Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Linh Kiếm Tôn

Chương 805: Tặng vật

Chương 804: Tặng vật

Chỉ là một câu đơn giản nhưng thốt ra từ trong miệng Thủy Thiên Nguyệt lại đặc biệt gian nan, nhất là ba chữ Sở Hành Vân, một khi mở miệng phảng phất như dùng tất cả khí lực, tiếng nói cũng không tự chủ có chút run rẩy.

Từ khi rời khỏi Lưu Vân hoàng triều, Thủy Thiên Nguyệt đem ký ức lúc trước phủi bụi, đối với Sở Hành Vân càng như vậy, chôn dấu ở nơi sâu xa nhất.

Giờ khắc này trong lòng nàng tồn tại một tia hi vọng, rằng phán đoán của nàng là hoàn toàn sai, Sở Hành Vân cùng Lạc Vân, tuyệt đối không thể cùng là một người!

-Ngươi đoán không sai, Lạc Vân là tên giả của ta, họ tên thật của ta chính là Sở Hành Vân.

Sở Hành Vân cũng không tiếp tục che dấu, nói thẳng ra sự thật.

Vù!

Trong nháy mắt, Thủy Thiên Nguyệt cảm giác thiên địa đảo điên, con ngươi phóng to phản chiếu khuôn mặt tuấn dật của Sở Hành Vân, thân thể run rẩy, liên tục lùi về phía sau vài bước.

Dù nghe được chính câu trả lời từ miệng Sở Hành Vân nhưng nàng vẫn không thể tin được sự thực này, càng không cách nào khôi phục sự bình tĩnh.

Kỳ thực này cũng không thể trách Thủy Thiên Nguyệt ngu dốt.

Sự việc xảy ra ở Tề Thiên Phong khiến bề ngoài của Sở Hành Vân thay đổi hoàn toàn, ngay cả khí chất cũng thay đổi, đừng nói Thủy Thiên Nguyêt, dù là Sở Hổ phụng dưỡng nhiều năm bên cạnh hắn cũng khó mà nhận ra.

Hơn nữa, lúc trước Sở Hành Vân còn cố ý che giấu thân phận, cho dù Thủy Thiên Nguyệt thông minh cỡ nào cũng tuyệt đối không thể nhận ra.

-Chẳng trách ban đầu khi ta phá tan kiếm bia, ngươi vẫn không muốn thu nhận ta làm đồ đệ, còn nói ta tâm bất chính, hiện tại ta cuối cùng cũng rõ ràng, nguyên lai Lạc Vân lại chính là Sở Hành Vân!

Thủy Thiên Nguyệt nở nụ cười cay đắng.

Ký ức tái hiện lại trong đầu nàng, đồng thời những ký ức về Lưu Vân hoàng triều cũng thuận theo mà tràn về.

Những ký ức này chồng chéo trong đầu nàng, hoặc vui mừng, hoặc bi thương, hoặc không cam lòng, bách vị tạp trần, khiến cho Thủy Thiên Nguyệt có chút không thở nổi.

Nàng ngẩng đầu nhìn Sở Hành Vân, ánh mắt nghi hoặc lấp lóe không ngớt, lại không biết nên đối mặt hắn như thế nào.

Người trước mắt, nàng nên đối xử với hắn như thế nào, là Sở Hành Vân hay là Lạc Vân.

Nhìn thái độ hỗn loạn của Thủy Thiên Nguyệt, Sở Hành Vân thở dài, chậm rãi nói:

-Hoàng thành huyết chiến phát sinh quá nhiều chuyện, không chỉ khiến ta thay đổi hình dạng mà còn khiến ta bất cứ giá nào cũng phải tới Vạn Kiếm Các.

-Vì vậy ta lấy tên Lạc Vân tiến vào Vạn Kiếm Các, thiết kế toàn bộ âm mưu báo thù, vừa vặn tìm tung tích của mẫu thân ta, trước khi hoàn thành được hai chuyện này, ta tuyệt đối không thể để lộ thân phận của mình, dù một chút, cũng tuyệt đối không được.

Nghe được những lời này, Thủy Thiên Nguyệt thoáng chút bình tĩnh, Sở Hành Vân dừng một chút lại tiếp tục nói:

-Cho tới việc thu đồ đệ, xác thực như ngươi nghĩ, ta đối với ngươi có khúc mắc, không muốn thu ngươi làm đồ đệ, nhưng trải qua những ảo cảnh thử thách ta đã có cái nhìn mới đối với ngươi, chấp nhận buông bỏ thành kiến, thu ngươi làm đồ đệ.

Ảo cảnh!

Trên mặt Thủy Thiên Nguyệt bất ngờ xuất hiện một vệt ửng đỏ, nàng vẫn cho rằng đó là một giấc mộng,giấc mộng mỹ lệ hư huyễn, vạn vạn không nghĩ tới, đó chính là một thử thách.

-Kỳ thực mà nói những việc này đối với ta và ngươi đều không ảnh hưởng.

Sở Hành Vân lại buông một câu khiến Thủy Thiên Nguyệt phục hồi lại tinh thần, tràn đầy nghi hoặc, không biết lời này có ý gì.

Sở Hành Vân lên tiếng giải thích:

-Ở Lưu Vân hoàng triều ta đã nói qua với ngươi, ta và ngươi xóa bỏ hết mọi ân oán, tất cả những chuyện xưa đều coi như mây bay, tan thành mây khói

-Mặc kệ ta là Sở Hành Vân hay Lạc Vân, ngươi đều là đệ tử thân truyền của ta, đây là việc không cần tranh luận, trừ phi ngươi tự nguyện rời khỏi sư môn, nếu không, điều này chắc chắn sẽ không có gì thay đổi.

Lúc trước Sở Hành Vân dùng ảo cảnh để thử thách tâm tính Thủy Thiên Nguyệt, vào lúc này hắn một lần nữa nhận thức Thủy Thiên Nguyệt.

Lúc trước Thủy Thiên Nguyệt suy nghĩ cũng không sai, nàng không thể chấp nhận ràng buộc thế cục, càng không muốn cùng người không chút tình cảm kết thân, vì vậy khi xưa nàng đối mặt với Sở Hành Vân mới bội bạc vô lễ như vậy.

Ngược lại , nếu là người nàng có cảm tình, cho dù không có tu vi, thậm chí trở thành rác rưởi, nàng cũng sẽ không bỏ rơi, cam nguyện dùng một đời để làm bạn, vĩnh viễn không xa cách.

Người con gái dám yêu dám hận như vậy , Sở Hành Vân há lại có thể bởi vì chuyện năm đó mà canh cánh trong lòng.

-Xem ra là ta quá nhạy cảm.

Thủy Thiên Nguyệt nghe ra tâm ý của Sở Hành Vân, sắc mặt nhất thời có chút lung túng, nàng chậm rãi ngẩng đầu lên, vừa muốn xin lỗi, lại thấy trong tay Sở Hành Vân xuất hiện một viên ngọc châu, đưa tới trước mặt nàng.

Ngọc châu này to bằng nắm tay trẻ sơ sinh, óng ánh trong sáng, tinh tế quan sát có thể phát hiện bên trong tựa như có một con cửu vĩ hồ đang nằm, toàn thân tỏa ra khí tức huyền diệu.

Không biết vì sao,khi vừa nhìn thấy viên ngọc châu này, Thủy Thiên Nguyệt lại có một loại cảm giác quen thuộc, cảm giác này rất kỳ diệu, phảng phất bắt nguồn từ huyết thống, cộng hưởng càng thêm mãnh liệt.

Thậm chí đỉnh đầu của nàng tựa hồ có Huyền Thủy Linh Hồ Võ Linh tự động tạo thành, vĩ hồ nằm rạp trên đất, hoán ra thanh âm tôn kính phảng phất như diện kiến Đế Hoàng vậy, biểu hiện vô cùng cung kính.

-Đây là vật gì?

Thủy Thiên Nguyệt ngừng thở hỏi.

-Cửu Vĩ Tiên Hồ Võ Linh.

Sở Hành Vân trả lời, đem ngọc châu phóng tới trong tay Thủy Thiên Nguyệt, giải thích:

-Thời điểm Lục tông thi đấu ,ta tiến vào một chỗ bí cảnh, vật ấy, là từ bí cảnh đoạt được.

-Võ Linh bị phong ấn bên trong ngọc châu, đồng thời còn ẩn dấu trong bí cảnh?

Thủy Thiên Nguyệt cảm giác nghi hoặc, thời điểm Lục tông thi đấu, nàng vẫn ở Vạn Kiếm Các khổ tu, đối với chuyện xảy ra ở Cổ Tinh bí cảnh, tự nhiên không hề biết.

Sở Hành Vân cười nhạt một tiếng:

-Cổ Tinh bí cảnh, lệ thuộc vào Tinh Thần Tiên Môn, mà Tinh Thần Tiên Môn chi chủ, thì lại tên là Thủy Lạc Thu, vốn là nàng đem viên ngọc châu này giao cho Thủy. ..

Sở Hành Vân đột nhiên nhớ tới căn dặn của Thủy Lưu Hương, lập tức dừng lại, trầm ngâm giây lát mới tiếp tục nói:

-Việc này rất phức tạp, ta sẽ nói rõ với ngươi sau, trước ngươi đem ngọc châu này vào bên trong linh hải, đồng thời lấy Linh Lực ép xuống, đến lúc đó tự nhiên ngươi sẽ rõ.

-Vâng, sư tôn!

Thủy Thiên Nguyệt không biết Sở Hành Vân muốn biểu đạt cái gì, nhưng nàng biết, Sở Hành Vân chắc chắn sẽ không hại nàng, nàng không chút do dự trực tiếp đem ngọc châu thu vào nhẫn trữ vật.

Sau đó nàng xoay người, chuẩn bị trở về tĩnh tu, bước chân phải vừa bước lại bỗng nhiên dừng lại, đôi con ngươi giống như bảo thạch mang theo một vẻ phức tạp nhìn theo phương hướng Sở Hành Vân .

-Có việc?

Khuôn mặt Sở Hành Vân bình thản, tiếng nói cũng không chút gợn sóng.

Thủy thiên Nguyệt hơi sửng sốt, thần sắc phức tạp tiêu tan trong chớp mắt, chỉ lắc đầu cười, không nói một lời, nàng lần nữa quay người lại, hút một ngụm khí sau đó cấp tốc chạy đi khỏi tầm mắt của Sở Hành Vân.

Xoạt!

Ngay tại thời điểm Thủy Thiên Nguyệt rời đi, bên cạnh Sở Hành Vân không chút dấu hiệu nào, xuất hiện một bóng người.

Người này là một tên thanh biên bạch y, lưng đeo bội kiếm, toàn thân tỏa ra khí tức xuất trần, trên nửa gương mặt bên phải còn có một đạo vết kiếm, không những không phá hoại dung mạo tuấn dật của hắn mà còn khiến khuôn mặt hắn lộ ra sự cương nghị.

Chỉ thấy tên thanh niên mặc áo trắng này ngẩng đầu, nhìn phương hướng Thủy Thiên Nguyệt rời đi, đôi mày kiếm hơi nhướng, nhìn Sở Hành Vân nhàn nhạt nói:

-Nữ tử tên Thủy Thiên Hương này tựa hồ đối với ngươi có tình cảm sâu đậm…






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch