Báo lỗi, nhờ hỗ trợ, yêu cầu cập nhập.
Tiểu Người Câm Phúc Khí Ở Thập Niên 70

Chương 80: Bánh đúc ngọt 5

Chương 80: Bánh đúc ngọt 5




Sắc mặt Doãn Mộng Đào vô cùng khó coi, Ngô Hiểu Lệ cũng vô cùng sợ hãi, mấy cái màn thầu lúc trưa cũng có phần của cô ta.

Lúc này hai nhà ăn đều không có chịu thừa nhận đồ ăn của chính mình xảy ra vấn đề, Lâm Tiểu Mẫn đứng ra chỉ thẳng Doãn Mộng Đào nói: “Giữa trưa nhà ăn vốn là chuẩn bị cho mọi người ăn cá nấu tương, nhưng bị thanh niên tri thức này không biết từ đâu nhảy ra lấy tới mấy chục cái màn thầu, cái này không lẽ xảy ra vấn đề đi?"

"Cô nói bậy! Những cái màn thầu đó đều là lương thực của thanh niên tri thức chúng tôi làm ra, hơn nữa mới chưng lúc giữa trưa, làm sao xảy ra chuyện được!" Ngô Hiểu Lệ nóng nảy, vội vàng biện bạch.

"Còn nói! Chúng tôi chỉ cho mọi người ăn màn thầu, màn thầu có thể ra sai lầm gì, nhưng mấy người nấu chính là cá nấu tương! Thời tiết nóng, nước tương dễ lên men, ai biết có phải hay không lên men sinh ra vi khuẩn!"

Lời này vừa nói, Ngô Nguyệt liền không vui, lần đầu tiên đứng cùng chiến tuyến với Lâm Tiểu Mẫn: "Không có khả năng! Thôn Tỳ Ba làm cá nấu tương nổi tiếng gần xa! Làm được mười mấy năm cũng không thấy có người ăn qua bị vấn đề gì! Hơn nữa, chúng tôi lúc trưa đều ăn qua cá nấu tương, nhưng lại chẳng gặp chuyện gì!"

Ngô Nguyệt vừa nói xong, Ngô Hiểu Lệ cũng im lặng, những người không ăn màn thầu làm từ hoa màu thực sự không có chuyện gì.

Dư Điềm Điềm và Phương Nghị không xen vào việc này, mà tiến lên đi hỗ trợ, hiện tại trạm y tế loạn thành một nồi cháo heo, hiện tại rất thiếu người.

Hai bên còn cãi nhau, Triệu Hành Viễn quát một tiếng: "Được rồi!"

"Trước tiên tới hỗ trợ."

Lúc này mọi người mới dừng lại.

Bận việc một lúc, mới đem mọi người an bài tốt.

Phương Nghị đứng lên đi tới nói: "Tôi kiến nghị đem lương thực ở nhà ăn thanh niên tri thức kiểm tra một chút, lúc trước nhà ăn là một cái xưởng cũ, có lẽ vệ sinh không có đảm bảo, lỡ như có chuột hoặc con vật khác trộm lương thực, khả năng sẽ tạo thành tình huống thế này."

Được Phương Nghị nhắc nhở, mọi người mới cảm thấy biện pháp này dùng được.

Kiểm tra lương thực một chút, so với cãi nhau còn có tác dụng hơn nhiều.

Rất nhanh, mấy người đàn ông liền tới ký túc xá của thanh niên tri thức mang lương thực lại đây.

Dư Điềm Điềm vẫn luôn yên lặng quan sát, Phương Nghị đi qua nhìn xem, từ mỗi một túi nắm lấy một ít lương thực lên ngửi thử, thẳng đến khi ngửi túi bột ngô mới xác định được.

"Mốc meo."

"Hả? Làm sao có thể?"

Phương Nghị vừa nói xong, một đám thanh niên tri thức đi lên, "Đây là mua ở Cung Tiêu xã, làm sao có khả năng bị mốc?"

Triệu Hành Viễn và mấy người dân thôn Tỳ Ba cũng đi lên nhìn xem, đây đều là nông dân thế hệ trước, sức phán đoán tự nhiên mạnh hơn nhóm thanh niên tri thức, đều nói giống Phương Nghị, sau khi ngửi xong liền có thể phán được, bột ngô bị mốc.

Không khí nháy máy bị áp xuống.

Doãn Mộng Đào thực sự quá nóng vội, màn thầu từ hoa màu mà giữa trưa mấy người thanh niên tri thức làm ra, là cô ta làm ở nhà ăn thanh niên tri thức, hoa màu vốn dĩ không dễ tiêu hóa, không nghĩ tới một bì bột ngô còn bị mốc.

Nhóm thanh niên tri thức làm sao phân biệt nhiều như vậy, chỉ là làm nhanh một chút, lại không nghĩ tới thật sự xảy ra chuyện.

Doãn Mộng Đào bây giờ nắm chặt tay, mặt đầy áy náy nói với Triệu Hành Viễn: "Đại đội trưởng...Xin lỗi, tôi, tôi không phải cố ý."

Triệu Hành Viễn ngẩng đầu nhìn thanh niên tri thức nũng nịu trước mắt, lại nhìn thôn dân nằm ở phía sau lưng, thở dài thật sâu.

Ông ta không thể nói mấy lời trách cứ nặng nề, nhưng vợ của những người này bây giờ lại không dễ buông tha.

"Nhà tôi chỉ có một người đàn ông là ông ấy, hiện tại thì hay rồi, đang yên đang lành làm màn thầu làm gì! Cũng không biết làm! Còn để đàn ông nhà tôi ăn thành như vậy!"

"Phải đó! Không biết làm thì đừng làm! Chỉ biết thêm phiền phức!"

Doãn Mộng Đào bây giờ liền muốn khóc, dùng sức nghẹn trở về, nức nở nói mấy câu: "Thỉnh mọi người yên tâm, tôi, tôi nhất định sẽ nghĩ cách bồi thường cho mọi người, thật sự xin lỗi.”

Đến đây Triệu Hành Viễn cũng nói: "Đều bới tranh cãi, sự tình nếu đã xảy ra, nghĩ biện pháp giải quyết mới là chuyện quan trọng."

Bí thư chi bộ cũng lên tiếng, trạm y tế lộn xộn rất nhanh liền đã mười giờ, mới rốt cuộc làm mọi người yên tĩnh xuống.






trước sau

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc A/D để lùi/sang chương.
Nạp Lịch Thạch