Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 280: Giả bộ bắt người (2)

Chương 280: Giả bộ bắt người (2)



- A ha!

Lão gia tử cười, nhàn nhạt nói:

- Chử Đại Hùng, quan trị an của Lam Vũ Thành đúng không, rất tốt! Nam Giang Hầu quản lý thuộc hạ rất nghiêm mà!



- Ý gì? Lão gia tử nói một câu không đầu không đuôi, nói cho Chử Đại Hùng có chút mơ hồ.

Bất quá, không đợi hắn đặt câu hỏi, Lão gia tử liền nói tiếp:



- Vị Chử thiếu gia này, liên đới thủ hạ của hắn, ám sát Nam tước nhất đăng Giang Tinh Thần của Hồng Nguyên Thành, sự thật đều ở đây! Ta muốn bắt giam tất cả bọn chúng để tra hỏi!

- Cái gì?

Chử Đại Hùng cả kinh thất sắc! Con trai hắn không biết Giang Tinh Thần, nhưng hắn thì đã nghe nói qua, đây chính là cây cọc ngắm của Càn Khôn Đại Đế dựng lên, biểu lộ là nhân tài trọng điểm bảo hộ, cái tội đanh này một khi thành lập, chính hắn cũng khó bảo toàn tính mạng.

- Cha, ta cũng không có ám sát Giang Tinh Thần, chỉ là đá hắn một cái, hơn nữa cũng không có đá trúng, hiện tại tiểu tử kia nhất định là giả bộ!

Chử thiếu gia ra sức hô to.

- Giả bộ, không có đá trúng!

Lão gia tử nói giọng ác liệt:

- Cái dấu giày kia rõ ràng là in dấu trên y phục của Giang Tước gia... Quý tộc của Đế quốc người nào không biết Giang Tước gia không có tu vi. không biết võ. ngươi là một võ giả phát lực đá vào ngực bụng Tước gia... Không

phải ám sát thì là gì?

Chử Đại Hùng nghe vậy, đi mấy bước đến trước mặt Chử thiếu gia, tay phải xoay tròn chính là một cái tát, đánh một cái gọi là thật mạnh, người nghe được đều cảm thấy đau răng.

- Nghiệt tử! Đã nói với ngươi không được hành động cảm tính, tránh cho gây ra hiểu lầm, ngươi vẫn cứ không nghe, hiện tại rước lây họa tồi...

Đánh xong một cái tát, Chử Đại Hùng chỉ vào Chử thiếu gia mắng to một trận.

Lão gia tử cười hắc hắc âm hiểm, nhìn Chử Đại Hùng biểu diễn, không nói gì, cũng không có ngăn lại.

Giang Tinh Thần ngẩng đầu liếc nhìn Chử Đại Hùng cùng Chứ thiêu gia đóng kịch, không khỏi muốn cười, nhưng vội vàng cúi đầu, phát ra một tràng tiếng ho khan!

- Cha, con biết sai rồi!

Chử thiếu gia có nén đau đớn, trong mắt lóe lên một chút oán độc. Tuy rằng hắn vô cùng căm hận Giang Tinh Thần, nhưng biết hiện tại nhất thiết phải cúi đầu.

- Chờ xem trở về ta làm thế nào thu thập ngươi!

Chử Đại Hùng lại khiến trách một câu, ngẩng đầu nói với Lão gia tử:

- Chuyện này, theo ta thấy chỉ là hiệu lầm, trở về ta sẽ dạy dô hắn, nhất định để Giang Tước gia hả giận... Mặt khác ta sẽ lấy ra ngàn...

- Chuyện này không có thương lượng!

Lão gia tử phất tay, cắt ngang lời Chử Đại Hùng:

- Ta là cận vệ của Giang Tước gia, nhất thiết phải điều tra rõ chuyện này!

- Ách!

Chử Đại Hùng sửng sốt, cảm giác mình giống như con khi, phí sức diên nửa ngày hoàn toàn là tự làm nhục mình, người ta vôn không thèm đê ý tới.

Chử thiếu gia thì khóc không ra nước mắt, một tát này xem như uông phí.

Mắt thấy tình hình như thế. sắc mặt Chử Đai Hùng môt lần nữa âm trầm xuống, chậm rãi nói:

- Chuyện này phát sinh ở Lam Vũ Thành, cho dù muốn điều tra, cũng phải giao cho chúng ta đi... Ta là quan trị an của Lam Vũ Thành, hiện tại dân hắn trở về, nhất định sẽ tra xét rõ ràng, cho Giang Tước gia vừa lòng!

Lão gia tử nhếch khóe miệng khinh thường, lật tay từ trong ngực lấy ra một tấm thẻ trắng tinh, đưa đến trước mắt Chử Đại Hùng.

- A! Đường...

Nhìn thấy thân phận của Lão gia tử, Chử Đại Hùng không khỏi kinh hô một tiếng. Đường gia ở Càn Khôn Đế quốc, tuyệt đối là gia tộc siêu cấp có thể xếp hạng trước năm.



- Tiểu tử! Yếu nhân từ trong tay ta, thân phận của ngươi

đủ chưa! Bảo Nam Giang Hầu tới nói chuyện với ta còn may mà nói!

Lão gia tử nhàn nhạt nói một câu, phất tay ra lệnh:

- Bắt hết mọi người mang đi cho ta, chúng ta đi!

Lão gia tử vừa nhắc Chử thiếu gia lên, Chu Dũng cùng Tiền Phong thì đi tới mười mấy người nằm trên đất đạp mạnh một trận:

- Đừng giả chết, đều đứng lên cho ta!

“Những người này đã qua cơn đau nhức kịch liệt, bị đạp mây cước, vội vàng đứng lên mặt như đưa đám.

Cuối cùng, Tôn Tam Cường cùng Phùng Ký đỡ Giang Tinh Thần đứng dậy. một đám người đi ra ngoài.

Rất nhanh, đại sảnh hiệu ăn vên tình trở lại, người vây xem đều tránh còn không kịp, đều rối rít nhanh chóng rời đi, chủ quầy bị đánh cũng Chẳng biết chuồn mất từ lúc nào, chỉ còn lại có Chử Đại Hùng cùng một đám thành viên đội trị an sừng sờ tại chỗ, còn mơ hồ nghe văng văng tiếng rống của Chử thiếu gia:

- Cha! Cứu con! Con không muốn chết đâu...

- Đại nhân! Chúng ta có nên hay không mau mau tìm Hầu gia bẩm rõ chuyện này, cũng chỉ có ngài ra mặt mới được!



Một gã thuộc hạ đi tới bên cạnh Chử Đại Hùng, thấp giọng nói - Đúng! Lão già kia nói, để Hầu gia nói chuyện với lão còn may mà nói! Chuyện này tất phải báo Hầu gia ra mặt!

Chử Đại Hùng như đang trong mộng mới tỉnh, cất bước đi ra ngoài...

Trên đường, một đám người Giang Tinh Thần đưa tới vô số ánh mặt kinh ngạc, Mười mấy tên bị áp giải đích thực rất chướng mắt.

Lão gia tử vô cùng đắc ý, nói với Giang Tinh Thần: - Tiểu tử! Vừa rồi lão tổ tông ta phối hợp không tệ chứ?

- Ý tứ thể hội coi như được, chỉ là hành động quá kém, có dâu vết bịa ra. Khi chỉ trích đôi phương ám sát, không cần quá mức nghiêm khắc...

- Tên khốn kiếp! Ngươi nói thêm câu nữa thử xem! Lão gia tử đây đâu gân đen, cơ mặt giật giật, quát lên.

- Khu khụ khụ khu... Giang Tinh Thần vừa thấy Lão gia tử sắp nỗi đóa, vội vàng cúi đầu ho khan một trận.

“Giả bộ! Tên tiểu tử khốn kiếp ngươi đến bây giờ còn giả bộ!” Lão gia tử oán thâm trong lòng.

Mà Chử thiếu gia bị đả kích đến độ sắp si ngốc, trong lòng kêu rên: “Má nó! Đây là đám người nào a, có còn nhân tính hay không a... ”











trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch