Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 80: Nhật Kí Sinh Tồn Của Bạch Phú Mỹ

Chương 13: 13

Chương 13: 13

Sau đó còn không đợi cô kịp phản ứng, bốp bốp, trên mông cô đã bị anh đánh hai cái, vô cùng đau đớn.

"Không đánh em thì sẽ không nhớ lâu, sau này tôi không cho phép em chu mông trước mặt đàn ông, đã nhớ kỹ chưa?"

Lâm Nghiên Thu kinh hãi, từ nhỏ đến lớn còn chưa có người dám đánh cô, anh dựa vào cái gì đánh cô chứ, bản thân cô cũng không phải là vợ của anh, anh dựa vào cái gì! Thật là oan uổng quá đi!

Cái gì mà không cho phép cô chu mông trước mặt đàn ông, cô cũng không phải chu mông cho anh xem, đúng là tự mình đa tình!

Cổ tay cô bị anh bóp chặt rất đau, cô vùng vẫy không được đành phải đỏ mắt nức nở nói: "Buông tôi ra, đau quá à!"

Thể lực tiêu binh trong bộ đội, khí lực của mỗi người rất lớn, mặc dù Trình Gia Thuật không dùng lực gì nhiều nhưng vẫn đem cổ tay tuyết trắng nhẵn mịn hằn lên năm dấu ngón tay.

Trình Gia Thuật vội vàng buông tay cô ra, anh mất tự nhiên ho khan một tiếng rồi nói: "Tôi cho em một cơ hội, thành thật nói cho tôi biết em và người bán hàng rong kia đã xảy ra chuyện gì."

Lâm Nghiên Thu xoa cổ tay, vốn dĩ cô còn đang ủy khuất, sau khi nghe người đàn ông này hỏi như vậy, cô liền quay đầu lại, hít mũi phát ra hai tiếng hừ hừ.

Cô không muốn trả lời.

Trình Gia Thuật cũng không nuông chiều cô, anh nghiêm túc nói: "Em bị xiêu vẹo cổ à? Mau quay qua đây nói chuyện rõ ràng!"

Lâm Nghiên Thu vẫn còn nhớ rõ chi tiết này trong cốt truyện, khi nam chính vừa hỏi quan hệ của nữ phụ và người bán hàng rong thì nữ phụ liền tức giận.

Cô ta còn la hét ầm ĩ nói bản thân đã chán ghét cảnh làm quả phụ rồi, cô ta muốn đi tìm tình yêu đích thực và có cuộc sống mới tốt đẹp hơn.

Lâm Nghiên Thu: "..."

Có thể tưởng tượng ra được kết quả nam chính đã bị chọc giận, còn nữ phụ tìm kiếm tình yêu đích thực thế nào mà vào cả trong tù.

Lâm Nghiên Thu: "..."

Cũng may bây giờ cô vẫn còn lý trí, điều quan trọng nhất là phải bảo vệ cái mạng nhỏ của mình.

Khi nghe nam chính chất vấn như vậy, cô chớp mắt giả bộ không biết gì hỏi ngược lại: "Quan hệ gì chứ? Người bán hàng rong là ai? Tôi không biết gì cả."

Trình Gia Thuật khẽ nheo mắt nhìn chằm chằm cô.

Lâm Nghiên Thu là người biết nhìn sắc mặt người khác, cô vội vàng bổ sung: "Tôi thật sự không biết mà, anh không ở nhà thì tôi cũng không có nhìn người đàn ông khác đâu.

Bọn họ trông như thế nào cũng không liên quan gì tới tôi hết, tôi chỉ nhìn một mình anh thôi, ai cũng không đẹp trai bằng anh!"

Các câu trên có thể giả nhưng câu cuối cùng này chính là sự thật, lúc trước khi xuyên qua nơi này, cô liếc mắt một cái đã bị gương mặt của bạn trai cô mê hoặc, từ đó về sau cô nhìn ai cũng không đẹp trai anh.

Thời đại này, bất kể là vợ chồng hay là tình nhân, cái việc biểu đạt tình yêu cũng rất hạn chế, hiếm có ai giống như Lâm Nghiên Thu nói chuyện tình cảm nhưng mặt mũi không chút ửng đỏ hay ngại ngùng gì.

Cho dù Trình Gia Thuật có nhiều kiến thức sâu rộng thì cũng bị những lời nói của cô làm chấn động, trên mặt anh vẫn lạnh lùng, anh dùng ánh mắt sắc bén nhìn chằm chằm Lâm Nghiên Thu một lát rồi dời tầm mắt sang hướng khác.

Anh ho khan một tiếng, nghiêm túc dạy dỗ: "Em đã là mẹ của mấy đứa nhỏ rồi, sau này muốn nói chuyện gì thì cũng phải chú ý một chút, đừng suốt ngày nói chuyện không ra thể thống gì như vậy!"

Hai người đã lấy nhau được nhiều năm nhưng gặp nhau thì ít mà xa nhau thì nhiều.

Một lần xa nhau lâu nhất cũng phải ba năm không gặp, cho nên Tình Gia Thuật không hiểu rõ cô vợ nhỏ của mình lắm, trong ấn tưởng của anh cô không có ý xấu, chỉ là quá dễ hù dọa, điều này sẽ khiến cho người có tâm cơ lợi dụng.

Trình Gia Thuật sinh hoạt ở bộ đội nhiều năm nên đã dưỡng được nội tâm trầm ổn, tất nhiên sẽ nghe không quen những câu nói tình cảm ướt át không chút che đậy này.

Lâm Nghiên Thu cũng cạn lời với anh.


trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch