Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 761: Phá Trận

Chương 760: Phá Trận

Máu tươi nhiễm hư không, mùi máu tươi gay mũi, đâm nhói vào thần kinh đoàn người, để bọn họ dại ra.

Thời gian bọn họ thấy người xuất thủ, thần sắc cứng lại, hai bóng người này, bọn họ đều vô cùng quen thuộc, rõ ràng là Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc.

Nhưng có điều không giống chính là, khí tức hai người này, thay đổi triệt để, mang theo một ít âm lãnh ma mị, phảng phất mất đi hết thảy tình cảm, khiến người ta không rét mà run.

-Sao có thể có chuyện đó, hai người này chết đi từ lâu, không thể còn sống trên đời!

Có người phục hồi lại tinh thần, tiếng nói đầy sợ hãi, để đám người phát lạnh một trận.

Chính như người này vừa nói, bọn họ, tận mắt chứng kiến thi thể Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc, thi thể bị chia lìa, không thể nào sống lại, tại sao lúc này lại đứng ở đây.

Cũng cảm thấy kinh ngạc, còn có Liễu Mộng Yên cùng Sở Tinh Thần ở trong Lạc Tinh Uyên.

Bọn họ không chỉ khiếp sợ với sự xuất hiện của hai người Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc, còn kinh ngạc hơn khi hai người này ra tay, lúc còn sống, hai người này là tử địch với Sở Hành Vân, sao lại đột nhiên ra tay trợ giúp.

-Thủ đoạn của Vận nhi đã vượt khỏi nhận thức của chúng ta.

Sở Tinh Thần cùng Liễu Mộng Yên thở phào một hơi nhẹ nhõm, tảng đá lớn treo ở trong lòng, cuối cùng cũng buông xuống, không còn lo lắng vì Sở Hành Vân.

Tiếng ầm ầm vang lên, Tinh Thần Chi Quang trôi nổi trong hư không, không ngừng đổ bể ra liên tiếp, những ánh sao này, sau khi nổ tung, là từng mắt trận bị phá, nhấc lên tinh phong cuồn cuộn, để đám người giật mình tỉnh dậy.

Bọn họ nhìn ba người trước mặt, vẻ mặt trở nên cực kỳ khó coi.

Nếu như chỉ có Sở Hành Vân, bọn họ không sợ, ngàn ngươi rat ay, cho dù Sở Hành Vân tiến vào âm dương cảnh, cũng phải bị thương nặng, thậm chí bỏ mình tại chỗ.

Nhưng, Thường Xích Tiêu cùng Tần Thu Mạc xuất hiện, để cho bọn họ kiêng kị, ba tên cường giả âm dương cảnh, thực lực khủng bố biết bao nhiêu, toàn lực rat ay, có thể đồ diệt ngàn người.

Giữa lúc cục diện cứng ngắc, một ông lão mặc trường bào xám đi ra.

Tuôi tác ông lão này khá cao, hắn vuốt râu dài, quay về Phương Lãng nói:

-Tại hạ Liễu Trầm, chính lầ trưởng lão Liễu gia, mong rằng ba vị ngừng tay, nghe lão hủ nói một lời.

Tu vi của Liễu Trầm cũng đạt đến Thiên linh tầng chín, là cường giả tuyệt đỉnh trong đám người, tiếng nói của hắn có thêm linh lực, có thể truyền toàn bộ hư không, bất luận kẻ nào cũng có thể nghe được.

Nhưng Sở Hành Vân vẫn như trước, không thèm nếm xỉa đến, mà hai tên kiếm nô là Tần Thu Mạc cùng Thường Xích Tiêu, vốn là không nói gì, lẳng lặng đứng phía sau Sở Hành Vân, trên người có ma ý, một tay cầm kiếm, kinh sợ mấy ngàn cường giả.

Sắc mặt Liễu Trầm trở nên khó coi, thanh âm lập tức trầm lại, nói:

-Trong sáu đại thế lực của Bắc hoang, Tinh Thần Cổ Tông lâu đời nhất, căn bản lập tông, chính là đại trận hộ tông phía trước!

-Tòa đại trận hộ tông này, truyền thừa từ Tinh Thần tiên môn, chính là vô thượng đại trận, mắt trận hóa tinh, con có có thể đạt tớn ngàn, cường giả niết bản đều có thể bị tru diệt, chỉ cần chúng ta toàn lực thôi thúc đại trận, ba người các ngươi, đều sẽ biến thành bột mịn, thi thể cũng không còn.

-Ta không biết lý do vì sao các ngươi phải pha trận, nhưng ta khuyên một câu, không nên không biết trời cao đất rộng, chúng ta không động thủ, chỉ vì không muốn tăng thương vọng, bó tay chịu trói đi, các ngươi có một chút hi vọng sống.

Tiếng nói Liễu Trầm chất phác, nghiêm túc, đồng thời còn tràn ngập tự tin, cho dù cao thủ Tinh Thần Cổ Tông rời đi, bọn họ, vẫn có thể dựa vào đại trận hộ tông, còn trận pháp, bọn họ không sợ cái gì.

Cay tay Sở Hành Vân run lên, kiếm khí điên cuồng tàn phá trời cao, dập tắt hàng trăm ánh tinh thần, hắn nghiêng đầu, liếc nhìn Liễu Trầm một chút, trong con ngươi, không tồn tại bất kỳ tình cảm nào, chỉ có châm biếm, không như đối xử với một người đầy cuồng ngôn vậy.

Ánh mắt này, làm Liễu Trầm tức giận triệt để, hắn nổi giận gầm lên một tiếng, lạnh lùng nói:

-Chết đến nươi rồi, còn ngông cuồng như thế, cũng thật là quá ngu xuẩn, nói thiệt cho các ngươi biết, trước đây không lâu, Tinh Thần Cổ Tông chúng ta, đã tụ tập hết thảy các cường giả, tiếng tới Vạn Kiếm Các, thề rửa hết sỉ nhục này.

-Không lâu sau, Vạn Kiếm Các thành danh ngàn năm, sẽ không còn tồn tại nữa, mà các ngươi, coi như có thể phá hoại một ít mắt trận, còn có thể làm sao, chung quy chỉ là chó nhà có tang, nên nô dịch vì Tinh Thần Cổ Tông ta!

Lời nói cuối cùng của Liễu Trầm, tiếng nói có chút run rẩy lên, trên mặt xuất hiện sát ý dữ tợn, đoàn người cũng cười chào phúng, dùng một ánh mắt đáng thương nhìn Sở Hành Vân, cảm thấy hắn phải chết.

Sở Hành Vân nhìn nét mặt kiêu căng của Liễu Trầm, hành động không dừng lại, trên mặt xuất hiện một nụ cười quái lạ.

-Các ngươi đang lầm cái gì sao?

Một lúc sao, Sở Hành Vân phun ra một tiếng, làm cho đoàn người sững sờ, lời này có ý gì/

-Thanh danh Vạn Kiếm Các, sỉ nhục Tinh Thần Cổ Tông, nhưng điểm này, ta chưa để ý qua, càng không có quan hệ tới ta, ngược lại, hai tông môn càng hung hãn, ta càng có lợi.

Trên mặt Sở Hành Vân mang theo một nụ cười, ngôn ngữ lạnh như băng, lạnh giọng nói:

-Các ngươi cho rằng ta chỉ phá hoại một ít mắt trận, lời này, càng thêm sai, ta muốn phá hoại, chính là Đại trận hộ tông tồn tại mấy ngàn năm này!

Tiếng nói lạnh lẽo, để đám người dùng mình một cái, dưới sự kinh ngạc của bọn họ, thời khắc này, Sở Hành Vân dơ Hắc Động Trọng Kiếm lên cao, cả người lưu chuyển ánh sáng hắc ma, kiếm ý long lanh, bay lên trời cao, tàn sát bừa bãi.

-Phá cho ta!

Một tiếng quát, phun ra từ miệng Sở Hành Vân, trong chớp mắt, hắn tắm rửa bên trong Ma Quang, bá đạo như vậy.

Trên Hắc Động Trọng Kiếm, mang theo kiếm ý hủy diệt, nghịch chuyển thiên địa, phác họa ra bóng mờ ngũ hành nghịch chuyển, mà ở nơi trung ương, lại có bóng đen, như hỗn độn, càng giống như ma.

-Chuyện này…

Đoàn người ở đây đều ngơ ngác, đều bị ánh kiếm này chấn động, không có hành động, chỉ có thể tận mắt nhìn ánh sáng hắc kiếm lao đi, đem từng đạo tinh thần trôn vùi, thậm chí hóa thành long quyển, đứng vững trong trời đất.

-Người này, thật sự chỉ là âm dương cảnh tầng một sao, ánh kiếm này, quá khủng bố!

Cả người Liễu Trầm run rẩy, hít sâu một cái, quát lên:

-Chỉ tiền công như thế, đã nghĩ phá hoại đại trận hộ tông, căn bản là viễn vông!

-Ngươi chắc chứ?

Sở Hành Vân lập tức đáp lại, lời hắn vừa mới dứt, một tiếng rung trời lở đất bộc phát, thanh thế rung chuyển, khiến trái tim con người co quắp, nhìn đến hướng phát ra theo bản năng.

Nơi âm thanh truyền ra, là ở thành đông, chỉ thấy được ở nơi đó, có ngàn vạn ánh sáng tử điện, bán ra trùng thiên, mỗi một tia điện đều khổng lồ, ngưng tụ thành một chỗ, nơi chung ưng, diễn sinh ra một Thần Ưng.

Thần ưng này, cao hơn ngàn mét, hai cánh mở rộng, ánh mắt chớp động, phàm là nơi nó bao phủ, tất cả tinh thần đều tiêu tan, chỉ có lôi đình oanh minh không ngừng nổ vang.

-Chuyện gì thế này?

Rất nhiều người kinh hãi gần chết, một luồng lôi điện này, quá chấn động, linh trận bọn họ tự hào kia, căn bản không có chút ngăn cản nào, khoảnh khắc sau liền bị phá hủy sạch.

Ầm ầm!

Khi đoàn người vừa tỉnh lại hai tiếng nổ đùng đoàng nổ ra liên tục, trong khoảnh khắc cả thánh tinh thành đều lay động, thiên địa biến sắc, tinh thần ảm đạ,.

Phía nam tram ngập hắc quang tà ác.

Ánh sáng này, cao ngàn trượng, như một cây cột chống trời, mà nơi sâu nhất, có một con Ác gioa dữ tợn đang xoay quanh, đem hết thảy linh trận đều xé nát thành hư vô.

Thành tây, một hình ảnh búa ta to lớn, xuất hiện ở nơi đó.

Búa đập xuống, khíc tức quỷ dị tràn ngập, dù là ở nơi đây, đều có thểm cảm giác được tâm thần trở nên hoảng hốt, chợt, bọn họ nhìn thấy ngàn vạn linh quang trùng thiên, ngưng tụ thành trường hà, bao phủ đại địa, đem thiên không thiêu đốt.

Đông nam tây bắc, tứ đại phương vị, dị tượng bộc phát, hầu như đông thời ở trước mặt bọn họ, rung động tinh thần bọn họ, chỉ cảm thấy cổ thành lung lay sắp đổ, vạn ánh sao trụy lạc, đêm tối trở về tĩnh mịch.

Thanh thế khủng bố, khiến mặt Liễu Trầm không còn chút máu.

Hắn cảm giác, đại trận bao phủ thánh tinh thành, như đang kêu rên, từng ánh sao tản đi, để lại uy thế mạnh mẽ, đang điên cuồng suy nhược, giống như ánh nến trong mưa lớn.

-Ngươi đến cùng…

Liễu Trầm cắn chặt hàm răng, mạnh mẽ nhìn Sở Hành Vân, nhưng mà, hắn lại phát hiện Sở Hành Vân đang nhìn chếch phía dưới.

Thấy điểm này, đầu tiên Liếu Trầm sững sờ, cũng không lâu sau, trên khuôn mặt già nua của hắn, hoàn toàn trắng bệch.

-Chẳng lẽ nói..

Hắn la lên, tiếng nói còn chưa xong, bốn đạo cột sáng trong hư không, hóa thành lưu quang, phá không bay lên, cuối cùng xoay trên bầu trời Lạc Tinh uyên, ánh sáng ngưng tụ, trức tiếp nổ ra.

Ầm!

Khoảnh khắc này, cổ thành rung động, thiên địa on gong.

Ở dưới ánh mắt khó có thể itn tưởng, một luồng Tai họa chi khí tản ra, lấy khe nứt làm trung tâm, nhanh chóng lao đi bốn phương tám hương, thậm chí bao phủ cả Lạc Tinh Uyên.

Mà ở nơi sâu trong tai họa khí, có một bóng người yểu điệu, bước ra ngoài, đứng trước tâm mắt mọi người.

Team : Vạn yên chi sào

Nguồn: truyenyy.com






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch