Tuyệt Hải Ưng Hoàng không thể đỡ nổi, mới đầu còn giống như muốn ép hết tất cả mọi người ở trên mặt đất này thành bột mịn.
Sau khi nhìn thấy Thiên Sát Long Vương thì lập tức thu hồi lôi đình vạn quân chi trảo kia, bỗng nhiên nghiêng người lướt qua một cái, do có hai ngọn núi nối sát nhau nên sau khi quay quanh nó một vòng liền cao ngạo đứng trên ngọn núi, rồi kêu lên một tiếng bén nhọn như đang ra uy với Thiên Sát Long Vương.
Tiếng kêu của nó cực kỳ khủng bố, cảm thấy như một số nham thạch cứng rắn cũng sẽ bị chấn động mà vỡ nát, nếu như sinh vật bình thường mà ở xung quanh đó thì có lẽ lục phủ ngũ tạng cũng sẽ bị chấn vỡ bởi âm thanh này.
Thiên Sát Long Vương càng dã tính hơn hẳn, nó cũng mặc kệ đối phương có ra uy hay không, đôi cánh như bầu trời sao hắc ám kia bỗng mở ra, lập tực trời còn đang sáng lại giống như bị một tầng bóng ma che đậy lại.
Rõ ràng là ban ngày nhưng mà trong nháy mắt lại tối om như ban đêm, khí tức hắc ám nồng đậm khiến cho người ta cảm thấy như đang bị bóp chặt yết hầu đến ngạt thở, mà trong mảng đêm lờ mờ hư không này Thiên Sát Long đang bay lượn như một vị Tư Dạ Quốc Vương vậy, nắm sự sống chết của mọi sinh linh, chủng tộc ở trong màn đêm này trong tay của nó.
Tuyệt Hải Ưng Hoàng đập cánh có thể nhìn thấy nước biển ở sau lưng nó xuất hiện ba động rất quỷ dị.
“Xoạt !!!!!!”
Đột nhiên nước biển phun lên tận trên trời, mà Tuyệt Hải Ưng Hoàng còn đang dùng yêu thuật để điều khiển, khiến cho nước biển cuồn cuộn phóng lên bầu trời kia lại hóa thành một đôi ưng dực như sánh ngang với núi.
Biển Động Ưng Dực che khuất cả bầu trời mang theo kinh thế hãi tục mà phóng về phía Thiên Sát Long Vương !
Thiên Sát Long Vương ngửa cổ lên, chỗ cổ họng của nó có một năng lượng bạc đang cuộn trào.
Phun ra một ngụm, Long Viêm đầy trời, ánh sáng bạc của Long Viêm xông về biển động có hình như Ưng Dực kia, khiến cho biển động này vì va đập mà hóa thành một trận mưa to trút xuống dưới.
Thiên Sát Long Vương không thích đấu pháp, ngược lại nó càng thích trực tiếp phóng tới con Tuyệt Hải Ưng Hoàng kia hơn, mặc dù nó không có tứ chi cũng không có móng vuốt, nhưng nó lại am hiểu đánh trực tiếp như Man Hoang Cổ Long ...
Ở trong di tích cổ thì nhiều nhất chính là Cổ Long, những con Cổ Long còn sống mấy ngàn, mấy vạn năm kia có chiến kỹ đánh cận chiến cực mạnh, mà Thiên Sát Long Vương ở trong đó, trong quá trình sinh sống đã không ít lần tranh đoạt địa bàn với bọn chúng nên học được không ít chiến kỹ.
Ví dụ như là Giảo Sát!
Đây là bản lĩnh giết cận chiến mà hầu như rồng thân mãng nào cũng biết nhưng đuôi của Thiên Sát Long lại không giống với Giảo Sát bình thường.
Nó nhúc nhích cái đuôi dài của mình như là có thể hóa thành sắt thép, một khi dùng cánh che khuất tầm nhìn của kẻ địch thì cái đuôi lập tức cuốn lấy cổ của kẻ thù như một sợi dây thừng, có thể trong nháy mắt mà kéo một phát lập tức bẻ gãy cổ đối phương !
So với đấu pháp thì đây không phải là chiêu thức càng đơn giản lại thô bạo tàn sát hơn sao !
Máu của Ưng Hoàng có tu vi hơn hai mươi nghìn năm, nếu như nhâm nhi, thưởng thức thì nhất định sẽ rất mỹ vị, hơn nữa còn là loại nóng hổi, máu của Thánh Linh không tanh hôi, nồng đậm như loại sinh vật hoang dã bình thường, mà nó còn ngọt ngào mang theo chút khí tức thánh khiết...
Cánh chim mở ra, xung quanh lập tức xuất hiện một lỗ đen.
Trong động đen ngòm ấy, đến đôi mắt sắc bén của tuyệt Hải Ưng Hoàng thì cũng chỉ có thể nhìn thấy cái bóng mơ hồ của Thiên Sát Long Vương.
Nhưng chỉ bằng vào bóng dáng của Thiên Sát Long Vương thì cũng không thể phán đoán chính xác được động tác của nó.
Cho nên nó theo bản năng mà cho là Thiên Sát Long Vương muốn cắn nó nhưng lại không nghĩ rằng Thiên Sát Long Vương đang cố ý vồ hụt, sau đó dùng cái đuôi như dây thừng kia mà trong nháy mắt hóa thành một Tinh Hà Tỏa Liên kinh khủng cứ thế vô tình quấn lấy cổ của Tuyệt Hải Ưng Hoàng.
Tuyệt Hải Ưng Hoàng kêu lên tiếng chói tai, toàn thân nó đnag phát ra một loại khí tức như hải triều cuồn cuộn xông ra bốn phương tám hướng, có thể nhìn thấy rừng cây trên Đại Địa lập tức bị xốc lên lộ ra nguyên một mảng khối đất đá.
Mà chỗ đó còn đủ để chứa cả một tàu thủy, nó dùng cơn bạo tức như hải triều này phá hủi đá ngầm rồi đánh toàn bộ vào người Thiên Sát Long Vương.
Thiên Sát Long Vương cũng biết được cơn bạo nộ này có uy lực đáng sợ nhường nào nên nó lật qua lật lại ở đằng trước, cái đuôi cuốn lấy Tuyệt hải Ưng Hoàng rồi hung hăng đập vào ngọn núi đằng trước !
“Rầm !!!!”
Từ trong thân thể của Tuyệt Hải Ưng Hoàng phóng thích ra Hải Triều Nộ Tức cuốn về phía ngọn núi, Tuyệt Hải Ưng Hoàng giờ mới miễn cưỡng thoát khỏi sát chiêu Tinh Hà Tỏa Liên Chi Vĩ của Thiên Sát Long Vương, chỉ là cái rơi này cũng không hề nhẹ nhàng bao nhiêu, xương cốt trên người nó cũng gãy mất không ít.
Thiên Sát Long Vương du động trên mặt đất, Vũ Lân của nó nhanh chóng sáng lên vô số lân văn.
Những lân văn quỷ dị này kéo dài đến tận trong không khí giống như từng vết rách không hề có quy luật, đang dựa theo không gian mà khuếch tán ra xung quanh !
“Ngao !!!!”
Gầm lên giận dữ, dáng người cao cao của Thiên Sát Long Vương vững vàng đứng lên, hai mắt nhìn xuống Tuyệt Hải Ưng Hoàng ở dưới, mà trước đó những lân văn quỷ dị tỏa sáng kia lại hóa thành liệt trảo hư không, kinh khủng tràn về phía Tuyệt Hải Ưng Hoàng !!!
Vết rạn trong hư không lít nha lít nhít, những nơi nó đi qua thì dù là cổ thụ ngàn năm hay là mặt đất rắn chắc thì cũng xuất hiện một vết rạn nứt kinh khủng tựa như đang có một loại Hắc Ám Ma Quỷ đang hoành hành trên Đại Địa, dùng mắt thường cũng có thể nhìn thấy nó đang tùy ý phá hư hết tất cả.
Hư Không Lân Liệt ngay lập tức vây quét Tuyệt hải Ưng Hoàng, Tuyệt Hải Ưng Hoàng động đôi cánh bay về phía bầu trời, kết quả là Hư Không Lân Liệt cũng trèo theo lên bầu trời đằng đẵng kia, tốc độ khuếch trương ngày càng nhanh, Tuyệt Hải Ưng Hòang không thể không dừng lại bắt đầu mạnh mẽ đập đôi cánh của nó!
Tần suất vỗ cánh cực kỳ nhanh, bạo phong do cánh nó gây ra thi nhau trút xuống dưới, tạo thành một loại nhạc khúc kêu vang, đang quấn lấy Hư Không Lân Liệt đang không ngừng sinh trưởng, rất nhanh hai loại lực lượng liền đồng thời tiêu vong.
“Đại Giáo Dụ Lâm Chiêu đâu rồi ??” Chúc Minh Lãng nhìn khắp xung quanh nhưng vẫn không thấy Đại Giáo Dụ ở đâu.
Tuyệt Hải Ưng Hoàng đột nhiên xuất hiện ở đây khiến hắn suýt chút nữa đã không kịp phản ứng.
Không phải là nói Đại Giáo Dụ Lâm Chiêu đảm nhiệm nhiệm vụ dẫn dụ con Tuyệt hải Ưng Hoàng rời đi sao ??
“Có thể là do con Tuyệt Hải Ưng Hoàng ý thức được nên trong lúc bất chợt mà đuổi giết trở lại, Đại Giáo Dụ vẫn chưa kịp đuổi về, bất kể thế nào thì chúng ta rời khỏi đây trước đã, Hạt Cỏ của chúng ta sẽ rất nhanh khô héo.” Lữ Viện Tuần vội vàng nói.
Đương nhiên Chúc Minh Lãng sẽ không rời đi, Long Vương của mình còn đang chém giết với con Ưng Hòang.
Hắn nhìn thoáng qua Hàn Quán đã bắt đầu hô hấp khó khăn rồi.
“Vậy các ngươi ra ngoài đảo trước, sau đó ta sẽ đến tụ họp liền.” Chúc Minh Lãng nói.
“ Được, đừng triền đấu với con Tuyệt Hải Ưng Hoàng này quá lâu, muốn giết chết nó cũng chẳng phải chuyện dễ dàng gì.” Hàn Quán gật nhẹ đầu.
Hai người nhanh chóng rời khỏi, bọn họ cũng biết đối đầu với Tuyệt Hải Ưng Hoàng thì với tu vi của bọn họ cũng chẳng giúp được gì cả.
...
Thiên Sát Long Vương quả nhiên hung mãnh, con Tuyệt Hải Ưng Hoàng có tu vi hơn hai vạn năm này cũng bị đánh đến toàn thân đều là thương tích.
Mà Thiên Sát Long Vương lại luôn chiếm thế thượng phong cũng luôn chủ động phát khởi thế công.
Con Tuyệt Hải Ưng Hoàng tức điên lên, nó muốn tới gần bờ biển ở gần núi một chút, ở đó nó có thể điều khiển được năng lượng, nhưng Thiên Sát Long Vương lại có hư ám bao phủ nên chỗ nó biến thanh đêm tối đến mức đưa năm ngón tay ra còn chẳng nhìn thấy gì.
Cho dù là ban ngày nó cũng có thể chế tạo ra đêm tối, nhưng mà lại không thể phát huy được đến cực hạn như Hư Không Tinh Pháp lại nồng đậm hắc ám như này.
Chỉ là Chúc Minh Lãng hơi không hiểu được con Tuyệt Hải Ưng Hoàng này nếu biết rõ rất khó để thủ thắng vậy tại sao lại không trọn tránh chiến, chẳng lẽ Trấn Hải Linh kia còn quan trọng hơn cả sinh mệnh của nó ??
Hay là nói con Tuyệt hải Ưng Hoàng này còn có đòn sát thủ nào đó chưa sử dụng?
Chúc Minh Lãng vẫn luôn để ý, một Thánh Linh hơn hai vạn năm không thể nào chỉ đơn giản thế này.