WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Thập Niên 70: Xuyên Thành Đầu Quả Tim Của Vai Ác

Chương 24: 24

Chương 24: 24

Trong cuốn sổ có kẹp một bức ảnh đen trắng, đó là ảnh chụp chung của Giang Hoài và anh trai cô.

Cô nhớ rất rõ ràng bức ảnh kẹp ở trang số 45 của nhật ký, nhưng hiện tại nó lại ở trang 52.

Diệp Ngưng Dao khép nhật ký lại, đánh giá một vòng bốn phía, trong phòng trừ bỏ cô chỉ có Mạc Tiểu Thanh ở đây.

“Tiểu Thanh, vừa rồi trừ cô ra, trong ký túc xá còn có người khác vào đây không?”

“Không có.” Mạc Tiểu Thanh thấy Diệp Ngưng Dao đang sửa soạn lại hành lý liền hỏi: “Làm sao thế? Bị mất đồ à?”

“Không có, tôi chỉ tùy tiện hỏi vậy thôi à.” Tạm thời cô còn chưa biết người đọc trộm nhật ký của cô có mục đích gì, cho dù bình thường cô cùng Mạc Tiểu Thanh có quan hệ không tệ, nhưng cô cũng không tính kể chuyện này cho cô ấy biết, để tránh bứt dây động rừng.

Đem hành lý thu về lại chỗ cũ xong, Diệp Ngưng Dao lấy ra giấy viết thư cùng bút máy ngồi ở trước bàn bắt đầu luyện chữ.

Nghiêm túc nhớ lại ký ức ban đầu, từng nét bút đều bắt chước theo bút pháp của nguyên chủ lúc trước.

Ở trên tiên giới, mỗi khi cô cảm thấy nhàm chán sẽ cùng các thần tiên khác so đấu cầm kỳ thi họa, thư pháp đối cô mà nói chỉ là một chút kĩ năng nhỏ mà thôi, không có gì khó khăn cả.

Chẳng qua chữ viết ở Tiên giới so với trần gian lại không giống nhau, cô còn cần phải luyện tập thật tốt.

“Cô đang làm gì thế? Luyện chữ à?” Mạc Tiểu Thanh tò mò mà thò đầu qua nhìn, chữ trên giấy được viết tựa như nước chảy mây trôi, mạnh mẽ có lực, cùng với hình tượng ôn nhu mà Diệp Ngưng Dao cho người ta thấy thường ngày hoàn toàn không phù hợp.

Cô ấy nhịn không được mà khen: “Ngưng Dao, cô giỏi thật đấy! Không nghĩ tới cô đã xinh đẹp như vậy mà đến cả chữ viết cũng đẹp nữa!”

“Như vậy vẫn chưa được đâu, tôi còn phải cần luyện tập thêm.” Diệp Ngưng Dao cầm lấy giấy lên nhìn chữ viết của chính bản thân mình thì không quá vừa lòng, cô phải luyện chữ viết đến khi giống 100% với nguyên chủ lúc trước mới được.

Dù sao thì ở nơi này cũng có một Giang Hoài quen biết với bản thân của nguyên chủ lúc trước, hiển nhiên là rất khó để qua mặt được hắn.

“Cô cũng thật là khiêm tốn.” Mạc Tiểu Thanh ngồi xuống ở bên cạnh cô, bàn tay nâng cằm hỏi: “Cô thật sự không tính ăn thịt con thỏ đó sao? Mỗi lần đám thanh niên tri thức đó đi ngang qua đều trộm nuốt nước miếng, cô không biết đâu, thậm chí tôi còn thấy mắt của bọn họ đều sáng rực lên như đom đóm ấy.”

Ở cái thời đại thiếu ăn thiếu uống này, con thỏ béo tròn đó thực sự rất thách thức tính kiên nhẫn của bọn họ .

“Không ăn, đó là do Phó Thập Đông tặng cho tôi.” Diệp Ngưng Dao không ngẩng đầu, cô vừa cắn đầu bút vừa nói: “Ai dám ăn con thỏ của tôi, tôi sẽ liều mạng với kẻ đó cho xem.”

“Chậc chậc chậc, xem ra đám người kia phải hoàn toàn thất vọng rồi.” Mạc Tiểu Thanh dùng ngón tay nhẹ nhàng nhấn lên mép bàn, ấp a ấp úng hỏi: “Cô thật sự…… thích Phó Thập Đông kia sao?”

Từ khi biết Diệp Ngưng Dao cùng người đàn ông kia có liên quan, cô cũng không dám kêu Phó Thập Đông là tên “du thủ du thực” nữa.

“Ừm, tôi nhất định sẽ phải gả cho anh ấy.” Cô mà không gả cho anh sẽ không sống sót được!

“Cô còn muốn gả cho anh ta cơ á?!” Mạc Tiểu Thanh kinh ngạc ra tiếng, cô ấy vốn tưởng rằng hai người chỉ có một chút ái muội thôi, sao giờ lại phát triển nhanh như vậy?

“Đúng rồi, nếu như yêu đương mà không lấy kết hôn là mục đích, thì đều chỉ là chơi lưu manh thôi.” Diệp Ngưng Dao buông bút máy, ánh mắt kiên định, nói tiếp: “Hơn nữa, không đến thời gian khoảng nửa năm nữa thì tôi nhất định sẽ gả cho anh ấy.”

“…… Ha ha, được, chờ khi cô kết hôn tôi nhất định phải đi ăn tiệc mừng mới được.” Mạc Tiểu Thanh cười mỉa một tiếng, gãi gãi mái tóc ngắn của mình, thật sự không nghĩ ra cái tên Phó Thập Đông kia đã cho Diệp Ngưng Dao ăn phải bùa mê thuốc lú gì, mà cô lại cứ khăng khăng là không phải là anh ta thì không gả?


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.