đã từng được Thủy Lạc Thu chỉ điểm, tìm được cơ hội bước vào đế cảnh, hắn có lý giải nhất định với Thủy Lạc Thu, Sở Hành Vân có thể tìm được đáp án.

Hắn vừa thốt lên xong, mặt lão giả trở nên trang nghiêm, nghĩ sâu xa một hồi, rốt cục đáp:

-Ngươi nói không sai, tiên chủ bị cửu hàn quyệt mạch, có thể năm trong tay hàn khí vô cùng vô tận.

-vậy vì sao nàng còn có võ linh của mình?

Sở Hành Vân lại hỏi.

Kể từ khi biết luân hồi thạch là tinh thần tiên thạch, Sở Hành Vân âm thầm phỏng đoán, bỏi vì thế, mới có thể đưa tới cộng minh với vạn tinh đoạn thạch, so đó thấy đoạn quang ảnh lịch sử kia.

Bởi vậy suy đoán, Thủy Lưu Hương có thể thấy quang ảnh lịch sử, nói rõ ràng, giữa nàng và Tinh Thần tiên môn, có quan hệ nào đó.

Thủy Lưu Hương cùng Thủy Lạc Thu, cùng họ Thủy, Sở Hành Vân lớn gan suy đoán, Thủy Lạc Thu có hậu nhân, rất có thể là Thủy Lưu Hương.

Nhưng mà, ở trong quang ảnh lịch sử, Sở Hành Vân chính mắt thấy thực lực Thủy Lạc Thu kinh khủng, võ linh chính là một cái linh hồ, đạt đến cửu vĩ, có thì tùy ý nắm trong tay thủy khí tức, uy năng cực kỳ mạnh mẽ.

Theo Sở Hành Vân biết, người bị cửu hàn tuyệt mạch, kinh mạch khác thường, vô pháp câu thông thiên địa, ngưng tụ ra bản mạng võ linh, Thủy Lưu Hương chính là như thế.

Bởi thế, hắn đã hủy bỏ suy đoán của mình, nhưng lão giả lại nói, Thủy Lạc Thu bị cửu hàn tuyệt mạch, làm hắn kinh ngạc không thôi, Thủy Lạc Thu, không chỉ có bị cửu hàn tuyệt mạch, còn có thể ngưng tụ ra võ linh, như vậy quả thực kinh khủng!

-Bình thường mà nói, người bị cửu hàn tuyệt mạch, vô pháp ngưng tụ ra võ linh, nhưng tiên chủ có thủ đoạn thần bí khó lường, nàng không chỉ ngưng tụ ra võ linh, mà còn đạt đến phẩm cấp kinh ngườ, thuộc hàng cửu cấp, xứng đáng là đệ nhất nhân chân linh đại lục.

-Ta và ngươi ở mảnh thế giới này, rất lớn, ngoại trừ chân linh đại lục, còn có vài nơi bí ẩn, cũng những nơi bí ẩn này so sáng, chân linh đại lục thực nghèo, từ xưa đến nay, chẳng bao giờ xuất hiện qua cường giả đế cảnh, mà tiên chủ, chính là đánh vỡ giới hạn này, nàng còn chỉ điểm, làm ta cũng nhận ra cơ hộ vào đế cảnh.

-Trên người tiên chủ, có vô số bí mật, vô pháp dùng lẽ thường phán đoán, ngày đó, nêu snhuw không phải chúng âm mưu Đế Thiên DIijhc, cho dù cường giả tiên đình trở lại, cũng mơ tưởng công phá tiên môn!

Nói xong lời cuối cùng, trên người lão giả áo tang hiện lên một tia tức giận, nếu như là tài nghệ không bằng người, tiên đình bị diệt, hắn không lời nào để nói, mặc dù chết cũng nhắm mắt.

Nhưng mà, Tinh Thần tiên môn bị diệt, là bởi vì quỷ kế của Đế Thiên Dịch, điểm ấy làm hắn khó có thể chấp nhận, mặc dù qua bảy nghìn năm, mỗi khi nghĩ tới việc này, cũng tràn đầy tức giận.

Sở Hành Vân không để ý tới lửa giận của lão giả, vùng lông mày của hắn nhíu chặt, tâm loạn như ma.

Thủy Lạc Thu chính là kỳ nhân, người bị cửu hàn tuyệt mạch, còn có thể ngưng tụ võ linh, huồng hồ, võ linh của nàng chính là một cái cửu vĩ linh hồ, đứng hàng cửu phẩm, có thể dễ dàng nắm trong tay nguyên tố nước.

Mà võ linh Thủy Thiên Nguyệt, mặc dù không cao, cũng là một cái linh hồ.

-Chẳng lẽ nói, thủy gia thật là đời sau Thủy Lạc Thu?

- Cung chủ Cửu Hàn cung cũng là cửu hàn tuyệt mạch, chính vì điểm này, Cửu Hàn cung mới mang Lưu Hương đi, đồng thời dùng thiên hồn khống tâm thạch, ý đồ khống chế thần trí Lưu Hương, vì các nàng sử dụng, đã được hai năm, thiên hồn khống tâm thạch vẫn chưa thể hoàn toàn khống chế Lưu Hương, nhưng Cửu hàn cung lại cho Lưu Hương tham gia lục tông tại bỉ.

-Chẳng lẽ, Cửu Hàn cung đã sớm biết, cổ tinh bí cảnh là di tích của Tinh Thần tiên môn, nên nàng để Lưu Hương tham gia, mục đích gì?

Nhất thời, tâm thần Sở Hành Vân trầm xuống.

Hắn cảm giác trên đỉnh đầu của mình, có một tấm màn đen, sau tấm màn đen đó, Cửu Hàn cung đang điều khiển mọi thứ, mà mưu tính này, đã bắt đầu từ hai năm trước.

-Xin hỏi tiền bối, Thủy Lạc Thu có hậu nhân hay không>

Sở Hành Vân hít sâu một hơi, hỏi ra vấn đề cuối cùng.

Lão giả áo tang lắc đầu, hồi đáp:

-Lúc Tinh Thần tiên môn toàn thịnh, hùng bá cả tòa chân linh đại lujhc, Thủy gia cường thịnh, chi nhánh vô số, tiên chủ tự nhiên có hậu nhân, chỉ bất quá, sau khi Tinh Thần tiên môn sụp đổ, hết thảy tông môn cùng gia tộc đều sụp đổ.

-Hiện tại đã qua bảy nghìn năm, Thủy gia có hậu nhân hay không, tình huống ra sau, ta đều không biết được, mà nghi hoặc này, sợ rằng vô pháp trả lời.

Bảy nghìn năm, đã quá lâu, đủ đề núi non hóa thành trường giang, ai cũng không thể đảm bảo, tại đoạn năm tháng rất dài này, thủy gia có truyền thừa, coi như là Thủy Lạc Thu chết phục sinh, cũng vô pháp đoán ra.

Sở Hành Vân vừa mới suy đoán, nhưng không thể phủ nhật, hết thảy chỉ là hắn suy đoán ra, không có bất kỳ chứng cớ nào.

Có thể, căn bản Cửu Hàn cung không có bất luận mưu cục gì, nàng để Thủy Lưu Hương tham gia, chỉ muốn đứng đầu.

Hoặc tất cả đều là âm mưu của Cửu hàn cung, âm mưu phía sau còn có bí mật lớn hơn, đủ để ảnh hưởng đến băc hoang vực.

-xem ra, chỉ còn các tìm được Lưu Hương, đồng thời tìm ra lăng mộ Thủy Lạc Thu, mới có thể làm ra suy đoán.

Sở Hành Vân phát sinh ra một tiếng thở dài hiếm thấy, muốn tìm ra đáp án cuối cùng, phải bắt đầu từ cội nguồn.

Mà cuội nguồi, là Thủy Lưu Hương!

Chỉ là Thủy Lưu Hương đang bị thiên hồn khống tâm thạch ảnh hưởng, trở nên như linh khôi vậy, không hền có thần chí, Sở Hành Vân không biết, lần thứ hai nhìn thấy Thủy Lưu Hương, Sở Hành Vân còn có thể cởi ra thiên hồn không tâm thạch hay không.

Ngoài ra, bên người Thủy Lưu Hương còn có một cái Dạ Thiên Hàn, lòng dạ cô gái này thâm sâu, thủ đoạn vô cùng, cả cường giả niết bàn đều không e ngại, nhất định là một cái kình địch.

-Người sống ở giữa hậu thế, tự nhiên sẽ sinh ra hàng vạn suy nghĩ, nhưng mặc kệ ngươi suy tư làm sao, suy nghĩ chung quy, chỉ có đi về phía trước, mới có đáp án mình muốn.

Giữa lúc Sở Hành Vân suy tư, lão giả áo tang chậm rãi nhắc nhở.

Sở Hành Vân bỗng nhiên hoàn hồn, nhìn lão giả thật lâu, lập tức ung dùng cười nhạt, nói:

-Đa tạ tiền bối nhắc nhở.

Lúc này, Sở Hành Vân chú ý tới, thân hình lão giả áo tang, trở nên không rõ, tâm thần xảy ra buồn bã.

Lão giả áo tang đã sớm chết đi, hiện tại hắn chỉ là một luồng tàn hồn mà thôi, theo thời gian trôi qua, tàn hồn cuối cùng tiêu tán, đây là lẽ thường thiên địa, bất luận kẻ nào không thể xoay chuyển.

Hai người biết thời gian không còn nhiều, nhưng qua mấy lần nói chuyện với nhau, Sở Hành Vân đã sinh ra cảm giác luyến tiếc với lão giả, con người hào hiệp, làm hắn kính phúc.

-Tiểu tửm ngươi vừa mới nói, ngươi là luân hồi sống lại làm người, ta mạo muội hỏi một câu, trước đây, tu vi của ngươi như thế nào>

So với việc Sở Hành Vân buồn bã, lão giả áo tang vẫn lạnh nhạt như cũ, tiếng nó của hắn hào hiệp, không câu nệ.

-Chỉ kém một bước, là có thể tiến vào đế cảnh.

Sở Hành Vân không dấu diếm, nói ra sự thật.

-Như vậy rất tốt!

nghe được Sở Hành Vân trả lời, lão giả áo tang cư nhiên giống như hài tử vậy, cả người nhảy lên, hai tròng mắt tràn đầy ý mừng, còn có chiến ý, hừng hực chiến ý!

Team: Vạn yên chi sào

Truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch