WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Quan Cư Nhất Phẩm

Chương 602: Chiêu Sư (2).

Chương 602: Chiêu Sư (2).




Dịch: lanhdiendiemla.

- Chẳng qua là thứ bàng môn tà đạo, may mắn trúng cũng chẳng phải là bản lĩnh gì.

Cao Củng kinh bỉ.

- Đại nhân nói chí lý.

Thẩm Mặc gật đầu:

- Nếu như bình thường dạy học, dùng cách của hắn thì học thức không chắc, làm hỏng con người ta.

Cao Củng vừa định gật đầu, thì nghe y nói tiếp:

- Nhưng hiện giờ cách kỳ thi lớn chưa tới hai tháng nữa, có bảo các học sinh vùi đầu học tập thì hiệu quả cũng không rõ ràng lắm.

- Vậy phải làm sao?

Cao Củng nhìn y một cái, lạnh nhạt hỏi.

- Đại nhân đùa hạ quan rồi... Ngài nhất định biết là hạ quan muốn giữ Lý Chí. Bởi vì hiện giờ các học sinh vừa khéo cần kỹ xảo thi cử của hắn để bù đắp những thiếu sót.

Rồi hạ giọng xuống:

- Hơn nữa đoán đề trước kỳ thì không phải là lười biếng hay gian lận, đoán trúng được, để học sinh có thành tích tốt là bản lĩnh. Kỳ thực chuyện này vị tiên sinh nào cũng làm, chẳng qua không ai đoán chuẩn như hắn, cũng không ai nói rõ ra miệng như hắn mà thôi.

Cao Củng nghe thế trầm ngâm một chút rồi nói:

- Ngươi nói cũng có chút đạo lý, nhưng phải quản được cái miệng của hắn.

- Điều này hạ quan sẽ nói với hắn.

Thẩm Mặc cười vui vẻ, nhưng nghe câu tiếp theo của Cao Củng thì không cười nổi nữa:

- Nhưng thi Hương xong hắn phải đi, ngươi có thời gian hai tháng để tìm việc mới cho hắn, như thế ngươi không lo phải khó xử, cứ quyết định như thế.

- Thế này chẳng phải là... Vắt chanh bỏ vỏ sao?

Thẩm Mặc thở dài.

- Ta không cần thứ chanh này.

Cao Củng đẩy phong thư tới trước mặt Thẩm Mặc:

- Ngươi cũng nên tìm cho hắn chỗ mới luôn đi.

Thấy Cao Củng kiên quyết như thế, Thẩm Mặc có chút tức giận, bị nha môn tới báo danh từ chối, đối với một quan viên mà nói là đả kích mang tính hủy diệt, Lý Chí chẳng qua chỉ là ngôn từ quá khích một chút, ở Đại Minh chẳng phải là tội lỗi to tát gì.

Người dám nghĩ dám nói rất nhiều, Lý Chí chẳng qua chỉ nổi bật hơn thôi, còn xa mới đáng tội. Nhưng loại người bất chấp vận mệnh của người khác vì cảm tính cá nhân thực sự là quá đáng.

Nhưng có việc cầu người thì phải cúi đầu thôi, y đẩy lá thư lại:

- Đợi sau khi thi Hội kết thúc vậy.

- Bản thân hắn còn chưa thi tiến sĩ, dựa vào cái gì để phụ đạo thi Hội. Cho dù là để hắn dạy, những tân cử nhân kia cũng không nghe hắn đâu.

Cao Củng lắc đầu:

- Muộn nhất là cuối năm, nhưng ngươi phải đảm bảo hắn không nói nhăng nói cuội nữa.

- Vâng.

Thẩm Mặc thấy có khoảng thời gian giảm xóc này, Lý Chí sẽ không quá mức mất mặt nữa, liền đồng ý.

Bỏ chuyện Lý Chí qua một bên, Cao Tủng cũng đặt giấy tờ trong tay xuống, đứng dậy đi tới bên Thẩm Mặc, ngồi xuống nặn ra nụ cười mà ông ta cho là thân thiết:

- Chẳng trách người từng làm việc với ngươi, đều nói ngươi là "mưa đúng lúc", đối với một kẻ quái nhân như vậy mà còn nhiệt tình giúp đỡ, vậy thì với người cùng chí hướng nhất định sẵn sàng hi sinh vì tri kỷ rồi.

"Ta hận không cho ông hi sinh luôn thì có..." Thẩm Mặc trong lòng phẫn hận, mặt cười nhẹ:

- Đại nhân quá khen rồi, hạ quan còn chưa đủ chín chắn, nếu làm việc có chỗ nào chưa ổn thỏa, mong được đại nhân thông cảm.

- Đâu có đâu có, ai chẳng biết Giang Nam tuổi trẻ mà chững chạc.

Cao Củng vuốt râu nói:

- Ngược lại lão phu đây tính khí quá khó, nói chuyện quá mất lòng, mong Giang Nam thông cảm mới đúng.

- Đại nhân làm hạ quan tổn thọ mất.

Thẩm Mặc mặt tỏ vẻ sợ hãi.

Nói nói cười cười, đấu đá đã bắt đầu...

Chỉ nghe Cao Củng nói:

- Giang Nam, vài ngày nữa thôi bệ hạ sẽ xuất quan, sau đó lập tức cử hành nghị triều, mấy chuyện ầm ĩ nhất gần đây sẽ có kết quả. Hẳn là tới khi đó không thể thiếu một phen long tranh hổ đấu. Thế nào cũng có tai bay vạ gió, bản quan chỉ là một tế tửu Quốc tử giám nho nhỏ, cũng bị cuốn vào đó, ngươi nói tới khi đó ta phải làm sao?

Dựa theo quy củ của Đại Minh, quan viên cao cấp phải có đại thân tiến cử, sau đó hoàng đế phê chuẩn sự dụng, xưng là "đình thôi". Trong đó nội các đại học sĩ, lục bộ thượng thư, cùng với tổng đốc, tuần phủ phải do cửu khanh cùng với thị lang cùng tiến cử; các quan viên cao cấp khác do hội đồng quan viên tam phẩm trở lên của lại bộ tiến cử.

Đương nhiên, hoàng đế trừ quyền phủ quyết ra thì còn có dùng thánh chỉ để bổ nhiệm quan viên cao cấp mà không cần qua thảo luận tiến cửa của lục bộ cửu khanh, trực tiếp hạ lệnh bộ nhiệm miễn nhiệm quan viên hoặc ban bố pháp lệnh, đúng là bớt được thời gian lẫn tinh lực.

Nhưng hoàng đế thông thường không dùng tới thứ quyền lực này, chẳng phải là hoàng đế Đại Minh có giác ngộ cao, sợ phá hỏng kết cấu chính trị, mà bọn họ không muốn chuốc nhục vào thân...

Phàm là quan viên chưa qua đình thôi mà lại được hoàng đế bổ nhiệm, toàn bộ đều từ chối không nhận. Không phải là vờ vịt mà là "ông bắt ta làm là ta đi tự sát", trừ loại mặt dày vô sỉ như Từ Hữu Trinh ra, tựa hồ không một quan viên nào dám nhận hoàng ân lồng lộng này.

Vì sao không dám? Chẳng lẽ cảm thấy có được dễ quá, cho nên muốn khiêu chiến độ khó cao sao? Đương nhiên là không phải, đó là do tập tụng của Đại Minh gây ra. Quan viên Đại Minh vẫn còn khí cốt bậc sĩ đại phu, đối với lệnh bổ nhiệm trực tiếp của hoàng đế, luôn cho là của bố thí, đánh chết cũng không chịu ăn.

Hơn nữa bọn họ không ăn, cũng không cho người khác ăn, kẻ nà dám ăn, muốn ăn, thích ăn là bọn họ sẽ cực kỳ khinh bỉ. Những quan viên được bổ nhiệm kia thường thường vì không chịu nổi áp lực dè bỉu của trăm quan mà phải chủ động xin từ chức.

Đương nhiên cũng có Từ Hữu Trinh của năm Thiên Thuận, không biết là tên gia hỏa có da mặt làm bằng chất liệu gì, dám chấp hết thiên hạ. Đối với loại phần tử nguy hiểm phá hỏng quy củ này, các quan viên thậm chí không ngại ngần dùng tới "phong bác quyền" trong truyền thuyết để ngăn cản.

Phong bác quyền là một thứ có thể khắc chế quyền lực của hoàng đến, nếu như cho rằng vì chiếu chỉ của hoàng đế không thích hợp, nội các có thể đem đem chiếu thư của hoàng đế niêm phong lại để chỉnh sửa, đó chính là một trong hai quyền lực lớn nhất của nội các. Trừ nội các ra, lục bộ cũng có phong bác quyền, khi lục bộ cho rằng chỉ lệnh không hợp lý có thể từ chối thực thi, gọi là khoa tham.

Hiển nhiên, một khi sử dụng phong bác quyền là tương đương với tát vào mặt hoàng đế, là mó

*

hổ, không có gan nhất định là không dám làm.

Quay lại thời Gia Tĩnh, tổng cộng có hai vị dám làm việc này, hơn nữa đều là thủ phụ, người trước tên Dương Đình Hòa, người sau tên Hạ Ngôn, kết quả người trước thì bãi quan, người sau đầu một nơi mình một nèo.

Cho nên hai mấy năm qua, các quan viên hình thành thống nhất tư tưởng rồi, phong bác quyền lợi hại thật đấy, nhưng con dao hai lưỡi này làm tổn thương hoàng đế một, làm hại mình một trăm, cho nên không dùng thì hơn.

Nhưng một khi có kẻ dám tiếp nhận lệnh bổ nhiệm trực tiếp của hoàng đế, các quan viên sẽ không chút do dự sử dụng vũ khí sát thương quy mô lớn này, thể hiện quyết tâm bảo vệ đình nghị một cách kiên định.

Đối diện với áp lực cả quần thể quan viên, cho dù mạnh như Gia Tĩnh đế cũng chẳng làm được gì, chỉ đành ném lại vài câu hơn dỗi, sau đó trọng thần vẫn đình thôi như cũ, ông ta chẳng làm gì nổi.

Có điều Gia Tĩnh vẫn cứ là Gia Tĩnh, mấy chục năm sống dưới uy quyền của ông ta, bách quan phải nhượng bộ, khi đình thôi ắt phải có lão nhân gia ngài ở đó, nếu không trình tự là phi pháp, cự tuyệt bổ nhiệm.

Cho nên mặc dù mọi người tranh cãi nhiều này, suy đoán lệnh bộ nhiệm hai vị thượng thư lễ bộ lại bộ xôn xao, nhưng chưa có kết luận, phải đợi lão nhân gia xong mới cử hành đình thôi hợp pháp, định đoạt mấy sự kiện lớn gần đây.

Là một trong cửu khanh, Cao Củng có tư cách tham gia vào lần đình nghị này, nhưng lời nói ông ta không có trọng lượng, giống như mấy vị công khanh như thái phó tự, hồng lư tự, thái thường tự, đều là nhân vật đọc sách cho hoàng đế. Có điều không gây trở ngại cho họ có một phiếu thần thánh mà trang trọng, quyết định vận mệnh một vị thượng thư.

" Có điều..." Thẩm Mặc nghĩ:" Liên quan gì tới mình, ông ta hỏi mình làm gì? Không biết Cao tế tửu ngoài thô hào trong tinh mình này có tính toán gì.

-o0o-


















trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.