WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.
Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 98: Đây Là Linh Căn Gì?

Chương 98: Đây Là Linh Căn Gì?





Nhìn dáng vẻ thất hồn lạc phách của Cảnh Kích Hoa, Địch Cửu cũng không biết phải an ủi làm sao, chỉ đành vỗ vỗ bờ vai của y, đoạn bảo:

- Đừng lo lắng, chỗ này còn nhiều tông môn mà. Huynh đợi ta kiểm tra xong rồi chúng ta đi đến tông môn khác thử lại xem sao.

Cảnh Kích Hoa nghe vậy chỉ biết gật đầu một cách máy móc, hoàn toàn không có bất kỳ ý kiến nào.

Địch Cửu thở dài, hắn còn chưa lên tiếng thì đã nghe thấy tu sĩ phụ trách khảo nghiệm Chân Ly Kiếm tông kia quát:

- Nhanh lên, ngươi tốt nhất tự lo cho mình trước đi.

Địch Cửu biết đối phương có chút khó chịu, không chỉ vì hắn chậm chạp làm mất thời gian, mà chủ yếu là do hắn dám đứng trước Chân Ly Kiếm tông nói đến môn phái khác xem thử.

Địch Cửu cũng tò mò muốn biết rốt cuộc linh căn của mình trông như nào, thế nên dù bị quát khiến hắn chẳng vui vẻ gì, nhưng hắn vẫn bước tới, đặt tay lên trên pháp bảo để kiểm tra thử.

Một đạo quang trụ màu đen phóng vụt lên, thẳng đến chỗ cao nhất. Tu sĩ phụ trách hoài nghi nếu như pháp bảo kiểm tra này không chỉ cao hai trượng thì quang trụ màu đen này rất có khả năng còn bay lên cao hơn nữa ấy chứ.

Kết quả kiểm tra của Địch Cửu hiện lên rất rõ ràng, nhưng tu sĩ phụ trách như phát mộng, chẳng biết nên làm sao cho phải.

Quang trụ màu đen ư? Đây là linh căn gì vậy?

Đừng bảo là tại Chân Ly Kiếm tông, cho dù toàn bộ đại lục Cực Dạ cũng chưa từng nghe nói qua linh căn nào có thể tạo ra quang trụ màu đen cả.

Lúc người nọ muốn đi tìm trưởng lão xin ý kiến thì quang trụ màu đen kia bắt đầu trở nên mờ nhạt, qua một lúc thì biến mất hẳn, không còn thấy dấu vết đâu nữa.

- Đây là bại linh căn đấy!

Một tên tu sĩ phụ trách chiêu thu đệ tử ở bên cạnh kêu lên.

- Bại linh căn là cái gì?

Có người hỏi.

- Bại linh căn sau khi hấp thu linh khí thì linh khí chẳng mấy chốc sẽ tản mất. Không cách nào ngưng tụ để chuyển hóa thành tu vi được.

Lời nói vừa dứt, một nam tử trung niên mặc áo bào xám đi tới.

- Minh chấp sự.

Mấy tên tu sĩ phụ trách chiêu thu đệ tử lập tức khom người thi lễ.

Nam tử trung niên kia gật đầu rồi quay sang nói với Địch Cửu:

- Ngươi đến kiểm tra lại một lần nữa thử xem.

Địch Cửu có chút khó hiểu, tư chất của hắn vốn rất tốt cơ mà, tu luyện tới Luyện Khí tầng bảy chẳng mất bao nhiêu thời gian. Dựa theo thời gian tấn cấp được giới thiệu trong tu chân ngọc giản kia thì tốc độ tu luyện của hắn tuyệt đối không chậm. Từ đó có thể thấy được tư chất của hắn không tồi tí nào, nói hắn là bại linh căn là có ý gì đây?

- Được.

Nghe thấy vị chấp sự Chân Ly Kiếm Tông bảo hắn kiểm tra lại một lần, Địch Cửu vội vàng gật đầu rồi đi tới đặt tay lên pháp bảo lần nữa.

Vẫn là một đạo quang trụ màu đen phóng lên cao hai trượng, ánh mắt Địch Cửu nhìn chăm chú vào người mới tới này. Chỉ cần Minh chấp sự nói một câu thì hắn lập tức có thể tiến vào đỉnh cấp đại tông môn Chân Ly Kiếm Tông. Nhưng nếu như Minh chấp sự nói không được, có lẽ mấy tông môn còn lại cũng vô duyên với hắn.

Quả thật là quang trụ màu đen, đây là linh căn gì? Minh chấp sự cũng thất thần giống như tên tu sĩ phụ trách vừa rồi.

Ông ta đã tu luyện hơn một trăm năm, linh căn màu gì cũng đều đã từng có cơ duyên gặp qua, duy nhất chỉ không có màu đen mà thôi. Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, năm loại linh căn phân biệt lần lượt là vàng kim, xanh, trắng nhạt, đỏ, vàng đất. Biến dị linh căn Phong Lôi Băng lần lượt là xám, xanh da trời, tuyết trắng… Làm gì có màu đen kia chứ?

Hôm nay thật sự là được mở rộng tầm mắt mà, lại có thể ở đây nhìn thấy quang trụ khảo nghiệm linh căn có màu đen.

Ông ta ngẩng đầu lên nhìn lần nữa, thấy quang trụ màu đen phía sau Địch Cửu bắt đầu hơi tán loạn, đây là lần đầu ông ấy nhìn thấy tình huống như thế này.

Bình thường lúc khảo thí linh căn chỉ cần người kiểm tra còn đứng trong pháp bảo, quang trụ cũng sẽ được giữ nguyên. Nếu như quang trụ tán loạn vậy đó chính là bại linh căn, cho dù bại linh căn có thể hấp thu linh khí nhanh hơn đi nữa nhưng lại không có cách nào ngưng tụ thành tu vi. Thế nên dẫu có cố gắng như thế nào thì tu vi vẫn thăng tiến rất chậm, bởi vì mỗi lần hấp thu linh khí đều bị tản mát mất chín phần.

Minh chấp sự ra hiệu cho Địch Cửu rời khỏi pháp bảo kiểm tra:

- Linh căn của ngươi quá hỗn tạp, cuối cùng tạo thành màu đen như ngươi thấy đó. Việc này cũng không sao nhưng mấu chốt ngươi lại là bại linh căn, cho nên khảo thí không hợp cách.

Địch Cửu không giải thích gì, chỉ lặng lẽ rời khỏi pháp bảo kiểm tra. Nếu như linh căn của hắn không phải màu đen thì hắn đã nói cho vị chấp sự này biết hắn có thể tu luyện, hơn nữa tốc độ tu luyện còn rất nhanh.

Thế nhưng nếu nói ra linh căn màu đen có thể tu luyện, vạn nhất đối phương dò xét thức hải của hắn thì phải làm sao đây? Trong thức hải có ẩn giấu bí mật lớn nhất của hắn. Mặc dù hắn vô cùng nghi hoặc tại sao linh căn của mình lại có màu đen, nhưng cuối cùng hắn vẫn kiềm chế lại.

- Cửu huynh, huynh đừng buồn, chúng ta qua thử một môn phái khác xem sao.

Lúc này tâm tình Cảnh Kích Hoa đã bình phục lại ít nhiều.

- Được, ta với huynh qua một môn phái khác thử xem.

Thật ra Địch Cửu không có ý định tiếp tục đi kiểm tra, nếu hắn muốn gia nhập tiên môn, vậy trước tiên phải làm rõ lý do vì sao linh căn của hắn lại có màu đen đã.

Về phần bại linh căn thì hắn căn bản chẳng thèm để ý tới, bởi vì hơn ai hết, hắn biết rất rõ mình không phải thuộc dạng đó. Hắn có thể hấp thu linh khí để tu luyện, hoàn toàn chẳng có một chút lãng phí nào cả.

Địch Cửu bồi Cảnh Kích Hoa từ Chân Ly Kiếm Tông đến Nghê Côn Tông, Lôi Vũ Tông lại đến Kinh Hải Phái, Vạn Pháp Cung, Linh La Môn...

Cơ hồ tất cả tông môn đều nói một câu giống nhau với Cảnh Kích Hoa, Dị Lôi linh căn của ngươi quá mức pha tạp, khảo thí không hợp cách.

Sau khi đi một vòng, Cảnh Kích Hoa cúi đầu ủ rũ, y biết mình đã không còn hy vọng gì nữa rồi.

- Còn hai môn phái cuối cùng nữa thôi, huynh cứ thử đi, nếu như vẫn không được vậy chúng ta nghĩ biện pháp khác.

Địch Cửu quyết định, nếu như lần này Cảnh Kích Hoa còn không qua được nữa thì hắn sẽ dạy Đại Hành Môn Lục cho y, cả hai đều bước lên con đường tán tu. Dù sao Cảnh Kích Hoa đã có linh căn, chỉ là linh căn không tinh khiết thì việc tu luyện sẽ chậm một chút mà thôi, còn lại chẳng có vấn đề gì cả.

- Mạt Song, ngươi đã thông qua khảo nghiệm rồi sao?

Địch Cửu kéo Cảnh Kích Hoa đi vào nơi khảo thí của Tinh Hà Phái, đúng lúc đó, hắn nhìn thấy Cảnh Mạt Song.

Cảnh Mạt Song có thể đứng ở nơi trú chân của Tinh Hà Phái, xem ra nàng đã thông qua khảo nghiệm rồi.

Trong lòng Cảnh Mạt Song thở dài một tiếng, đi lên trước hai bước, đáp:

- Đúng vậy.

Nàng không biết nói gì cho phải, linh căn của nàng cũng không phải quá tốt, chỉ là linh căn tam hệ. Cũng may linh căn của một hệ trong đó rất tinh khiết, thế nên mới may mắn được Tinh Hà Phái thu làm đệ tử ngoại môn.

Nàng khác với Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa. Trước khi đến quảng trường chọn tông môn nàng đã biết mình có tam hệ linh căn rồi, trong đó Thủy linh căn nổi bật một chút. Dựa vào tam hệ linh căn, đồng thời còn có một loại linh căn là thuần linh căn, như vậy nàng muốn bước vào tiên môn cũng không phải là sự tình khó khăn gì.

Cho nên trước khi đến đây nàng đã chọn lựa gia nhập Tinh Hà Phái. Rất nhiều người biết trước tình huống linh căn của mình đều sẽ giống như Cảnh Mạt Song, đã sớm chọn tông môn mà mình muốn gia nhập. Kẻ giống như con ruồi không đầu như Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa, đi khắp nơi để kiểm tra thử, thì chính là những tên gà mờ chả biết gì về tu chân giới.

Nàng đứng ở chỗ này đã sớm nhìn thấy Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa đi lòng vòng qua các môn phái trên quảng trường.

- Địch Cửu, hay là ta nói giúp ngươi một tiếng, để các ngươi vào làm đệ tử tạp dịch Tinh Hà Phái nhé!

Cảnh Mạt Song vừa nói xong thì cũng có cảm giác hơi lỡ lời, nàng không chắc một đệ tử ngoại môn như mình thì có thể cầu xin để cho Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa trở thành đệ tử tạp dịch hay không.

Thế nhưng, dù thế nào đi nữa thì Địch Cửu cũng là người quen, thấy hắn thất bại như vậy thì nàng có chút không nỡ.

- Ha ha...

Không đợi Địch Cửu trả lời thì một tiếng cười hào sảng đã truyền đến:

- Mạt Song, nguyên lai ngươi quen với hai người này à, như vậy đi, ta làm chủ giúp ngươi. Đúng rồi, các ngươi tên là gì?

Tiếng cười sảng khoái ấy đến từ một nam tử nho nhã hơi lớn tuổi, ông đứng ở chỗ này không giống với một tu sĩ mà lại giống một vị học giả hơn.

Địch Cửu vội vàng thi lễ đáp:

- Vãn bối tên Địch Cửu, người này tên Cảnh Kích Hoa.

- Tốt, tốt.

Nam tử nho nhã sau khi liên tiếp nói hai chữ tốt liền quay người bảo tu sĩ chiêu thu đệ tử:

- Nếu như Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa đã quen biết với Mạt Song, vậy để hai người họ trở thành ngoại môn đệ tử đi.

- Vâng, thưa Úc trưởng lão.

Trong lòng tên tu sĩ nọ hơi ngạc nhiên, nhưng sợ uy của Úc trưởng lão nên không dám thắc mắc gì, chỉ có thể nhanh chóng đứng lên khom người đáp ứng.

Úc trưởng lão nhẹ gật đầu nhìn Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa, lúc này mới quay người rời đi. Trong lòng của ông đang mừng thầm không thôi, hai người này ông đã chú ý rất lâu rồi. Nhưng mà bọn họ lại đi đến mấy tông môn khác xong cuối cùng mới đi đến Tinh Hà Phái. Lúc đó ông quả thật lo lắng hai người sẽ được tông môn nào đấy chiêu thu.

Đệ tử khảo thí tông môn khác đều cho rằng Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa một người là bại linh căn, một người là dị linh căn không tinh khiết, Úc Kinh Ngạn ông lại không cho rằng như thế. Linh căn màu đen thì quả thật ông không biết là loại linh căn gì, thế nhưng ông chắc chắn nó không hề tầm thường. Với lại ông đã từng gặp qua bại linh căn, phương thức mà bại linh căn phát tán không hề giống như Địch Cửu.

Về phần Cảnh Kích Hoa, Lôi linh căn của y tuy biểu hiện ra là không tinh khiết, bất quá ông dám khẳng định, trên quảng trường này, linh căn của y mới là tốt nhất.

Địch Cửu vội vàng nói với Cảnh Mạt Song:

- Đa tạ Mạt Song, may mà có ngươi, bằng không ta và Kích Hoa chỉ sợ ngay cả đệ tử ngoại môn cũng không được nhận.

Tuy ngoài miệng cảm tạ Cảnh Mạt Song, thế nhưng trong lòng Địch Cửu lại rất nghi hoặc. Cảnh Mạt Song dù sao cũng chỉ vừa mới gia nhập Tinh Hà Phái, làm sao lại có mặt mũi lớn như thế, để một trưởng lão ra mặt, đặc biệt tuyển nhận hắn và Cảnh Kích Hoa làm đệ tử ngoại môn được?.

Cảnh Mạt Song phẩy tay, bảo:

- Là sự chân thành của hai người đả động trưởng lão, lúc này mới đặc biệt để cho các ngươi gia nhập tông môn thôi. Chẳng có quan hệ gì tới ta đâu.

Nàng thông minh lanh lợi, trong lòng khẳng định việc Địch Cửu và Cảnh Kích Hoa có thể gia nhập Tinh Hà Phái chẳng phải do mình giúp đỡ gì hết. Tiên môn chiêu thu đệ tử, mỗi một danh ngạch đều vô cùng quý giá, tuyệt không có khả năng bởi vì một tên đệ tử ngoại môn như nàng mà tốn hao hai cái danh ngạch.

- Cửu huynh, rốt cục chúng ta đã trở thành đệ tử tiên môn rồi.

Sau khi đăng ký với đệ tử chiêu thu Tinh Hà Phái xong, Cảnh Kích Hoa nhịn không được bắt lấy tay Địch Cửu, toàn thân đều kích động run rẩy cả lên.

Tiên môn! Thật không ngờ Cảnh Kích Hoa y lại có ngày trở thành đệ tử tiên môn. Phải biết, lúc trước mọi đứa bé trong thôn đều xem thường y. Không, ngay cả đệ đệ muội muội ruột của y cũng xem thường người ca ca này.

Địch Cửu nhẹ nhàng thở ra, dù vì lý do gì đi nữa thì cuối cùng hắn đã thành công gia nhập vào một môn phái tu chân rồi.

---------

Nhóm dịch: Thiên Đình

Truyện được đăng tải độc quyền trên web Truyenyy.cọm






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
WEBSITE đã NGỪNG nạp LT bằng MOMO và ZALOPAY, mọi người CHUYỂN KHOẢN NGÂN HÀNG nhé.