Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiên Giả

Chương 163: Lại đến đảo sương mù (2)

Chương 163: Lại đến đảo sương mù (2)


Bắt giữ một hung thú khó khăn hơn rất nhiều so với việc đánh giết một hung thú, thậm chí có thể gặp phải không ít tình huống khó ngờ, dù Viên Minh có rất nhiều thủ đoạn, nhưng chung quy Luyện Khí tầng năm vẫn là khá thấp trong giới đệ tử ký danh, tốt nhất là đột phá tới Luyện Khí tầng sáu rồi mới đi.

Lấy tốc độ tu luyện hơn bình thường của Cửu Nguyên quyết, tốn thêm một tháng là có thể đạt tới Luyện Khí tầng sáu, chỉ là mọi thứ liên quan đến việc thuần thú đã được chuẩn bị tốt, giờ lại phải chờ thêm một tháng, thực sự khá lãng phí thời gian.

Viên Minh âm thầm cắn răng hạ quyết tâm, lấy ra một quả tiên đào trong veo như nước, chính là quả đào màu đỏ hái từ đảo sương mù kia.

Hắn đã nghe ngóng, biết quả đào này tên là Hồng Tâm linh đào, là một loại linh quả hiếm có tác dụng cố bản bồi nguyên(3). Thêm nữa, nếu đánh giá theo bề ngoài thì quả đào này đã có tuổi đời gần một trăm năm, có thể dùng để luyện chế đan dược, cũng có thể ăn luôn giống như Nhục linh chi.

Lấy thân phận địa vị của hắn hiện tại, dĩ nhiên là không có tiền hay mối quan hệ để luyện nó thành đan dược.

Viên Minh cắn một miếng đào, nhai hai ba cái nuốt vào trong bụng.

Thịt quả rất nhanh hóa thành một dòng chất lỏng chảy xuống dạ dày, tức thì một cỗ linh lực dồi dào tràn ra khắp nơi trong cơ thể.

Viên Minh nhắm mắt vận chuyển Cửu Nguyên quyết, hấp thu cỗ linh lực này, theo đó pháp lực ba động dần tăng vọt.

Thời gian một ngày một đêm trôi qua rất nhanh.

Khí tức của Viên Minh đột nhiên tăng vọt, quần áo không gió mà bay, không khí xung quanh cũng chấn động lưu chuyển, sau một lúc lâu mới yên lặng trở lại.

Hắn mở to mắt với nụ cười trên khóe miệng.

Hồng Tâm linh đào gần trăm năm quả nhiên dược lực mạnh mẽ, dù không luyện thành đan dược, linh khí dồi dào ẩn chứa bên trong nó vẫn khiến hắn kinh hỉ vạn phần(4), trực tiếp giúp hắn đột phá Luyện khí tầng sáu đúng như mong muốn.

Từ đây, hắn lại có thêm mấy phần lực lượng để thu phục linh thú cũng như tự bảo vệ bản thân.

Ngày hôm sau, Viên Minh đến chào Phương Cách, thỉnh cầu tín vật rời tông rồi rời khỏi Bích La Động.

Đệ tử Bích La Động nếu mình tự đi thuần phục linh thú thì đều tới chỗ sâu trong Thập Vạn Đại Sơn để tìm kiếm, nơi đó hung thú đông đảo, có thể tìm được mục tiêu phù hợp.

Chỉ có điều chỗ sâu trong Thập Vạn Đại Sơn quá rộng, muốn tìm được một con linh thú phù hợp chỉ có thể dựa vào vận may, rất nhiều người tìm suốt mấy tháng chưa chắc đã tìm được linh thú mình muốn, chẳng những tốn sức mất thời gian mà còn tiềm ẩn rủi ro rất lớn.

Vì lý do này, đại đa số linh thú của đệ tử là mua từ Ngự Thú đường, có rất ít người chọn cách tự mình tìm kiếm.

Nhưng Viên Minh lại không gặp vấn đề này, lúc trước khi thỉnh giáo Tam động chủ về Ngự Thú thuật, hắn đã tính sẵn chỗ để tìm kiếm mục tiêu, đó chính là hòn đảo sương mù kia.

Trên hòn đảo kia có rất nhiều hung thú kỳ dị, bắt con nào cũng đều là linh thú không tệ.

Phiền toái duy nhất là con thủy quái màu đen lởn vởn xung quanh hòn đảo, có điều Viên Minh giờ đã khác xưa, hắn cũng đã chuẩn bị một số cách đối phó.

Viên Minh rời khỏi tông môn, rất nhanh đã đến bên bờ Thiên Lô hồ.

Hắn không làm bè gỗ nữa, đưa tay vung về phía mặt hồ, tức thì một con thuyền nhỏ hiện ra, rơi lên trên mặt hồ.

Hắn tung người nhảy lên thuyền, huy động mái chèo đưa thuyền tiến về phía đảo sương mù.

Sau một canh giờ, Viên Minh đã tới chỗ có đám sương mù đặc biệt dày.

Dựa theo trí nhớ kết hợp với mấy lần dùng lư hương bay lên tìm kiếm, cuối cùng hắn đã lần nữa tìm đến hòn đảo trong sương mù.

Viên Minh lần này khá may mắn, không đụng phải con thủy quái màu đen kia, có điều để an toàn, hắn vẫn thu con thuyền nhỏ từ chỗ cách đảo khá xa, tiếp đó dùng lư hương bay thẳng tới đảo, đáp xuống một mảng rừng cây màu tím.

“Không phải chỗ rừng tùng đen…” Hắn hơi thất vọng.

Hồng Tâm linh đào hiệu quả rõ rệt nên hắn vốn còn tưởng có thể lên đảo từ rừng tùng đen bên kia, sau đó hái hết chỗ Hồng Tâm linh đảo còn lại, bây giờ xem là không được, chỉ có thể đợi khi xong việc rồi tìm cây đào đó sau.

Viên Minh quan sát cảnh vật xung quanh, nhìn về phía cây tím bên cạnh, thấy lá cây này lớn bằng bàn tay, trông như lá phong, hơn nữa còn tỏa ra mùi thơm thoang thoảng.

Hắn trong thời gian qua đã bổ sung thêm rất nhiều kiến thức về Thập Vạn Đại Sơn, trong đó bao gồm cả cây cối, thảm thực vật, nhưng hắn lại chưa từng thấy nó trên điển tịch, cây tùng đen trước kia cũng vậy.

Viên Minh nhìn về phía những cây cỏ khác, nhưng tất cả đều xa lạ.

“Hòn đảo này hơi cổ quái, thảm thực vật dường như hoàn toàn khác với Thập Vạn Đại Sơn, chẳng lẽ là do bốn phía bị nước bao quanh?” Viên Minh âm thầm tự hỏi.

Viên Minh không tiến vào trong đảo ngay, mà trước tiên tìm một chỗ an toàn trong rừng phong, khôi phục hoàn toàn pháp lực, xong mới cất bước đi vào trong đảo.

Trong mảnh rừng phong tím này hình như không có hung thú, đợi tới tận khi ra khỏi rừng cây vẫn không có nguy hiểm gì xuất hiện.

Hắn tiếp tục đi về phía trước. Đằng trước sương mù càng ngày càng mỏng, trước mặt xuất hiện một mảnh đầm lầy trống trải, dùng nhãn lực của hắn có thể nhìn xa khoảng mấy chục trượng

Đầm lầy tràn ngập bùn đất màu xanh đen, phóng mắt nhìn khắp đều là cỏ nước tốt tươi, thỉnh thoảng còn có mấy cây thân gỗ mọc thẳng, trong không khí tràn ngập mùi thối rữa.

***Chú giải***

1. Gia trì: Hỗ trợ bị động, có thể hiểu là buff.

2. bình cảnh: Chỗ thắt nút cổ chai, điểm cần đột phá.

3. Cố bản bồi nguyên: Củng cố và tăng cường tư chất người dùng.







trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Tải APP đọc truyện OFFLINE và nghe AUDIO khi mua combo. Điểm danh hàng ngày nhận Lịch Thạch