WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Tây Du Đại Giải Trí

Chương 122: Pháp hội Thủy Lục

Chương 122: Pháp hội Thủy Lục
Shared by: truyendichgiare.com
=== oOo ===​




Vài ngày sau,Trương Minh Hiên dẫn một đám người đitới trấn nhỏ quay hình.

Trương Minh Hiên đứng đối diện với mọi người, vỗ tay vui vẻ nói: "Hôm nay là một ngày vĩ đại, sẽ được ghi khắc vào lịch sử. Vì đây
chính là khoảnh khắc đầu tiên ghi hình bộ điện ảnh đầu tiên trên thế giới."

Ba ma vương Trình gia mặt đầy hưng phấn, Trương Tuấn lưng đeo gù sách luôn miệng nói chuyện vớiVương Tình, lũ yêu quỷ thì
đầybụng tò mò.

Trương Minh Hiên vung tay lên hăm hở nói: "Bộ phimThiện Nữ U Hồn bắt đầukhởi quay, mọi người vào vị trí đi."

Cả đám người giật mình nhìn Trương Minh Hiên, chân vẫn không nhúc nhích.

Trương Minh Hiên tức giận nói: "Mau ẩn thân đi, khởi động lưu ảnh thạch, bầu trời, cảnh xa, cảnh gần, vào chỗ hết cho ta.Ninh Thải
Thần, xuất phát!"

Đám người nhanh chóng hành động, nhóm quỷ biến mất trong không trung.

Dưới ánh mắt mong chờ của Trương Minh Hiên, Ninh Thải Thầntrịnh trọng bước ra bước đầu tiên.

"Cắt! Ninh Thải Thần, ngươi làm sao thế? Chưa đi đường bao giờ à?Tay chân đánh cùng một bên làm gì? Làm lại." Trương Minh Hiên
tức giận kêu lên.

Trương Tuấn xấu hổ liếc nhìn Trương Minh Hiên, bắt đầu lại lần nữa.

Ba tên Ma vương Trình gia chỉ vào dáng vẻ loạng choạng củaNinh Thải Thần cười ha hả.

Trương Minh Hiên trừng mắt nhìn bọn họ, sau đó nói: "Ngậm miệng các ngươi lại."
Ba người lập tức che miệng, tỏ vẻbọn ta không làm gì hết.

"Ninh Thải Thần, ngươi căng thẳng cái gì? Cứ coi như bên cạnh không có ai, đừng nhìn loạn."

"Mợ nó, là ai tìm diễn viên vậy, ăn cướp mà như thế à?"

Trình Xử Mặc cười hì hìnói: "Là người làm nhà ta."

Trương Minh Hiên trừng mắt liếc hắn, tức giận nói: "Làm lại lần nữa."

Nhất thời, dưới sự uy nghiêm của Trương Minh Hiên, Khương Cẩm Tịch chỉ đạo võ thuật, Lý Thanh Tuyền lo phần hiệu ứng kỹ xảo và
đám tiểu quỷ đều bị Trương Minh Hiên răn dạy một lần. Lý Thanh Tuyền tức tới ngứa răng, bàn tay nhỏ hết nắm vào lại thả ra. Đương
nhiên là Trương Minh Hiên không phát hiện , tâm tư đều đặt lên đám diễn viên.

"Hạ Hầu ngươi đứng ngớ đó ra làm gì? Có bảo ngươi khoe kỹ xảo của mình đâu." Trương Minh Hiên lại to tiếng răn dạy.

Dưới sự yêu cầu nghiêm khắc củaTrương Minh Hiên, tiến độ quay phim rất chậm chạp,cũng may mọi người ngày càng quen thuộc, hơn
nữa Huyện lệnh rất tích cực phối hợp, tốc độ ngay càng tăng lên.

Một đám người vào trong rừng, ở trong đógần một tuần. Một tuần này không những phải quay hình, còn bay về đưa bản thảo, nạp điện
thoại! Thật đúng là mệt chết.

Đám người Trương Minh Hiên mệt mỏi ra khỏi rừng, nhưng gương mặt lại vô cùng vui mừng, cuối cùng đã quay xong rồi!

Trở lại thành Trường An, Trương Minh Hiên vội vàng vào phòng,bắt đầu cắt nối biên tập, cắt ghép âm nhạc.

Nằm trên giường nhìn màn hình trước mặt, tầm mắt dần mơ màng, mí mắt ngày càng nặng, ngày càng nặng, cuối cùng đầu nghiêng
sang một bên, gameover!

Ngày hôm sau mặt trời đã mọc, Trương Minh Hiên mới mơ màng tỉnh dậy, mở cửa đón ánh mặt trời, dụi mắt, đã trễ như thế này rồi cơ à!

Trương Minh Hiên liếc mắt nhìn khoản sân trống rỗng, xoay ngươi đi về phía thư điếm.

Trong quầy, Lý Thanh Tuyền đang nhàm chán chơi điện thoại.

Trương Minh Hiên liếc nhìn, ngạc nhiên nói: "Hôm nay ít khách thế sao?"

Lý Thanh Tuyền không thèm ngẩng đầu lên, nói: "Hoàng thượngđang tổ chức pháp hộiThủy Lục, một tiểu hòa thượng ở Hóa Sinh tự
đang giảng kinh, mọi người đều chạy tới xem. Không biết tên hòa thượng đó tụng kinh thì có gì hay ho, đâu có chơi vui như trộm đồ
chứ."

Trương Minh Hiên vốn không để ý lắm, lúc này dần trở nên nghiêm túc, pháp hộiThuỷ Lục? Cái này không phải đoạn mở đầu của Tây
Du Ký sao? Về phần Huyền Trang có phải đang ở Hóa Sinh tự hay không thì sẽ biết nhanh thôi.

Trương Minh Hiên nhanh chóng chạy ra ngoài, Lý Thanh Tuyền nhìn theo bóng lưng của hắn nói thầm một câu: "Vô vị!"

Sau đó lại cười nói với người trong điện thoại: "Vạn Thánh tỷ tỷ, viêndạ minh châu ngươi đưa lên diễn đàn nhìn rất đẹp, cho ta đi!"

Vạn Thánh Công Chúa:Đắc ý! Đó không phải làdạminh châu mà là một viên Phật Xá Lợi, được nước ngoài vận trở về.

Tiểu Bạch: Oa! Là Phật Xá Lợi thật à! Đẹp quá!

Lý Thanh Tuyền: Chảy nước miếng! Là Phật Xá Lợi thật à? Cầm đi nấu canh chắc chắn rất ngon! Nhìn màu trắng ngà của nó kìa! Chẹp
chẹp…

Vạn Thánh Công Chúa:...

Tiểu Bạch:...

Ngọc Diện Công Chúa:...

Trương Minh Hiên không thông thạo đường đi, vừa đi vừa hỏi đường, mất một lúc mới tới được nơi diễn ra pháp hộiThuỷ Lục. Trên đài
cao rộng lớn, xung quanh là những cây cột đá khắc kinh Phật, một tiểu hòa thượng trẻ tuổi, gương mặt tuấn tú với nụ cười mỉm trên môi
đang ngồi trên đó chậm rãi giảng. Hai bên lần lượt ngồi các vị tăng nhân, mắt hơi nhắm, tay gõ mõ.

Trương Minh Hiên kinh ngạc phát hiện trong đó còn có một người quen, là đại diện của Thiếu Lâm tự ở Độ Tiên môn.
LúcTrương Minh Hiên nhìn hắn, Viên Thông hơi nhướng mày, mắt mở hé nhìnTrương Minh Hiên, gật đầu cười.

Trương Minh Hiên cũng cười chào lại, sau đó Viên Thông lại nhắm mắt.

Trương Minh Hiên cẩn thận lắng nghe Huyền Trang giảng kinh, nghe xong một hồi, ngáp một cái, lắc đầu để bản thân tỉnh táo. Sao hắn
lại có cảm giác như bản thân đang ngồi nghe thầy giảng bài nhỉ? Chắc là do hắn không có duyên với Phật rồi!

Trương Minh Hiên nhàm chán nhìn xung quanh, đột nhiên sửng sốt. Chỉ thấy có một lão đạo sĩ đứng cách hơn mười thước đang cười
mỉm nhìn mình.

Trương Minh Hiên chột dạdời mắt nhìn sang nơi khác, chậm rãi quay đầu làm như không nhìn thấy.

"Tiểu hữu, ngươi cũng ở đây sao?” Một giọng nghe hơi khàn vang lên bên tai.

Trương Minh Hiên không còn cách nào đành dừng bước, quay đầu cười chào hỏi: "Ồ, Viên đạo trưởng cũng ở đây sao? Thật trùng hợp,
ngài ăn gì chưa?"

Viên Thủ Thành vuốt râu mỉm cười nói: "Hình như tiểu hữu không muốn gặp ta lắm thì phải, vừa thấy ta đã bỏ chạy rồi."

Trương Minh Hiên cười xấu hổ: "Làm sao có thể chứ? Được gặp cao nhân như ngài là vinh hạnh của ta, cầu còn không được nữa là!"

"Như vậy thì tốt, tiểu hữu có rảnh rỗi qua bên kia ngồi với bần đạo một lúc không? "

Trương Minh Hiên cười khó xử gật đầu nói: "Có rảnh,có rảnh."

Viên Thiên Cương mỉm cười dẫn Trương Minh Hiên đi về phía tửu lâu, trực tiếp đi lên tầng hai, ngồi xuống bàn cạnh cửa sổ.

Viên Thiên Cương nhìn đám đông nghìn ngịt bên dưới, chậm rãi nói: "Tiểu hữucảm thấy Phật giáo thế nào?"

Trương Minh Hiên nói đối phó: "Rất tốt! Giúp con người hướng thiện là chuyện tốt."

Viên Thiên Cương cười vui vẻ nói: "Yên tâm, quanh đây đã được ta dựng kết giới, ngoài ngươi ra không có ai có thể nghe thấy, đừng có
giả bộ mà lừa gạt ta."

Trương Minh Hiên xấu hổ bưng ly trà lên nhấp một ngụm, đằng hắng.

Viên Thiên Cương tò mò hỏi: "Sư phó của ngươi có tính toán gì không?"

Trương Minh Hiên nói: "Lão nhân gia nghĩ gì ta làm sao biết được. "

Viên Thiên Cương lẩm bẩm: "Sư phó của ngươi hẳn sẽ không bỏ qua cơ hội này, nếu cần gì cứ việc tới tìm ta."

Trương Minh Hiên không nói gì, xoay người xem thường: "Các đại thần đánh cờ, ngươi có thể giúp được gì cho ta chứ?"

Viên Thiên Cương cười xảo trá nói: "Ta có thể giúp nhiều đấy, sức mạnh của ta vượt xa tưởng tưởng của ngươi.”







Trang 62# 2



trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.