Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 70: Người Ngoài Hành Tinh Làm Giàu

Chương 100: Lên huyện thành

Chương 100: Lên huyện thành

Ra khỏi cửa sân chưa bao lâu, Cổ Na đã nhìn thấy An Hi Hạo đang ở đầu đường đợi bọn họ, cô đi ba bước thành hai tới trước mặt anh: “Anh đợi bao lâu rồi?”

“Vừa đến thôi.” An Hi Hạo nhìn thấy trên người Cổ Na không mặc bao nhiêu quần áo: “Sao em lại mặc ít như vậy?”

Cổ Na nắm tay của An Hi Hạo, bàn tay ấm áp khiến An Hi Hạo biết rõ đối phương cũng không lạnh.

“Đợi lên huyện thành, anh sẽ mua thêm mấy bộ đồ cho em.” An Hi Hạo tranh thủ nắm tay của Cổ Na không rời, Cổ Na cũng không rút ra, ngược lại còn hào phóng ôm cánh tay của An Hi Hạo, Cổ Hành Phong ở phía sau nhìn thấy, khóe miệng lại co rút.

Anh ta đang định kêu hai người này chú ý một chút, thì Lưu Phân ở bên cạnh lại kéo ống tay áo của anh ta: “Được rồi, dù sao bây giờ xung quanh cũng không có người, đợi trời sáng một chút, không nói thì hai đứa nó cũng biết thôi.”

Cổ Hành Phong lập tức đánh bay suy nghĩ vừa rồi, học theo An Hi Hạo nắm tay của vợ mình, Lưu Phân cũng đỏ mặt.

Con đường đi lên huyện thành dài hơn đi lên thị trấn nhiều, bọn họ đi lên thị trấn, sau đó đi tới trạm giao thông duy nhất, ngồi lên một chiếc xe khách đã được vài năm, có lẽ là hai ngày này không có việc gì, nên người lên huyện thành cũng không ít, chỉ có hai vị trí trống, Cổ Hành Phong và An Hi Hạo hiển nhiên nhường cho đám người Cổ Na ngồi, bọn họ thì lại một người vây lấy một người, tránh cho thời điểm xe chạy không vững lại bị đụng vào người.

Đây là lần đầu tiên Cổ Na ngồi xe khách cũ ở Trái Đất cổ, thấy có hơi… say xe.

Bởi vì còn sớm, trời lại lạnh, cho nên cửa sổ xe đóng rất chặt, lại thêm chiếc xe này cũng không biết đã bao nhiêu năm rồi chưa rửa qua, mùi cực nồng, khiến Cổ Na rất khó chịu.

An Hi Hạo thấy sắc mặt của Cổ Na không tốt, lập tức lôi từ trong túi ra mấy viên kẹo đưa cho cô: “Đây là kẹo chua anh cố ý mang theo, em ngậm một viên trong miệng thử xem.”

Cổ Na vừa nghe là kẹo chua, có hơi không muốn ăn, nhưng trong lòng cô thực sự không thoải mái, mới nhét một viên vào miệng, khỏi phải nói, lại có chút tác dụng thật.

Sau khi ngồi xe gần một tiếng, bọn họ cuối cùng cũng tới huyện thành.

Cổ Na ngồi xổm trên đất thở hồng hộc, muốn nôn lại nôn không ra được.

Xe khách này đến giữa đường còn rất xóc nảy, trên xe có mấy người đều nôn ói, nhưng hình như cũng đã quen một điểm này rồi, trong tay bọn họ đều tự mang theo túi, nhưng những tiếng nôn ọe đó, cũng khiến Cổ Na vốn không dễ chịu gì càng thấy ngột ngạt không chịu nổi.

An Hi Hạo giúp Cổ Na xuôi khí mà đau lòng: “Nghỉ một chút nhé, anh đi mua chút gì nóng cho em ăn.”

“Không cần đâu.” Cổ Na kéo anh lại: “Đợi một chút là em ổn thôi.”

An Hi Hạo chỉ đành ở bên cạnh cô.

Lưu Phân cũng không biết lấy từ đâu ra một chén nước ấm đưa cho Cổ Na uống: “Cái này ở đâu ra vậy ạ?” Cổ Na nhận bát nước, có hơi ngạc nhiên.

Lưu Phân cười, chỉ vào căn nhà thấp ở đối diện: “Trong thôn chúng ta có nhà chồng của một cô gái ở đây, mỗi lần chị lên huyện thành đều sẽ qua nói chuyện với cô ấy, xin một bát nước cũng rất dễ dàng.”

Cổ Na uống xong nước, thấy thoải mái hơn rất nhiều, An Hi Hạo vừa nghe thấy nhà đó có hai đứa nhóc, bèn lấy kẹo ở trong túi khác đưa cho Lưu Phân: “Cảm ơn các chị.”

Lưu Phân nhìn kẹo trong tay thì nở nụ cười.

Nói thật, trí thức An này thực sự quá biết làm người, cô ấy cũng sợ sau này Cổ Na sẽ chịu thiệt.

Nói là huyện thành, nhưng thực ra cũng chỉ lớn hơn thị trấn mấy lần, cũng không phải là rất phồn hoa, nhưng có thế nào cũng tốt hơn thị trấn, muốn mua thứ gì cũng đều có đủ cả.

Bốn người trực tiếp đi tới trung tâm thương mại lớn nhất ở thành phố, mua xe đạp cho Cổ Hành Phong trước.

Xe đạp của hiện tại cũng không đẹp và thuận tiện như loại xe đạp ở thế kỷ hai mươi mốt, lại càng không có một chút phong thái nào như loại xe đạp tinh năng ở hành tinh, nhưng Cổ Na vẫn nhìn đến rất hưng phấn, những thứ này đều là đồ cổ cả đấy!

An Hi Hạo thấy cô trông có sức sống hơn, cười bảo: “Đợi mấy năm nữa gom đủ, chúng ta lại qua mua một chiếc.”

Cổ Na lập tức lắc đầu: “Em không cần đâu, loại này ngồi không thoải mái, đợi sau này có tiền rồi, chúng ta sẽ mua xe tô!”

Sau khi chọn rất lâu, Cổ Hành Phong lấy một chiếc xe đạp màu đen, còn mua thêm một chiếc khóa lớn.

“Anh cả, em và anh Hi đi qua bên đó đi dạo, đến buổi trưa chúng ta lại tập trung ở đây nhé, sau đó đi ăn cơm trưa.”






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch