Chương 71: Nhiệm vụ học viện, tất cả học viên nhận lệnh
Dịch giả: Thanh Thanh
Edit: Long Hoàng
Duyệt: Long Hoàng
Duy trì đi học là thói quen tốt, bây giờ Chúc Minh Lãng muốn làm một người có học vấn thật uyên thâm.
Đúng lúc, hôm nay là lớp học của lão sư Bạch Dật Thư vô cùng anh tuấn, Chúc Minh Lãng phát hiện bạn học hôm nay của mình đa số đều là nữ đệ tử.
Không hổ danh là nam lão sư có nhan trị xuất xắc nhất học viện tại Ly Xuyên, mị lực cùng với độ nổi tiếng của người nãy cũng ngang ngửa với nhân vật chính là hắn rồi!
Lớp học kết thúc, lão sư giao nhiệm vụ đầu tiên cho học viên.
Nhiệm vụ này cũng không phải do lão sư Bạch Dật Thư an bài, mà là học viện Thuần Long ở Ly Xuyên giao phó cho toàn bộ học viên, là một nhiệm vụ mà tất cả mọi người đều phải tham gia vào.
Nếu là nghĩa vụ, thì trên cơ bản những Mục Long Sư có rồng đều phải tham gia, đương nhiên phần thưởng mà học viện ban tặng cho nhiệm vụ này cũng rất cao.
Hắc Nha là một cái tên tham ăn, cũng may là học viên có riêng một khu nuôi nhốt thú hoang dã, Chúc Minh Lãng đã đi xem qua, gần đây có một số Mục Long Sư bắt được rất nhiều lợn rừng đen rồi nhốt trong bãi chăn nuôi này, dùng học phần là có thể đổi lấy.
Vừa vặn lợn rừng là món mà Đại Hắc Nha thích nhất, đi ra ngoài mua lợn rừng vào mùa đông này giá cao gấp hai ba lần, cân nhắc thấy trong tương lai số tiền mình chi ra càng lúc càng lớn, cho nên Chúc Minh Lãng sẽ dùng học phần để đổi lấy khẩu phần ăn cho Đại Hắc Nha.
Vừa hay phần thưởng học phần trong nhiệm vụ tập thể lần này khá là hậu hĩnh, có rất nhiều học viên đã biết việc này nên đã xuất phát từ trước, nếu biểu hiện tốt, còn có thể nhận được phần thưởng thêm từ học viện!
Phần thưởng từ học viện vô cùng hấp dẫn, ngay cả Ấu Long cũng có phần, trong đó càng không thiếu hồn châu, long châu, linh quả, ma toản, hình hài quái dị. . .
"À lần này, học viện sẽ trao tặng cho học viên ưu tú nhất một viên Linh Vực Quả, chắc là có một số Mục Long Sư vừa mới bước vào linh vực không bao lâu, nên có mấy trò vẫn chưa biết, tác dụng của Linh Vực Quả này là gì đúng không?" Bạch Dật Thư lão sư nhìn các đệ tử nói.
Trong số đệ tử này quả thật có rất nhiều người gật đầu, bao gồm cả Chúc Minh Lãng cũng thế.
Bạch Dật Thư nhìn thoáng qua Chúc Minh Lãng.
Há, cái tên này còn mặt dày giả trang thành lính mới hay sao, ngươi rõ ràng là kẻ đập ta rớt từ trên lưng Phi Điểu Ngụy Long xuống bùn đây mà!
Trong lòng mặc dù đang chửi rủa, nhưng lão sư Bạch Dật Thư vẫn kiên nhẫn giải thích cho các học viên: "Linh Vực Quả, ý trên mặt chữ, chính là có tác dụng tăng cường linh vực, hiệu quả là có thể giúp các ngươi trực tiếp tăng lên một đạo linh ước, còn những hiệu quả khác thì phải nhìn xem độ hấp thu của mỗi người."
Đôi mắt Chúc Minh Lãng lập tức sáng lên.
Hắn đang lo không mua được Linh Vực Quả, sau khi có linh ước thứ ba với Tiểu Thanh Trác, linh ước của Chúc Minh Lãng không còn chỗ trống, cho dù sau này gặp phải loại ấu long tốt, muốn lập khế ước linh hồn cũng không được.
Cho dù trong tương lai có bao nhiêu con rồng, thì để dành lại một linh ước vẫn là tốt nhất.
Học viện Thuần Long đúng là học viện Thuần Long.
Phần thưởng cuối năm là Linh Vực Quả, loại vật này ngay cả các đại gia tộc ở thành bang cũng không dám tùy tiện lấy ra, vậy mà học viện bên này cứ trực tiếp lấy ra làm phần thưởng!
Những nữ đệ tử khác cũng vô cùng kích động, thứ đáng mong đợi nhất hằng năm chính là phần thưởng của học viện, cho tới hiện tại học viện chưa bao giờ để các học viên phải thất vọng.
"Đương nhiên, độ khó của nhiệm vụ tập thể lần này cũng không đơn giản." Lão sư Bạch Dật Thư nói tiếp.
Trên bảng nhiệm vụ có ghi, nhưng không miêu tả kỹ lắm, lập tức lão sư Bạch Dật Thư lại giải thích chi tiết công việc trong nhiệm vụ lần này cho các đệ tử đã tham gia lớp học của mình vào ngày hôm nay.
"Mùa đông, vạn vật khô héo, rất nhiều sinh linh sẽ bị thời tiết trắng xóa này ép bức đến bước đường cùng. Trên đầu nguồn sông Ly Xuyên của chúng ta, ở đấy có rất nhiều thành trấn, thôn trang, và có cả một nhóm người du mục, mỗi lần bước vào mùa đông bọn họ đều bị rất nhiều yêu linh quấy rối và tấn công."
"Dựa theo tin tức mà Nam thị ở Tổ Long thành đã cung cấp cho chúng ta, sở dĩ những yêu linh này quấy phá ở trong thành trấn của chúng ta, là vì thủ lĩnh của bọn chúng là một con ma linh đã mở ra linh trí và có thực lực rất mạnh, có không ít yêu linh và ma linh ở trong núi rừng này, bọn chúng bị ép bức đến nỗi không tìm được nguồn thức ăn nên đành dẫn nhau gia nhập vào đội ngũ của tên Đại Ma Linh có linh trí này, chúng thường xuyên đi khắp nơi ở trong thành để cướp đoạt của người dân, trong đó số lượng yêu vật, ma linh ăn thịt người cũng không ít."
"Nếu như bọn chúng chỉ cướp đoạt của cải, gia súc, chúng ta cũng không cần phải làm lớn chuyện như vậy, nhưng có yêu vật ăn thịt người, chúng ta không thể ngồi yên làm ngơ không quản đến!"
Loại yêu vật lấy người làm thức ăn này, cho dù ở bất kỳ trong thành bang nào thì cũng đều là loại yêu vật cực kỳ nguy hiểm, mà loại yêu linh này thường rất giảo hoạt, rất hiểu lợi dụng nhược điểm trong cuộc sống ngày thường của con người. . .
Ở đầu nguồn sông Ly Xuyên, có rất nhiều thành trấn giàu có vì không bị ảnh hưởng bởi chiến tranh, quân đội nơi đó tương đối ít, nếu như có một Đại Yêu Linh đột nhiên xâm nhập vào thành trì trong đêm, rất có thể sẽ xuất hiện một trận thảm án máu me đầm đìa.
Có một số đại yêu, trong một đêm có thể ăn gần cả trăm người!
Chưa kể trong bầy yêu cướp đoạt lần này, còn có cả thủ lĩnh của ma linh!
Nếu như con ma linh này vào thành trì, nhất định nó sẽ tàn sát hàng loạt dân trong thành, đây mới thật sự là bi thảm nhất trần gian.
Hơn nữa, quân đội am hiểu đả chiến, nhưng khi quân đội đối mặt với những yêu linh cường đại kia thì chỉ có thể thúc thủ vô sách, dù cho số lượng người nhiều đến thế nào, nếu yêu linh bỏ chạy, quân đội lấy cái gì đuổi theo?
Về phần lục soát núi và bao vây càn quét, càng là chuyện mơ tưởng hão huyền, thậm chí có vài yêu linh có linh trí cao sẽ lợi dụng lúc quân đội rời khỏi thành trì, liền trực tiếp nhân cơ hội trong thành không có bảo vệ mà tập kích!
Quân đội nhiều, cũng chỉ có thể phòng thủ, không phải thành trì nào cũng có tường thành cao, cũng không phải nhà người dân nào cũng có vách tường cao lớn, cho nên quân đội khá là bị động khi đối mặt với yêu linh.
Cũng chỉ có Mục Long Sư, mới có thể giải quyết được bầy yêu tùy ý làm bậy này.
"Đương nhiên, những lão sư như chúng ta sẽ trấn giữ ở các đại thành trì, mục tiêu của các ngươi là tiêu diệt những yêu linh quanh quẩn ở các thôn xóm và thành trấn, còn các loại đạt đến cấp bậc như đại yêu, ma linh, tuyệt đối không được trêu chọc chúng, nếu như nhìn thấy chúng nó thì lập tức thông báo cho các đạo sư ở học viện, đừng cậy mạnh rồi lại mất mạng." Bạch Dật Thư lão sư cố ý dặn dò.
Cho đến hiện tại Mục Long Sư là một nghề có độ nguy hiểm cao nhất, hàng năm học viên đều ra ngoài lịch luyện, số lượng học viên không quay trở về không phải là con số ít, nhiệm vụ tập thể lần này cũng không phải là loại quét dọn học viện, cũng không phải là loại công việc chăm sóc người già, chỉ cần bất cẩn một chút, người và rồng đều sẽ bị bầy yêu nuốt sống!
Cho nên Bạch Dật Thư nhấn mạnh rất nhiều lần với các học viên, nhất định phải kết bạn mà đi.
Hành động một mình, sẽ không nhận được học phần.
Chúc Minh Lãng đang muốn hành tẩu một mình, với thực lực của hắn bây giờ là hoàn toàn có thể tự giải quyết các mối nguy hiểm, nhưng khi nghe thấy học viện đưa ra quy tắc bắt buộc cho các học viên, lập tức mặt hắn liền nhăn nhó!
Quy tắc này, một mặt có thể bảo vệ tính mạng của học viên, mặt khác cũng hy vọng học viên có thực lực mạnh có thể dẫn theo những học viên yếu.
Vậy mình nên tìm ai để làm đồng đội cho hành động lần này đây?
Trong học viên có lẽ có một vài người có thực lực rất mạnh, chỉ là hắn không biết thôi, ngày thường bọn họ luôn tâm cao khí ngạo, so với một người văn nhã khiêm tốn lại ôn hòa như hắn, quả thật không có một chút điểm chung nào.
Trong viện xá của mình có mấy người quen thuộc.
Nhưng bọn họ còn chưa bước qua long môn.
Ngay cả Chân Long cũng không có, nên không đủ tư cách tham gia, yên tâm ở lại quét dọn trong học viện, giúp lão bà bà ở trên trấn đi tìm mèo con thất lạc.
Linh Vực Quả, nhất định phải có được.
Học phần nhất định cũng phải kiếm.
Nhưng vấn đề ở đây là kết bạn mà đi. . .
"Chúc học đệ." Vị sư tỷ xinh đẹp đi tới, nhìn vẻ mặt buồn rầu của Chúc Minh Lãng.
"Sư tỷ muốn kết bạn đi cùng với ta sao?" Chúc Minh Lãng vui mừng trong lòng, vội hỏi.
"A?" Thật ra Sở Nhạn Nhạn không có ý này, chỉ là nàng có chút hiếu kỳ, nữ tử đi cùng với Chúc Minh Lãng đến chiến trường bên con sông vào ngày hôm đó, có phải là Lê Vân Tư hay không.