Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 278: Ngươi gặp phải chuyện này (2)

Chương 278: Ngươi gặp phải chuyện này (2)



- Ha ha ha ha...

Chử thiếu gia cười một trận to, biểu tình nghiêm lại, âm trầm nói:

- Nơi này là thành Lam Vũ, không phải thành Hồng Nguyên của ngươi! Cùng ta sống chết không thôi, các ngươi có cơ hội này sao?

- Chử thiếu gia, các ngươi có tranh chấp gì xin ra phía ngoài nói, đừng ảnh hưởng việc làm ăn của Trai Nguyệt Lâu chúng ta!

Lúc này, Chủ quầy đi tới.

- Đi mẹ ngươi!

Chử thiếu gia một chân đá vào bụng chủ quầy, một bên phách li lớn tiếng nói:

- Ngươi coi ngươi là gì, coi như các ngươi là ông chủ cũng không dám nói với ta như vậy!

Chủ quầy ôm bụng té xuống đất, ói “ọe ọe”, một chữ đều không nói ra được.

Tất cả thực khách xung quanh đều có chút kinh hãi, Tôn Tam Cường cũng không khỏi lùi một bước.

Chử thiếu gia nhìn thoáng qua trái phải, cười đắc ý, nói với Tôn Tam Cường:

- Tiểu tử đừng nói ta không cho ngươi cơ hội, không có tiền không cần gấp gáp hay là chúng ta so tài một trận, hoặc là đi câm hai quán ăn lớn ở thành Hồng Nguyên...

- Tam Cường huynh, chuyện của huynh còn chưa giải quyết xong?

Chử thiếu gia còn chưa nói hết, Giang Tinh Thần đột nhiên cắt ngang hắn, đứng dậy đi tới.

- ai

Tôn Tam Cường căn bản không nghĩ đến sẽ gặp phải Giang Tinh Thần ở đây, trong nhất thời có chút ngốc lăng.

- Giang thiếu gia!

Chu Dũng cùng Tiền Phong vui mừng quá đôi, bọn họ Chẳng những thấy Giang Tinh Thần mà còn phát hiện Lão gia tử.

- Giang huynh đệ. ngươi làm sao ở nơi này?

Tôn Tam Cường lấy lại tinh thần, kinh ngạc hỏi.

- Ta đến đây giải quyết ít chuyện nhỏ, không nghĩ tới lại gặp Tam Cường huynh!

Giang Tinh Thần nói, lại hỏi:

- Thế nào, tiên của huynh gom góp còn chưa đủ sao, thế nào còn chưa giải quyết?

- Gom góp hai triệu đủ rồi, ai biết bọn họ còn tính thêm lãi, mỗi ngày một phần lợi, hai mươi ngày tổng cộng tính thêm bốn trăm ngàn hoàng tinh tệ!

- Như vậy sao, huynh đừng có gấp, chờ ta hai ngày giúp huynh giải quyết...

Chử thiếu gia sững sờ nhìn hai người tán gâu nơi khác, đều có chút ngốc! Tiếp theo nổi lên một luồng lửa giân cao trào, đối phương bỏ qua hắn ở đây, căn bản không để hắn vào mắt!

- Tiểu tử ngươi cũng là người thành Hồng Nguyên, đến thành Lam Vũ phải biết chút quy củ, chuyện của Chứử thiếu gia ngươi cũng dám nhúng tay, chân sống!

Không chịu cô đơn, Chử thiếu gia cuối cùng nói.

Giang Tinh Thần quay đầu nhìn hắn, không nhịn được cười, trên trán người này còn có khắc mấy chữ “Ta là người xấu, đến đánh ta đi”, nhân vật phản điện điển hình nha!

- Lão đại nhà huynh thật là một người ngốc, người này vừa nhìn thấy lập tức biết không phải hàng hóa tốt, lại đua ngựa cùng hắn, không phải là muốn đưa tiền cho người ta sao?



Giang Tinh Thần căn bản không phản ứng lại Chử thiếu gia, lại quay đầu nói chuyện cùng Tôn Tam Cường.

- Đúng vậy, theo ý tứ của cha ta, căn bản cũng không quản!



Tôn Tam Cường lúc này đã nhìn ra Giang Tinh Thần là có ý đồ thêm dầu vào lửa, kích thích Chử thiếu gia, tuy rằng không biết tại sao nhưng biết chắc có nguyên nhân, cũng phối hợp theo.

Mãt Chử thiếu oia đền đen. oân xanh trên trần ơiât oiÂt. Giang Tinh Thần không thấy hắn còn chưa tính, còn dám nói hắn không phải hàng hóa tốt, quả thật không dê dàng tha thứ, nếu còn thờ ơ nữa, trước mặt nhiều người như vậy, sau này Chử thiếu gia hắn không còn có thể lăn lộn ở thành Lam Vũ.

- Nhãi con, ngươi là điếc sao, không nghe thấy lời của ta?



Chử thiếu gia bước ra một bước, đã đến trước mặt Giang Tinh Thần.

Trong lòng Tôn Tam Cường nảy lên, vội vàng dùng thân ngăn trước mặt Giang Tinh Thần nhưng Giang Tinh Thần lại kéo hắn ra, cười híp mắt nói với Chử thiếu gia:

- Điếc cái em gái ngươi, ta cùng bằng hữu nói chuyện, ngươi sao cứ ở nơi này lải nhái, có tin hay không ta đánh ngươi ngu đần!

Mặc dù là cười nói nhưng vẻ mặt Giang Tinh Thần càng thêm lớn lối so với Chử thiếu gia.

- Ngươi là muốn chết!

Chử thiếu gia bùng nổ rồi, trong lời nói Giang Tinh Thần từ ngữ mới mẻ hắn nghe không hiểu nhưng cũng biết là đang mắng hắn.

Hét lớn một tiếng, Chử thiếu gia lại giở chiêu quen thuộc, nhắc chân đá vào bụng Giang Tinh Thần.

Tôn Tam Cường một lần nữa muốn đưa tay nhưng lại bị Giang Tinh Thần đè xuống. Tiếp theo, Giang Tinh Thần hét thảm, lão đảo lùi về sau, mãi cho đến cạnh bàn cơm của bản thân, đặt mông ngôi lên ghế, ôm bụng nôn khan.

- ai

Chử thiếu gia có chút mơ màng, sững sờ nhìn Giang Tinh Thần: “Ta giống như không đạp trúng hắn mà, trên chân căn bản không có lực, hắn thế nào... Chẳng lẽ tu vi của ta tăng lên... kia cũng không đúng nha, đến cảnh giới Nội Khí cũng không thể đã thương người... ”

Hắn còn chưa thu chân về, thân ảnh chợt lóe, Lão gia tử đã đến trước mặt hắn, đặt một bàn tay lên vai hắn.

Chử thiếu gia chỉ cảm thấy một luồng lực lượng mãnh mẽ, giống như núi to đè xuống, hai chân mềm nhũng, “bịch một tiếng” quỳ xuống đất.

Một tiếng kêu đau, Chử thiếu gia cảm thấy đầu gối đều nát, hôm nay đầu tiên là Tôn Tam Cường động thủ với hắn, sau đó lại bị Giang Tinh Thần coi rẻ nhục mạ, hiện tại bị một bàn tay chụp phải lập tức quỳ xuống đất, từ nhỏ đến lớn, hắn chưa từng trải qua thua thiệt thế này.

Lập tức Chử thiếu gia thoát khỏi rối rắm có hay không đã đánh Giang Tinh Thần, thậm chí ngay cả bộ dạng Lão gia tử còn chưa nhìn rõ, bạo nộ rống lớn: - Đểu là hãn động thu với fa, đành ta vào chõ chết! Lão gia tử cười ha ha nói: - Tiểu tử ngươi gặp phải chuyện này, ngươi đã gặp phải đại sự!











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch