Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 746: Lựa chọn tốt nhất

Chương 745: Lựa chọn tốt nhất

Lúc này, đêm đã khuya.

Thời điểm Bách Lý Cuồng Sinh tới trước sân viện của Sở Hành Vân, cánh cửa lớn với nước sơn đỏ thẫm tự động mở ra, Sở Hành Vân đang ngồi ven hồ, ngước đầu chăm chú nhìn mặt trăng.

Bách Lý Cuồng Sinh vẻ mặt vi ngưng, lại nghe được thanh âm của Sở Hành Vân chậm rãi truyền đến:

-Đã có việc vậy thì vào đi.

Nghe được lời này sắc mặt của Bách Lý Cuồng Sinh thay đổi, có vài phần xoắn xuýt, trầm ngâm giây lát, lúc này mới bước vào bên trong đình viện, đi tới trước người Sở Hành Vân.

Hắn nhìn Sở Hành Vân, thấy người sau vẫn nhìn trăng sao, không khỏi dài thở dài, mở miệng nói:

-Ta có mấy vấn đề muốn hỏi ngươi.

-Hỏi đi.

Sở Hành Vân quay về phía Bách Lý Cuồng Sinh khẽ mỉm cười, trả lời rất ung dung.

-Ngươi có phải đã ra tay với Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc rồi?

Bách Lý Cuồng Sinh nhíu chặt hai hàng lông mày, ánh mắt nhìn chăm chú Sở Hành Vân, phảng phất muốn dựa vào nét mặt của hắn tìm được đáp án.

Nhưng mà, Sở Hành Vân vẫn là duy trì nụ cười nhạt, nói thẳng:

-Không sai, trước đây không lâu, ta đã ra tay với hai người bọn hắn rồi, một lần giết cả hai người, không để lại người sống.

Tuy nói đã sớm đoán được kết quả này, nhưng chính tai nghe được Sở Hành Vân nói, Bách Lý Cuồng Sinh tâm thần vẫn là run rẩy , hắn không nghĩ tới, đối phương sẽ trực tiếp trả lời thẳng thắn như vậy.

-Ta cùng hai người bọn họ, vốn có thâm cừu đại hận, ai cũng không muốn buông tha ai, một hồi chém giết phát sinh này, chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

Dừng một chút, Sở Hành Vân lại bổ sung một câu.

-Ta rõ ràng.

Bách Lý Cuồng Sinh gật đầu, một đôi mày kiếm cau chặt, tiếp tục hỏi:

-Vậy ngươi còn tiếp tục ra tay? Mà mục tiêu kế tiếp của ngươi, là Phạm Vô Kiếp?

Hai vấn đề, đồng thời từ trong miệng Bách Lý Cuồng Sinh phun ra, mang theo chút gấp gáp.

Ngày đó bên ngoài Cổ Tinh bí cảnh, Sở Hành Vân bị mọi người cười nhạo, vu hại thế nhưng Phạm Vô Kiếp không những không đứng về phía hắn mà còn bỏ đá xuống giếng, thậm chí muốn từ bỏ Sơ Hành Vân.

Một khắc đó, Bách Lý Cuồng Sinh liền cảm giác lạnh cả tim, hắn cảm giác, Sở Hành Vân cũng sẽ như vậy.

Vừa rồi Sở Hành Vân trước mặt đám Trưởng lão vô cùng quyết đoán, thần thái lạnh lùng nghiễm nhiên như một vị các chủ, cũng chính trong chớp mắt này hắn liền biết, Sở Hành Vân cũng Phạm Vô Kiếp, nhất định sẽ phát sinh một trận chiến.

Thấy Bách Lý Cuồng Sinh thần thái phức tạp, Sở Hành Vân đầu tiên là nở nụ cười, sau đó đáp lại nói:

-Ta ở trong Vạn Kiếm Các, cũng không thiếu kẻ thù, những cừu hận này ta tuyệt sẽ không bỏ qua , còn Phạm Vô Kiếp, ta có thể trả lời ngươi rõ ràng, hắn, chắc chắn phải chết.

Lời nói vô cùng kiên định khiến cho Bách Lý Cuồng Sinh hít vào một ngụm khí lạnh, lấy sự hiểu biết của hắn với Sở Hành Vân , thời điểm người này đã nói ra lời như vậy sự tình đã không thể cứu vãn.

Sở Hành Vân cùng Phạm Vô Kiếp, chắc chắn không chết không thôi!

Bách Lý Cuồng Sinh nhìn chăm chú hai con mắt kiên định của Sở Hành Vân, lại dời ánh mắt đi nhìn trăng sắng trên bầu trời, trong đầu, tâm tư cực kỳ hỗn độn, không biết muốn nói cái gì.

Trong lúc nhất thời, hai người rơi vào bên trong trầm mặc, không gian cũng bởi vậy trở nên yên tĩnh lại.

Bất quá, mặc dù Bách Lý Cuồng Sinh không biết muốn nói cái gì, mà Sở Hành Vân lại như đang đợi, chờ đợi câu trả lời của Bách Lý Cuồng Sinh.

Qua không bao lâu, một đạo âm thanh từ trong miệng Bách Lý Cuồng Sinh phun ra, hắn tựa hồ có quyết định, nghiêng đầu qua Sở Hành Vân nói :

-Ta từng âm thầm thề, muốn dùng kiếm trong tay, một đời thủ hộ ở bên cạnh ngươi, không rời không bỏ, không né không tránh.

-Nhưng đối với ta mà nói, Vạn Kiếm Các là nhà của ta, là địa phương nơi ta trưởng thành, cũng là nơi bồi dưỡng ta, ở trong lòng ta, địa vị to lớn không gì sánh bằng.

-Vì vậy việc giữa ngươi cùng Phạm Vô Kiếp , ta chỉ có thể đứng nhìn, không đứng bất kỳ bên nào.

Bách Lý Cuồng Sinh nói vô cùng rõ ràng, mỗi một chữ, mỗi một từ, đều đại diện cho cảm thụ của hắn giờ khắc này.

Chính như hắn nói hắn thề muốn thủ hộ bên người Sở Hành Vân, đối với bất luận người nào muốn gây bất lợi cho Sở Hành Vân muốn làm hại Sở Hành Vân hắn đều sẽ không do dự rút kiếm.

Nhưng Vạn Kiếm Các, lại là nơi Bách Lý Cuồng Sinh lớn lên, là ngôi nhà của hắn.

Không bao lâu nữa ở Vạn Kiếm Các sẽ nhấc lên một hồi mưa tanh gió máu, đối với bất cứ bên nào, đối với Bách Lý Cuồng Sinh đều trọng yếu vô cùng, hắn không biết phải lựa chọn như thế nào.

Nếu đã không biết lựa chọn như thế nào, đơn giản liền không lựa chọn, hai bên, hắn đều không muốn phụ lòng, cũng không thể phụ lòng!

-Được, ta rõ ràng.

Sở Hành Vân trên mặt cũng không tức giận, ngược lại, hắn đối với lựa chọn này của Bách Lý Cuồng Sinh khá là tán thưởng.

Một người, là người hắn xin thề muốn thủ hộ.

Mà một cái bên còn lại, lại là nơi nuôi dưỡng hắn, từng bước nuôi dường hắn trưởng thành.

Hai bên đều trọng yếu như vậy, lựa chọn gian nan, Bách Lý Cuồng Sinh làm quyết định này đã là tối ưu, đồng thời, sự lựa chọn này, cũng cần sự quyết tâm, cùng dũng khí lớn.

-Phá Thiên Võ Đế truyền thừa Phá Thiên kiếm đạo, ngươi đã hoàn toàn lĩnh ngộ, đồng thời còn lĩnh ngộ ra phá diệt kiếm ý, kiếm này ý, chỉ có thể coi là mô hình, còn cần một quãng thời gian rèn luyện để hoàn thiện, khoảng thời gian này, ngươi hãy lấy đó làm mục tiêu đi.

Sở Hành Vân đưa tay vỗ vai Bách Lý Cuồng Sinh , cười nhạt nói:

-Những việc khác, ngươi tạm thời không cần để ý tới, tin tưởng ta, ta sẽ tất cả xử lý thỏa đáng.

Cảm nhận được sự quan tâm trong mắt Sở Hành Vân , Bách Lý Cuồng Sinh khóe miệng nhấc lên một vệt độ cong, áp lực trong lòng, tựa hồ tiêu tán không ít, gật đầu.

Hắn lập tức xoay người, từng bước một đi ra đình viện.

Thời điểm bước chân tới ngưỡng cửa, Bách Lý Cuồng Sinh đột nhiên nghiêng đầu qua chỗ khác, sâu sắc nhìn Sở Hành Vân một chút, chân thành nói:

-Đáp ứng ta, nhất định phải bảo vệ tốt mình.

Sở Hành Vân đầu tiên là sửng sốt một chút, lập tức cười nhạt gật đầu, con ngươi khẽ nâng, nhìn theo hướng Bách Lý Cuồng Sinh rời đi, cho đến khi người sau biến mất trong màn đêm mịt mờ.

- Thiên phú tu luyện của Cuồng Sinh cũng không kém ta, mà tính cách lại đạm bạc, trọng tình trọng nghĩa, chính là gặp sai người, , Phạm Vô Kiếp tư tâm quá nặng, một lòng chỉ cầu lợi, bằng không, cũng sẽ không khiến Cuồng Sinh sinh ra cảm giác đau lòng.

Sở Hành Vân ở trong lòng nỉ non một tiếng, lúc này mới thu hồi ánh mắt, chậm rãi đi vào mật thất tu luyện.

Sáng sớm hôm sau, mặt trời ló dạng sau những đám mây, Thánh Tinh thành liền truyền đến từng trận âm thanh huyên nháo.

Bên dưới sự thúc giục của Tinh Thần Cổ tông các võ giả của các thế lực lớn cũng đều phải nhanh chóng rời khỏi Thánh Tinh Thành, trong lòng bọn họ tuy nghi hoặc nhưng cũng không thể biết được đáp án chỉ có thể nhanh chóng sắp xếp rời đi.

Huyên nháo như vậy rốt cuộc kéo dài tới hoàng hôn, chờ đêm tối buông xuống, Thánh Tinh thành rốt cục trở nên yên tĩnh, nhưng ở bên dưới một màn yên tĩnh này, lại ẩn chứa lo âu và kinh hoảng của đám người Tinh Thần cổ tông .

Vô số cao thủ cường giả, từ các lớn thành trì tụ tập tại đây, gia nhập đội ngũ, bắt đầu tinh tế kiểm tra thiếu sót của Hộ Tông Đại Trận, đồng thời khổ tâm nghiên cứu quyển sách, mong muốn có thể có chút thu hoạch.

Liền ngay cả đại nhân vật như Liễu Vấn Thiên cùng Cổ Phồn Tinh cũng gia nhập vào trong đó.

Vô số người tụ tập tại Thánh Tinh thành, thảo luận kịch liệt, những cuộc thảo luận hừng hực mơ hồ lộ ra một luồng cảm giác hỗn loạn.

Nhưng ngay cả khi trong hoàn cảnh như vậy, trong Thánh Tinh thành, ở trong một rừng cây hẻo lánh không người, vô cùng yên tĩnh, sừng sững một toà đình viện. Lúc này, cửa lớn trong đình viện chậm rãi mở ra, Sở Hành Vân trên người mặc một bộ đồ đen, từ trong bước ra ngoài.

Chỉ thấy thân hình hắn lơ lửng giữa không trung, hai mắt nhìn về phía xa, đem cả một toà Thánh Tinh thành đều thu vào đáy mắt, khóe miệng lộ ra một nụ cười tà dị.

Hô!

Một luồng gió đêm lạnh lẽo đột nhiên đảo qua, làm cho rừng cây phát sinh từng trận tiếng vang.

Bóng người Sở Hành Vân vào lúc này biến mất , hòa vào gió đêm, cũng hòa vào đêm tối, lặng yên không một tiếng động hướng về nơi sâu nhất trong Thánh Tinh thành lao đi. . .






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch