Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ngốc Bạch Ngọt Ở Thập Niên 60

Chương 3: Xuyên qua 3

Chương 3: Xuyên qua 3

Do cô quá nhạy cảm hay là người đó đã trốn đi?

Mặc kệ đi!

Khương Điềm Điềm cũng không có xấu hổ nếu bị người nào đó bắt gặp, cô lê giày rơm, tiếp tục đi về phía trước.

Trong đầu liền phân tích, hiện ra tin tức hữu ích mình nghe được.

Nguyên chủ cùng cô đồng dạng đều là 17 tuổi, tên cũng giống nhau.

Nguyên chủ vì ngăn cản mẹ kế tái giá, mà để bản thân chết đói.

Nguyên chủ không có cha mẹ ruột, mẹ kế gấp rút tái giá mà không có thân thích nào ra mặt, có thể thấy được tám chín phần mười cũng không có gì thân thích rồi.

Mẹ kế vì thoát khỏi nguyên chủ, phòng ở đều bỏ, cái nhà kia thật sự chỉ có duy nhất mình cô.

Đại thẩm hàng xóm nhà cô được một khối vải đỏ thù lao, muốn tìm đối tượng cho cô.

Nguyên chủ có vẻ cái gì cũng không biết làm, điểm ấy cùng cô giống nhau.

Nguyên chủ không có kết giao bạn bè, cũng không nhận thức đầy đủ người trong thôn, cho nên không sợ bị lòi đuôi.

Tổng kết đã xong, Khương Điềm Điềm cảm thấy bối cảnh coi như cũng được.

Cô lại lưu ý nhìn về phòng ở xung quanh.

Lại cho vào danh sách thêm bổ sung.

Hoàn cảnh ở đây còn không tốt bằng ngôi nhà ở nông thôn trong bức ảnh của dì cô chụp khi bé.

Cô xem kỹ lại, ở đây cũng không phải thập niên 80.

Nơi này có thể là thập niên 60-70.

Thập niên 60-70 ư???!!!

Khương Điềm Điềm chép miệng, hít một hơi thật sâu.

Cô thật sự, sẽ không chết đói sao? Lo lắng vừa chợt lóe lên, Khương Điềm Điềm rất nhanh lại giữ vững tinh thần.

Còn sống là tốt rồi, muốn xe đạp cái gì? Làm người, phải nên biết đủ nha!

Cuộc sống nghèo đói sắp bắt đầu!

Bầu trời của những ngày tháng 3.

Một cơn mưa xuân cũng không làm cho nhiệt độ trở nên ấm áp bao nhiêu, mà ngược lại còn có nhiều hơi nước, trời cũng trở nên lạnh lẽo hơn.

Khương Điềm Điềm cho tay vào ống tay áo, rồi đi bộ trong thôn, dạo qua một vòng, cũng không gặp được người nào.

Đừng nói là người, cô xuôi theo bức tường mà đi cũng không có một con chó nào xông qua đây sủa cô! Trời ngày càng tối hơn, Khương Điềm Điềm dứt khoát từ bỏ ý nghĩ "Thăm dò và khám phá" mà trở lại đường cũ.

Nhưng mà cô bây giờ đã không còn là Khương Điềm Điềm khi chưa ra cửa cái gì cũng không biết.

Tóm lại, cô cũng đã hiểu được tình huống bây giờ của mình.

Nghèo, thật sự nghèo vô cùng.

Chẳng qua là nhìn những ngôi nhà trong thôn là hiểu, nhà người ta cũng không tốt hơn mình bao nhiêu.

Vừa nghĩ như vậy, Khương Điềm Điềm ngược lại càng bình tĩnh hơn.

Tất cả mọi người đều như nhau, cô cần gì phải lo lắng chứ!!

Cô lục lọi các thể loại đồ đạc ở gian ngoài một vòng cũng không tìm thấy đồ vật nào như nến, đành ngồi trước bếp lò rồi nghĩ đến hoàn cảnh bây giờ, tuy nói là mọi thứ đều rất mơ hồ nhưng mà cô lang thang bên ngoài một vòng, chân rất lạnh đấy.

Thiếu nữ 17 tuổi với tình yêu ngâm chân nồng nhiệt ngồi xổm xuống trước bếp lò khi nãy nướng khoai lang, mày mò ngọn lửa đã tắt kia, bỏ vào chút rơm hì hục thổi.

Ngọn lửa nhỏ bùng lên!

Khương Điềm Điềm: "!!!"

Mèo mù gặp chuột chết.

Úi chà chà!

Cô siêu may mắn!!!

Khương Điềm Điềm liền vui vẻ, dùng chút củi còn lại trong đống củi khô, nấu cho mình ít nước nóng, ngâm chân thoải mái.

Cuộc sống cho dù giàu hay nghèo, trước mắt bản thân phải thoải mái cái đã!! Thuận lợi ngâm xong chân, Khương Điềm Điềm dọn dẹp lại vũng nước đen thui đọng trên giường gạch rồi cầm cái chốt khóa cửa.

Mặc kệ gió thét gào bên ngoài cửa, cô tiến vào mộng đẹp đầy ngọt ngào.

"Bang bang! Rầm rầm rầm!"

"Khương Điềm Điềm! Khương Điềm Điềm!"

Trong mộng đẹp của mình, Khương Điềm Điềm đang ăn thịt quay, tay trái một con gà, tay phải một con vịt, hương thơm ngào ngạt ăn đến nổi miệng đầy dầu! Cảm giác như có người đang lấy búa đập cô kêu "Khương Điềm Điềm", làm đùi gà của cô không còn nữa rồi!

Khương Điềm Điềm mơ mơ màng màng ngồi dậy.

"Khương Điềm Điềm, mở cửa....! Tôi biết rõ cô ở nhà! Khương Điềm Điềm!" Tiếng kêu lại truyền tới.

Khương Điềm Điềm: "..."

Bà cho rằng bà là Tuyết di(1) a!

Tuyết di(1): nhân vật nữ chính dì Xue trong bộ phim "Tình sâu và mưa".

Còn nội dung và bối cảnh nhân vật như nào thì QQ hỏng biết do không biết tiếng trung, nên chỉ tìm được nhiêu đây thôi để m.ng đọc không bị bỡ ngỡ bởi một nhân vật mới nhú giống QQ.

Ở đây Nu9 đang ví von ấy ạ, còn nghĩa như nào thì QQ chịu -__-

Cô mê mang trừng mắt, nhìn thoáng qua ngoài cửa sổ, một bóng dáng mơ hồ trên cửa sổ nhỏ bằng nhựa plastic căn bản không nhìn ra cái gì, Khương Điềm Điềm dứt khoát lê đôi giày, lắc lư đến cửa: "Ai nha?"

Nói thì nói như thế, nhưng cô vẫn mở cửa.

Ngoài cửa là một người phụ nữ trung niên lạ mặt! (lạ cũng phải thôi, từ c1 tới giờ bả có gặp ai đâu trời)

Người phụ nữ trung niên thoạt nhìn khoảng bốn mươi tuổi, so với Khương Điềm Điềm thì cao hơn một cái đầu, mặt chữ quốc (国 ý Nu9 là mặt vuông pk nhỉ?), mày rậm và thô, tóc được chải tỉ mỉ, đầu thì búi tóc để gọn ở sau đầu.

Từ trên xuống dưới, hai từ thôi, "chỉnh tề".


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch