Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Thập Niên 90: Cuộc Sống Làm Giàu Từ Ngôi Làng Bị Giải Tỏa

Chương 6:

Chương 6:




Bên trái nhà cô là nhà của cậu cả Trần Văn Cường, vốn ban đầu chỉ có mỗi một tòa nhà tinh xảo, cao hai tầng xây theo kiểu phương Tây, là sự tồn tại độc nhất trong thôn Kiều Đông. Tháng ba năm ngoái, không biết cậu cả lên cơn điên gì, quay về phá sập ngôi nhà đó, xây lại thành hai tòa nhà cao sáu tầng, chỉ sửa sang lại gian phòng dưới tầng một cho người trong nhà ở.

Hai ngôi nhà của gia đình cậu cả còn chiếm nhiều diện tích hơn nhà cô, vườn hoa và sân nhỏ ban đầu có nay cũng mất. Chuyện này đúng là tiền trảm hậu tấu, chờ đến khi vợ cậu cả biết, hai người cãi nhau rầm trời suốt hai tháng, suýt thì ầm ĩ đến mức đi đến bước ly hôn.

Cậu cả khuyên mẹ cô xây thêm tầng, lúc ấy cũng phải mất khá nhiều sức lực, nhà cô tích góp vốn liếng suốt mấy năm mới được mười ba vạn, mẹ cô dự định mua cho cô một căn nhà trong thành phố. Nhưng cậu cả nghe được thông tin, có khả năng chính phủ muốn xây vườn công nghiệp tại thôn Kiều Tây trong năm 1993, mặc dù không giải tỏa đến thôn Kiều Đông, nhưng bọn họ xây nhiều nhà, thôn Kiều Đông vẫn có thể xây nhà cho thuê dựa vào thế mạnh là gần vườn công nghiệp.

Trong thôn còn có sáu hộ cũng xây thêm tầng nhà, đều là những nhà đã có ý định xây thêm tầng từ lâu.

Tầng lầu xây thêm của sáu hộ dân này đã được trùng tu xong từ lâu, đang bắt đầu cho thuê, chỉ có nhà của Trần Kim và Trần Văn Cường là xây xong tầng rồi để không đó, bây giờ vẫn chưa sửa sang lại.

Điều này cũng khá dễ hiểu. Hiện giờ nhà của Trần Kim chỉ còn lại mỗi mình cô, bình thường còn phải đi học, tạm thời không rảnh để quan tâm đến việc trong nhà. Còn nhà của Trần Văn Cường thì xây thêm tầng tốn khá nhiều tiền, số dư bên phía công ty xây dựng bị kéo theo, lại còn phải trả tiền lương cho công nhân nên không tiện ra tiền, thế nên việc sửa sang ở bên này tạm thời bị trì hoãn.

Vài người trong thôn nói, nhà hai bọn họ đã phí tiền vô tích rồi.

"Trần Kim được nghỉ rồi à?" Thím Chu đang buôn chuyện với Điền Miêu ở trong quán tạp hóa, hai người hơn kém nhau hai mươi tuổi mà vẫn có thể trò chuyện say sưa ngon lành.

Điền Miêu đứng dậy nhìn, hô lên "chị họ", sau đó nói: "Dì hai của em có kêu chị qua nhà ăn cơm tối nay đó."

"Ừ, biết rồi. Chị về nhà cất đồ trước đã."

Trần Kim có cùng vai vế với ba chị em nhà cậu và hai chị em nhà dì nên mới xếp hàng thứ "ba", gia đình cậu cả Trần Văn Cường có hai trai một gái, nhà cậu hai thì có một đứa con gái, nhà cậu ba thì có hai anh em trao. Cậu ba là anh họ của mẹ cô, bố mẹ của cậu ba là anh em ruột với ông bà ngoại của cô, quan hệ cũng khá thân thiết, không khác gì cậu ruột. Ngoại trừ ba ngườ cậu ra, Trần Kim còn có hai người dì, dì cả là chị ruột của mẹ cô, dì hai là em họ của mẹ cô.

Cả thôn Kiều Đông đều có cùng tổ tông, hộ gia đình nào cũng đều có chút quan hệ thân thích. Nội bộ nhà họ Trần khá đoàn kết, hồi đầu năm, bên phía nhà ông nội của cô muốn dời hộ khẩu của cô về, đụng phải cậu cả tính nóng như kem của cô, suýt chút nữa thì thành trận ẩu đả tập thể giữa thôn Kiều Đông và thôn Kiều Tây.

Họ hàng thân thích nhà cô rất đông, nhưng cũng chỉ tập trung ở thôn Kiều Đông và thôn Kiều Tây. Ở thôn Kiều Đông là "con ông hàng xóm", còn bên thôn Kiều Tây thì là "Kim xúi quẩy".

Ôi chao!

Trần Kim lấy chiếc chìa khóa của nhà thứ nhất ra khỏi túi, hai ngôi nhà chỉ cách nhau đúng một mét, ngoại trừ tầng một của ngôi nhà bên trái được giữ lại để người trong nhà ở ra thì mấy tầng khác đều dùng để cho thuê.

Những phòng cho thuê cũng không phải lúc nào cũng có khách, đôi lúc có người trả phòng, phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa mới có người thuê mới. Bọn họ không thể dùng tiền để làm quảng cáo, cũng chẳng có cách gì để tuyên truyền, vậy nên những khách trọ mới đều được những khách cũ giới thiệu đến đây.

Mặc dù phòng thuê của nhà bọn họ được dọn dẹp sạch sẽ gọn gàng sạch sẽ gọn gàng, tiền thuê cũng rẻ, nhưng khoảng cách đi làm xa, vậy nên ít người đến đây thuê hơn so với bên thôn Kiều Tây.

Tầng một của nhà bên này được lắp hai cánh cửa. Mở cửa đi vào, bên tay trái là phòng bếp, bên tay phải là phòng vệ sinh chung, phòng khách và phòng ăn chung, vô cùng rộng rãi. Nhà có bốn phòng, phòng ngủ của cô ở ngay bên cạnh phòng học, phòng ngủ chính là của mẹ cô, trang trí bên trong vẫn còn để y nguyên. Còn một gian phòng ngủ dành cho khách còn trống thì để khi nào dì cả về nhà cô sẽ qua đêm ở đó.

Trong nhà, lớn như ghế sô pha, tủ lạnh, nhỏ như thìa đũa đều là do cô trao đổi với mẹ để mua thêm dần, đã dùng nhiều năm.

Trước đây không cảm thấy trong nhà rộng rãi, nhưng hiện giờ lại phát hiện ra chỗ nào cũng trống rỗng.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch