WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tân Phong Lãnh Địa

Chương 291: Tin tức truyền ra

Chương 291: Tin tức truyền ra





Sáng sớm, Bộ quản lý quý tộc Đế quốc, Viên Hi Huyềnxem thư của Viện Hạo gửi tới, sắc mặt không ngừng biến đổi, hắn thật không ngờ tới, Giang Tinh Thần lại có thể

khiển Nam Giang Hầu tới cửa xin lỗi.

-Bùm!



Vỗ mạnh lụa trắng lên bàn, Viên Hi Huyền căm giận nói:

- Tên khốn kiếp này sao lại may mắn đến thế, thằng ngu họ Chữ kia tựa mình đưa lên cửa, làm hắn tủm được điểm yếu của Nam Giang Hầu! Mua một con ngựa trong chợ cũng chạy nhanh hơn ngựa tốt của Liên Minh Thú Nhân... Hắn là trời cao phái xuống chuyên đối đầu với chúng ta sao!

Ở cạnh hắn, một lão già tóc hoa râm cụp mắt, từ từ bỏ ly nước xuống, nhàn nhạt nói:

- Hi Huyền à, đừng nóng nảy!

- Nhị thúc, con có thể không nóng được sao! Viên Hi Huyền vỗ bàn, trầm giọng nói:

- Hiện tại rất nhiều quý tộc lãnh chúa đã bắt đầu ủng hộ sách lược phát triển của Đại Đếm học sinh bình dân đi Học viện Đế Quốc cũng đang gia tăng! Sau này vị trí của chúng ta ở cao tầng Đế quốc sẽ ngày càng ít, nào còn quyền lên tiếng nữa!

Hít sâu một hơi, Viện Hi Huyền nói tiếp:

- Con thật muốn cho con em nhà chúng ta đi phát triển nhiều mặt, không cần phải cắm đầu vào đường võ giả! Nhưng mà nhị thúc, các đại gia tộc chúng ta, ưu thế lớn nhất chính là tài nguyên tu luyện phong phú, về những mặt khác, làm sao áp chế được người ta!

Lão già gật đầu, nói:

- Vậy cũng không được nóng, Đại Đế có thi hành sách lược thế nào, trong quân đội còn không thể dùng võ giả hay sao! Đừng quên, ngoại trừ Đường Sơ Tuyết, Ngô Thiên Phong, Trần Huyền Cảm, ba người này là tận trung với Nguyên soái, thái độ của Ngụy Ninh thì khó lường, còn 3 quân đoàn khác đều nằm trong tay chúng ta.

- Lần này dù thua, nhưng cũng không hoàn toàn không thu hoạch! Tối thiểu trong thời gian ngắn Nam Giang Lĩnh sẽ không ngã sang bên đối phương. Tiểu tử Giang Tinh Thần này là nhân tài thì đúng, nhưng quá bốc đồng, lại đi ép Nam Giang Hầu xin lỗi trên phố, thủ đoạn khua núi dọa hổ này, vẫn còn non lắm!

Viên Hi Huyền thở dài, nói:

- Nếu như tiểu tử này đi kéo Nam Giang Hầu qua, vậy người ta thật không thể sống nổi, con cũng hoài nghi, hắn thật chỉ mới 17 tuổi thôi?

Lão già lắc đầu cười nói: - Không sao, không ảnh hưởng gì đến đại cục! Kế hoạch

lần này vốn là lâm thời nảy ra, không thành công thì thôi... Thật ra, hiện tại chúng ta phải cân nhắc, là không phải làm

sao ngăn cản sách lược của Đại Đế...

- Vậy là gì? Viên Hi Huyền khó hiểu hỏi.

- Là phát triển! Lợi dụng sách lược phát triển! Lão già gật đầu nói:

- Võ lực không thể bỏ qua, nhưng những mặt khác cũng phải có phát triển, như vậy chúng ta mới giữ được người, giữ được gia tộc... Triệu tập Viên Hạo về, sau này đừng cho nó đấu với Giang Tinh Thần, nó không phải là đối thủ!

- Được!

Viên Hi Huyền lắc đầu bất đắc dĩ, lúc này hắn lại chợt nảy ra ý tưởng hoang đường:

"Nếu Giang Tinh Thần là con cháu Viên gia ta thì tốt biết bao... "

Giữa trưa, trong đại sảnh Quân bộ lặng ngắt như tờ, Nguyên soái, đại thần tài chính, Phùng TuyểnChương, Hoàng Thạch, toàn bộ đều ngồi, nhưng không ai nói chuyện, toàn bộ đều không thể tưởng tượng nhìn lụa trắng trước mặt.

Từ sau khi gửi thư tạo áp lực lên Nam Giang Hầu, bọn họ vẫn chờ tin tức, toàn bộ lực chú ý đều tập trung vào Nam Giang Lĩnh.

Sáng hôm nay, bọn họ nhận được báo cáo, nói là Nam Giang Hầu xin lỗi Giang Tinh Thần ở trên phố. Nhưng mà, bọn họ vẫn cứ cảm thấy không tin nổi, mấy người bọn họ tạo áp lực lên Nam Giang Hầu có lớn hơn nữa, đối phương cũng không tới mức đi xin lỗi Giang Tinh Thần ở trên phố, còn cần thể diện Hầu tước hay không.

Nhưng ngay vừa rồi, thư của Lão gia tử tới, bởi vì qua nửa đêm mới có thời gian gửi thư, cho nên tin tức tới chậm hơn. Nhưng mà nội dung, lại giống y như tin báo buổi sáng, hơn nữa càng thêm chi tiết.

Nháy mắt đọc thư, bốn người đều sửng sốt, dù có tin báo từ trước, nhưng bọn họ vẫn bị dọa.

- Là thật! Nguyên soái liên tục lắc đầu cảm thán:

- Nam Giang Hầu xin lỗi Giang Tinh Thần bên phố... lại là thật!

- Tiểu tử này xuống tay thật độc ác, trực tiếp phá hỏng hai trụ cột chính của Nam Giang Lĩnh, khó trách Nam Giang Hầu cũng không chống đỡ nổi!

Hoàng Thạch thở ra một hơi dài, mới than thở nói.

- Vận số của Giang Tinh Thần tốt đến tung trời! Một tên ngu đần tự mình đưa lên cửa, trực tiếp bày ra chỗ hở chết

người cho hắn tùy ý đánh. Vào khu chợ mua con ngựa, lại có thể liên tiếp thắng lợi... Sớm biết kết quả như thế, chúng ta còn viết thư cho Nam Giang Hầu làm cái rắm gì, bản thân tiểu tử kia đã xử lý xong rồi. Phùng TuyểnChương thật không nhịn được mà văng

tục.



Tuyết



- Viện trưởng, ngài thật nghĩ là vận số sao? Nguyên soái ngẫm nghĩ, nói:

- Ta dám cam đoan, trong đó tuyệt đối có nhân tố của tiểu tử này, không thể nào toàn bộ đều là may mắn... Những chuyện hắn làm trước kia, có chuyện nào không phải bản lĩnh thật! Lần này cũng không ngoại lệ, không thì ngựa tốt như thế, sao chưa bị người khác mua đi! Ho Chử ám sát, khẳng định cũng có nguyên do khác!

- Cũng phải! Phùng TuyểnChương gật đầu, nói:

- Tiểu tử này quả thật có chút thần kỳ, làm người ta ngày càng nhìn không thấu!

- Nhìn không thấu thì nhìn không thấu, dù sao lần này mưu đồ của Viện gia lại phá sản!

Hoàng Thạch cười ha ha.

- Chỉ là đáng tiếc, tiểu tử này còn trẻ, quá hống hạch, bắt Nam Giang Hầu xin lỗi trên phố, không thôi còn có thể kéo được tên cỏ đầu tường này!

Cuối cùng Nguyên soái lắc đầu tiếc nuối.

- Hắc hắc! các ngươi thật nghĩ đây là tiếc nuối sao? Đại thần tài chính tiếp lời.

- ồ! Lão Hầu gia, có ý gì? Ba người đồng loạt xoay người, đưa tới ánh mắt dò hỏi.

- Trước giờ Nam Giang Hầu chính là đồ ba phải, lần này ngả sang phía thế lực bảo thủ, cũng biểu hiện không rõ ràng, làm sao có thể dễ dàng đầu nhập như thế... Mà Giang Tinh Thần giở chiêu này, nhìn như chặn Nam Giang Hầu ngoài cửa, nhưng cẩn thận ngẫm lại, tác dụng lại càng lớn! Hắn là Nam tước nhất đắng đã có bản lĩnh ép Hầu tước tới cửa xin lỗi, có thể thấy là một lần triển lãm thực lực bên chúng ta, các ngươi nói những quý tộc khác nghĩ thế nào?

- Sau này tuyệt đối không được tùy tiện đắc tội Giang Tinh Thần... Sau đó, Đại Đế mắt sáng như đuốc, sắc sảo biết nhìn người!

Nguyên soái nói.

- Đúng vậy, Tiểu tử này dùng Nam Giang Hầu tế cờ lập uy, chẳng những bớt đi phiền phức cho mình, lại còn có hiệu quả ảnh hưởng cực lớn cho sách lược của Đại Đế!

- Nghe lão Hầu gia nói, hình như đúng là vậy! Phùng TuyểnChương nói.

- Tiểu tử Giang Tinh Thần này, lại có tâm kế sâu như ở thế... Hắn thật chỉ mới 17 tuổi thôi sao! Hoàng Thạch lắc đầu, nói:

- Ta xem đám già đầu chúng ta còn kém hơn hắn!

Nguyên soái nói: - Đường lão gia tử từng nói, tiểu tử này mặt ngoài ôn hòa tao nhã, ấm áp như ngọc, thật ra sâu trong tâm vừa âm độc lại xảo trá... Ban đầu ta còn tưởng Lão gia tử nói đùa, những trải qua chuyện này....

Đại thần tài chính tiếp:

- Bất cứ đối thủ nào, coi hắn là tên nhóc 17 tuổi, kết quả cuối cùng nhất định sẽ rất thảm!

Cười to một tiếng, Nguyên soái đứng lên:

- Ta thật hy vọng, đám người kia vẫn luôn coi hắn là nhóc con 17 tuổi... Ha ha, được rồi, không nói nữa! Mau gửi thư cho người của chúng ta, báo cho họ tin tức này, ta đi thông báo Đại Đế.

Sau, trong viện Quân bộ, 7- con tốc ưng phóng lên cao, nháy mắt biến mất ở chân trời...

Cùng lúc, trong đại điện hoàng cung, Càn Khôn Đại Đế nhìn lụa trắng trong tay, đột nhiên bùng nổ một trận cười to:

- Ha ha ha ha... Khá lắm, làm rất khá... Giang Tinh Thần này, là người được ta dùng chính xác nhất trong những năm gần đây!

Ban đêm, Hồng Nguyên Thành, Định Bắc Hầu phủ bày hai bàn tiệc rượu, giữa tiệc, Định Bắc Hầu xem thư của Nguyên soái gửi tới, cười đắc ý:

- Ha ha, lần này xem như Nam Giang Hầu mất mặt lớn... Còn muốn tính kế Giang Tinh Thần, đầu óc của các ngươi gộp lại cũng không thông minh bằng hắn!

Nói rồi, Định Bắc Hầu nâng ly, ngửa cổ cạn ly, phải nói là sảng khoái.

Bên cạnh hắn, lão nương Triệu Đan Thanh cũng cạn một chén rượu, sau đó cắn mạnh đùi dã trĩ, xé ra miếng thịt lớn, vừa nhai vừa nói:

- Nhóc con họ Chữ kia thật là ngu xuẩn, nếu Đan Thanh nhà ta mà như thế, lão nương tuyệt đối tự tay đánh gãy chân nó!

Ở bàn khác, Triệu Đan Thanh rùng mình, cẩn thận quay đầu liếc lão me, lập tức rụt đầu về. Mạt Hồng Tiêm cùng Uyển nhu nhìn mà che miệng cười không ngừng...

Định Bắc Hầu nhận được tin, cùng lúc những lãnh chúa lãnh địa khác cũng nhận được thư của Nguyên soái. Vừa xem nội dung, toàn bộ đều bị chấn đến trợn mắt há mồm.

Bọn họ không giống Nguyên soái, có tai mắt khắp nơi, trước đó không biết Lam Vũ Thành xảy ra chuyện. Lúc này

bỗng đọc được có một Hầu tước ở trên phố xin lỗi một Nam tước, trong lòng kinh ngạc không thôi.

- Tiểu tử này, xuống tay với hai ngành trụ cột của Lam ở Vũ, lại còn thành công!

Tiếp tục xem xuống, các lãnh chúa càng thêm kinh hãi,

giữa hè chói chang, bọn họ lại cảm thấy thật lạnh.

- Quá độc ác, hóa ra không chỉ buộc Nam Giang Hầu xin lỗi! Đua ngựa còn thắng người ta 4. triệu... Ông trời già thật là thân thích nhà hắn, như vậy cũng được, vận số bùng nổ mà...

- Đáng sợ nhất, chính là thủ đoạn của tiểu tử này, ngay từ khi mới đến Lam Vũ Thành, liền đã dự đoán được kể cục cuối cùng, cũng bỏ lại lời ngăn chặn đường lui của đối phương!

Cuối cùng, các lãnh chúa cùng đưa ra kết luận:

- Giang Tinh Thần này, âm hiểm độc ác, làm việc không chữa đường lui, sau này có thể không chọc, vậy tuyệt đối không chọc tới...

Ở xa trong bảy đại quân đoàn, Ngô Thiên Phong, Trần Huyền Cảm, Ngụy Ninh, còn có Đường Sơ Tuyết gửi thư tạo áp lực lên Nam Giang Hầu.

Mấy người khác cũng nhận được kết quả, chỉ kinh ngạc thủ đoạn cùng vận số của Giang Tinh Thần, cũng cảm thán

một tiếng:

- Sớm biết vậy không viết thư tạo áp lực giúp hắn, chính hắn đã hoàn toàn có thể giải quyết được! Làm hại chúng ta vẫn cứ chờ tin tức từ Lam Vũ Thành...

Còn ở chỗ Đường Sơ Tuyết, lại là cảm thụ khác, trước đó nàng biết tính tình bướng bỉnh của Giang Tinh Thần, nhưng lại không ngờ hắn còn có một mặt ác đến thế, quét sạch thể diện của Nam Giang Hầu!

Chắp tay đứng ngoài lều, Đường Sơ Tuyết nhìn về phía nam, ánh mắt ngày càng trống rỗng, người cũng xuất thần, trong đầu hiện lên rõ ràng những lần chạm mặt tiếp xúc với

Giang Tinh Thần.

- Tiểu tử này, toàn thân thần bí, làm người không nhịn được muốn xâm nhập tìm hiểu!

Thật lâu sau, Đường Sơ Tuyết mới hồi thần lại, cười nhạt một tiếng, chuẩn bị trở vào lều.

Nhưng ngay lúc này, một thần binh chợt chạy nhanh tới, quỳ một chân xuống, lớn tiếng nói:

- Quân đoàn trưởng, quân tình khẩn cấp...












trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.