Trương Thành cắn một miếng thịt gà rừng lớn, sau khi nuốt xuống liền quay ra nhìn đám người Khâu Lãnh Quân , cười hỏi: "Kẹo bơ sữa có ngon không?"
Giống như đang dỗ dành tiểu hài tử vậy.
Nhưng lúc này, đám người Khâu Lãnh Quân trong mồm ngậm viên kẹo bơ sữa, dưới ánh lửa bập bùng, mỗi một gương mặt, đều viết lên chữ sảng khoái.
Bây giờ là tận thế,làm gì còn cửa hàng tiện lợi hay siêu thị buôn bán như lúc trước
Mà từ sau khi virut bộc phát, cho tới bây giờ, các cô chưa từng được ăn lại những món ăn đơn giản nhất lúc bình thường.
Chỉ cần là một thanh kẹo,cũng giống như đang được thưởng thức những mĩ vị trong nhân gian vậy.
Lúc này, Trương Thành lấy ra từ trong túi, lấy ra bánh nướng mà Ngọc Đình chuẩn bị, đem hơ lên đống lửa trong chốc lát, sau đó cắt ra, chia cho ba người Điền Mặc Lan, Lý Thắng Nam, Cao Lăng Yên .
Mỗi người trong balo, đều mang một bình mứt hoa quả, còn có thịt khô, lạp xưởng.
Trương Thành sức lớn lực lớn, thế nên hắn gánh vác trọng trách mang nhiều vật tư nhất.
Lần này đi ra ngoài, không chỉ mang một số lượng lớn đạn dược, đồ ăn cũng mang theo không ít.
Lần trước đám nữ nhân Emily cùng An Tâm , đem đến cho Trương Thành rất nhiều bài học, để cho hắn ý thức được một điều, đạn bọc đường, dùng đúng lúc đúng chỗ còn tốt hơn rất nhiều so với vũ khí bình thường.
Vừa rồi ăn thịt nướng xong, hiện tại lại bắt đầu ăn bánh nướng.
Trong không khí ngập tràn mùi hương của những món ăn.
Chắc hẳn bọn họ đã ăn vô cùng ngon miệng!
Ục ục
Đám người Khâu Lãnh Quân nuốt nước bọt, đêm nay các cô khó có thể ngủ ngon khi nghĩ đến những hương thơm đó.
Ngày thứ hai, trời vừa sáng.
Trương Thành liền thức dậy.
Tối hôm qua lúc đầu hắn cùng lão bà của mình ngủ tại phòng của Tả Mộ Hoa cùng Lý Vân Thư một đêm.
Bất quá, tại bên trong căn phòng của Tả Mộ Hoa cùng Lý Vân Thư , phát hiện một số lượng lớn bức vẽ chân dung của Tả Mộ Hoa .
Cùng những bài thơ mà Tả Mộ Hoa sáng tác vì Lý Vân Thư , thậm chí còn phổ thành nhạc.
Nghĩ đến cảnh hai người bảo vệ lẫn nhau trước mặt hắn.
Trương Thành liền dâng lên một cảm giác buồn nôn.
Hắn cũng không phải dị nghị lắm với những nam nhân thích đấu gươm, bất quá, nằm trên chiến trường mà từng có hai nam nhân đấu gươm qua, thì quả thật không thể được.
Bởi vậy, đám người Trương Thành , tối qua liền chuyển qua gian phòng khác, ngủ ở gian phòng của đám người Khâu Lãnh Quân .
Mặc dù là tận thế, nhưng phòng ở của đám nữ nhân này, vẫn được quét dọn rất sạch sẽ, không có những mùi vị khác thường.
Trương Thành dậy không lâu thì , mấy người Cao Lăng Yên, Điền Mặc Lan, Lý Thắng Nam cũng chui ra khỏi túi ngủ, nhanh chóng mặc lại quần áo.
Cho dù đang ở trong hoàn cảnh xa lạ, nhưng các cô vẫn thay phiên bồi tiếp Trương Thành suốt đêm qua.
Trương Thành nhu cầu vô cùng cao, chưa bao giờ từng nghĩ đến việc giảm bớt.
Đương nhiên, chuyện này lại không phải chuyện xấu.
Cho dù Trương Thành có rất nhiều nữ nhân, nhưng nếu chưa làm đã ra rồi, để một vài nữ nhân lạnh lẽo, sẽ khiến các cô bất mãn, sinh hành vi khác lạ.
Sau khi đám người Điền Mặc Lan mặc quần áo xong, Trương Thành liền bước tới đẩy cửa sổ ra.
Ngoài cửa sổ nghe thấy tiếng mưa rơi tí tách, âm thanh nhanh chóng truyền đến bên tai của mọi người bên trong phòng.
Cửa sổ này là cửa sổ dùng nhũng vật liệu cách âm, bởi vậy, sau khi đóng cửa sổ lại, thì âm thanh nội bất xuất ngoại bất nhập, vì đây trước là thư viện, phòng ốc nơi đây để cho những người học tập cùng sáng tác, cần phải có không gian yên tĩnh.
Hiện tại Điền Mặc Lan vô cùng thích những bộ áo thể thao ngoài trời.
Co dù đang ở địa phương ẩm ướt, hay ở bên trong hoàn cảnh di chuyển dưới trời mưa bão bùng, áo khoác thể thao đều có tác dụng ngăn lại nước không cho xâm nhập vào bên trong, không khiến cho cơ thể có cảm giát ướt át lạnh lẽo.
Hơn nữa, quần áo thể thao lại vô cùng thông thoáng, lại có tác dụng giữ ấm, cũng không tích tụ hơi nước, làm ướt bên trong không thể thẩm thấu ra bên ngoài được.
Trương Thành lẩm bẩm nói: "Hôm nay thời tiết thật chán, nhưng, các cô gái ấy ở bên ngoại chịu mưa rét lạnh, sẽ nhanh chóng hối hận về quyết định của mình"
"Thật là phiền phức quá, lão công sao anh không trực tiếp bắt họ ở lại, dù sao chúng ta cũng có súng . . ."
Cao Lăng Yên thầm nói.
Bất quá, Lý Thắng Nam vẫn huých huých vào tay của Cao Lăng Yên, dù sao Điền Mặc Lan vẫn đang ở đây.
Chuyện áp bức nữ nhân,ương nhiên Điền Mặc Lan không thể tiếp nhận.
"Việc này cùng Mặc Lan không có quan hệ, dạo này anh ưa thích làm việc thiện tích lũy phúc đức."
Trương Thành ôm lấy Điền Mặc Lan, sau đó khoác ba lô lên vai, rời khỏi phòng.
Qua một đêm dài, nữ nhân bên trong thư viện, cũng không có một ai rời đi.
Kỳ thật, Trương Thành trước khi ngủ tối qua, cũng từng nói với các cô ai không muốn ở lại đều có thể tự ý rời đi.
Bất quá, các cô đều hiểu cuộc sống nơi này "Trân quý" như thế nào .
Trương Thành có đồ ăn ra sao,làm cho hiểu được, đi theo Trương Thành cũng không phải là tệ.
Mà Trương Thành lại cường tráng, còn có nhiều vũ khí như vậy, làm cho các cô cảm giác càng an toàn hơn nhiều.
Lúc này, Trương Thành lấy ra từ trong ba lô, lấy ra 6 miếng lương khô, ném cho ba người Khâu Lãnh Quân, Quan Tích Hình, Vương Nhược Vân .
Là một loại lương khô vô cùng bình thường trước tận thế.
Khô cứng, đem làm gạch ném nhau cũng gây vỡ đầu.
"Đây là ăn sáng của các ngươi."
Trương Thành nói xong, liền nhóm lên một đống lửa,hắn còn muốn làm bữa sáng cho ba người Điền Mặc Lan.
Mặc dù bữa sáng vẫn chỉ là bánh nướng, tương cà, thịt khô, lạp xưởng, cùng một chút củ cái muối, thêm một chút khoai mì, nhưng dưới ánh mắt của đám người Khâu Lãnh Quân thật sự như một bữa ăn vô cùng phong phú.
Tối hôm qua đám người Khâu Lãnh Quân đi ngủ, đều bàn luận về sự tình của Trương Thành.
Có người nói hắn cường tráng, có người lại khen hắn ưa nhìn, thậm chí có người cảm thấy, Trương Thành vô cùng nam tính, đẹp theo kiểu của một nam nhân phong trần.
Giống như đang bàn luận về một mình tinh, phú hào , hay một nam thần nào đó
Đương nhiên lúc trước các cô hầu như đều nói về, độ soái ca của Tả Mộ Hoa, còn có Lý Vân Thư đẹp trai ra sao.
Chỉ cần một khỏa kẹo bơ sữa, chưa đến thời gian nửa ngày, con mắt các cô, đều chuyển từ mác bề ngoài, chuyển thành nhìn nội tình bên trong.
Đương nhiên, chuyện cải biến này, cũng chẳng liên quan đến việc Trương Thành trở nên đẹp trai.
Khả năng lớn là bây giờ toát lên từ hắn là sự mạnh mẽ, vẻ ngoải bá khí, thêm một chút khí tức của thượng vị giả.
Bất quá, càng ngày hàng càng mạnh mẽ, lại đứng trên đỉnh của kim tự tháp quyền lực, là hình tượng nam nhân mà tất cả nữ nô lệ quỳ dưới chân mơ ước được ở cùng.