Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Ta Thật Không Muốn Trọng Sinh A

Chương 245: Anh Đề của cậu

Chương 245: Anh Đề của cậu





Ngày thứ hai đầu tuần đã tới, buổi sáng Trần Hán Thăng đi theo đám bạn cùng phòng lên lớp học, nhưng bất ngờ Khổng Tĩnh gọi điện thoại đến phá vỡ ý định trở thành sinh viên thực thụ của Trần Hán Thăng.

"Sáng nay có thời gian hay không? Tại khu Tê Hà đang tổ chức cuộc họp giữa mấy công ty trong liên minh của Thâm Thông, nên Nghiêm Gia Hưng cũng tới họp, nếu cậu rỗi tôi sắp xếp cơ hội các người ngồi với nhau một chút."

Trần Hán Thăng lập tức rời khỏi phòng học: "Rảnh chứ, một tiếng sau tôi sẽ có mặt tại phòng làm việc của chị."

Làng đại học Tiên Ninh nằm ngay cạnh khu Tê Hà, nên hắn muốn nắm được nghiệp vụ chuyển phát nhanh của khu Tiên Ninh, thì Nghiêm Gia Hưng và Chung Kiến Thành là bước vô cùng quan trọng.

Giáo viên chủ nhiệm khoá thấy Trần Hán Thăng lẻn ra cửa sau, thì vẻ mặt giống như không thấy gì.

Phụ đạo viên Quách Trung Vân đã chào hỏi trước đó, nên chỉ cần Trần Hán Thăng không phá rối trên lớp, thì chủ nhiệm khoá sẽ tha cho hắn một mạng.

Đương nhiên, nếu sự tức giận vượt giới hạn, thì cuối kỳ bắt hắn thi lại cũng có thể.

Dù sao hiện thực xã hội và lý luận trí thức không thể đánh đồng với nhau, bởi vì có một số lãnh đạo trường học đang nhìn chằm chằm vào Hoả Tiễn 101, ví dụ Lục Cung chẳng hạn.

Hiện tại, khu vực đại học ở Giang Lăng có ba nơi mà Hoả Tiễn 101 rất nổi tiếng, bà vòng tròn đó là Tài Viện-Đông Đại-Xây Dựng-Y, Khoa Học Kỹ Thuật Kim Lăng-Hằng Hải-Hiểu Trang-Truyền Thông Nam Quảng, Bưu Chính Viễn Thông-Kinh Tế-Du Lịch-Dược, toàn bộ đều là chi nhánh của Hoả Tiễn 101.

Thuận Phong, Bưu Chính, hay kể cả là Thâm Thông, đều đang đánh nhau sứt đầu mẻ trán ở bên ngoài, nhưng khu vực đại học Giang Lăng, tất cả học hinh đã hình thành thói quen sử dụng Hoả Tiễn 101.

Trong đó có 3 nguyên nhân:

Thứ nhất: Sách lược phát triển khác biệt, bởi vì những công ty lớn còn chưa nhận thức được thị trường chuyển phát nhanh trong trường học, đây chẳng khác nào báu vật chưa bị khai quật, mà ngành nghề chuyển phát nhanh còn chưa đủ độ phổ cập.

Thứ hai: Mục tiêu của Trần Hán Thăng chỉ có thị trường trong các trường đại học, từ việc sáng tạo logo đến đoàn đội hợp tác, hoàn thiện bước cắm rễ trong nhận thức của sinh viên, nên độ hoà hợp cực mạnh.

Có một câu thế này: Người hiểu mình nhất chỉ có người nhà.

Thứ ba: Bản thân Trần Hán Thăng là sinh viên đứng ra lập nghiệp, nên hắn có một sức hút không hề nhỏ trong nhóm sinh viên làm thêm giờ.

Hôm nay, hắn muốn trao đổi việc hợp tác với Nghiêm Gia Hưng, hẳn là không có gì khó khăn cả.

Hiện tại, không cần tính đến mặt mũi của Khổng Tĩnh, mà đây rõ ràng của cuộc mua bán kiếm lời, tại sao Nghiêm Gia Hưng phải từ chối?

Về việc Hoả Tiễn 101 ngày càng phát triển gây ra ảnh hưởng, là việc mà đám người Lưu Chí Châu phải lo lắng.

Trần Hán Thăng vừa lái xe vừa gọi điện cho Chung Kiến Thành.

"Ngài đang làm gì vậy?"

Giọng nói Chung Kiến Thành khá nhỏ, đồng thời che miệng nói: "Ông mày đang họp."

"Tôi biết ngài đang họp rồi, nhưng có chuyện nhờ ngài giúp đỡ." Trần Hán Thăng nói.

Chung Kiến Thành rất thiếu kiên nhẫn nói: "Có rắm thì thả nhanh lên."

Trần Hán Thăng không hề tức giận mà mỉm cười nói: "Tôi biết, sáng nay Thâm Thông tổ chức cuộc họp cho các đại lý nhượng quyền, bên cạnh ngài còn có một người tên Nghiêm Gia Hưng đúng không?"

"Sao cậu biết?"

Chung Kiến Thành ngạc nhiên: "Ông ta là quản lý của những đại lý nhượng quyền khu Tê Hà."

"Hiện tại, tôi đang trên đường tới gặp ông ta đây, nói chuyện hợp tác thị trường khu vực làng đại học Tiên Ninh, lúc đó ngài cũng tham gia tiếp khách chứ?" Trần Hán Thăng nói với Chung Kiến Thành.

Nếu Chung Kiến Thành chịu tiếp khách, mà ông ta với Nghiêm Gia Hưng đều có thân phận là đại lý nhượng quyền của Thâm Thông, tất nhiên phù hợp thân phận.

Mặt khác, bản thân Chung Kiến Thành cũng là người hợp tác cùng chung lợi ích với mình, nên ông ấy nói có thể đảm bảo được.

"Thằng nhóc, dạo này cậu nói chuyện nhẹ nhàng nhỉ? Dám nói tôi đi tiếp khách?"

Chung Kiến Thành giật mình, bởi vì tốc độ hành động của Trần Hán Thăng, không ngờ thật sự lấy được. Nếu việc này hoàn thành, công việc chuyển phát nhanh trong các trường đại học ở Kiến Nghiệp có đến 80% nằm dưới sự khống chế của Trần Hán Thăng.

"Gần đây, thân thể tôi có chút nặng nề, bản thân vừa tăng hai cân, sao đứng được đây?"

Trần Hán Thăng đánh thái cực: "Hiện tại, tôi là lính dưới trướng của ngài, loại thời điểm này ngài không thể khoanh tay đứng nhìn được.

"Cậu không phải lính của tôi, ngay từ đầu cậu đã mưu đồ soán vị."

Chung Kiến Thành nói câu này cũng khiến bản thật bật cười: "Nhưng đoạt không phải vị trí của tôi, cùng tôi chẳng có tý dính líu gì. Được rồi, cậu đặt phòng cho trưa nay tốt vào, tôi và lão Nghiêm đến uống vài chén."

. . .

Nghiêm Gia Hưng lớn tuổi hơn Chung Kiến Thành khá nhiều, người hơi mập và lùn, nhưng cách nói chuyện vẫn đậm chất lưu manh trong xã hội.

Nói một cách chính xác, trong vòng tròn chuyển phát nhanh ở những năm 2003, hầu như bị thành phần xã hội đen thao túng.

Lúc đầu, sau khi họp xong, Nghiêm Gia Hưng chuẩn bị về, thì nữ tổng giám đốc xinh đẹp của tổng công ty, phụ trách quản lý Kiến Nghiệp đến nói: "Lão Nghiêm, dành chút thời gian ăn trưa được không? Ăn bữa cơm rau dưa, trò chuyện vài vấn đề?"

Nghiêm Gia Hưng tỏ ra ngạc nhiên, nghĩ thầm không phải bà cô Khổng Tĩnh này coi trọng mình đấy chứ?

Khổng Tĩnh xinh đẹp có phong thái ngự tỷ, nên đám người Nghiêm Gia Hưng lén lút bàn tán không ít chuyện. Có điều, ngoài mặt vẫn tỏ ra đàng hoàng chững chạc nói: "Quản lý Khổng đã xắp xếp, chuyện lớn mấy cũng gạt lại phía sau."

Có điều, trong phòng riêng của khách sạn, Nghiêm Gia Hưng nhìn thấy Chung Kiến Thành và Trần Hán Thăng, sau đó trải qua một thời gian giải thích thì mới hiểu chuyện gì đang diễn ra.

"Ai không hợp tác là kẻ ngu."

Nghiêm Gia Hưng vỗ đùi: "Nói thật, tôi nhìn lão Chung kiếm được phía Giang Lăng mà đỏ cả mắt. Hiện tại có tiểu Trần chủ động đến hợp tác, làm sao ông đây có thể đẩy nó ra ngoài được chứ?"

Nghiêm Gia Hưng nghĩ "Hoả Tiễn 101" là thu nhập thêm, không phải công việc chính.

Chung Kiến Thành lo lắng trong lòng Trần Hán Thăng vì việc này không thoải mái nên cầm chén rượu lên nói: "Lão Nghiêm, đây không phải món thu nhập thêm đâu. Hiện tại, thị trường chuyển phát nhanh của khu vực đại học Giang Lăng đều nằm trong tay Hoả Tiễn 101. Một tháng, Trần Hán Thăng có thể kiếm mấy chục nghìn tiền lợi nhuận thuần."

"Cao vậy sao?"

Lúc này, Nghiêm Gia Hưng có phần coi trọng.

"Trước kia khoảng chừng 30 nghìn, nhưng hiện tại mở thêm thị trường đại học Bưu Chính Viễn Thông, nên lời khoảng 40 nghìn."

Trần Hán Thăng nói thật: "Có điều, tôi nghĩ cách kiếm tiền to cả đầu, mà vẫn là một tên ở giữa, ăn chút tiền hoa hồng."

"Vậy còn chê ít?"

Nghiêm Gia Hưng không nhịn được nữa nói: "Nếu quản lý Khổng bật đèn xanh, tôi nhất định sẽ ủng hộ. Về việc chia hoa hồng, tôi cũng không thể chiếm tiện nghi của tiểu Trần được. Lão Chung đưa ra giá nào, cứ dựa vào đó mà tính bên đây."

Thật ra, đến giờ Nghiêm Gia Hưng cũng không phải quá coi trọng, nhưng việc kiếm được tiền, có là thằng ngu mới đẩy nó ra.

Trần Hán Thăng cầm ly rượu lên nói: "Vậy cảm ơn Nghiêm tổng, hợp tác vui vẻ."

"Sau này, cứ gọi tôi là anh Nghiêm, nào chúng ta uống rượu, uống rượu."

Giữa trưa, ba tên con trai ai nấy đều uống khá nhiều, rồi lần lượt từng người đổ gục xuống bàn. Cuối cùng, Nghiêm Gia Hưng và Chung Kiến Thành được thuộc hạ đón đi.

Trần Hán Thăng thì sao, hắn cảm thấy bản thân giống như một khúc gỗ được người ta nhét vào đâu thì nhét, nằm một lúc trên xe, đi một quảng đường, cuối cùng được người khác dìu vào thang máy, cuối cùng mới đổ gục trên một cái giường có nệm thật êm.

Đệm giường toả ra mùi thơm, từng hương thơm bay vào trong mũi, rất rõ ràng đây là giường của con gái.

"Tốt thật sự."

Khoé miệng Trần Hán Thăng lộ ra nụ cười thoả mãn, rồi thân thể không chịu nổi mà ngủ thiếp đi.

Hắn vừa mở mắt ra đã là 8 giờ tối.

"Mẹ nhà nó, thật ra không cần uống nhiều rượu đến vậy, rõ ràng chỉ cần uống một chút trà cũng có thể bàn việc được mà."

Trong lòng Trần Hán Thăng âm thầm mắng chửi 18 đời tổ tông của Chung Kiến Thành và Nghiêm Gia Hưng. Sau đó, thân thể lắc lư đứng dậy quan sát một chút cách trang trí của căn phòng. Đúng là phòng con gái rồi, nên hắn nhớ lại chuyện trước đó, rồi lớn tiếng gọi: "Chị Tĩnh, chị Tĩnh."

Một bóng người từ bên ngoài bước vào, từ tốn nói: "Chị Tĩnh của cậu không có đây, có chuyện gì mà gọi anh Đề vậy?"








trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch